Số 13 Phố Mink

Chương 251: Quãng đời còn lại, đừng khiến mình oan ức (2)



"Thật ra, những mảnh nhỏ thần cách là thứ từ trước đến nay hắn muốn, người

lái xe chỉ đến để giao hàng. Người lái xe và chiếc xe xuất hiện cùng lúc, cho

nên chúng ta có thể dễ dàng chú ý có ít người lái xe hơn, rất khó chú ý đến thứ

gọi là xe tải.

Một người lái xe chỉ có thể được gọi là tài xế khi người đó có một chiếc xe.

Nhưng ngay cả xe cũng không có, họ chỉ có thể được gọi là..."

"Gọi là gì?"

"Ngươi."

"Đây là lối so sánh chết tiệt gì vậy chứ."

"Cho nên việc chân thần không còn giáng lâm như những thiên kỷ trước là vì

giáo hội Kỷ Luật chúng ta xuất hiện một sự chênh lệch rõ ràng sao?"

"Ông chỉ sự chênh lệch ở phương diện nào? Giáo hội Kỷ Luật vẫn luôn rất

cường đại."

Hội giáo là Kỷ Luật là một giáo hội chỉ tồn tại hơn một kỷ nguyên, sở dĩ chúng

ta có thể cường đại hơn những hội giáo được truyền thừa hơn hai thế kỷ là gì

trong thần điện Kỷ Luật luật đã bảo tồn các tôn giáo của tất cả các thiên kỷ. Mà

giáo hội Kỷ Luật chân chính có năng lực có thể khiến cho các tồn tại quyền

năng "Thức tỉnh" một lần nữa, không phải để điều khiển họ một cách vô thức,

mà là thực sự "đánh thức" họ

Điều này khiến cho giáo hội Kỷ Luật vẫn luôn là chính hướng, dùng một đoạn

thời gian ngắn từng chút từng chút tích góp một lực lượng hùng hậu, bởi vì

chúng ta ngay cả người chết cũng không bỏ qua.

Nhưng từ khi bước vào kỷ nguyên này, số trưởng lão giáo hội Kỷ Luật do thần

mệnh lệnh năm xưa hầu như đều rơi xuống vực, tình huống này chưa từng xảy

ra ở các giáo hội khác.

Cho nên ta nghĩ rằng chúng ta là một bộ quy tắc vận chuyển, cũng chính là quy

tắc kỷ luật mà chúng ta phụng dưỡng xuất hiện vấn đề.

Ở các giáo hội khác đều là tín ngưỡng sinh ra trước, sau đó mới sinh ra thần.

Tín ngưỡng và thần thánh bắt đầu tuôn chảy, tạo thành một vòng tuần hoàn.

Từ phác thảo trong thần thoại về giáo hội Kỷ Luật của chúng ta, chúng ta có thể

thấy rằng nhóm bạn đồng hành tuân theo thần Kỷ Luật trong học thuyết đều

được "đánh thức" bởi thần Kỷ Luật.

Mặt khác.

Tại sao chúng ta lại cho rằng thần Kỷ Luật đã tự cách trở thần và chúng ta, và

đặt ra quy tắc cho thần?

Bởi vì theo phong cách hành sự của thần Kỷ Luật, là dựa vào ánh sáng để tiến

hành trừng phạt. Nên ở thời đại trước, thần lệnh của chúng ta là người săn lùng

nhiều thần nhất.

Điều này thậm chí còn dẫn đến câu chuyện về dấu trang màu tím.

Người cảm thấy đói bụng, Người muốn ăn.

Ông không phát hiện ra sao, khi các giáo hội lớn khác trở nên lớn mạnh sẽ sinh

ra một nhánh mới. Các nhân vật trên các bức tranh tường ban đầu có thể tạo ra

các giáo hội của riêng họ.

Nhưng nếu nhìn qua tổng quan của thần thoại về trật tự của các vị thần, có thể

phát hiện ra từ trước đến nay giáo hội Kỷ Luật chưa bao giờ sinh ra một nhánh

mới.

Bởi vì một mình Người cũng chưa đủ ăn, há có thể cho phép người ngoài ăn

được.

Đến kỷ nguyên này,

Chư thần ít xuất hiện, con mồi của Người cũng sẽ không có.

Ngoài ra, sao với các vị thần chân chính khác, có thể Người đã bị ảnh hưởng

nhiều hơn nữa.

