Sợ Thẳng

Chương 11



Hôm nay Ngũ Hòa Lục... Không có bóp mông tôi!

Ít nhất cho đến 8 giờ sáng nay, khi chúng tôi xuất phát đến địa điểm thực hành thì vẫn chưa.

Nhưng mà nhất định hôm nay không phải là một ngày bình thường.

Vì để củng cố thành quả giáo dục ngày hôm qua của tôi, nên sáng nay câu đầu tiên tôi nói với hắn là: "Chào buổi sáng, trai thẳng."

Hắn đang đánh răng, tôi đứng cạnh hắn, vẫn không quên nhắc nhở: "Xin hãy nhớ kỹ, cậu, là trai thẳng. Trai thẳng phải có bộ dáng của trai thẳng!"

Ngũ Hòa Lục thẹn quá hóa giận đẩy tôi ra khỏi buồng vệ sinh.

“Ngũ Hòa Lục! Tù chối bốc mùi gay, trở thành trai thẳng!” Tôi chưa từ bỏ ý định, cách cửa vẫn bổ sung thêm.

Vừa quay đầu lại, ba tôi đang dùng vẻ mặt sững sờ nhìn tôi chăm chú, ly nước cầm trên tay trông có vẻ không ổn lắm.

Thì... Có thể cho cơ hội giải thích không ạ?

...

Vẫn may là ba không mở miệng hỏi tôi, nghi ngờ thì nghi ngờ thôi. Dù sao come out chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Dù vậy, tôi vẫn không từ bỏ việc tẩy não Ngũ Hòa Lục.

Ngay khi sắp đến chỗ tập hợp, tôi lại tiến hành dặn dò Ngũ Hòa Lục lần cuối cùng: "Nhớ kỹ ha, trai thẳng. Đến lúc đó đừng để tôi bị hiểu lầm nữa, rõ chưa? Đây là thử thách đầu tiên cậu gặp phải với tư cách là trai thẳng quay xe hối lỗi đấy. Cố gắng lên được không nào? Trai thẳng."

Ngũ Hòa Lục lườm tôi một cái, khinh bỉ nói: "Trai thẳng, cậu đừng nói như thể ra chiến trường vậy chứ."

"Đây là chiến trường! Vốn cuộc đời chính là... Một cuộc chiến tranh vĩ đại, mà hôm nay là một trận chiến nhỏ trong đó..." Tôi cũng không biết mình đang xàm xí cái gì nữa, nhưng mà rất nhanh chúng tôi đã đến nơi tập hợp.

Đội ngũ chúng tôi tổng cộng có mười người, bốn nam sáu nữ. Trừ một nam sinh vì nhà xa mà phải đến chậm chút, thì hai bọn tôi là người đến trễ nhất.

Đến muộn mười phút, mất mặt...

Đội trưởng chúng tôi là một đàn chị trông rất ra dáng lãnh đạo, rất nhiệt tình, mang đến cho người khác cảm giác thân thiết và đáng tin cậy.

Thấy chúng tôi đã đến đông đủ, lập tức cổ vũ bọn tôi tự giới thiệu.

Cô giới thiệu trước, sau đó lần lượt mọi người tự giới thiệu sau.

Mọi người giới thiệu thật sự rất ngắn gọn, công thức cơ bản là "Họ tên + lớp + trường + chuyên ngành + quê quán."

Trí nhớ tôi không tốt lắm, sau một lượt nhớ nhiều nhất là lớp. Còn lại thì tùy duyên vậy.

Tôi là người giới thiệu thứ sáu, Ngũ Hòa Lục là thứ bảy.

Rõ ràng tất thảy đều hài hòa như thế, cho đến khi Ngũ Hòa Lục giới thiệu xong, không biết xui rủi gì mà lại bổ sung thêm: "Với lại, tôi là trai thẳng."

Cái gì gọi là dây cà ra dây muống!

Vẽ rắn thêm chân!

Lạy ông tôi ở bụi này!

Ngốc còn nói nhiều!

Thật muốn xỉu cái đùng tại chỗ cho rồi, tôi không nhịn nổi nữa bèn nâng đầu gối đỉnh mãnh liệt lên rãnh mông Ngũ Hòa Lục.

Hắn lảo đảo đi về trước hai bước, đứng vững xong bèn chất vấn tôi: "Cậu làm gì đó?"

Tôi hết sức giữ nguyên nụ cười: "Làm gì đâu."

"Không làm gì sao cậu đá tôi? Được thôi, cậu là người khơi mào trước đấy." Sau đấy, hắn vỗ mông tôi cái chát trước mặt mọi người.

