Hoven nhìn sang đồng hồ treo trên vách tường, chậm rãi khạc một hơi, nói:"Thật muốn nhìn thấy Dis Inmerais.""Bây giờ ngài có thể đi." Alfred nói: "Tôi đã kiểm tra qua, ngoài nhà rất sạchsẽ.""Không phải tôi đang lo cái đó, tôi nhớ Dis Inmerais trong tâm trí của tôi luôncó dáng vẻ tự tin trầm ổn, tôi không muốn nhìn thấy Dis Inmerais nằm trêngiường.""Lão gia Dis Inmerais quả thực là một người rất tôn kính." Alfred nói.Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng xe ô tô.Một chiếc xe tang dừng lại trước số nhà 128 đường phố Mink, Karen đẩy mộtchiếc cáng xe đi vào.Tiếng giày cao gót của phu nhân Molly "lạch cạch" bước xuống lầu, mở cửa.Hôm nay cô mặc đôi tất đen, mang đôi giày cao gót màu đỏ;Bởi vì cô nhớ lần trước dường như thiếu gia không thích đôi giày bình thườngcủa cô cho lắm, cho nên trước khi thiếu gia rời khỏi thành phố La Giai, cô muốnkhắc sâu chút ấn tượng trong lòng thiếu gia.Nhưng Karen chỉ cười xã giao với cô một tiếng, không để mắt xuống chân cô,sau khi giao chiếc xe cáng cho cô thì trực tiếp đi vào phòng khách.Hoven tiên sinh thấy Karen tới bèn vịn tay vào ghế đứng dậy, nói:"Dis Inmerais ngủ rồi, ta cũng nên đi hỏa táng thôi.""Hãy còn sớm, sao không ngồi thêm chút nữa?" Karen mỉm cười nói."Không nán lại nữa, hiện giờ ta cảm nhận rõ sự không minh mẫn của đầu óc rồi,nếu cứ tiếp tục trì hoãn thì chắc sẽ mất mặt lắm.""Thôi được, thưa ông."Alfred và phu nhân Molly đặt bốn bánh xe của chiếc cáng xuống, Karen đỡHoven tiên sinh nằm lên.Sau đó, dưới sự giúp đỡ của Alfred, Karen đưa cáng xe của Hoven tiên sinh tớichiếc xe tang.Trước khi lên xe đi, Karen cố tình nhìn về phía phu nhân Molly, hỏi:"Cô muốn ở lại sao?""Đúng vậy, thiếu gia, trong nhà không thể không có người trông nom, tôi sẽ tiếptục lấy thân phận trợ thủ của phu nhân Molly giúp thiếu gia trông coi thật tốtcăn nhà này. Ngoài ra, Hoven tiên sinh đã chỉ cho tôi một cách có thể bí mật sửdụng hệ thống gửi thư theo nguyên lý thần giáo, sau khi thiếu gia đến Weincũng có thể dùng cách này để viết thư gửi về cho gia đình.""Được, vất vả rồi."Karen hơi chần chừ, vẫn hướng phu nhân Molly đang đứng yên ở đó:"Cảm ơn cô, phu nhân Molly.""Thiếu gia đừng quá khách khí, đây đều là việc tôi phải làm.""Thiếu gia, cần tôi đi theo xe không?" Alfred hỏi."Không cần.""Vâng, thiếu gia."Karen ngồi vào khoang điều khiển, khởi động xe tang.Xe đi khỏi đường phố Mink, mục tiêu là lò hỏa táng Hughes, nay là lò hỏa tángInmerais do Paul quản lý.Hoven tiên sinh nằm trên cáng xe, cười ha hả nói:"Dis Inmerais vẫn khỏe chứ?""Ông nội ngủ rất say.""Chuyện trong nhà cháu cứ yên tâm đi, dù cho Dis Inmerais đang ngủ, thì mộtcon mắt của ông ấy cũng vẫn sẽ luôn dõi theo người nhà.""Cháu biết, cháu tin tưởng ông nội.""Ừ, đi tới Wein nhìn ngắm xem có thích hay không, may mà cháu biết nấu cơm,thức ăn ở Wein thật sự là không ngon.""Cháu có nghe nói.""Nếu như cuộc sống ở nơi đó thật sự ổn định, kỳ thực cháu có thể xem xét tiếptục cuộc sống ở nơi ấy như một người bình thường, ta cảm thấy đấy chính làsuy nghĩ thực sự của Dis Inmerais.""Cháu biết, nhưng cháu muốn sẽ có một ngày cháu có thể trở về đánh thức ôngnội.""A a, tốt.""