Sơ Lễ

Chương 20



“Cho nên anh đứng trên lập trường của một người đàn ông phân tích cho em, cậu ta vừa thuê nhà cho Tần Tinh, vừa giúp cô ấy chuyển nhà, cậu ta toan tính điều gì? Lương của Tần Tinh cũng có cao lắm đâu, cũng làm gì có tiền tiết kiệm, nếu cậu ta không muốn cướp sắc thì còn cướp gì nữa?” Thời Sơ Thần ngồi trên xe của Đàm Lễ, vừa gửi tin nhắn Wechat, vừa hỏi anh.

“Em cũng đã nói là thực tập sinh, thực tập sinh gặp được một cấp trên tuổi tác tương đương, lấy lòng một chút cũng có khả năng.”

“Bao gồm cả trợ cấp tiền thuê nhà à?”

Đàm Lễ nghĩ ngợi: “Theo mức lương của họ thì không thể nào.”

“Phải đấy, tiền kiếm được còn chưa nhiều bằng tiền trợ cấp ấy.”

“Vậy nên, em nói với Mạnh Dịch Nghiêu rồi hả?” Anh bẻ lái vào bãi đỗ xe dưới tầng hầm của trung tâm thương mại, Thời Sơ Thần nói rằng muốn uống trà sữa.

“Anh nghĩ rằng anh ấy ngốc đấy hả? Anh ấy có gì mà không biết chứ. Eo ôi…” Thời Sơ Thần làm nũng với anh, “Em không muốn đi xuống đâu, anh đi lấy trà sữa nhé.”

Đàm Lễ tháo dây an toàn ra, tiến sát đến môi cô, yeutruyen.net hôn cô một cái: “Vậy em ngồi trong xe đợi anh nhé, gửi cho anh mã số nhận hàng đi.”

Thời Sơ Thần vừa lên xe đã đặt trà sữa, lúc này có lẽ đã làm xong rồi, Đàm Lễ lên tầng một lấy xong liền đợi thang máy để quay lại bãi đỗ xe.

Đường Hân không ngờ rằng sẽ gặp Đàm Lễ ở trong thang máy, cô ta đi thang máy từ tầng sáu xuống, bởi vì có một chiếc xe đẩy của em bé, cho nên khi đến tầng một, cô đã bị ép vào phía trong.

Đàm Lễ vừa nhắn tin cho Thời Sơ Thần vừa bước vào thang máy, sau đó xoay người một cái, hoàn toàn không nhìn thấy Đường Hân.

Cách nhau bởi chiếc xe đẩy em bé, Đường Hân nhìn thấy anh xách túi trà sữa bằng giấy trong tay.

“Muốn uống trà sữa hả?” Lý Mặc nhỏ giọng hỏi Đường Hân.

Đường Hân lắc đầu, chỉ là cô tò mò nguyên nhân anh xách túi trà sữa.

Hai người họ trước giờ chưa từng cùng nhau uống trà sữa lần nào, bởi vì những thứ ngọt như thế, Đàm Lễ không thích.

Trùng hợp thay, xe đều đỗ ở B1, Đường Hân và Lý Mặc cùng đi phía sau Đàm Lễ ra khỏi thang máy.

Đã qua giờ cơm nên bãi đỗ xe ở trung tâm thương mại không đông đúc nữa, Đàm Lễ đỗ xe ở gần lối vào thang máy, đèn xe không tắt.

Đường Hân vừa nhìn đã thấy xe của anh.

“Cấu hình chiếc xe Maybach đó cao đấy nhỉ.” Lý Mặc nói với Đường Hân, đàn ông thường nhìn bánh xe là có thể nhìn ra cấu hình xe.

“Vậy à?” Đường Hân quay đầu nhìn anh ấy.

“Không có hai triệu thì mua không nổi đâu.”

Đường Hân không có khái niệm gì, xe của Lý Mặc cũng không phải là rẻ. So với mức giá hai triệu tệ, điều khiến cô kinh ngạc hơn là người con gái ngồi bên ghế phụ lại là Thời Sơ Thần.

“Sao thế em?” Lý Mặc hỏi cô ta.

“Không sao.”

“Có phải không khoẻ không? Không khoẻ nhất định phải nói nhé, em bây giờ…”

“Không sao thật mà, chỉ là ăn hơi nhiều thôi, hơi căng tí.” Đường Hân cùng anh ấy đi đến bên xe, quay đầu lại nhìn xe của Đàm Lễ một cái.

