Sợ Thẳng

Chương 15



Quả nhiên trước giờ tôi vẫn dịu dàng với hắn lắm.

Bí ẩn chiến đấu*: Có thể thắng được biến thái cũng chỉ có biến thái hơn mà thôi.

*战斗奥义: này là một skill trong game One Piece á, mà mình không biết edit sao cho đúng nên để vậy nhe, bạn nào biết góp ý giúp mình với ạ.

Giờ tôi thay đổi chiến lược, hắn bóp mông tôi tôi không hề biểu hiệu sự phản cảm hay đi đường quyền với hắn.

Hắn bóp mông tôi, tôi bóp ngực hắn.

Không phải để lại cho vợ hắn à? Tôi sẽ vấy bẩn hắn trước. Mỗi lần hắn đi tập gym tôi đều phải dặn dò: "Nhớ phải tập ngực nhiều hơn, bự một chút bóp mới đã."

"Ngực này không phải của mình ên cậu, mà còn có cổ phần của tôi nữa. Nên là cậu tập ngực không chỉ vì bản thân và vợ tương lai, mà là còn vì tôi, được rồi, cố gắng lên, đi tập đi!"

"Cậu ăn nhiều chút đi, tốt cho ngực."

"Mà cũng không cần tập nặng quá, vẫn phải chú ý đến dáng ngực, hiểu không? Tròn một xíu nữa là đẹp rồi."

"Đừng che đừng che, cậu tập ngực còn không phải cho tôi xem à? Che cái gì mà che? Vẫn che hả? Bóp cho cậu nổ luôn!”

...

Tôi cảm giác mình giống như pua trai đểu*, gã mục sư tà giáo ấy...

*Pick-up Artist tra nam, là kiểu tán tỉnh của trai đểu á.

Tôi thật bẩn, không còn là chàng trai tốt thuần khiết không tì vết nữa.

Ngửa mặt lên trời khóc rống.JPG

...

Kể mọi người nghe một chuyện buồn cười.

Không phải tối hôm đó tôi ăn Malatang sao? Muốn tìm chút kích thích nên còn đặc biệt chọn vị mala (tê cay).

Là một người không thể ăn cay, mới ăn xong một nửa nước mắt nước mũi đã tèm lem. Tôi nhìn thời gian, phỏng chừng Ngũ Hòa Lục đã đánh cầu lông xong chuẩn bị về, bèn bảo hắn mang cho tôi một chai nước đá và một bình sữa bò nguyên chất.

Sữa bò nguyên chất để giảm cay, nước đá để giảm sưng, giải nhiệt.

Trời mới biết miệng tôi đỏ như nào, là cái kiểu đỏ đến độ son môi cũng đỏ không bằng ấy.

Nghe thấy cửa vang lên tiếng cắm ổ khóa, tôi chạy nhanh đến đón.

Một tay Ngũ Hòa Lục xách túi, một tay cầm nước và sữa bò của tôi. Ngay khi nhận lấy tôi lập tức uống mấy ngụm xuống bụng, cực sảng khoái.

Sau đó lại mượn cớ "khen thưởng" lau một phen, tay đổ đầy mồ hôi, thế thì phải lau sạch trên quần áo hắn thôi?

Tôi đang lau, cốt truyện cũ rích lại trình diễn lần nữa.

Tên bạn cùng phòng có bạn gái vừa đi với bồ về, nhìn thấy bọn tôi vẻ mặt khiếp sợ hỏi: "Hai đứa mi hun môi?"

Sau đó đổi thành hai tôi khiếp sợ.

Cậu đang nói gì vậy?!!

Tôi lập tức phủ nhận.

"Vậy sao miệng mày đỏ thế?"

“Malatang quá cay.”

Bạn cùng phòng cạn lời: "Thật ra tụi mày không phải gạt tụi tao đâu, tụi tao biết hết rồi."

“Biết gì?” Đã uống nửa chai nước, mà miệng tôi vẫn cứ tê và khô.

"Thì... Tụi bây là ấy ấy đó."

"Ấy ấy gì?"

"... Gay đó..."

“!!!”

"Cậu nghĩ nhiều rồi! Hai tụi tui thuần khiết lắm." Tôi thiếu điều phun ra một ngụm máu đen.