Ông Hoven bằng cách nào đó có thể giống như ông nội...""Không có cách nào, ta và Dis Inmerais không giống nhau, thật ra thì ta giốngmột người bình thường hơn, chẳng qua chỉ là hiểu biết nhiều hơn chút mà thôi.Cháu cũng không cần suy nghĩ giúp ta, ta đã sống một cuộc đời rất tuyệt vời,cũng đã chết tới hai lần, cũng đã thử qua một lần thổ táng lẫn hỏa táng, cònđáng giá hơn so với cuộc sống của nhiều người.""Vâng."Xe tang dừng chân trước lò hỏa táng Inmerais."Ông muốn đi vào ngay bây giờ, hay là nằm thêm một lát nữa.""Nằm thêm ít phút nữa đi, có mấy lời ta đang suy nghĩ liệu có nên nói với cháuhay không, đến khi đứng trước cửa lò hỏa táng ta mới nghĩ kỹ được, nên nói thìcứ nói vậy, cũng là kẻ chết hai lần sắp hóa thành tro bụi rồi.""Được."Karen đi tới bên cáng xe của Hoven tiên sinh."Karen, quyển sách "Ánh sáng trật tự này" cháu đã xem qua chưa?""Cháu xem rồi, đã xem đi xem lại nhiều lần."Lần thứ nhất, nghĩ là sách MLM nên chỉ lật qua loa một lượt;Sau khi biết đây là sách tham khảo khoa học phổ thông, Karen đã mất mộttháng đọc trước buổi tối."Vậy cháu nói cho ta biết trong "Trật tự ánh sáng", câu chuyện khiến cháu ghinhớ sâu sắc nhất là gì? Ta đang nói về phần khái quát thần thoại.""Phần khái quát thần thoại, ký ức hãy còn mới mẻ..."Karen hơi suy nghĩ, sau đưa ra câu trả lời:"Một chuyện là Thần Kỷ Luật đã cho con gái Ankara của mình ba tấm dấu trangmàu tím. Một chuyện khác là Thần Kỷ Luật ném người con gái phạm sai lầmcủa mình vào miệng thú dữ để trừng phạt, đó là nguồn gốc của tên gọi "Trật tựánh sáng".""Ừ."Hoven tiên sinh bỗng đưa tay nắm lấy cổ tay Karen, trong năm ngón tay ông cóngón cái và ngón trỏ đã không thể cử động, nhưng ngón giữa, ngón áp út vàngón út nắm rất chắc."Dis Inmerais đã cho cháu dấu trang sao?""Đã cho.""Mấy tấm?""Hai tấm. Một tấm vẫn còn ở chỗ cháu, cháu không viết lên, giữ lại cất kỹ làmvật quý giá; một tấm khác đã cho mẹ của tiểu thư Eunice.""Thật ra thì còn có một tấm.""Còn có một tấm?""Phải, tấm dấu trang thứ ba hiện đang nằm dưới mắt của Dis Inmerais đang nằmtrên giường ở nhà, chính bởi vì tồn tại tấm dấu trang thứ ba này mà người củaGiáo hội Kỷ luật mới không làm ảnh hưởng đến gia đình Inmerais, nhà Inmeraismới có thể trải qua cuộc sống bình thường như bao người khác.""Đúng vậy, ông nói rất có lý.""Nghe Dis Inmerais nói, cháu từng so sánh con thú dữ đó với con mèo đentrong nhà?""Đúng vậy.""Cháu cho rằng Thần Kỷ Luật dối trá, kỳ thực ngài không hề trừng phạt Ankara,con thú dữ kia có thể là vật nuôi trong nhà, cho nên có thể ngậm lấy Ankara đưađi trốn ở nơi khác; cho nên trật tự ánh sáng là giả.""Đúng vậy.""Giống như là con mèo Pall nhà cháu sắp đưa cháu đi Wein vậy..."Vẻ mặt Karen bỗng khựng lại."Khụ khụ khụ..."Hoven tiên sinh bắt đầu ho khan kịch liệt,Nhưng ông vẫn cố nhịn được,Nói:"Karen, cháu có phát hiện ra không.Hai chuyện mà Thần Kỷ Luật với Ankara kia;Thật ra thì,Dis Inmerais cũng làm như vậy với cháu."