Thời Sơ Thần vừa lướt điện thoại vừa hút trà sữa, tự mình uống xong còn dùng tay trái đưa đến bên miệng Đàm Lễ, Đàm Lễ cài dây an toàn xong, yeutruyen.net cũng rất tự nhiên giống như thế cúi đầu uống một hớp.

Chiếc xe Maybach lái qua trước xe của họ, trong lòng Đường Hân có một cảm giác chua xót không thể nói rõ.

Loại cảm giác chua xót này còn mang theo cả chút đố kỵ và một chút cảm giác thất bại.

Cô ta chưa từng nghĩ rằng, hoá ra Đàm Lễ còn có thể như thế.

********

Một ly trà sữa đã xuống bụng, Thời Sơ Thần ợ lên một cách đầy mãn nguyện.

Đàm Lễ hỏi cô khi đang thay giày: “Sao không vứt cái ly đi?”

Cô lắc lắc chiếc cốc vẫn còn một ít trong tay mình: “Trà bobo khoai môn nghiền, đã uống khoai môn và trà rồi, thì còn lại cái gì?”



“Cái gì?” Anh vẫn chưa nắm bắt được mạch suy nghĩ này.

Cô vươn tay ôm cổ anh: “Bobo(*)”

(*) Là hun hun đó mọi người :>>>>

Lúc này còn không hiểu nữa thì anh chính là một thằng cong.

Cốc nhựa rơi trên sàn gỗ, phát ra âm thanh “lộc cộc”.

Những ngón tay mảnh khảnh ôm lấy khuôn mặt anh, hôn vội lên môi anh, tuần trước cô không tiện, hai người đã mấy ngày không làm, không ai bình tĩnh hơn ai.

Miệng cô vẫn còn vị trà sữa khoai môn nhàn nhạt, nếm được vị trà sữa, Đàm Lễ không chịu được kéo áo của cô ra rồi xé áo lót.

Áp sát vào bầu ngực non mềm, đầu lưỡi chạm vào đầu núm vú, cảm nhận được hạt đậu hồng nhỏ bé dần dần cứng lên dưới sự liếm láp của anh. Anh nhẹ nhàng cắn mút, nghe thấy tiếng rên “ư ư” mềm mại của cô.

Thời Sơ Thần nóng lòng đưa tay cởi quần của anh, cởi được một nửa, cô dừng tay, đẩy vai anh khiến anh tách ra khỏi người mình, nửa người dựa vào tường, hai tay cô ôm lấy eo anh, từ từ trượt xuống. Kéo cả quần lót cùng với quần của anh xuống, côn thịt đã sưng phồng kia bật ra ngay khi cô vừa lột quần anh ra.

Động tác tiếp theo là điều anh không thể ngờ đến. Cô nâng hai bầu ngực tròn đầy của mình lên, bầu ngực không còn áo bra xanh mù mạt kéo hơi trùng xuống, khó khăn vắt lên trước ngực, Thời Sơ Thần quỳ trên mặt đất, dùng tay nắm lấy côn thịt đang sưng phồng kia.

Cô biết anh thích kiểu này chết đi được.

Khoảnh khắc đó, Đàm Lễ nắm chặt tay chống vào tường, như thể dùng chút lực nữa thôi là có thể đục lỗ trên tường.

Thời Sơ Thần ngẩng đầu nhìn anh, anh cũng ngước lên, yết hầu nhô cao gợi cảm chết người, cô cảm thấy giữa hai chân mình cũng ướt đẫm rồi.

Cô nâng hai bầu ngực của mình lên kẹp lấy côn thịt to dài đó, di chuyển lên xuống ra vào. Quy đầu được ma sát với khe ngực, Đàm Lễ cúi đầu, cảnh tượng đỏ mặt này khiến hô hấp của anh càng gấp gáp hơn.

So với sự thoải mái mà nói thì sự thỏa mãn càng nhiều hơn.

Dù là về mặt cảm quan hay là tâm lý.

Kèm theo tiếng thở hổn hển của anh là dịch thể ấm nóng sền sệt văng đầy trên ngực cô.

Anh có vội vã dùng quần áo mà cô đã cởi ra để lau đi dấu vết trên ngực cô.

Làm tình cùng anh, có hơi tốn quần áo.

