Số 13 Phố Mink

Chương 357: Đập cho hắn một cái (4)



"Tin tưởng tôi, nếu như lúc ấy ông thật sự ra tay với cậu ta, trong nháy mắt cậu

ta sẽ bị ông nghiền chết, cậu ấy mặc dù trải qua Thần Khải rồi, nhưng tôi thậm

chí còn không biết bây giờ cậu ta có tính là Thần Khải hay không...

Nhưng, còn tốt ông không làm như vậy, nếu không, tôi, nhà Ellen chúng ta, đều

thật xong đời."

"Đây là thời cơ của gia tộc Ellen!" Bá tước Recar nói.

"Đúng."

Bá tước Recar lại liếc mắt nhìn Eunice, sau đó, lại nhìn về phía Pall:

"Thật ra thì ngươi... Cũng có thể đấy."

"Tôi là một con mèo, xin cảm ơn."

"Đường của ngươi đi là lửa, nếu như nói thuộc tính Thủy của ta phải tử vong

mới có thể đạt tới cực hạn của Thủy tổ, như vậy ngươi, là cần trùng sinh. Nếu

như ngươi có thể một lần nữa từ mèo biến trở về người, đó chính là trùng sinh.

Đến lúc đó ngươi nghĩ biện pháp khôi phục lại cấp chín, có lẽ cũng không tồn

tại xiềng xích cấp 10 của thuộc tính Hỏa.

Trọng yếu nhất chính là, nếu như ngươi có thể biến trở về người, ngươi liền có

thể cùng với cậu ta..."

Pall liếc mắt: "Tôi bây giờ càng giống như là Thánh khí hơn, cho nên không có

gì bất ngờ xảy ra, chờ đến sau khi cậu ta trưởng thành, tôi sẽ cộng sinh cùng cậu

ta."

"Cộng sinh, đây chính là quan hệ còn thân mật hơn cả vợ chồng vô số lần."

"Đương nhiên."

"Cho nên, cậu ta có đồng ý sao?"

Pall sửng sốt một chút, hỏi: "Ông vì sao lại hỏi cái này?"

"Ý của ta là, bên cạnh cậu ta còn có một con chó."

"Ông cảm thấy tôi sẽ kém hơn một con chó ngu xuẩn hay sao?" Pall dường như

cảm thấy đang nhận lấy sự nhục nhã rất lớn, đứng người lên, quơ móng vuốt,

"Tôi làm sao có thể thua bởi một con cho ngu xuẩn!"

"Đó là một con chó Tà Thần đấy, so sánh dưới cấp độ linh hồn và tiềm lực phát

triển sau này, ngươi có cái gì mà thắng được nó?

Nếu như ta là cậu ấy mà nói, ta sẽ lựa chọn con chó kia để cộng sinh, mà sẽ

không lựa chọn ngươi, Thánh khí mà thôi, tìm Thánh khí cấp thấp một chút

cũng được, con chó kia hoàn toàn có thể trở thành giống như ngươi.

Bản chất của cộng sinh là hai cái linh hồn dựa vào Thánh Khí để ràng buộc vào

nhau, tác dụng của vật dựa vào, vốn là cũng không lớn."

"Con chú ngu xuẩn kia là đực! Còn tên Tà Thần cũng là đực!"

Răng của bá tước Recar bắt đầu cà vào nhau, phát ra một loại âm thanh giống

như tiếng cười:

"Khặc khặc... Giới tính, lúc nào trở thành vấn đề rồi?"

"..." Pall.

Hai tay của bá tước Recar mở ra, chống vào ghế dựa sau lưng:

"Thời gian của ta không còn nhiều lắm, lúc hừng đông, cơ bản ta sẽ triệt để biến

thành một đống thịt chết.

A, trạng thái lúc này của ta, ngay cả thịt cũng không còn thừa bao nhiêu, bán

cho lái buôn thịt có khi còn bị chê.

