Số 13 Phố Mink

Chương 1179: Xuất phát (1)



Sau khi tỉnh giấc, Karen đi đến bên dòng suối bắt đầu rửa mặt

Theo lý thì lúc này cũng không cần phải để ý những việc này, nhưng trước mắt

cả đội cũng không cần phải di chuyển, chỉ là đợi cho tiểu đội của Muri đến đây

để tập hợp, dù sao cũng nhàn rỗi không có chuyện làm.

Mặt khác, bên trong ba lô leo núi vốn là có mang theo đồ dùng rửa mặt, các loại

đồ ăn tiếp tế và thuốc men trước tiên cần phải tiết kiệm để dự phòng cho thời

khắc mấu chốt mới dùng, kem đánh răng và bàn chải đánh răng cũng không cần

thiết phải tiết kiệm gì.

Bên này Karen vừa đánh răng xong, Ventura liền đi tới, nhỏ giọng nói "Đội

trưởng, không phải ngài đã từng nói nước ở chỗ này phải chờ sau khi Blanche

xử lý thì chúng ta mới dùng được sao "

Karen nhẹ gật đầu, nói "Đúng vậy, ta và các ngươi không giống, ta không sợ

loại ô uế cấp độ này."

"Ngài không sợ loại ô uế cấp độ này." Ventura mở to hai mắt, yên lặng mở tay

ra, bắt chước tư thế tối hôm qua của Karen, trong lòng bàn tay của cậu ta ngưng

tụ ra một Ngọn Lửa Trật Tự

"Là bởi vì nó sao."

Ventura hỏi đến ngọn lửa màu trắng mà Karen sử dụng tối hôm qua, ngọn lửa

kia tràn đầy vầng sáng thánh khiết, là năng lượng của Ánh Sáng.

Tối hôm qua Karen biết Ventura ở ngay bên cạnh, nhưng anh vẫn là lựa chọn sử

dụng sức mạnh của Ánh Sáng, bởi vì Ventura là người mà anh dự bị đưa vào

trong những thành viên trung tâm, thông qua những ngày này ở cùng, Karen

cũng biết rõ về phẩm tính của cậu ta.

Có đôi khi chia sẻ bí mật, vốn là một phương pháp để rút ngắn khoảng cách

trong mối quan hệ, giống như giữa mình và đội trưởng Neo vậy. Hai người nói

ra bí mật của mình cho nhau nghe, nhưng thật ra là đang tăng lên sự tin tưởng

trong mối quan hệ.

Huống chi, Ventura đã từng được ông nội của mình "Cứu".

Sự thật chứng minh, Ventura cũng không làm bộ rằng mình không nhìn thấy,

cũng không giả bộ mà lấy cớ rằng trong lúc mình hóa lớn và trở nên cuồng bạo

thì ký ức sẽ bị ảnh hưởng, cậu ta cực kỳ chủ động và cũng cực kỳ trực tiếp đi

đến trước mặt Karen mà hỏi về ngọn lửa tối hôm qua, đây chính là một loại cảm

giác tín nhiệm.

"Tín ngưỡng của ta chính là Trật Tự, điều này không thể nghi ngờ." Karen cười

cười, "Mà sở dĩ ta có thể sử dụng sức mạnh của Ánh Sáng, là bởi vì ta có ký kết

khế ước cộng sinh với một con yêu thú hệ Ánh Sáng."

"Vậy đó chắc chắn là một con yêu thú vô cùng hùng mạnh!"

"Ừm, đúng vậy, nó đã từng cực kỳ hùng mạnh, nhưng bây giờ vẫn còn chưa

khôi phục, tóm lại cậu cũng không cần lo lắng rằng ta là nội gián mà tàn dư Ánh

Sáng cài cắm vào trong Trật Tự."

Ventura lắc đầu, nói "Cho dù ngài là nội gián đi nữa, thì ngài vẫn là đội trưởng

của tôi như cũ."

"Mặc dù ta cảm thấy rất dễ chịu khi nghe mấy lời nói theo cảm tính mà không

tuân thủ theo nguyên tắc này của cậu, nhưng về sau đối mặt với loại chuyện

này, vẫn không nên buông lỏng cảnh giác, nhất là đối với những tàn dư Ánh

Sáng thật sự."

