Chân Tâm vừa thực hiện nghi thức triệu hồi chỉ định của Sổ Khống. Nhiễm Nam liền có phát hiện.
Cậu chàng dấy lên hoài nghi. Xem ra mối nghi ngờ của bản thân là đúng. Phải chuẩn bị một chút mới được.
Cái thần khí khi trước Tà Nam dùng làm bàn đạp để đổi hướng trên không tấn công Chân Tâm từ xa bay đến.
Song song đó Nhiễm Nam cũng lấy ra một cái Xuyên Giới Liên.
Thần khí đó vừa bay về tới liền biến thành một bàn tay nắm chặt Xuyên Giới Liên. Xuyên Giới Liên này cũng bật chức năng quay phim 720 độ lên, mở hết công suất. Vô số cái Xuyên Giới Liên thứ phẩm mà Lục Hồng Huấn đã phân phát cũng bị cái Xuyên Giới Liên này chiếm quyền. Tất cả cùng nhau bật chức năng quay phim toàn góc độ.
Bàn tay thần khí mang theo Xuyên Giới Liên chính phẩm của Nhiễm Nam bay lên bầu trời cao, bay lên tận độ cao 50 ngàn mét, đủ để lấy tầm nhìn toàn bộ Châu Á. Cũng là độ cao tối đa mà Xuyên Giới Liên có thể quay rõ được hình dáng con người li chi lít chít bên dưới. Tuy có bị nhiều mây che đi không ít cảnh vật nhưng nó không phải là quay hình ảnh không thôi mà còn bắt quang phổ, nhiệt phổ. Có thể dùng nó để phân biệt người và vật chỉ định.
Nhiễm Nam bày binh bố trận để có thể theo dõi Chân Tâm dù cho bản thân mình không có ở trái đất. Cu cậu có dự cảm vòng chiến đấu tiếp theo không thể nào an toàn khi vẫn ở cái hành tinh nhỏ bé này. Cần mở rộng chiến trường. Nói đúng hơn là cần “bảy chọ”.
Không cần biết Nhiễm Nam đang làm gì. Hỗn Nguyên Cầu đang đuổi theo Nhiễm Nam tự nhiên dừng lại, bay lên và treo lơ lửng gần Nhiễm Nam khoảng 40 cây số, cách mặt đất 3000 mét.
“Hể?”
Một cổng không gian mỏng manh mở ra rồi tắt ngắm ngay lập tức. Một sinh vật lạ từ trong đó hiện ra, khuôn mặt ngạc nhiên quá đỗi. Vì sự đột nhiên và ly kỳ không biết có nguy hiểm hay không. Sinh vật này vừa xuất hiện liền vào thế phòng thủ. Áp lực cấp độ Kết Đan từ người nó tỏa ra như kéo sụp trời xuống đất. Chân Tâm ở gần cũng muốn ná thở về mặt cảm giác. Mây bay chung quanh trở nên chậm rì rì.
Hình dạng đứng thẳng, hai tay, hai chân, một đầu, hai mắt, hai lỗ mũi, một cái miệng, hai lỗ tai vốn không phải phù hợp nhất cho chiến đấu hay sinh tồn nhưng nó lại cân bằng nhất cho sinh vật ở mọi khía cạnh. Cũng là hướng tiến hóa chung của gần như 75 phần trăm các chủng loại trong vũ trụ. Khô Đạo Sư cũng thuộc một loài như vậy. Ngoài trừ màu da tái xanh, tròng mắt màu tím, lông trên người thưa nhưng dài và to thì hắn chẳng khác gì con người.
Khô Đạo Sư không phải là nhân loại nhưng bề ngoài lại rất gần với nhân loại. Chủng loài của hắn đến từ một trung giới ở dưới ách cai trị của vô giới Pháp Giới. Chuyên tu công pháp trung cấp ám hệ hỏa dị chủng.