Ngươi có biết không, trên biển cả, một khi gặp được thời kỳ khó khăn, mua bán

thịt người cũng là một chuyện rất bình thường, đến khi ăn quen, có đôi khi cho

dù lương thực sung túc, vẫn sẽ có khi muốn ăn một miếng, người khác nhau, có

mùi vị cũng khác biệt."

Pall nhìn thoáng qua Judea đang hôn mê.

"Nó thế mà thấy ta một lần đã gọi ta là cha, ha ha ha, ta có thể cảm giác được,

nó rất giống ta, thuộc tính Thủy của nó lúc di chuyển, có một loại cộng minh

với của ta."

"Nó là người của nhà Gloria, do ông từng lưu lại."

"Trách không được có thể cho ta cảm nhận được một loại cảm giác thân cận,

vậy nó quả thật là con gái của ta, con gái của ta và Gloria đệ tam."

"Là con gái của Gloria đệ tam sinh nó cho ông." Pall giễu cợt nói, "Nhìn đến,

ông có vẻ cũng là biết xấu hổ, muốn che giấu."

"A, phải không, đứa con gái nào của cô ta giúp ta sinh? Ta nhớ không rõ."

"..." Pall.

Bá tước Recar vô ý thức đưa tay sờ sờ tóc Judea,

Từ từ nói:

"Trước kia lúc xông xáo phiêu bạt trên biển cả, khi đó trong lòng cơ bản cũng

chẳng có khái niệm gì về nhà, luôn cảm thấy, biển cả, mới là ngôi nhà thật sự

của ta.

Cho đến sau khi trận đại chiến kia, ta đã mất đi rất nhiều thuộc hạ, chính ta còn

bị thương, lần đầu tiên trong đời ta cảm thấy chán ghét biển khơi.

Từ lúc mà chân ta dẫm lên đất liền,

Ta bỗng nhiên có chút cảm động, cũng có chút may mắn;

Bởi vì ta biết, trên đất liền vẫn còn một nơi, đang đợi ta trở về.

Ngươi nói ngươi từng bên ngoài phiêu bạt suốt trăm năm, vậy ngươi, khẳng

định cũng có thể biết cảm giác này a?"

"Ừm." Pall lên tiếng, "Cũng như vậy."

"Lúc nhìn thấy đám hậu duệ ngu xuẩn phế vật này, ngươi sẽ rất tức giận, nhưng

ngươi vẫn sẽ không nhịn được vì bọn hắn mà cân nhắc, thật ra trên cơ bản

ngươi cũng chả có tí tình thân nào với bọn nó.

Chỉ là xem ở cái tên của gia tộc Ellen này, hi vọng nó vẫn có thể còn tiếp tục tồn

tại.

Bởi vì đó là sự ủy thác từ sâu trong linh hồn của ngươi.

Sự thật chứng minh, cho dù là ngươi đã chết, khi được sống lại, trông thấy gia

tộc vẫn còn, cũng đã là rất tốt rồi, ha ha ha."

Pall yên lặng gật gật đầu.

"Ai, trước kia lúc vừa làm cướp biển, bị bắt cũng không phải là không có, bị

người ta treo trên cột cờ mà phải mở miệng cầu xin, quỳ gối khúm núm trước

đối thủ mạnh hơn, tỏ ra thần phục, thỉnh cầu hắn ta tha thứ, thỉnh cầu hắn không

liên hợp lại mà tấn công mình, ài, những chuyện này đều rất thường xảy ra;

Mặc dù những tên để ta phải quỳ mọp xuống mà xin tha thứ, cuối cùng từng cái

đều đã chết dưới nắm đấm của ta, nhưng đối với ta mà nói, nói tốt, a dua nịnh

hót, vốn cũng không phải là việc khó gì.

Cướp biển, sinh hoạt trên biển cả, khó tránh khỏi mà phải chập trùng lên xuống

như nhịp sóng.

Cho nên, thừa dịp hiện tại ta vẫn còn có ý thức..."

"Ông muốn làm gì?" Pall hỏi.

Bá tước Recar lại đội mũ lên đầu,

Nói:

"Dập đầu xuống cầu xin cậu ta thôi!"