Khi đang làm tình Thời Sơ Thần xinh đẹp biết bao, bản thân cô có lẽ không nhận ra, nhưng Đàm Lễ lại nhìn thấy rõ ràng. Lần thứ hai của đêm nay, bắt đầu ở góc cầu thang còn chưa đến phòng ngủ.

Thời Sơ Thần rất đắc ý, cô kiêu ngạo vì người đàn ông này đã mất kiểm soát trước mặt cô.

Đàm Lễ ôm cô vào lòng rồi chống vào lan can, eo cô ngả về phía sau ở một mức độ nhất định, một chân được nâng lên gác lên hai bậc cầu thang, ngón tay của anh ra vào bên trong mật huyệt.

Huyệt nhục se khít, ướt át bao bọc hai ngón tay của anh.

“Được…ưm…Được rồi…vào đi…” Thời Sơ Thần hổn hển bên tai anh, giọng điệu quyến rũ.

Cô bị lật người, khuỷu tay chống lên lan can, hai chân hơi tách ra, Đàm Lễ hạ quyết tâm muốn hành hạ cô, quy đầu cọ sát vào cửa huyệt, khiến cho cô vừa ngứa ngáy vừa khó chịu.

Thời Sơ Thần quay đầu lại, cắn môi nhìn anh: “Nhanh đi…”

Tuy là sức kiềm chế của Đàm Lễ rất tốt nhưng cũng không chịu nổi sự mê hoặc thế này.

Côn thịt tiến vào, quấn lấy hoa huyệt một cách hoàn mỹ, mị thịt chật hẹp được lấp đầy, chiếc cổ mảnh mai vươn cao, xương bướm cong lên, vòng eo mềm mại y như cái lỗ nhỏ đang hút hồn anh vậy.

“Ưm…” Tiếng kêu yêu kiều của cô khiến da đầu anh tê dại.

Đàm Lễ đưa tay về phía trước nhào nặn bầu ngực cô, núm vú được đầu ngón tay của anh xoa nắn, gậy thịt thô cứng ra vào bên trong mật huyệt theo dịch thể tiết ra.

Tinh hoàn đập nhẹ vào đùi, Thời Sơ Thần lắc qua lắc lại theo nhịp điệu của anh, dù cho hai bầu ngực mềm mại trắng nõn bị anh nắm lấy trong tay nhưng vẫn cứ đung đưa.

“Nhanh quá rồi… chậm… thôi!” Tay cô siết chặt lấy lan can, khiến mồ hôi ở lòng bàn tay chà lên lan can kim loại, ngón tay trượt xuống không thôi.

“Chậm hả?” Đàm Lễ hỏi cô.

“Ừm…ừ…”

“Thế này?” Anh cắm cả cây vào, đâm hết sức vào bên trong, dùng sức hành hạ cô.



“Không phải a a a…” Như thế này còn khó chịu hơn khi anh liên tục đâm vào làm cô.

“Thế này thì sao?” Đàm Lễ ghé vào tai cô, giọng nói gợi cảm vô cùng.

“Anh động đi mà…” Cô buông một tay ra, vòng ra phía sau sờ hai viên tinh hoàn căng tròn của anh.

“Ưm.” Đàm Lễ sướng tới nỗi rùng mình một cái.

Tiếng rên của cô ngày càng mê hoặc, “Ư ư a a” còn kèm theo tiếng thở dốc nhè nhẹ.

Thời Sơ Thần biết mình như thế nào là quyến rũ nhất, nhưng sự gợi cảm của bản thân mà cô không biết được thì Đàm Lễ lại biết.

Ví dụ như lúc này, cô phối hợp với anh, uốn éo chiếc mông lên trước xuống sau, những món tay mảnh mai chiều theo bản thân, tiểu huyệt mẫn cảm không ngừng chảy ra dâm dịch.

Cô ngửa đầu lên, đuôi tóc mảnh nhỏ bết dính trên lưng, Đàm Lễ vén mái tóc dài của cô ra, những hạt mồ hôi lấm tấm toát ra trên tấm lưng mịn màng trơn mướt, anh dùng đầu lưỡi liếm từng chút một.

Chiếc cằm lún phún râu nhẹ nhàng cọ xát trên lưng cô, Thời Sơ Thần vừa tê vừa ngứa, thân dưới tiếp nhận những lần cắm vào với tần số cao của anh.