Cái khủng khiếp của tên này không chỉ đến từ sai biệt cấp bậc với Nhiễm Nam mà còn là xuất thân của hắn. Một tên tán tu đến từ một thế giới giàu tài nguyên tu luyện, trong tay sẽ có một ít con bài mạnh mẽ như phù chú cùng với trang bị không tệ trên người và tính tình tham lam cùng cẩn trọng.
Trong thế giới giữa loài với loài chẳng có nghĩa tình gì, cá lớn nuốt cá bé thì một tán tu sẽ rất tàn nhẫn với địch nhân, thậm chí không ít tên vì người thân, bạn bè bị hại chết trong quá khứ mà trở nên biến thái điên loạn. Một khi rơi vào tay tán tu như vậy, cái chết thật là xa xỉ phẩm. Sống dở chết dở mới là món ăn chính dành cho kẻ xấu số.
Khô Đạo Sư sống gần 4000 năm, bắt đầu tu luyện từ năm 150 tuổi, trải qua hơn chục trận chiến lớn nhỏ. Tổng hợp thực lực khi liều mạng đã đạt cảnh giới 63,700 Tinh điểm sát thương, hơn 12,900 Tinh điểm phòng ngự, tốc độ bay tự thân bất chấp đạt tới hơn 27,600 kilomet một giây. Mọi chỉ số điều tính hàng chục ngàn trở lên trong khi Nhiễm Nam còn chưa tới hàng ngàn. Chênh lệch như trời với đất.
Cái Hỗn Nguyên Cầu ở gần Nhiễm Nam bỗng lùi lại gần hơn cậu ta một cái rồi tiến lên, thật nhanh đánh thẳng vào đầu Khô Đạo Sư khi gã còn đang tò mò quan sát thế giới lạ lẫm xung quanh.
Nhiễm Nam thấy Hỗn Nguyên Cầu tự dưng động, vừa biến Ảo Y thành loại trùm kính người, Ngoại Xác Pháp định khởi động tự vệ thì đã thấy nó quay ngược sang tấn công Khô Đạo Sư. Tên Chân Tâm này định làm giề? Ảo y trở lại làm bộ đồ thể thao khá bảnh bao. Nhiễm Nam nhíu mày nghe thấy Chân Tâm truyền âm.
“Nhiễm Nam. Mày đánh không lại tao thì giở trò gọi người như lần trước à? Tên lần trước bị mày gọi tới vì không giết được tao, giận quá mày gài bẫy hắn chết. Bây giờ lại gọi ai tới thế?” Cùng lúc Chân Tâm tự dưng hét lớn, vừa ăn cướp vừa la làng. Hắn không phải la làng bình thường mà là la làng truyền âm linh hồn đa mục tiêu.
Kể cả Khô Đạo Sư vừa xuất hiện cũng nghe. Đây rõ ràng là vu oan giá họa khiến Khô Đạo Sư hiểu lầm. Dồn ấn tượng của tên ngoài hành tinh này sang Nhiễm Nam. Hiện tại hắn ở trạng thái Phân Hóa, mối liên kết vô hình của Khô Đạo Sư và gã bị suy yếu đến nỗi Khô Đạo Sư cũng không nhận ra. Không thể trắng trợn ra lệnh được. Chân Tâm đành man thiên quá hải, mượn lời nói khích bác Khô Đạo Sư tấn công kẻ thù.
Nhiễm Nam ở xa xa nhìn đến cũng có cảm giác hãi hùng không kém. Quả nhiên. Hoang Đường ngày đó, Thạch Cương, Hoa Dang, quái vật đầu loa, A Cẩu, tên điên Đa Diên. Tất cả bọn chúng điều liên quan tên khốn kiếp Chân Tâm này.
Ngay từ ngày xưa đó, tất cả chúng đều nhắm vào mình là có nguyên do mà. Kẻ triệu hồi mà A Cẩu và Hoa Đang đã nhắc tới quả nhiên là Chân Tâm. Lần trước Hoang Đường bỗng nhiên xuất hiện đã đáng nghi rồi. Bây giờ chính miệng thằng khốn này nói một câu như giá họa như trên thì không còn gì mà nghi ngờ nữa, có thể khẳng định luôn.
