Sơ Lễ

Chương 24



Vừa về đến phòng, Thời Sơ Thần lập tức bị bế lên giường. Đàm Lễ không đợi được mà vội vàng đè lên người cô hôn ngấu nghiến.

Từ môi đến tai lại đến xương quai xanh rồi xuống ngực.

“Đừng…để lại dấu vết…”

Mấy ngày nay đồ Thời Sơ Thần mặc đều là áo trễ vai hoặc là áo hai dây. Dựa theo lực mà miệng anh đang cắn thì những bộ quần áo này không có chỗ phát huy tác dụng nữa rồi.

“Vậy ở đây?” Đàm Lễ thuận theo cặp ngực cô đi xuống dưới, môi dừng lại ở eo cô.

“Cũng… không được…” Còn có mấy bộ croptop qua eo nữa.

Đàm Lễ mở cúc quần jean cô rồi nhẹ nhàng cởi quần ra vứt sang một bên.

“Vậy…” Đàm Lễ hôn hôn vào chỗ giữa hai chân cô: “Chỗ này thì sao?”

Thấy cô không nói gì, Đàm Lễ đưa lưỡi ra liếm liếm: “Chỗ này cũng không được sao?”

Có thể, tất nhiên là có thể.

Quá là kích thích đi mà, dùng miệng cũng là cách rất phổ biến.

Nam hay nữ đều giống nhau, hai bên dùng miệng. Ngược lại cũng phải nói là sướng lên đỉnh, muốn ngừng mà không được. Cái việc bú liếm này, thường là sự thỏa mãn về tâm lý nhiều hơn.

Người đàn ông bị cô kéo xuống dưới đó, cũng đang nỗ lực dùng miệng để khiến cô vui.

Lúc Đàm Lễ kéo đến quần lót của cô, liếm đến nơi riêng tư đã tràn đầy hoa dịch kia thì Thời Sơ Thần thực sự cảm nhận được khoái lạc.

Từ đáy lòng ngập tràn thỏa mãn và sung sướng.

Tối nay lần đầu tiên là trên giường, lần thứ hai là trong phòng tắm, lần thứ ba là trong cái yeutruyen.net lều siêu lớn ở trên sân thượng.

Lần cuối khi kết thúc, Thời Sơ Thần mơ hồ nhìn xuyên thấu qua tầng thượng thấy những ngôi sao nhỏ đang rơi xuống.

Thành phố biển cũng không có phong cảnh gì đặc biệt mà đại đa số khách du lịch đến đây hầu như đều là đi nghỉ.

Đi nghỉ, ở đây là từ một thành phố quen thuộc đến một thành phố lạ lẫm khác để ngủ nghỉ.

Sáng hôm sau hai người dậy muộn, cũng không có ai hối thúc bọn họ.

Mặt trời đã lên cao nên nhiệt độ trong lều cũng nóng lên. Bật điều hòa cũng không ngăn nổi ánh nắng chiếu thẳng vào. Đàm Lễ dùng chăn quấn lấy Thời Sơ Thần đang ngủ mơ mơ màng màng rồi bế vào trong phòng ngủ, tiếp tục nằm bên cạnh cô.

Thời Sơ Thần nửa mơ nửa tỉnh, trở mình ghé vào người Đàm Lễ. Cánh tay dài từ trong chăn duỗi ra ngoài, những ngón tay trắng bóc khoác lên mu bàn tay anh.

Xương tay Đàm Lễ hiện rõ. Thời Sơ Thần nhớ lại hồi tiểu học, yeutruyen.net thầy giáo dạy bọn họ nắm chặt tay để đếm tháng: tháng một lồi, tháng hai lõm, tháng ba lồi,… Hồi nhỏ tay của cô hơi nhiều thịt nên có nắm chặt thì vẫn là nắm tròn vo. Thời Đại Cường trêu cô: “Mười hai tháng của con đều bằng nhau cả.”

Đầu ngón tay chậm rãi đảo qua khớp xương nhô lên của anh, Đàm Lễ vòng tay ôm lấy tấm lưng mịn màng của cô. Đầu cô cọ vào cằm anh, mùi thơm nhè nhẹ của tóc trên đỉnh đầu xộc vào mũi.