Bởi vì chuyện này, trước đây Người luôn dựa vào quy tắc mệnh lệnh đi săn thần

vật khác, nhưng hiện tại Người không thể không quay đầu lại, bắt đầu há mồm

ăn những miếng thịt do quy tắc không ngừng đưa ta.

Các hệ thống giáo hội khác, chẳng hạn như mưa rơi xuống trái đất, bay hơi bởi

mặt trời, trở lại bầu trời và sau đó lại rơi xuống. Mặc dù sẽ có khí hậu khắc

nghiệt như hạn hán và lũ lụt, chúng có thể duy trì một chu kỳ như vậy hầu hết

thời gian.

Mà từ khi tiến vào kỷ nguyên này, vòng tuần hoàn này của chúng ta gần như đã

bị phá vỡ.

Người không còn hấp thụ sau đó phản bổ nữa, mà là trực tiếp đâm chết con chó

săn trước kia rồi bắt đầu ăn thịt.

Người ăn càng nhiều, cả vòng tuần hoàn sẽ trở nên suy yếu, tiếp theo chỉ có

càng ngày càng ít người có cơ hội hợp nhất thần chủ dưới quy tắc này.

Rasma, lẽ ra ông nên xem nhiều ghi chép của đại tế tự vĩ đại trong lịch sử, ông

có phát hiện ra hay không..."

"Có." Rasma lập tức trả lời, “Ta có xem qua ghi chép của bọn. Mỗi lần đọc kinh

nghiệm của bọn, ta không ngừng phát ra lời cảm thán, tại sao bọn họ ngốc như

vậy nhưng lại dễ dàng tấn chức trưởng lão và bước vào thần điện Kỷ Luật dễ

như vậy chứ?"

"Đúng vậy, nếu như ở kỷ nguyên trước, Rasma ông đã sớm có thể vào thần

điện, cũng đã sớm ngưng tụ xuất thần cách."

"Vậy còn ông thì sao? Ông ngưng tụ ra ba cái.”

Mới vừa hỏi vấn đề này xong, Rasma lập tức hối hận, bèn nói: "Quên đi, khi

không ta lại hỏi như vậy, bởi vì ông là Dis."

Bởi vì là Dis, cho nên không nên hỏi tại sao có thể ngưng tụ ra ba cái, mà là

kinh ngạc nói ra: Tại sao chỉ có thể ngưng tụ ba cái!

"Ta ngưng tụ ra ba cái." Dis nói.

"Tốt lắm, ta biết rồi, ta biết rồi, ta vừa mới thấy rồi. Ông làm cho trưởng lão Siti

há hốc sửng sờ như một thôn nữ chưa từng thấy thế gian."

"Ta ngưng tụ ba cái..."

"Ta biết, ta biết rồi!"

"Nhưng mỗi một cái đều không lớn."

Rasma lập tức ngây ngẩn cả người, hỏi: "Cho nên, ý của ông muốn nói là?"

"Ở kỷ nguyên trước, rất nhiều giáo hội trong thần thoại sinh ra chi nhánh, mỗi

chi nhánh trong giáo hội sùng bái một vị thần.ta cảm thấy nguyên bản của

Người là một giáo hội tầng trung, từ tín ngưỡng thần nguyên sinh ra đầy đủ thần

cách của Người.

Nó có thể rất nhỏ, dù sao cũng chỉ là một chi nhánh của thần; nhưng nó phải

đầy đủ.

Nếu ở trong thời đại đó, ông sớm đã là trưởng lão của thần điện rồi, mà ta chính

là một nhánh của thần."

Rasma nhíu mày,

Lão nghi hoặc hỏi:

"Rốt cuộc ông đang khen ta hay tự khen chính mình thế?"

"Khen ngợi ai bây giờ có ích lợi gì sao?"

"Ừ, đúng là không còn ý nghĩa, nhưng tại sao lại nói cho ta những lời này?"

"Bởi vì do ông hỏi trước."

"Chậc... Vậy cứ cho rằng ông nói cho ta trước, được không?"

"Được."

"Vậy tại sao lại muốn nói với ta những điều này. Phải biết rằng, bây giờ ông

chính là một kẻ phản giáo, mà ta chính là đại tế tự của giáo hội."

"Bởi vì ông từng là đối thủ của ta."