“Hừ” Khô Đạo Sư người cao 2 mét, dáng dong dỏng, khoanh tay hừ lạnh. Trên người y mặc một bộ đồ phong cách kỳ lạ như trong truyện ngàn lẻ một đêm của nước Ba Tư. Trước ngực có một miếng hộ tâm hình giọt nước đen thùi lùi mà bóng loáng che từ cổ xuống bụng. Ngón tay còn có một chiếc nhẫn đỏ chói đang bốc lửa. Tóc chải dài ra sau và tụm lại như một cái đuôi nhọn.
Hai con mắt tím yêu dị theo tiếng hừ lạnh liền nhìn sang Chân Tâm. Tay Khô Đạo Sư vươn ra, móng tay như móng vuốt vẩy vẩy. Một tia lửa màu nâu có những lằn xám xuất hiện bắn thẳng về phía Chân Tâm. Nó uốn éo như cây roi quất tới. Nhiệt độ từ roi lửa dị kỳ lên tới cả chục triệu độ C, không gian quanh sợi roi đầy những tia sáng bị vặn vẹo khi chúng đi ngang qua.
Khô Đạo Sư đâu có ngu. Gã không tấn công Nhiễm Nam trước mà muốn bắt tên mở miệng đầu tiên là Chân Tâm lại để tra hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì? Hành tinh này là ở đâu? Vì sao mình bị kéo đến đây.
Ở thế giới kia, gã đang bị một tổ chức truy đuổi xém chết. May mắn giữa đường bị kéo đi thế giới khác. Tính ra là mang ơn của Chân Tâm đó. Để trả ơn, hắn rất vui lòng giúp cho người ân thoát kiếp sống đau khổ. Những gì người ân còn tiếc nuối, tài sản của người ân, vợ của người ân nếu xinh đẹp, hắn sẽ giúp người ân bảo quản hết.
Trong quá khứ đã có rất nhiều ân nhân được Khô Đạo Sư tiễn về cõi cực lạc như vậy đấy. Dựa vào tài nguyên các ân nhân để lại mà tu luyện tới bây giờ. Gần đây trộm ít đồ bỏ của thế lực chủ trì một liên hành tinh để vượt ải Kết Đan nên mới bị đuổi giết. Thế lực ân nhân này nếu hắn quay lại được, theo nhất quán trước giờ, Khô Đạo Sư sẽ tiễn nó về cõi vĩnh hằng từ từ từng tên một.
Chân Tâm háy háy con mắt, nhìn roi lửa quất tới người mình. Ngón tay đang điều khiển Hỗn Nguyên Cầu đánh tới Khô Đạo Sư cũng thu về chiều không gian khác.
Oành… Kịch.
Hỗn Nguyên Cầu của Chân Tâm bị Khô Đạo Sư dùng tay trần bắt lấy. Trước khi nó phát nổ thì từ lòng bàn tay tím rịm đó đã tuồng ra một luồng lửa nâu pha những tia xám chụp lấy, nuốt trọn. Không đến 100 mili giây. Hỗn Nguyên Cầu của Chân Tâm bị phai nhạt màu và thu nhỏ dần. Đến cuối cùng nó biến thành vô hình, hóa thành bụi tán.
Roẹt…
Roi lửa quất xuyên qua người Chân Tâm. Khô Đạo Sư ngạc nhiên quá đỗi. Đây là vấn đề gì? Không thể đánh đến người tên này được?
Chân Tâm nhìn xuống bụng mình nơi có roi lửa kỳ lạ của Khô Đạo Sư xuyên qua. Trong lòng dâng lên cảm xúc ta là vô địch. Cảm xúc này bành trướng biến thành tiếng cười. Chỉ là ở chiều không gian khác nên Nhiễm Nam và Khô Đạo Sư chỉ thấy hình chứ không nghe được tiếng.
“Hừ” Khô Đạo Sư lại hừ lạnh. Quay đầu nhìn về phía Nhiễm Nam. Gã truyền âm “Muốn chết? Dám đánh lén ta?”