Thời Sơ Thần thẳng người lên, từ từ chui vào trong chăn rồi ngày càng chui xuống.

Chiếc chăn nhô lên cao, cô cúi người nhìn thấy thủ phạm còn cách một lớp quần dựng lên.

Cô kéo quần của anh xuống, tên đầu sỏ được giải thoát cũng đứng thẳng lên. Thời Sơ Thần một tay nắm lấy nó, nhẹ nhẹ vuốt ve.

“Thời Thời…” Đàm Lễ một tay nắm chặt vào ga giường.

Thời Sơ Thần “Ơi” một tiếng rồi vươn lưỡi ra liếm.

Cảm giác ấm áp và ướt át rất tinh tế, giống như một cái lông vũ vuốt ve.

Từng chút từng chút một.

Thần kinh Đàm Lễ ngày càng căng ra, mãi đến khi Thời Sơ Thần ngậm cả đầu kia rồi từ từ nuốt vào nhả ra thì cái tay nắm chặt ga giường mới từ từ chuyển ra sau đầu cô. Từng nhịp từng nhịp xoa xoa tóc cô, như là vuốt ve cũng như là đang cổ vũ.



Từ nhịp độ của bàn tay anh, Thời Sơ Thần cũng cảm nhận được anh đang hưng phấn.

Gậy thịt thô dài không dễ hầu hạ. Cho dù cô đã há to miệng cũng chẳng thể nuốt hết vào.

“Ưm…” Đầu bị anh ấn xuống, miệng Thời Sơ Thần nuốt sâu cự vật của anh.

Không gian trong chăn nhỏ hẹp, nhiệt độ dần lên cao. Trên mặt cô lấm tấm mồ hôi. Dù đã ra sức liếm một lúc rồi nhưng hình như anh vẫn chưa bắn ra chút nào.

Lúc này Đàm Lễ cũng không thật dễ chịu. Cổ họng cô rất ấm áp, giống như một con mèo con liên tục gãi ngứa trên côn thịt của anh.

“Mút mạnh lên, Thời Thời.” Đàm Lễ xoa xoa gáy cô.

Thời Sơ Thần càng ngậm vào sâu hơn. Tinh dịch với nước bọt trộn lẫn, phát ra âm thanh “nhóp nhép”. Ngón tay nhẹ nhàng vân vê hai hòn tình hoàn nặng trĩu kia.

Đàm Lễ được cô liếm cho vô cùng sung sướng, trong lòng thỏa mãn cả về thân thể lẫn tâm lý. Anh vén chăn lên, cố gắng nhìn dáng vẻ của cô.

Cảm giác không khí mát xộc vào mũi. Gió điều hòa thổi tan khí nóng ban nãy, khiến cô sởn cả gai ốc.

Thời Sơ Thần nhả côn thịt ra, ngước mắt lên nhìn anh: “Ừm…Sao anh vẫn chưa bắn ra vậy?”

Cổ họng Đàm Lễ khàn khàn: “Liếm tiếp đi, sắp rồi.”

Điện thoại đầu giường đổ chuông, Đàm Lễ đợi mấy giây không thấy ngừng liền với lấy cái điện thoại đang gọi đến.

“Chúng tôi chuẩn bị ra biển, các cậu…vẫn còn ngủ à?” Đầu bên kia là Sở Hoàn.

“Ừ…” Giọng Đàm Lễ hơi khó chịu, Thời Sơ Thần nhếch nhếch miệng ngậm lấy quy đầu dương vật.

“Vậy được, chúng tôi đi đây.”

“Ừ.” Đàm Lễ ấn phím cúp điện thoại.

Thời Sơ Thần tiếp tục liếm láp. Cô hoàn toàn không có kinh nghiệm hay kĩ năng gì ở phương diện này nên khá trúc trắc, non nớt mang lại một sự kích thích mới lạ.

Đàm Lễ yêu chết cái cảm giác này.