Và... Âm thanh còn rất lớn...

Vỗ xong, hắn còn làm lố lắc lắc tay: "Tê luôn rồi."

Lúc này đây, tôi hy vọng làm sao có thể giết người mà không phải ngồi tù.

Tê luôn rồi.JPG

Vốn tôi muốn lại dạy dỗ hắn nhưng đàn chị nói đùa hòa giải bọn tôi, rồi vẫn bỏ qua chuyện này luôn.

...

“Có thể cút đi không?” Tôi hận không thể cách xa hắn ba trượng (12m).

Thế mà hắn còn chưa ý thức được sai lầm của mình: “Sao? Giận cái gì?”

"Tôi từng thấy cậu ngu, nhưng chưa từng thấy cậu ngu đến vậy. Cậu nói với mọi mình là trai thẳng, có người bình thường nào lại tự giới thiệu mình thế không? Lạy ông tôi ở bụi này? Ngu chết mất."

"Sau đâu mà? Thẳng thắn chút cũng không tốt sao? Thế thì chắc chắn mọi người sẽ không hiểu lầm chúng ta rồi."

...

Tôi giận đến không thốt nên lời, bèn bước nhanh cho kịp đội ngũ.

Một chốc sau, Ngũ Hòa Lục lại đến gần tôi: "Tôi sai rồi, được chưa? Đừng giận nữa, tôi không quen biết họ, cậu bỏ tôi lại một mình ngại lắm á."

"Ngại cái gì? Nói chuyện với bạn nữ đi, củng cố hình tượng trai thẳng của cậu rồi thuận tiện tìm bạn gái luôn." Tôi vẫn không muốn nhìn hắn.

"Ừm..." Hắn muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nói: "Cậu không cảm thấy bản thân như thế càng dễ khiến người khác hiểu lầm hơn à?"

"Tôi thế nào?" Thế mà còn dám chụp mũ cho tôi cơ đấy, nực cười!

"Bộ dáng bạn gái tức giận."

"Cút thằng bố cậu đi!"

Ngũ Hòa Lục trầm mặc.

Tôi cũng trầm mặc.

Nguyên nhân tôi im lặng là, tôi cảm thấy Ngũ Hòa Lục nói có lý.

Lỡ như có ai đó mượn chuyện này để làm giàu trí tưởng tượng thì đen cũng thành trắng, thẳng cũng thành cong.

Còn không phải đu CP là vậy sao?

Ngũ Hòa Lục nói trước mặt mọi người bản thân là trai thẳng → tôi giận dỗi (tưởng tượng phong phú: Bởi vì Ngũ Hòa Lục không muốn thừa nhận quan hệ của chúng tôi nên tôi giận dỗi, đương nhiên, cái loại quan hệ này không tồn tại!) → Ngũ Hòa Lục bắt đầu dỗ tôi đủ kiểu → quá ngọt!

Ảo tưởng như vậy không phải không thể có, ai biết được ở đây có loại người "tư duy phân kỳ" hay không.

*Trí tưởng tượng phong phú + ảo tưởng (não động) đều từ cụm bổ não/ não bổ mà ra: nói chung là suy nghĩ nhiều, ảo tưởng sức mạnh, suy nghĩ mấy thứ kì cục đến độ khó tin.

*Tư duy phân kỳ là phân tích và giải quyết vấn đề bằng các phương pháp hoặc cách tiếp cận khác nhau từ các góc độ, hướng khác nhau và các phương pháp hoặc cách tiếp cận khác nhau đối với các tài liệu và thông tin đã cho một cách tốt. (Baidu)

"Được rồi, tạm tha cho cậu."

Vì thế, chuyến thực hành xã hội vô vị nhưng không bình thường cứ vậy bắt đầu.

Trong lúc đó tôi với Ngũ Hòa Lục không xảy ra chuyện gì xấu hổ và mọi người cũng không ra vẻ tò mò về quan hệ của chúng tôi. Tôi cho rằng hình tượng trai thẳng của chúng tôi đã đi sâu vào lòng người.

Cho đến tận ba ngày sau...

Thực hành xã hội của chúng tôi chính thức kết thúc. Trước khi chia tay, tôi kích động vẫy tay tạm biệt các thành viên.

Mặt trời chiều ngã về tây, gió nhẹ dần thổi, mọi thứ tốt đẹp như thế.

Nhưng bỗng nhiên đàn chị quay lại nói với chúng tôi: “Hai đứa phải luôn ở bên nhau nhé, chúc hai đứa đằm thắm đến bạc đầu!"

Đậu má tui suy sụp ngay tại chỗ.

Ngũ Hòa Lục, tôi hận cậu!