Số 13 Phố Mink

Chương 1079: Vượt qua tuyển chọn (1)



Trong chốc lát, tất cả mọi người đều chìm vào trong sự im lặng.

Âm thanh này la lên thật sự là quá rõ ràng, mà cảm xúc bao hàm trong âm

thanh, cũng truyền đế một cách rất tinh tế và tỉ mỉ.

Cho nên, món Thần khí này đang kêu đội trưởng của mình?

Đội trưởng của mình và món Thần khí này, quan hệ như thế nào? Không, là

quan hệ thân mật đến thế nào?

Bởi vì nhờ có cầu nói tinh thần, sự kinh ngạc, cảm xúc nghi ngờ vào lúc này

đang không ngừng vọt vào trong đầu Karen, anh có thể cảm giác được trong

đầu của đồng đội mình bị lấp đầy những dấu chấm hỏi.

Thật ra, bản thân Karen cũng cảm thấy kinh ngạc, anh thật sự không ngờ rằng

Thần Khí xuất hiện ở vòng cuối cùng này lại là đồng xu Varax, cũng chính là

Loya.

Mấy vòng trước, mình còn cẩn thận từng li từng tí dự tính để cả tiểu đội lấy

trạng thái tốt nhất để đối mặt với Thần Khí ở vòng cuối cùng.

"Anh Karen... Anh Karen..."

Lời kêu gọi của Loya vẫn còn tiếp tục, hình ảnh của hai đồng xu mang đầy vẻ

cổ xưa, xuất hiện từ trong cái khe.

Rất hiển nhiên rằng, làm một khí linh, Loya cũng nắm giữ đồng xu thứ hai.

Karen mở miệng nói: "Trước đó tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật chúng ta có một lần

thi hành nhiệm vụ, dính đến sự ô nhiễm mà đồng xu Varax gây ra, tiểu đội

chúng ta thành công giải quyết vấn đề này, nộp lên trên một đồng xu Varax.

Lúc ấy là đội trưởng của ta để cho ta tự tay nộp nó lên, cho nên ta và nó miễn

cưỡng xem như quen biết, bởi vì có mối liên hệ này, cho nên nó mới cho tiểu

đội chúng ta một chút thể diện mà thôi, có điều cũng chỉ tới đây, mọi người

không nên buông lỏng đề phòng."

Miễn cưỡng xem như quen biết?

Tất cả mọi người trong tiểu đội nghiền ngẫm lời này.

Sau đó, Karen thông qua tinh thần cầu nối tiếp thu được một đống lớn cảm xúc

"Hoài nghi" "Không tin" truyền lại.

"Thật chỉ là một chút quan hệ mà thôi, có những khí linh Thần khí, thật ra rất

hiền lành, giống như cô bé này."

Đám người nhìn một chút bộ dáng khóc rống thê thảm của từng người trong tiểu

đội số 1 và tiểu đội số 7 sát vách;

Hiền lành?

Lập tức, lại là một đống lớn cảm xúc "Hoài nghi" "Không tin" mãnh liệt hơn lao

về phía Karen.

Ở trong lòng Karen thở dài, anh không biết bên phía tổ chức và những người

phía trên quan sát cuộc tuyển chọn này có thể nhìn ra manh mối gì hay không,

nhưng những đội viên dưới tay mình này, rõ ràng đã nhận ra được điều không

thích hợp.

Vẫn may là Karen đã từng nộp đồng xu Varax lên, việc này chắc chắn được ghi

lại trong danh sách, cho nên vẫn có thể giải thích được.

Về phần nói vì sao chỉ mới tiếp xúc ngắn ngủi với Thần Khí, cũng chỉ trong quá

trình nộp lên, đã có thể để Thần khí đối xử với ngươi một cách không bình

thường, việc này ngược lại không tính là việc gì quan trọng, thậm chí không cần

giải thích.

Bởi vì chính mình đã biểu lộ ra sự ưu tú của mình, mà trong lịch sử của Thần

Giáo, không thiếu những người trẻ tuổi ưu tú và những câu chuyện thần kỳ kia.

Sinh ra sự liên hệ siêu việt những người khác với Thần thú hoặc thậm chí là

Thần.

Mình chỉ là có sự liên hệ với món Thần Khí này mà thôi, một người trẻ tuổi ưu

tú chân chính, trên người không xảy ra vài việc vượt quá sức tưởng tượng của

người thường thì đây mới gọi là kỳ lạ.

Có điều, vì phòng ngừa việc này khuếch đại quá mức, cũng vì giải trừ sự nghi

ngờ của những đội viên dưới tay mình, để bọn họ đừng tiếp tục suy diễn đi quá

xa, Karen giơ tay lên, cắt đứt sự liên hệ của mình với cầu nối tinh thần.

