Diệp Như Hề đề nghị, cô và Thẩm Thanh Húc sẽ tách ra đi riêng. Lệ Trường Uyên cũng không ép, chỉ dặn dò họ nếu có chuyện gì thì gọi điện ngay cho anh.
Tất cả những người đến đây đều có chung mục tiêu, là săn tìm đá quý giá hời. Đông người quá sẽ gây sự chú ý, làm sao có thể tìm được "món hời" cơ chứ?
Lệ Trường Uyên hẳn cũng hiểu điều này. Trước khi ra ngoài, anh đã thay bộ trang phục thường ngày và đi đôi giày thể thao bình dân. Khí chất cũng trở nên trẻ trung hơn hẳn, như một sinh viên đại học.
Nói thật ra, năm nay Lệ Trường Uyên mới 24 tuổi. Tuổi còn rất trẻ, nhưng vì tính cách chững chạc nên anh trông già dặn hơn tuổi thật.
Trợ lý và bốn vệ sĩ của anh cũng thay đổi trang phục thành đồ bình thường. Chia thành hai nhóm, mỗi nhóm cách nhau không quá xa, đủ để gọi một tiếng là có thể nghe thấy ngay.
Đến ngã tư đường, Diệp Như Hề chọn hướng đi ngược với Lệ Trường Uyên.
Cô nghĩ rằng, Lệ Trường Uyên có ngọc bội không gian gia truyền, dù anh có chưa thức tỉnh dị năng đi chăng nữa thì chắc chắn cũng đã nhận chủ không gian. Anh sẽ cảm nhận được những viên đá thô nào có chứa năng lượng.
Nếu đi cùng một hướng, có khi cả hai sẽ để mắt đến cùng một viên đá, như vậy không phải sẽ khá khó xử sao?
Hơn nữa, nếu vô tình sử dụng tinh thần lực để thăm dò đá thô. Chẳng may xui rủi thế nào, đụng độ phải tinh thần lực của anh ta thì còn ngượng ngùng hơn! Đến nước này thì làm sao có thể tiếp tục giả vờ làm người bình thường trước mặt nhau được nữa?
Chẳng lẽ lại nói: “Ôi, trùng hợp thật đấy! Hóa ra anh cũng là dị năng giả à!”
“Anh thức tỉnh dị năng kiểu gì thế?”
“Ồ, chuyện này không nói được à?”
“Thật tình cờ, của tôi cũng không thể nói được!”
... Chỉ nghĩ thôi đã thấy ngột ngạt rồi.
Có những chuyện, chỉ cần hiểu ngầm với nhau là được rồi, không nhất thiết phải nói ra ngoài.
Trên phố rất đông người, Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc không dám sử dụng tinh thần lực từ xa. Chỉ khi đến một sạp hàng nào đó hoặc vào trong cửa hàng mới phóng thích tinh thần lực ra ngoài, cảm nhận những d.a.o động năng lượng xung quanh.
Thêm vào đó, cả hai anh em đều lấy ngọc thạch làm vật dẫn không gian để khế ước, nên họ có thể có một chút cảm giác với những viên đá có d.a.o động năng lượng.
Diệp Như Hề phát hiện ra, không phải tất cả đá thô chứa ngọc đều có d.a.o động năng lượng. Chỉ một số ít viên ngọc thượng hạng vừa mới được khai thác mới mang một chút năng lượng.
Hơn nữa, không phải ngọc nào chất lượng tốt cũng đều có năng lượng.
Có lẽ, ngọc tốt có thể làm vật chứa năng lượng. Nhưng bản thân viên ngọc có năng lượng hay không lại phụ thuộc vào môi trường xung quanh có năng lượng hay không.
Lượng năng lượng ẩn chứa trong những viên đá thô này quá ít, chỉ như muối bỏ biển so với không gian khổng lồ của họ.
Nếu có đủ tài chính, tốt nhất là mua trực tiếp một vài mỏ đá thô có d.a.o động năng lượng. Đó mới là cách thu thập năng lượng hiệu quả.
Tuy nhiên, với tài sản chỉ vài chục triệu của hai anh em, điều này là không thể nào làm được.
Phương án nhanh chóng tích lũy vốn là mua một lượng lớn đá thô giá rẻ. Mài ra ngọc quý, sau đó bán với giá cao.
Nhưng làm như vậy sẽ khiến người khác chú ý. Hành động này chả khác nào đang nói với mọi người rằng, họ có khả năng phân biệt đá thô có chứa ngọc thượng hạng hay không.
Điều này rất dễ thu hút sự chú ý và gây ra sự dòm ngó không cần thiết.
Diệp Như Hề nhanh chóng đưa ra quyết định - thu thập năng lượng từ ngọc thạch, gặp phải những viên đá thô có năng lượng cao thì mua một vài viên.
Không gian của cô đã đủ lớn rồi, năng lượng ngọc thạch không có cách nào tiếp tục mở rộng không gian. Nó chỉ có thể cung cấp một chút năng lượng cho động thực vật trong không gian mà thôi.
