Số 13 Phố Mink

Chương 1352: Bối cảnh gia đình cao nhất (1)



Những “người xem” đang ngồi xung quanh kia cũng bắt đầu đứng người lên

khỏi ghế, từng người từng người một bắt đầu vỗ tay.

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt bắt đầu quanh quẩn bốn phía xung quanh, đây là một tình

huống vô cùng quỷ dị.

Cứ như nơi này đang diễn ra một màn biểu diễn vô cùng đặc sắc, mà nhóm

người mình thì là một đám người trong lúc vô tình đã xông vào đây quấy rối,

không phù hợp với không khí của nơi này.

Karen để ý đến, những "Người xem" đứng lên kia, những mảnh pha lê gắm ở

trên người bọn họ vào lúc này vậy mà phát ra ánh sáng.

Xem ra những mảnh thủy tinh này không chỉ có tác dụng giúp cố định thi thể,

mà còn có dùng để điều khiển những thi thể này.

Nhưng cuối cùng là ai đang điều khiển những thi thể này?

Chả nhẽ là một trận pháp thần bí nào đó vẫn đang luôn hoạt động ở trong lăng

mộ này mà chưa từng dừng lại?

Karen nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, nhìn về phía chiếc quan tài pha lê kia.

"Răng rắc”

Một tiếng vang giòn truyền đến, ngay sau đó là những tiếng ma sát, rất giống

với những tiếng mài răng được phóng đại lên vô số lần.

"Chuẩn bị chiến đấu!"

Sau khi Muri hô lên, cầm thanh đoản đao và tấm khiên tròn trên hai tay cùng

đứng song song với Ventura, đằng sau bọn họ thì Bart và Philomena cũng đã

vào vị trí.

Đằng sau là Blanchee và Ashley.

Phía sau là Memphis và Mas, cùng với thương binh Richard đang ngồi.

Alfred đứng bên cạnh Karen.

̀m!

Quan tài lật nghiêng, một cái tay trắng nõn từ nhô ra bên trong, bỗng nhiên bàn

tay nắm thành đấm.

Trong chốc lát, tiếng vỗ tay ngừng lại.

Bàn tay lại từ từ thả ra, hạ xuống phía dưới. Toàn thể "Người xem" cùng ngồi

xuống.

Cánh tay kia lại lại quơ quơ ở phía ngoài.

Toàn bộ những “Người xem" nghiêng người về phía trước, quay lại tư thế ngồi

bị cố định như lúc đầu.

Ngay sau đó, một người phụ nữ ngồi dậy từ bên trong quan tài pha lê, trên

người mặc áo ngủ trắng, khác biệt với với những "Người xem" được trang điểm

đậm kia, bà ta trang điểm nhạt, tuổi tác có vẻ gần bốn mươi tuổi, dáng người có

chút đẫy đà, có cảm giác giống như một bà dì hàng xóm.

Nhưng khi bà ta mở mắt ra, ánh mắt quét tới gần đám người, một luồng khí thế

đáng sợ đánh tới.

Đoản đao trong tay của Muri nhúc nhích về phía sau.

Mas lập tức nói với Memphis ở bên cạnh: Chiến sĩ.

Đối mặt với chiến sĩ, phương pháp tốt nhất là dùng trận pháp trói buộc và trận

pháp áp chế để đối phó.

Memphis lắc đầu nói: "Nhiệt độ trong không khí đã tăng lên, bà ta có sức mạnh

linh tính rất mạnh. Bố trí trận pháp phòng ngự ba lớp.

Hoàn toàn bỏ qua việc chủ động tấn công, trực tiếp lựa chọn việc phòng ngự

một cách bị động.”

Mas do dự một chút, vẫn đồng ý, bắt đầu cùng với Memphis bố trí trận pháp.

"Ta còn tưởng rằng, là người của nhà Congers, lại đưa “người xem” đến cho ta

cơ chứ, haha."

Môi của bà ta không hề cử động, nhưng âm thanh của bà ta lại quanh quẩn khắp

bốn phía.

Ngay lập tức,

Cơ thể của người phụ nữ bắt đầu nổi bồng bềnh ở phía trên quan tài pha lê, ở

bên cạnh bà ta có một chiếc gương ngưng tụ ra, giống như là vừa mới rời

giường, đang trang điểm.

"Thần bào Trật Tự sao, ha ha, là người của Trật Tự Thần Giáo?"

Karen mở miệng nói: "Đúng vậy, thưa phu nhân.”

Kiểu tóc của bà ta rất cổ xưa, nhưng đây cũng là một nét đặc thù rõ ràng, có thể

thấy được, bà ta đã kết hôn.