Karen thật lo lắng rằng bụng dạ của thằng nhóc này quá thành thật, về sau lúc

gặp được tàn dư Ánh Sáng có khi còn đần độn mà xem như bạn bè của đội

trưởng.

"Ta chỉ biết một mình đội trưởng ngài mà thôi."

Karen vuốt vuốt đầu Ventura "Rất tốt, tự mình cần phải phân biệt rõ ràng."

"Đội trưởng, bây giờ tôi đi thay ca của Bart."

Lúc này Bart đang phụ trách quan sát cảnh giới khu vực bên ngoài làng, xem

như "Phòng tuyến" phía ngoài nhất của tiểu đội hiện tại.

"Ừm, đi thôi, thuận đường gọi trưởng thôn qua đây, hôm qua ta có bảo ông ta vẽ

bản đồ, chắc hẳn bây giờ cũng vẽ xong rồi.”

"Vâng, đội trưởng."

Sau khi Ventura rời khỏi, Karen quay về khu vực hạ trại, nhưng cũng không có

tới gần những người khác, mà là nằm xuống trên một chỗ sườn dốc.

Vầng trăng xám vẫn còn đang treo trên đỉnh đầu, nhìn không ra bất cứ sự thay

đổi nào.

Xám Nguyệt, Ám nguyệt.

Hai con ngươi của Karen bắt đầu dần dần đỏ lên, anh đang thử dùng Con Mắt

Ám Nguyệt để quan sát vầng trăng xám ở trên không kia.

Kéo dài khoảng chừng năm phút đồng hồ, Karen cảm thấy hai mắt của mình

cũng bắt đầu mệt mỏi, nhưng vẫn không thể nhìn ra được gì.

"Xem ra giữa những vầng trăng khác nhau, cũng không nhất định sẽ có quan hệ

thân thích."

Nhưng mà, đang lúc Karen chuẩn bị từ bỏ mà thu hồi Con Mắt Ám Nguyệt lại,

bỗng nhiên chú ý tới phần đáy của vầng trăng xám trên bầu trời như có một

đường kẻ màu đen.

Karen chăm chú nhìn một hồi, cũng không nhìn thấy nó rõ ràng, vì để so sánh,

anh thu hồi Con Mắt Ám Nguyệt, phát hiện cũng không còn nhìn thấy đường kẻ

màu đen kia, chờ đến lúc khởi động Con Mắt Ám Nguyệt một lần nữa, lại có

thể tiếp tục nhìn thấy đường kẻ màu đen ấy.

Một đường kẻ màu đen, đại diện cho cái gì

Karen nhanh chóng rút quyển sổ kia ra, tìm ra một đoạn miêu tả mà mình từng

đọc qua.

"Khi một nửa vầng trăng trong Cổng bỗng nhiên biến mất chỉ còn lại một phần

bán nguyệt, mang ý nghĩa Cánh Cổng Luân Hồi đã đạt tới chu kỳ mở ra lớn

nhất, tiếp theo sẽ bắt đầu bước vào giai đoạn khép lại.

Một khi mặt trăng trong Cổng biến mất hoàn toàn, có nghĩa rằng Cánh Cổng

Luân Hồi đã sắp khép kính lại, đồng thời cũng có nghĩa các điểm dịch chuyển

đã được mở ra, người tham gia thí luyện chỉ cần đợi sẵn ở các điểm dịch chuyển

là được."

Trong lúc thầy Bart giải thích về đoạn này cũng chỉ ra các điểm mấu chốt.

Vào ngày mà mặt trăng trên trời chỉ còn lại bán nguyệt, có nghĩa rằng thời gian

thí luyện đã trôi qua một nửa.

Vào ngày mà mặt trăng hoàn toàn biến mất, có nghĩa rằng ngày hôm sau sẽ mở

trận pháp dịch chuyển.

Sự thay đổi của Xám Nguyệt cũng không phải theo từng phần nhỏ, mà là từ

"Xám Nguyệt tròn" đến "Bán Nguyệt" sau đó là "Hoàn toàn biến mất".

Giữa các chu kỳ cũng không có những quá trình biến đổi khác