Sau đó kêu lên ở trong lòng:

"Loya."

"Hì hì... Anh Karen... anh khỏe không..."

"Tấn công tinh thần mấy người thuộc hạ của ta."

"Được rồi... anh Karen..."

"A!!!"

"A!!!"

Sau một khắc, Bart, Ventura, Ashley, Blanche cùng với Mas, toàn bộ năm người

ôm lấy đầu, đau khổ ngồi xổm trên mặt đất.

Gió êm biển lặng lúc trước, vào lúc này hóa thành sóng to gió lớn, làm cho một

đám người vốn chuẩn bị sẵn sàng để đón chờ kẻ địch, bị đánh bất ngờ không

kịp chuẩn bị.

Nhìn thấy bộ dáng đau khổ của từng đội viên, Karen cũng rất đau lòng.

Sau đó Karen cũng ngồi xổm người xuống, dứt khoát ngồi xuống, bàn tay phải

đỡ lấy trán của mình, giả bộ như mình cũng rất đau đớn.

Mặc dù mình không kêu lên tiếng, nhưng làm đội trưởng, năng lực chống cự

mạnh hơn một chút, không kêu lên đau đớn thì cũng là việc bình thường.

Trong ba kết giới, đồng tệ Varax phát ra ánh sáng cổ kính màu đồng, bao quát

tất cả mọi vật trong kết giới vào trong, đồng nghĩa với việc khảm vào một kết

giới của riêng mình vào trong trận pháp của kết giới.

Ở trong kết giới này, bên ngoài nhìn thấy, là thứ mà Loya muốn để cho bọn họ

nhìn thấy.

Đương nhiên, những vị ngồi trên cao kia, là có thể nhìn xuyên qua ảo cảnh che

mắt này để nhìn thấy tình cảnh thật sự ở trong, nhưng vấn đề là, bản thân bọn

họ cũng không ở nơi này, bây giờ chỉ nhìn xuống trường thi thông qua hình

chiếu.

Loya xuất hiện ở trước người Karen, có bé vẫn mặc quần áo của nhân viên phục

vụ quán cà phê, là bộ quần áo mà Karen mặc trên người hôm đó.

"Anh Karen, anh có biết không, lúc trước em còn đang suy nghĩ, nếu đây đã là

một cuộc tuyển chọn người trẻ tuổi ưu tú của Trật Tự Thần Giáo, vậy em có thể

nhìn thấy anh hay không? Em tin tưởng anh chắc chắn là người ưu tú nhất,

nhưng em vẫn rất lo lắng, lo lắng rằng mắt của Trật Tự Thần Giáo sẽ mù."

Karen ngẩng đầu, nhìn xem Loya.

"Anh Karen cứ yên tâm đi, bọn họ không nhìn thấy em, cũng nghe không được

em nói chuyện, ở bên ngoài, cũng không nhìn thấy, a, ở trong mắt của mấy

người đang ngồi chung quanh này, bây giờ vẫn còn duy trì tư thế ngồi và vẻ mặt

đau khổ thôi."

"Loya, ta thật không nghĩ tới có thể ở chỗ này có thể nhìn thấy cô đấy."

"Anh Karen không thể giống như lần trước mang mặt nạ bạc rồi vào Không

Gian Phong ́n thăm em sao? A, đúng rồi, lần trước tựa như là bởi vì anh Karen

cầm một đồng xu Varax khác.

Nhưng mà cũng không phải là không có biện pháp, trong Không Gian Phong ́n,

khí linh chúng em mỗi ngày đều có thể được tẩm bổ, bởi vì tuổi của em còn

nhỏ, cho nên trong khoảng thời gian này sức mạnh tăng lên tương đối nhanh.

Cho nên, bây giờ em có thể cảm ứng được một vài thứ lúc trước không phát

hiện được, ví như, có một đồng xu Varax ở trong biển cách Wien không xa, tựa

như là đang chìm ở dưới đáy biển.

Việc này em còn chưa báo cáo lên trên đâu, em muốn sau này tìm cơ hội để nói

cho anh Karen nghe.

Anh Karen có thể đi tìm đồng xu Varax kia về, nhớ kỹ phải nên lén lút nha, tìm

được đồng xu Varax đó, không nên giao lên trên, giữ lại cho mình, về sau thì có

thể thông qua nó để gặp em."

"Được rồi, nói vị trí cho ta đi."

Loya duỗi tay ra, đem lòng bàn tay dán lên chỗ cái trán của Karen, lúc này, một

tọa độ được truyền tới, ở vùng biển Tây Nam của Wien.