Khi mở mắt, cô nhìn thấy ánh sáng trắng trên đỉnh đầu, nhắm mắt lại, ánh sáng đó càng mãnh liệt hơn.

Cả cơ thể Thời Sơ Thần được anh ôm lấy trong lòng, thân thể run rẩy.

Đàm Lễ cắn vào vành tai cô, thọc ra rút vào ngày càng nhanh, ngón tay ấn vào âm đế nhỏ chặn không cho cô cao trào.

Cô càng run rẩy dữ dội hơn trong lòng anh, thân dưới chặt chẽ hút lấy côn thịt. Anh cũng chẳng dễ chịu, mị thịt vốn đã chật hẹp lúc này đây lại càng khó tiến vào trong hơn.

“Lần nào cũng dâm như vậy…”

Eo của cô đã bị anh bóp cho đỏ cả rồi.

Có lẽ Đàm Lễ muốn trừng phạt việc cô kẹp chặt như vậy, mạnh mẽ cắm vào mấy chục lần, một tay giữ lấy eo của cô, lùi về phía sau một bước, nắm lấy gậy thô to của mình tuốt tuốt hai cái rồi run rẩy bắn toàn bộ lên lưng cô.

Thời Sơ Thần đã cảm thấy thỏa mãn rồi, đêm nay cả trước ngực sau lưng đều được anh “thanh tẩy” cả rồi.

Cô đã thỏa mãn, nhưng Đàm Lễ vẫn chưa ăn đủ. Côn thịt vừa mềm nhũn không bao lâu rất nhanh đã lại cương lên trước ánh mắt mê người của cô, rồi bế cô bước nhanh lên tầng.

Quần áo của hai người rải rác từ ngoài cừa đến cầu thang, đủ để thấy đêm nay kịch liệt đến mức nào.

Làm xong lần cuối cùng, Thời Sơ Thần dường như đã thấm mệt, trước khi ngủ, cô suy nghĩ một vấn đề: Những người trước đây của anh tại sao lại chia tay với anh nhỉ? Lẽ nào là tại cái đó quá lớn, làm quá tốt ư?

Ngày hôm sau, cô bị làm cho tỉnh giấc, nhưng đầu sỏ gây nên hình như lại chính là cô.

Đàm Lễ tỉnh rất sớm, vốn muốn tỉnh là dậy luôn, kết quả lại là tay của người nào đó không an phận, trong giấc mơ còn gây chuyện trên người anh.

Dựa theo nguyên tắc căn bản ai châm lửa thì người đó dập lửa, Đàm Lễ không định buông tha cô một cách dễ dàng.

Đưa tay vào trong quần lót của cô lần mò, hoa huyệt đã sạch sẽ tối hôm qua lại bị anh làm cho ướt nhẹp, người nào đó đang ngủ còn vô thức “ư ư” hai tiếng.

Anh xoay người, một tay cởi bỏ quần lót của mình, nhưng không cởi quần lót của cô, trực tiếp kéo lộ cửa huyệt bị hoa dịch bao quanh ra. Ngón tay cắm vào trong chốc lát, Thời Sơ Thần cau mày mở mắt ra.

Cơn buồn ngủ khiến cô không mở nổi mắt, nhưng tình dục lại khiến cô chật vật mở mắt ra.

Cô uốn éo chiếc mông, cố cọ cọ vào quần lót.

Nhưng Đàm Lễ không theo ý cô, ngón tay kéo quần lót ra rồi trực tiếp cắm vào trong, Thời Sơ Thần đưa tay lên ôm cổ anh, nhấc chân vòng qua eo anh: “Được rồi, đổi cái khác đi mà~”

“Đổi cái gì?” Đàm Lễ nhìn vào mắt cô.

Thời Sơ Thần kéo eo anh, nâng nửa người lên, tiến sát đến tai anh.

“Đổi…” Cô nói từng chữ rõ ràng: “Con, con kiu của anh đó.”

(*)Xin phép để vậy cho đúng cá tính nữ chính.

Anh bị những lời của cô khiến cho nhịp tim tăng nhanh, gấp không chờ nổi nâng gậy thịt đút vào trong tiểu huyệt của cô, rồi cũng dùng miệng mình chặn môi cô lại.

Nhìn đôi môi hồng liên tục mấp máy, thốt ra những lời dâm đãng dụ dỗ kia, Đàm Lễ chỉ muốn phát điên lên đút côn thịt của mình vào cái miệng nhỏ xinh này thôi.