Không giống như thời đại bây giờ, ngoại trừ những vị quý tộc và gia tộc lớn,

phần lớn người bình thường đã không còn coi trọng kiểu tóc, các tiệm uốn tóc

đã phát triển rất mạnh, giúp mọi người thể hiện ra cá tính của mình.

Mà Karen còn chú ý tới một chi tiết, đó chính là trên tóc của bà ta có thêm một

cái cài tóc màu đen, bên trong cài tóc còn mang theo một sợi nhiễu đen rất

ngắn, chi tiết trang trí này chứng minh chồng của bà ta đã qua đời, bà ta bây giờ

là một quả phụ…

"Gia tộc Congers bây giờ như thế nào rồi?" Người phụ nữ hỏi.

"Rất không may phải nói cho phu nhân ngài rằng gia tộc Congers đã xuống dốc

hơn một trăm năm, bây giờ ở bên ngoài, thậm chí rất khó để tìm thấy một người

mang họ Congers."

"Hazi." Người phụ nữ lác đầu, "Cho nên cái tên nhóc Piston kia, không thể phục

hưng lại gia tộc của mình sao."

Piston. Congers?

Ông ta không chỉ đã tiến vào nơi này, hơn nữa còn gặp được người phụ nữ này?

Nghe lời này của bà ta, ông ta còn sống mà rời khỏi nơi này? Nhưng vì sao khi

ông ta còn sống rồi rời khỏi đây nhưng lại không còn để lại tung tích gì nữa?

Người phụ nữ kiểm tra xong vẻ ngoài của mình, sau đó ánh mắt lại cẩn thận

nhìn qua từng người bên phía Karen, bà ta đang quan sát, quan sát một cách tỉ

mỉ.

"Cho nên, người của Trật Tự Thần Giáo tới đây, có mục đích gì vậy?

Karen hồi đáp: "Bởi vì nơi này bị phát hiện, tin tức truyền đến Thần Giáo, Thần

Giáo ban bố nhiệm vụ, sau khi tiếp nhận nhiệm vụ thì chúng tôi đến nơi này để

tiến hành xem xét điều tra."

Lúc này tất nhiên cũng không khả năng nói rằng cả đám đến đây để trộm mộ

được, chắc chắn phải kéo Trật Tự Thần Giáo ra trước mặt, để bà ta rõ ràng,

hành động của nhóm người mình được Trật Tự Thần Giáo biết đến.

"Từ lúc nào mà Trật Tự Thần Giáo lại trở nên nhỏ mọn như vậy rồi, ta ngủ ở

chỗ này một mình một cõi cũng ảnh hưởng đến uy nghiêm của Trật Tự rồi sao?"

"Chúng tôi chỉ đến đây để xem xét, thưa phu nhân."

Người phụ nữ giơ tay lên, một bóng đen nhúc nhích ở dưới lòng bàn tay của bà

ta, nhưng mấy lần muốn biến thành hình người cũng đều không thành công.

"Thú vị đấy, cái bóng người hầu của ta vậy mà biến mất rồi, nó đã bị các ngươi

giết rồi sao?"

“Tôi nghĩ có lẽ đây là một sự hiểu lầm, lúc chúng tôi tiến bào đây, hắn muốn tấn

công chúng ta."

"Hiểu lầm?" Người phụ nữ nhẹ gật đầu, có vẻ như cũng chấp nhận lời giải thích

này, "Ngươi có biết để tạo ra được hắn thì ta phải tốn hao nhiêu công sức

không?

“Tôi rất xin lỗi."

"Không không không, không cần phải nói xin lỗi, bây giờ ngươi nói xin lỗi, là

bởi vì các ngươi còn đang nghi ngờ rằng thực lực của ta có đủ để uy hiếp đến

các ngươi, đúng không?"

"Tất nhiên là không phải.”

Người phụ nữ kia đưa tay chỉ về phía Karen, nói: "Ta không thể nhìn ra được từ

trên người của ngươi, nhưng những người khác, có lẽ là thuộc hạ của người nhỉ,

bọn chúng cũng không có ung dung được như ngươi, có rất nhiều đáp án, ta đã

nhìn thấy từ trong ánh mắt của bọn chúng.”

“Là do khí thế của phu nhân đã để cho bọn họ thất lễ."

"Ha ha." Người phụ nữ cười, "Nếu như ta nói, hiện tại các ngươi có thể rời đi,

các ngươi sẽ đi ra ngoài sao? Hay là, các ngươi sẽ thử cùng lao lên, nhìn xem có

thể đánh bại ta hay không, rồi lấy những thứ này đi.”

Người phụ nữ chỉ chỉ lên bốn cái tế đàn nhỏ ở xung quanh, ở trên có đặt những

món đồ quý giá;