Khoang miệng Thời Sơ Thần rất nhanh đều ê ẩm cả, số lần răng va vào gậy cũng tăng lên. Sau khi mạnh mẽ hút vào hai cái, Đàm Lễ nhấc cô lên lật mình lại đè lên người cô. Một tay vén áo ngủ của cô lên đến ngực, để lộ ra cặp vú trắng nõn nà.

Anh cầm tay cô nắm vào dương vật sắp không trụ nổi kia tuốt vài cái, bắn tinh dịch vào ngực cô.

Đàm Lễ còn chưa chuẩn bị gì đã kết thúc sáng nay nhanh như vậy. Anh rút khăn giấy đầu giường lau sạch kiệt tác đã để lại trên ngực cô.

Tiện tay lau trên núm vú cô.

Quần lót rất nhanh đã bị kéo xuống, hai chân bị nhấc lên, hoa huyệt lộ ra. Dương vật vừa bắn tinh ra ban nãy lại cứng lên lần nữa.

Vừa mới đùa bỡn vài cái Thời Sơ Thần đã kêu lên: “Đủ rồi…em muốn.”

Gậy thịt vừa sưng tấy vừa căng cứng đâm sâu vào, hai người đều sướng đến kêu ra tiếng.

“Ưm..” Thời Sơ Thần nắm chặt tay đang đặt trên ngực mình của anh: “Anh sờ đi.”

Đàm Lễ hạ giọng cười, dùng lực mà xoa bóp lấy bầu ngực mềm mại của cô rồi rất nhanh đã hạ người đút vào. Hai chân cô gác lên cánh tay anh, cẳng chân co lên co xuống phối hợp rất nhịp nhàng với tiết tấu của anh, ngón chân cũng thuận theo mà quặn lại.

“‘Ưm…Ha… a” Ngón tay cô khoác lên cánh tay anh, đầu ngón tay dùng lực: “Cắm…mạnh nữa đi anh…”

Đàm Lễ rút cả quy đầu ra ngoài rồi lại dùng lực cắm sâu vào trong: “Như này à?”

“Ưm…sướng chết mất…” Thời Sơ Thần nhắm mắt gật đầu, làn tóc rối bù tản ra trên gối.

Anh cúi đầu nhìn cô, hai mắt nhắm chặt, mặt ửng đỏ, đôi môi khẽ cong lên. Dáng vẻ thật là đẹp, Đàm Lễ nhìn ngắm say sưa.

Một tiếng rên rỉ của cô mới khiến anh hoàn hồn: “Sắp, sắp đến rồi…”

Đàm Lễ cười mà không chịu động, mỗi lần trêu cô anh đều thấy mình rất có năng lực. Thực ra cũng không lâu đã bắt đầu cảm thấy không trụ được rồi.



Thật ra Thời Sơ Thần khá mệt vì tối qua đã làm mấy lần còn chưa hồi lại. Nhưng nhìn thấy dáng vẻ của Đàm Lễ hình như không có ý muốn kết thúc nhanh.

Cô dùng chân ôm lấy eo anh: “Muốn hôn hôn…”

Nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp của cô thì Đàm Lễ chẳng có lý nào lại không đáp ứng. Anh cúi người hôn lên môi cô, vòng eo săn chắc, dùng lực đút vào.

Hoa dịch tiết ra như suối, thuận theo cử động của anh mà tràn ra ngoài. Lỗ huyệt khép chặt mềm mịn bị kéo ra rồi lại bị đẩy vào. Hai hoa môi bị phủ đầy dịch, ướt át vô cùng.

Đàm Lễ thọc vào mạnh quá, hoa huyệt có hơi sưng rồi.

“Ngoan, đừng khép chặt như vậy.” Đàm Lễ tách hai môi hoa huyệt, lấy tay bóp bóp mông cô.

“Em…không có…Ah…”

Đàm Lễ ôm cô lên, giữ chặt vào trong lòng: “Sao làm bao nhiêu lần rồi mà vẫn chặt như thế? Hử?”

