Số 13 Phố Mink

Chương 1166: Mở cổng (1)



Karen vẫn còn kém rất xa trong việc khai thác hết năng lực của Con Mắt Ám

Nguyệt, trong này còn có một nguyên nhân cực kỳ quan trọng đó là con đường

mà anh lựa chọn đi, đó là Trật Tự.

Lúc cộng minh với Ánh Sáng quá độ từ ngón tay trên cái đuôi của Pall trong lúc

"Thanh Tẩy thần bộc", sau đó lại nhờ vào khế ước cộng sinh mà quá độ đến hệ

thống tín ngưỡng của gia tộc Ellen, rồi dùng Ánh Sáng chuyển hóa sang hệ

thống của Ám Nguyệt và Hải Thần Giáo, thậm chí bao gồm cả tín ngưỡng gia

tộc Inmerais ở trên người mình mà ông nội cho, những thứ này, thật ra đều là

các nhánh phụ.

Trụ cột thật sự của mình chính là trật tự, điều này từ lúc mình trở thành thần bộc

tới nay đều chưa từng thay đổi.

Cho nên đối với những thứ giống như Con Mắt Ám Nguyệt, Karen chỉ là mượn

dùng "Thuật" của chúng, nhưng không có thật đi theo "Pháp" của chúng.

Tựa như là học thuộc đề, anh biết sử dụng cái công thức này thì có thể giải được

đề, lại không hiểu từ đâu suy luận ra công thức này, và tiếp sau đó nên mở rộng

nó như thế nào.

Nhưng mặc dù như thế, việc sử dùng Con Mắt Ám Nguyệt để "Thăm dò", cũng

hoàn thành nhiệm vụ viên mãn.

Ông nội Muri tình nguyện xóa đi một phần tỉ lệ nhỏ mà Muri có thể sống sót,

cũng muốn tăng tỉ lệ Gaitanbert trở về thành công lên thêm một chút.

Đội trưởng đội hộ vệ gác cổng của Giáo Đình, đội trưởng đội cận vệ của Đại Tế

Tự, giữa bọn họ, có lẽ có một loại quan hệ nào đó tồn tại.

Không, lùi lại một vạn bước mà nói thì nếu như để ngài Gaitanbert tái sinh trên

nhân gian với cơ thể mang huyết mạch của "gia tộc Benda", nếu đối với một

chủ gia tộc, việc này cũng thuộc về một loại vinh quang vô cùng đối với một gia

tộc.

Nói trắng ra là lập trường của mọi người không giống nhau, quan niệm và

khuynh hướng, tất nhiên cũng sẽ hoàn toàn khác biệt.

Việc mà ngươi không thể tưởng tượng tới, có lẽ ở trong suy nghĩ của đối

phương là là một điều đương nhiên.

"Về sau, lúc liên hệ với những lão già giống như thế này, phải càng chú ý hơn."

Karen lại lấy ra đồng xu mà Piro đã từng đưa, trong lòng dần dần tỉnh táo lại.

Tài năng của mình là nguyên nhân chủ yếu để có thể hấp dẫn sự chú ý ngoài

định mức của những ông lão kia đối với mình, nhưng cũng không có nghĩa rằng

mình thật có thể tín nhiệm bọn họ, mình có thể cùng bọn họ cười đùa tí tửng mà

tỏ vẻ thân thiết, nhưng hàng rào trong lòng mình tuyệt đối không thể buông

lỏng.

Phải biết, ngay cả là ông Hoven ngay từ lúc đầu cũng đã từng tranh cãi đòi giết

mình.

"Ha ha ha.”

Bỗng nhiên Karen nở nụ cười.

Bởi vì anh nghĩ tới một chuyện rất thú vị, nếu như đổi Dis thành Deron hoặc là

Mobiteng ông nội của Muri, đối mặt với việc mình xuất hiện, thì việc đầu tiên

mà bọn họ sẽ làm có lẽ là mang mình nộp lên cho thần giáo để nuôi dưỡng hoặc

là cắt khúc để nghiên cứu; sau đó vui vẻ mà đi làm Trưởng Lão Thần Điện của

mình, mang lại vinh quang cho cả gia tộc.

Ai, rời khỏi nhà đi càng xa, đến được càng nhiều nơi, thấy được càng nhiều loại

người, càng cảm thấy ông lão đang nằm ở nhà mình, rốt cuộc là người không

giống bình thường đến mức nào.