Ngũ Hòa Lục cũng nhanh chóng phủ nhận: "Tao là trai thẳng."

Lần này đến bạn cùng phòng ngơ ngác: "Vậy sao? Nhìn không giống."

...

Tôi chỉ sợ không cách nào hòa thuận với thế giới này.

Tôi quyết định tốc chiến tốc thắng.

...

Chiến lược lấy biến thái khống chế biến thái vẫn chỉ là một chiến thắng tạm thời, ngay khi tôi đang tính bước tiếp theo nên đi thế nào, thì Ngũ Hòa Lục tựa như đã thông suốt.

Nhưng có lẽ nhờ bạn cùng phòng trên, mà cuối cùng Ngũ Hòa Lục đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Thể mà hắn lại chủ động nói chuyện với tôi, hắn nói: "Được rồi, cậu... Có cảm thấy... Quan hệ của hai ta hơi có vấn đề không?"

Có vấn đề! Rất có vấn đề! Cậu biến thái quá trời!

"Có vấn đề gì cơ?" Ngoài mặt tôi giả ngu, chuẩn bị tùy thời hành động.

"Cũng không phải quan hệ có vấn đề, mà là phương thức ở chung hình như hơi có vấn đề."

"Rất bình thường mà, không phải chỉ là trò đùa giữa anh em thôi sao?" Tôi đánh đòn phủ đầu, lặp lại một lần lời hắn nói với tôi trước đây.

"Vốn tôi cảm thấy bình thường, nhưng mà hỏi một ít bạn bè, thì tụi nó đều nói tụi nó sẽ không như vậy."

"Cho nên... Cậu muốn kết thúc đoạn quan hệ này?"

"Không... Đừng nói vậy, quan hệ bọn mình vẫn rất bình thường, chỉ là không thể có những hành vi tiếp xúc tứ chi như trước..."

"Như là việc cậu bóp mông tôi, tôi bóp ngực cậu?"

"Ừm. Thật ra là... Tôi sợ... Quan hệ chúng ta sẽ bị ảnh hưởng, hình như rất nhiều nữ sinh chung lớp cảm thấy bọn mình là loại quan hệ đó, ảnh hưởng đến việc cậu tìm bạn gái, không tốt lắm."

"Là ảnh hưởng đến việc cậu tìm bạn gái nhỉ?"

“Giống nhau cả.”

"Không phải bạn học Trần (hoa khôi lớp) nói với cậu gì đi nhỉ? Nếu không sao cậu bỗng dưng ý thức được? Ảnh hưởng đến cậu và hoa khôi lớp tiến hành giao lưu thân thiện hả?"

Ngũ Hòa Lục nhanh chóng phủ nhận: "Không có không có không có... Sao tôi có thể như vậy chứ? Chỉ là tự ý thức thấy không tốt thôi, cậu không cảm thấy thế sao?"

Tôi bị loại cảm giác này ép khùng từ lâu rồi được chưa?!

"Có hơi hơi. Thôi được rồi, về sau chú ít một chút. Dù sao đi nữa quan hệ của bọn mình cũng không thay đổi phải không?" Tôi nện một quyền vào ngực hắn, ra vẻ anh em tốt.

Ngũ Hòa Lục liên tục lắc đầu "Ừm ừm, sẽ không! Cậu vẫn là anh em tốt của tôi!"

"Nếu giàu sang*, chớ quên nhau nhá."

*Gốc là cẩu phú quý (苟富贵) là kiểu "nếu mày giàu mày đừng quên tao nhá."

...

Nói thế nào nhỉ? Đấu tranh của tôi kết thúc rồi.

Tuy rằng kết thúc có hơi bất chợt, nhưng mà, ít ra người thắng là tôi.

Tôi giành được tự do rồi hahahahaha.

Yêu đương, tìm bạn trai, thưởng cho bản thân!

Dame.JPG

Tìm đối tượng: x

Mở rộng xã giao: ✓

Tôi không muốn lại dính với Ngũ Hòa Lục mỗi ngày!

Tôi muốn ra khỏi vùng an toàn!

Tôi muốn thay đổi!

Tôi muốn kết bạn với trai xinh gái đẹp!