May mắn thay, sau khi không gian hấp thụ năng lượng của ngọc thạch, thì bản thân viên ngọc cũng không biến mất. Nó vẫn tồn tại chỉ là chất lượng bị giảm đi một chút.
Diệp Như Hề cũng không vứt bỏ mà vẫn giữ chúng lại trong không gian. Chờ khi năng lượng của không gian đủ đậm đặc, ngọc sẽ dần được bồi dưỡng trở lại.
Không gian của Thẩm Thanh Húc chỉ bằng kích thước một sân bóng đá. Thông qua việc hấp thụ năng lượng ngọc thạch, anh chọn cách mở rộng diện tích để tích trữ nhiều đồ vật hơn, có thể nuôi thêm nhiều động vật, nhất là các loại độc trùng, chuột và kiến,... làm thành đội quân dự trữ cho mình.
Diệp Như Hy suy nghĩ một chút, về vấn đề cấp bậc năng lượng trong không gian của cô, cũng không thể dựa vào một ít năng lượng ngọc thạch là có thể giải quyết. Vì vậy, Diệp Như Hề ưu tiên nâng cấp diện tích không gian của Thẩm Thanh Húc trước.
Cô đặt tất cả ngọc thạch năng lượng đã mua được vào không gian của Thẩm Thanh Húc. Sau khi năng lượng được không gian hấp thụ, cô sẽ lấy lại ngọc thạch rồi bỏ vào không gian hải đảo của mình.
Sau khi dạo một vòng quanh phố, hai anh em chỉ tốn hơn mười triệu tệ là đã mua được khoảng 60 - 70% số đá có năng lượng. Những viên còn lại bị bỏ qua vì giá quá cao, năng lượng quá ít, không đáng để mua.
Những ngày sau, tại chợ đấu giá đá quý, Diệp Như Hề và Thẩm Thanh Húc tiếp tục mua một số ngọc thạch. Cả hai gần như đã sử dụng hết hạn mức của hai chiếc thẻ phụ mà Lệ Trường Uyên tặng cho. Họ quyết định không mua thêm nữa.
Ngược lại, Lệ Trường Uyên đã mua một lượng lớn ngọc thô, nghe nói anh ta còn định mua một vài mỏ ngọc.
Diệp Như Hề thầm cảm thán, mua nhiều như thế, không biết không gian ngọc bội gia truyền của anh ta đã mở rộng tới trình độ nào rồi.
Sau khi phiên đấu giá kết thúc, Thẩm Thanh Húc đưa cho Lệ Trường Uyên một lượng thực phẩm cấp 0.5 đủ cho ba người ăn trong ba tháng, coi như là trả lại số tiền đã tiêu cho hai thẻ phụ.
Đối với việc này, Lệ Trường Uyên cảm thấy rất hài lòng. Bởi trước khi mạt thế xảy ra, việc mua được thực phẩm chứa năng lượng đã không hề dễ dàng, dù là thực phẩm cấp 0.5.
Tuy chỉ đạt cấp 0.5, nhưng nếu tận dụng tốt, chúng có thể giúp 20-30 người có hơn 90% cơ hội thức tỉnh dị năng. Ngoài ra, nó cũng có thể giúp các dị năng giả như anh hồi phục nhanh chóng sau khi tiêu hao năng lượng, từ đó tăng nhanh tốc độ tu luyện.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Nó cũng có thể giúp cho anh ta, người đã là một người có năng lực, nhanh chóng phục hồi năng lượng sau khi tiêu hao nhiều năng lượng, từ đó tăng tốc độ tu luyện.
Về phía Thẩm Thanh Húc, anh cũng rất hài lòng. Năng lượng từ số ngọc mua được trong thời gian này, đã giúp không gian của anh mở rộng gấp ba lần, giờ đã lớn bằng bốn sân bóng.
Diệp Như Hề cũng chuyển từ không gian của mình sang không gian của Thẩm Thanh Húc hai căn biệt thự và một tòa nhà văn phòng với 30 cửa hàng. Để anh tiện chứa đồ và trồng trọt chăn nuôi trong không gian.
Về phần trồng trọt, ngoài một ít trái cây và rau củ cho bản thân ăn. Phần lớn diện tích dành để trồng các loại thực vật độc, những thứ mà độc trùng và động vật gặm nhấm thích ăn.
...
Tiếp theo, Thẩm Thanh Húc bắt đầu tập trung thu thập độc trùng và chuột, kiến,... Tỉnh Y nằm ở phía Tây Nam, quả nhiên những loại sinh vật như vậy ở đây có rất nhiều.
Dù Diệp Như Hề hơi sợ những con vật này, nhưng cô vẫn cố gắng thu thập một đàn ong độc và các loại kiến khác nhau cho không gian của mình. Cô nuôi thả chúng ở một góc cách xa trang viên.
Đây là hai loại côn trùng mà cô cảm thấy có thể chấp nhận được.