Sơ Tình Lưu Niên

Chương 17: Khương Du thích Diệp Ngạn



Diệp Ngạn ngồi cạnh giường nằm xuống nhìn sinh vật nhỏ đê mê,hàm răng ngứa ngáy cúi xuống thấp cắn nhẹ vào xương quai xanh người đang ngủ khiến cậu rên rỉ rất nhỏ.

Đôi môi lạnh ẩm ướt át kề môi Khương Du ,bàn tay hư hỏng sờ soạng lung tung khắp các ngõ ngách cơ thể nới lỏng cổ áo, cởi từng nút chậm rãi hôn nhẹ nhàng lên vùng cổ,cánh tay rồi dần dần lần mò lấy răng nanh day day vòng eo nhỏ nhắn thực hiện hành vi biến thái phơi bày trần trụi.

Sau khi hưởng thụ xong thuận tiện sắp xếp lại mọi thứ trở về nguyên trạng như cũ thuần thục đóng hết nút áo chuẩn bị rời đi tựa hồ đã hình thành thói quen suốt bấy lâu nay. Bỗng dưng cả người khựng lại bởi thứ nổi cộm dưới chăn.

"Đây là... áo sơ mi mình mặc ban sáng mà. Không phải lúc đi tắm đã để trên nóc máy giặt sao, ở đây..."

Diệp Ngạn mặc tưởng ,suy tư trù tính . Giữa các Alpha tồn tại loại chất có tên là Alphasine, khi tiếp xúc sẽ gây ra triệu chứng bài xích lẫn nhau nhưng Khương Du lại chủ động đem áo còn đọng mùi tin tức tố về phòng, trông không có vẻ gì là khó chịu trái chiều.

Hắn thừa nhận trong lòng có hơi vui nhưng bé con hành động quá đáng ngờ, kỳ lạ đến khó tin:

"Rốt cuộc là em đang che giấu điều gì , bé con."

Hắn nằm trên giường mình trùm chăn, giấc mơ bao phủ đại não hắn. Cậu thiếu niên dung mạo như ánh mặt trời ,viên ngọc sáng đẹp trân quý đi vào giấc mơ của hắn trong vô vàn đêm xuân mộng mị.

Bóng dáng mờ ảo sương bạc lấp cả bầu trời trắng sữa , đuôi mắt hồ ly chớp chớp dụ dỗ hắn cam tâm tình nguyện dâng hiến mạng sống.

Diệp Ngạn chạm tay lên khuôn mặt và ánh mắt u mê hồn phách gọi tên:

"Khương Du,đến đây nhé,lại gần tôi ,nhé?"



Đúng là trong mơ cái gì cũng có, Khương Du ngoan ngoãn gian nan cất lên thanh âm nghe đến nghiện ngập:

"Ngạn ơi,tôi thích cậu . Khương Du thích Diệp Ngạn, cậu thích tôi không?"

"Ngạn ơi ~"

Trái tim Diệp Ngạn giá lạnh băng huyết bị thanh âm mê luyến trì độn đập thình thịch nóng bỏng lấp đầy sự cô độc, những ngày tháng đơn phương chấm hết.

Diệp Ngạn rung động, giọng nhàn nhã cưng chiều thúc ép:

"Không chỉ thích Khương Du mà còn yêu Khương Du . Khương Du chỉ được thích tôi, biết chưa."

Bé con triêu diêu nắng hạ gật gật:

"Chỉ thích Ngạn,Ngạn ơi."

Diệp Ngạn thỏa mãn tỉnh lại từ trong giấc mơ phi thực tế. Khuôn mặt vô cảm truyền đến dấu vết nứt gãy linh hồn,liên tục hụt hơi thở dốc,véo mạnh cánh tay, đập không ngừng vầng trán hít thở khó khăn.

Trái tim loạn tình rơi nhịp đập liên hồi , hết cách trái tim này từ lâu không thuộc về hắn nữa, Khương Du ơi Khương Du,hắn nên làm gì bây giờ. Ước gì có thể hóa ra lưỡi dao sắc nhọn đâm thủng trái tim, phải chăng khi nó ngừng đập,đoạn tình yêu đơn phương mới có thể hồi vãn.



Khương Du thức giấc nhờ âm thanh tin nhắn ồn ào . Cậu cắm tai nghe Bluetooth, mở giao diện Twitch nghe nhạc cho tỉnh táo.

Khung thoại phông trắng nền xanh hiển thị:

"Triết Hoài đã gửi cho bạn một lời nhắc."

"Triết Hoài nhắc đến bạn."

"Triết Hoài gắn tag bạn."

[Cuộc gọi nhỡ từ Triết Hoài: 50+]

Khương Du day trán buồn bực:

[Khương Du: Cậu ngáo à,gọi cháy máy tớ , sáng sớm đã lên cơn gì thế?]

[Triết Hoài: Tớ lên cơn? Cậu tự xem đoạn tin nhắn gắn link tớ mới gửi. Chưa tới mấy ngày mà, nóng vội đến thế à?]

[Khương Du: ......]

Cậu chả hiểu chuyện gì,mò mẫm mở đoạn tin nhắn gắn link trôi tít tắp trên cùng.