Số 13 Phố Mink

Chương 1333: Có thêm một người (1)



Acelos có vẻ như đang do dự, cha của nó và tiểu thư Pall trên danh nghĩa là

quan hệ bạn bè nhưng thực tế vốn là quan hệ chủ tớ, điểm này, nó cũng rất rõ

ràng.

Mặc dù hai bên cũng không ký kết khế ước chủ tớ gì cả, tiểu thư Pall cũng chưa

từng đặt cấm chế gì lên trên người cha mình để có thể dễ dàng khống chế hơn,

nhưng giữa song bên vốn vẫn tồn tại một sự ăn ý lẫn nhau.

Trong một vài tình huống, loại quan hệ nhìn có vẻ không có gì để ràng buộc lẫn

nhau này, trên thực tế lại có sức ảnh hưởng càng lớn hơn, chủ yếu là quyết định

dựa trên phẩm tính đối phương và quán tính của lịch sử.

Cuối cùng, Acelos phun ra ra bọt nước óng ánh, tạo thành một quả cầu nước,

nói thành tiếng:

"Tôi sẽ trở thành đất liền dưới chân ngài giữa đại dương, tôi sẽ xem ý chí của

ngài như quy tắc cho hành vi của mình, tôi sẽ nghe theo lời kêu gọi của ngài

mọi lúc, dâng lên ngài lòng trung thành và sự hữu nghị thành kính của tôi.

Tham kiến điện hạ Karen."

Karen quay đầu nhìn về phía Pall, hỏi: "Lúc trước cô cũng chưa thương lượng

chuyện này với tôi trước."

Pall thì cảm thấy không có vấn đề gì mà nói: "Chuyện này còn cần thương

lượng nữa sao?"

"Cho nên, đây xem như là niềm vui bất ngờ dành cho tôi à?"

"A không, thật ra cũng là không phải, lúc trước thì tình cảm của ta và Acelos

thật sự rất tốt, ta xem đây như là một niềm vui bất ngờ dành cho con trai của nó

đi."

"Tiếp theo, nên làm như thế nào?"

"Cậu đã trông thấy ta sử dụng thuật pháp triệu hồi Acelos hai lần rồi, ta không

tin cậu còn chưa học được."

Karen giơ tay lên, nơi lòng bàn tay xuất hiện một chùm ánh sáng màu đỏ, giống

như đúc với lúc Pall sử dụng vừa nãy:

"Giống như vậy sao?"

"Ừm ừm, thử kêu gọi Acelos một chút."

Karen đánh chùm sáng màu đỏ giữa lòng bàn tay mình về phía không trung, từ

trên người của Acelos cũng có một chùm ánh sáng màu xanh lam phóng ra, xen

lẫn và dung hợp với chùm ánh sáng màu đỏ, điều này có nghĩa rằng hai bên đã

để lại dấu ấn về khí tức của đối phương.

Mọi việc kết thúc, Karen mở miệng nói:

"Acelos, chở chúng ta đến đó đi."

"Tuân lên lời dặn dò của ngài, điện hạ Karen."

"Tôi cũng không quá thích thú với cách xưng hô điện hạ này." Karen nói với

Pall.

"Quen thuộc dần là được thôi, cũng phải có cấp độ phân chia khác với Alfred

chứ." Nói xong, Pall quay đầu lại nhìn về Alfred ở phía sau, thè lưỡi với Alfred.

Acelos mở cái miệng lớn của nó ra, Karen dẫn theo toàn bộ thành viên trong

tiểu đội cùng tiến vào trong, bởi vì đợi chút nữa sẽ phải lặn xuống dưới đáy

biển, cho nên lần này Karen cũng không đứng ở trên đầu của người ta, mà là

cùng mọi người đi vào trong bụng của người ta.

Richard cũng không phải đi vào trong bụng nó lần đầu tiên,

Là lần thứ hai;

Nhưng Richard thật rất vất vả mới có được một cơ hội để thể hiện bản thân, cho

nên sau khi ngồi trên mặt đất, biểu hiện ra khí thế rằng thường ngày ta cũng đi

vào đây.

Ashley nhỏ giọng thì thầm với Bart: "Hải thú Acelos, một loại chủng tộc hải thú

rất cổ xưa."

Bart lắc đầu, nói: "Tôi chưa từng nghe nói đến."

"Bởi vì số lượng của chúng nó rất thưa thớt, mà lại sinh sống rất khiêm tốn,

phần lớn bọn chúng đều sinh sống ở những khu vực cấm dưới đáy biểu sâu, mà

lại cũng không thích tiếp xúc cùng với con người, tôi thật không nghĩ tới trong

tay đội trưởng lại có một con, cho nên tôi cảm thấy rất kinh ngạc."

"Tôi cảm thấy, cũng bình thường mà." Bart nói, "Đội trưởng có thứ gì đó quý

hiếm thì tôi cũng không cảm thấy có gì bất ngờ."

"Cũng đúng, cậu nói rất có lý."

Đầu tiên Acelos bắt đầu chuyển động, đợi đến sau khi bơi được một khoảng

cách nhất định thì nó lại bắt đầu lặn xuống.

Sau khi cơ thể to lớn của nó lặn xuống đến đáy biển của vùng biển này, dùng

sóng tinh thần truyền tin đến: "Tiểu thư, điện hạ, chính là vị trí này."

Pall hạ lệnh: "Acelos, thăm dò bốn phía, nhìn xem có phải có kết giới và rãnh

ngầm nào không."

"Vâng, tiểu thư."

Từng luồng sóng âm phát ra từ trong cơ thể Acelos, khuếch tán ra vùng nước

bốn phía xung quanh.

Thật lâu, Acelos đáp lại nói:

"Tiểu thư, phát hiện một khe rãnh."

Nói xong, cơ thể của nó bắt đầu chuyển động, rất nhanh đã đi tới chỗ khe rãnh.

"Tiểu thư, điện hạ, tốc độ chảy của dòng nước ở khe rãnh này có điểm kỳ lạ."

Karen hỏi: "Là kết giới sao?"

"Thật xin lỗi, điện hạ, tôi không cách nào thăm dò ra được là có kết giới hay

không, đối với các sinh vật to lớn trong biển mà nói, cảm nhận được sự thay đổi

của dòng nước tựa như là những sinh vật trên cạn cảm nhận sự thay đổi của

luồng khí vậy, bây giờ có một việc tôi có thể xác định đó là tình huống phía

dưới rãnh này có chút đặc biệt, rất có thể đây chính là nơi mà tiểu thư và điện hạ

đang muốn tìm kiếm."

Karen nhìn về phía sau, mở miệng nói:

"Philomena."