Thời Sơ Thần mê nhất dáng vẻ của anh khi nói mấy lời thô tục như vậy: “Vậy anh phải chơi nó nhiều nữa vào ưm…Aa~~~”

Bầu vú cô áp sát vào lồng ngực anh, cả người như dính trên người anh mà ở tư thế nữ trên, mỗi lần xuống đều cắm xuống rất sâu.

“Em thực sự…không được nữa…aaa…” Thời Sơ Thần cắn vào xương quai xanh của anh, thét lên.

“Không nhịn được làm…” Hơi thở Đàm Lễ sượt qua gò má cô, hạ người xuống tiếp tục cắm vào.

Cả người cô mềm nhũn, chẳng còn chút sức lực nào nằm sấp lên người anh, thở gấp đầy yếu ớt.

“Nhanh…nhanh lên…ha…” Giọng nói cũng vô cùng yếu ớt.

Thời Sơ Thần muốn làm anh vui, sau khi trì hoãn một hồi lại hôn lên yết hầu anh như trêu chọc.

Đàm Lễ ôm cô lật người lại rồi đè lên người cô lần nữa. Anh gập hai chân cô đè vào ngực lại ra sức đút vào.

Cô bị làm rất mãnh liệt, khóe mắt ngấn nước, lắc đầu năn nỉ anh nhanh lên.

Nhìn thấy dáng vẻ không còn tỉnh táo của cô, Đàm Lễ nắm lấy cổ chân nhỏ, tăng tốc thọc vào chục lần rồi đạt đỉnh.

Bắn tinh xong anh không rút ra ngay mà đưa tay lên xoa xoa mặt cô, phát hiện khóe mắt cô ứa nước mắt.

“Bị làm đến khóc luôn rồi à?” Đàm Lễ đưa tay lau nước mắt cho cô.

Thời Sơ Thần duỗi tay ôm lấy cổ anh, thở gấp: “Ừ, tại anh giỏi quá đấy.”

Đàm Lễ lên đỉnh được hai lần, rút ra rồi tháo bao vứt vào thùng rác. Sau đó chạy lại giường bế cô lên đi vào phòng tắm.

“Thật sự không thế làm tiếp nữa đâu” Cô nằm trong lòng anh, cũng chẳng còn sức giơ tay lên nữa.

Đàm Lễ cảm thấy cô đáng yêu chết mất, hôn hôn lên trán cô: “Không làm nữa.”

“Ừm…” Thời Sơ Thần rụt người lại.

Tắm xong cô lại buồn ngủ nên lại ngủ hơn nửa tiếng. Sau khi dậy liền trang điểm, đúng lúc nhóm bốn người ra biển cũng về rồi.

Thời Sơ Thần mặc một chiếc áo ngắn quấn ngực màu đen, kết hợp với sơ mi xanh nhạt rộng rãi khoác ngoài. Phía dưới là quần đùi cạp cao và dép lê. Cô nhìn áo phông đen của Đàm Lễ liền thấy hai người mặc vô cùng ăn ý.

Mọi người tập hợp ở sảnh lớn, Vương Hiểu Xung và Lưu Mộng cũng đến rồi.

Lưu Mộng vừa nhìn một cái đã để ý chiếc túi đeo chéo của Thời Sơ Thần cùng kiểu với cái túi Chanel mà mình mới mua nhưng khác size khác màu. Thời Sơ Thần vốn chẳng để ý, sau đó lúc liếc thấy cô ta giấu cái túi phía sau mới phát hiện thì ra hai người đụng hàng nhau rồi.

Cô cũng không để ý vấn đề này lắm, vốn dĩ cũng là hàng số lượng lớn, lại chẳng phải là phiên bản giới hạn. Chỉ là nhìn dáng vẻ của Lưu Mộng ngược lại có vẻ khá lưu tâm. Nhưng Thời Sơ Thần chẳng sao cả, dù sao ai xấu thì người đấy ngại thôi.

Nhưng nhìn mấy cái hành động ngớ ngẩn ấy của cô ta cũng thật thú vị, cho nên hai ngày sau đó Thời Sơ Thần vẫn đeo cái túi này lượn lờ trước mặt cô ta.

********