Số 13 Phố Mink

Chương 1297: Ngài bị ô uế rồi chăng? (1)



Quả nhiên là người của Nguyên Lý Thần Giáo.

Trong đầu của Karen lúc này không khỏi hiện ra lời đánh giá của bản thân ông

Hoven đối với Nguyên Lý Thần Giáo của mình, ông ấy nói:

Thế giới này đối với tín đồ của Nguyên Lý mà nói, bản chất chỉ là quá trình

thăm dò và tìm ra nguyên luật của trò chơi, đây cũng không phải mang ý nghĩa

bọn họ đơn thuần và ngây thơ, mà là một sự lạnh lùng tuyệt đối dành cho thế

giới này.

Bên trong con nhím biển lúc nãy còn có âm thanh truyền ra, nói "Dù sao hôm

nay cũng đã thất bại … "

Kết hợp với thông cáo khó hiểu từ đại khu và quan hệ đặc thù giữa Nguyên Lý

Thần Giáo và một Thần Giáo nào đó, sự việc cũng đã trở nên rõ ràng.

Sự kiện xảy ra ở Thành phố York đêm nay, là một thí nghiệm do hai Thần Giáo

chính thống Trật Tự và Nguyên Lý cùng bày ra.

Điểm bắt đầu của thí nghiệm, ở trên cái bình gốm đang nằm trong tay của đội

trưởng, bọn họ gọi nó là cái gì nhỉ... A, lọ mật.

Từ bên trong cái bình kia, chắc là có thể tìm ra mục đích của cuộc thí nghiệm bí

mật này.

Lúc này, Karen cảm giác được cách đó không xa bên cạnh mình, lập tức xuất

hiện sóng năng lượng do ba trận pháp dịch chuyển tỏa ra.

A, thật đúng là nhà giàu có khác.

Trong tay Karen xuất hiện một ngọn lửa Ánh Sáng, cái viên nhím biển màu

vàng này trực tiếp bị hòa tan thành nước.

Thiên Mị chui ra từ trong cơ thể Karen, rất hiểu chuyện mà liếm sạch sẽ bàn tay

Karen.

Karen lắc lắc tay, mình đã giúp đội trưởng hoàn thành nhiệm vụ chặn đường,

cũng không cần phải tập hợp với đội trưởng ở tiệm chụp ảnh, trước mắt thì lựa

chọn sáng suốt nhất đó chính là tự mình rời khỏi, như vậy thì đội trưởng có thể

không cần quan tâm gì nữa mà thoải mái bỏ trốn.

Sau một khắc, đôi cánh trên lưng Karen lại xuất hiện một lần nữa, bóng người

anh biến mất tại chỗ.

Đợi đến sau khi đi đến một khu phố, Karen trực tiếp lách mình vào trong phòng

ngủ của một nhà dân, trong phòng ngủ có một người phụ nữ đang ôm một đứa

bé ngủ say, Karen tiến vào cũng không đánh thức bọn họ.

Đầu ngón tay chạm vào chiếc nhẫn bạc, mặt nạ màu bạc mà ông nội để lại xuất

hiện ở trên mặt của Karen

Anh không biết mình có bị đánh dấu giống như đội trưởng hay không, nhưng vì

lý do an toàn, anh vẫn là lựa chọn đeo nó lên để bảo đảm mình bị "Ngăn cách"

với phía ngoài.

Đứng ở sau rèm cửa, Karen vén ra một góc rèm nhỏ, trên con đường trước cửa

nhà, xuất hiện ba người nam nữ mặc áo giáp màu trắng, bọn họ có vẻ như rất

mơ hồ, cũng có vẻ rất khó hiểu.

Hiển nhiên rằng, bọn họ đã mất dấu mục tiêu.

Sau khi bồi hồi một lúc, bọn họ lại chia ra đi theo những hướng khác nhau.

Karen quay người đi ra khỏi phòng ngủ, đi vào trong phòng bếp rót cho mình

một ly nước, mở ra tủ lạnh, không thấy có nước đá ở bên trong, thoáng có chút

thất vọng.

Uống nửa ly nước, đem nước còn lại đổ vào trong bồn rửa bát, rửa ly rồi đặt lại

vị trí cũ, Karen đi vào một phòng ngủ ở cạnh bên, chỉ có giường mà không có

đệm, mà lại trong phòng cũng không nhìn thấy đồ đạc của đàn ông.

Karen lấy từ trong túi ra 500 Rael đặt ở dưới giường, đây là sợ lúc sáng mai khi

mình rời đi sẽ quên để lại tiền phí ăn ở.

Nằm dài trên giường, nhắm mắt lại, Karen bắt đầu nghỉ ngơi.

Mà khi Karen vừa nằm xuống nghỉ ngơi, ba người mặc áo giáp trắng lúc trước

rời đi lại dần dần xuất hiện ở trên con đường này, tất nhiên bọn họ còn chưa từ

bỏ việc tìm kiếm

"̀m!"

Tay trái của Neo nắm cổ của một người mặc áo giáp lôi đến trên vách tường

trước mặt, trên mặt đường sau lưng đã có một đường rãnh kéo dài.

"Nếu như bây giờ ngươi nguyện ý đầu hàng, chúng ta có thể cam đoan sẽ ưu đãi

ngươi, cho dù ngươi là một tên tàn dư Ánh Sáng."

Đúng vậy, chúng ta sẽ hết lòng tuân thủ theo cam kết, ngươi cũng nên tin tưởng

thành ý của chúng ta."

Neo vốn cũng không có đưa ra câu trả lời, sau khi khống chế tên mặc giáp này

lại, trực tiếp rót ngọn lửa Ánh Sáng vào bên trong bộ giáp, trực tiếp đốt cháy

toàn bộ bên trong. Sau đó, Neo lập tức đứng người lên, có chút nhức nhối mà

nhìn xem bộ giáp trước mặt này, không cần trực giác mà chỉ cần nhìn sơ qua

cũng biết được bộ áo giáp này tuyệt đối vô cùng quý giá, đáng tiếc, gặp phải

tình huống như thế này thì Neo không có khả năng mang theo thứ này rời đi.

Neo ôm bình gốm đi vào cửa bên hông của tiệm chụp ảnh, sau khi bậc thang

chuyển động, lộ ra mật thất phía dưới.

Sau khi Neo truyền năng lượng vào, trận pháp dịch chuyển bắt đầu khởi động.

Bên ngoài truyền đến tiếng vang, giống như là có người đang cố gắng tiến vào,

nhưng Neo không hoảng hốt một chút nào, hắn tin tưởng cấm chế phía ngoài đủ

để kìm chân đối phương, đợi đến sau khi trận pháp khởi động thành công, Neo

bước vào trong đó.

Hắn còn cố ý đợi một hồi, đợi đến hai tên người mặt giáp xuất hiện, để lại cho

bọn chúng một nụ cười.

Được rồi, mặc dù Neo cũng không rõ ràng mình cái gương mặt không có tai

mắt mũi miệng này có thể để đối phương nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt

mình hay không, nhưng đây chỉ là một cách để tự thỏa mãn bản thân.

"Ông!"

Ánh sáng trắng tiêu biến, dịch chuyển thành công