"Chúng ta ca ngợi ngài, ánh mắt của ngài, nhìn thấy kết cục của chúng ta, đểchúng ta rõ ràng hàm nghĩa thật sự của cái chết;Chúng ta ca tụng ngài, bàn tay của ngài, mở ra con đường cho chúng ta, đểchúng ta nghỉ ngơi trong thế giới của người đã khuất;Chúng ta khắc ghi ngài, đôi chân của ngài, dẫn dắt con đường để chúng ta tiếnlên, để Luân Hồi thật sự sinh ra giữa làn ranh của sự sống và cái chết!Bởi vì ngài, cái chết không chỉ còn là sự sợ hãi;Bởi vì ngài, sự sống không chỉ còn là nỗi cô quạnh;Chúng ta có thể thản nhiên, chúng ta có thể bình tĩnh, chúng ta có thể thưởngthức phong cảnh trên con đường này, một lần rồi lại một lần nữa.Luân Hồi tối cao,Thần Luân Hồi vĩ đại,Ngài là chân lý duy nhất trên thế giới!"Từ thần quan Luân Hồi, cho tới tín đồ phổ thông, tất cả mọi người bắt đầu cùngca lên bài hát ca ngợi Luân Hồi.Đứng ở nơi này, ngươi có thể cảm giác được niềm thành kính được thể hiện rấtrõ ràng, khi bị những sự thành kính này bao quanh, linh hồn của ngươi dườngnhư sẽ bởi vì nó mà cảm thấy ngạt thở.Đây là một niềm cuồng nhiệt thật sự;Bởi vì trong mắt của tín đồ Luân Hồi thì vòng quay giữa sự sống và cái chết làdo Thần Luân Hồi sáng lập ra, để cho sự sống và cái chết của họ không có ýnghĩa gì khác nhau.Thứ này, có lẽ chính là cốt lõi của những Thần Giáo chính thống.Bên trong nội bộ Thần Giáo chắc chắn có sự tư lợi cá nhân, có quan liêu, cóquyền lực, có đấu tranh chính trị, nhưng không cách nào phủ nhận là nó có mộtsố lượng người cuồng nhiệt thành kính rất khổng lồ.Nhưng chính một Thần Giáo chính thống như vậy lại thất bại trước Trật Tựngay từ ngày chiến tranh đầu tiên.Mà trong khả năng nhận biết của Karen, Trật Tự Thần Giáo mặc dù có sự trungthành với Thần Trật Tự như các Thần Giáo chính thống khác, nhưng nếu sosánh nó với các thần giáo khác thì người của Trật Tự Thần Giáo có vẻ hàm súchơn.Nhưng hàm súc riêng về hàm súc, lúc thật sự ra tay, mặc kệ ngươi có cuồngnhiệt đến mức nào, cũng chỉ là một việc trở bàn tay mà thôi.Căn cứ theo việc phân tích cuộc chiến và một ít tư liệu cho thấy, mục đích ngaytừ đầu của Trật Tự Thần Giáo đúng là rút ngắn thời gian chiến tranh, tìm kiếmcàng nhiều lợi ích trên bàn đàm phán.Nhưng nếu như Luân Hồi Thần Giáo vẫn luôn quyết tâm chống trả không đầuhàng không thừa nhận thất bại, dù như vậy sẽ tạo ra nhiều áp lực hơn, Trật TựKỵ Sĩ Đoàn đều sẽ tiếp tục kéo dài chiến tranh, nói không chừng lúc này LuânHồi Cốc, đã biến thành chiến trường.Đương nhiên, cũng có khả năng, lúc này chiến tranh cũng đã kết thúc.Đám người Karen đứng bên trong "Chiếc lồng", mọi người chỉ cần duỗi một cáitay ra để bắt lấy rìa của chiếc lồng, thì có thể ổn định lại cơ thể của mình, bởi vìtrong lúc người khổng lồ phía dưới đang bò, vẫn luôn rất chú ý đến sự cân bằngở phía sau lưng, nếu làm một con vật cưỡi thì có lẽ cũng rất hiểu chuyện.Vẻ mặt Bart nghiêm túc nói: "Chúng ta không thể để cho Luân Hồi thần giáo cólại cơ hội vùng lên."Người chiến thắng kể từ sau ngày chiến thắng, thì sẽ đề phòng kẻ thất bại vùnglên một lần nữa, sợ việc mình làm với hắn, sẽ bị hắn trả lại trên người mình.Blanche, Mas đều rất đồng ý với ý kiến của Bart, lên tiếng phụ họa.Ashley thì đang rất hứng thú mà nghiên cứu người khổng lồ ở dưới chân, cô rấttò mò không biết nó có tính là một loại "Yêu thú" hay không?Dù sao cô cũng nhớ kỹ cha mẹ mình lúc ở nhà từng nói qua, bộ trưởng của bộmôn trong cuộc hội nghị hệ thống nội bộ đã nổi cơn giận dữ, nói Kỵ Sĩ Đoànthật sự là quá lãng phí, vậy mà thật sự đập nát mười mấy con người khổng lồ,chả lẽ là thiếu quân lương nên muốn kiếm thêm thịt để ăn sao?Còn không bằng bắt sống một con để mang về, mọi người trong các bộ môn củahệ thống cùng nhau tiến hành quan sát nghiên cứu một lúc, nói không chừngcòn có thể tìm ra thêm giá trị mới.Ashley liếm môi một cái, đáng tiếc, bọn chúng sẽ không được bán ra ngoài.Ừm, cho dù ở Luân Hồi Cốc có cửa hàng có thể bán, mình cũng rất khó mangvề, trận pháp dịch chuyển phải có quy mô cỡ nào mới có thể mang chúng đi?Ventura thì nhìn chằm chằm vào bóng lưng của đội trưởng mình, cậu ta đã làmtốt chuẩn bị, chờ sau khi đi vào trong Cổng nều gặp phải nguy hiểm gì thì cậu tađều sẽ ngăn ở trước người của đội trưởng.Trong lòng Karen thì tương đối bình tĩnh, bởi vì một lần nữa anh ý thức đượcmột việc, đó chính sự dự đoán về việc "thiết hụt tin tức", tăng thêm một bậc.Anh vốn cho là trước khi tiến vào Cánh Cổng Luân Hồi, tất cả ba mươi ngườiđều sẽ tụ tập ở chỗ này, sau đó lại nghe diễn văn thông báo gì đó, kết quả tìnhhuống bây giờ, năm con người khổng lồ này đang muốn trực tiếp đưa cả nămtiểu đội vào trong Cánh Cổng Luân Hồi.Vì sao lúc không cần thì lại phải nghe bài diễn văn thông báo rất dài dòng, kếtquả đến lúc cần nghe thông báo, mọi việc trái lại được tiến hành rất nhanh gọn?Karen lấy ra quyển sách nhỏ được phát lúc trước ra từ trong túi, bên trongquyển sách nhỏ là những ghi chép liên quan đến tin tức ở bên trong Cánh CổngLuân Hồi mà Trật Tự Thần Giáo sưu tầm được, mỗi người một quyển, mặc dùchắc chắn sẽ không giải thích một cách rõ ràng và chính xác bằng bên phíaLuân Hồi Thần Giáo, nhưng chắc cũng miễn cưỡng vừa đủ.Chỉ có điều là, Karen vẫn càng chờ mong có thể kiếm được một chút tài liệumới nhất về tình hình đằng sau Cánh Cổng.Cho dù là chỉ là một bản tin dự báo thời tiết cũng tốt.