Cho nên, chỉ có một mình ông nội mà thôi.

Bởi vì biết cũng không bao lâu nữa thì đám người Ventura sẽ trở về, cho nên

Karen không vội vã nghỉ ngơi, mà là cầm lên một quyển sổ tương tự như cẩm

nang du lịch của khách sạn mà lật xem.

Tranh minh hoạ ở bên trong còn rất thú vị, ở trong Luân Hồi Cốc, thậm chí

ngươi có thể đến biên giới thành phố để quan sát thi ma du hành và quỷ hồn

lượn lờ.

Ở phía dưới quyển sổ, còn có phương thức liên lạc, tương tự với môi giới du

lịch, thanh toán cho nó đủ phiếu điểm, nó có thể giúp ngươi tìm người trong

Luân Hồi Thần Giáo làm người bảo vệ, dắt ngươi đến gần để tham quan.

Mấy tờ sau cùng của quyển sổ tất cả đều là giới thiệu về các "Phòng vẽ tranh",

tất nhiên xem nó như sản nghiệp đặc sắc mũi nhọn để tuyên truyền.

"Thật đúng là lên núi kiếm ăn xuống sông uống nước, đảo Ám Nguyệt là người

cá phục vụ, Luân Hồi Cốc là linh hồn phục vụ, nhập gia tuỳ tục là đây sao."

Cửa phòng bị gõ vang.

"Vào đi, cửa không có khóa."

"Đội trưởng, nhìn xem mấy món đồ mà chúng tôi mua cho ngài này."

Lúc Ashley đi vào, cầm theo rất nhiều túi lớn túi nhỏ, Blanche ở sau lưng cô

cũng giống như vậy.

Về phần Bart ở phía sau, Ventura cùng với Mas, trên người bọn họ đều đã treo

đầy đồ, đây gần như là trạng thái bình thường khi đi mua sắm cùng với phái nữ.

Karen hỏi: "Làm sao không trực tiếp chuyển phát nhanh ở quầy lễ tân của khách

sạn?"

"Còn muốn mua thêm mà." Ashley cười nói, "Tôi còn chưa có mua đủ đâu, chờ

đến khi ra khỏi Cánh Cổng Luân Hồi, tôi còn muốn mua sắm thêm, đồ đạc

trước hết cứ để ở đây, một mình tôi mua đủ phần cho sáu người đấy, chưa kể tôi

và Blanche còn mua riêng cho đội trưởng và vị hôn thê của ngài một chút trang

sức, hì hì."

Blanche phụ họa nói: "Đúng đấy, mà phí chuyển phát nhanh cũng rất đắt, chờ

đến lúc chúng ta trở về thì có thể dùng nhờ trận pháp dịch chuyển của Thần

Giáo, mang theo bao nhiêu thứ đều có thể tính vào phần hành lý, không cần đưa

thêm phí vận chuyển."

"Ừm, giống như tôi nghĩ, ha ha."Ashley vỗ tay một cái, "Đây chính là một cơ

hội tốt để kiếm lời!" "Tôi cảm thấy chúng ta có thể dành thời gian để mua sắm

thêm, nhưng mà có lẽ đêm nay chắc chắn không được."

"Đúng vậy, chúng ta cũng nên về nghỉ ngơi, mọi người đêm nay nhất định phải

ngủ ngon, nâng cao tinh thần.”, Asli vung tay một cái, dẫn đám người đi ra.

Ventura bắt đầu thu dọn đồ đạc, vừa thu dọn vừa nói: "Lúc đầu Mas đề nghị trực

tiếp chuyển phát nhanh về, bị Ashley dẫn dắt đi, cô ấy nói đội trưởng chắc chắn

sẽ an toàn mà cùng chúng ta ra khỏi Cánh Cổng Luân Hồi."

"Ừm."

“Đội trưởng, tôi tin tưởng ngài." Ventura quay đầu nhìn xem Karen rồi nói một

cách rất chân thành.

"Đi tắm rửa đi, sau đó sớm nghỉ ngơi một chút, ta đi ngủ trước đây."

"Ngủ ngon, đội trưởng."

Một giấc ngủ sâu, thức giấc vào lúc tám giờ sáng, sau khi rửa mặt thay đồ xong

rồi bước vào phòng ăn, đúng lúc chín giờ