Hỗn Nguyên Cầu từ phía Nhiễm Nam đánh tới vì thế tên ngoài hành tinh này mặc định là Nhiễm Nam tấn công.
“Nơi này là nơi nào? Có trận pháp mở thông đạo giao thương hay không?” Khô Đạo Sư thu hồi phép thuật dây leo, dùng trạng thái kẻ bề trên nói chuyện với Nhiễm Nam. Chân Tâm gã không chạm vào được nên cứ để mặc ở đấy, bắt đầu tìm hiểu từ tên vừa đánh lén mình cũng tốt.
Ánh mắt gã nhìn chằm chằm vào cái bao tay gai nhọn do Khí Bảy Màu biến ra của Nhiễm Nam. Nhìn Ảo Y trên người cậu ta lộ ra vì các giáp xác đã bể vở hết rồi.
Tia tham lam lóe lên trong đáy mắt.
‘Thần khí và thần trang. Bá chấy bọ chét rồi. Ha ha ha… Thần vật đó a. Tìm khắp trung giới của mình cũng không có mấy cái. Hầu như toàn bộ điều thuộc sở hữu của Tinh Vương và Vũ Vương. Dưới trướng có hàng hà sa số thuộc hạ và lãnh địa. Nhất là Vũ Vương còn là chủ của cả trung giới mà mình ở. Tán tu như mình muốn có được thần vật là gần như không thể nha.’
Khô Đạo Sư bất động thanh sắc quét hình hồn lực cảm quan toàn bộ trái đất. Câu trả lời liền hiện ra.
‘Thế giới nghèo nàn gì đây? Thế này lấy đâu ra trận pháp thông đạo giao thương. Không có thì làm sao mình về được?’
‘Cả một hành tinh như vậy mà chỉ có tên có thần vật trước mặt là mạnh nhất a? Xem ra tri thức thế giới này cũng là hắn nắm rõ nhất. Cần phải bắt lại sưu hồn… A… Trời ạ. Linh hồn của hắn mạnh hơn mình một cái tầng cấp… Làm sao sưu hồn nổi?’
‘Đúng rồi. Bắt tên này lại, tra tấn hắn, bắt hắn nôn hết những gì hắn biết ra’
Khô Đạo Sư cười đầy thân thiện, âm thầm quyết định đối sách xử lý Nhiễm Nam. Trước tiên vờn cho đối phương cảm thấy vô vọng thoát khỏi tay mình. Sau đó khiến hắn đau khổ cả thể xác lẫn tinh thần. Rồi lại đưa ra cành ô liu. Không tin hắn không tan vỡ tâm linh, hỏi gì khai nấy.
“Ngươi là ai? Từ đâu đến mà lại bị tên Nhiễm Nam kia gọi tới được? Ngươi nếu muốn biết cái gì thì nên tìm tên mập đó mà hỏi. Nhưng hắn rất cứng miệng và đầy mưu mô. Tốt nhất nên dùng người thân của hắn để uy hiếp. Ở bên dưới, trong quốc gia nhỏ kia có một nhóm tự xưng là siêu anh hùng Miu Miu còn đang đánh nhau. Đó chính là những người đàn bà của tên Nhiễm Nam. Hy vọng ngươi không giống tên lúc trước cũng do hắn triệu hồi tới rồi bị hắn dụ vào bẫy, chết không còn xác” Chân Tâm truyền âm. Không chỉ truyền âm cho Khô Đạo Sư mà còn là truyền âm đa mục tiêu khiến Nhiễm Nam cũng nghe thấy.
Một điều mà tất cả những kẻ bị Chân Tâm triệu hồi tới điều có chính là sự mong muốn trở về thế giới cũ và không sẵn sàng nghe lệnh của hắn. Bản thân hắn không sợ bị Khô Đạo Sư bắt nên Khô Đạo Sư chỉ có thể bắt kẻ mạnh nhất còn lại ở trước mặt hắn là Nhiễm Nam mà thôi.
Nhiễm Nam nổi giận đùng đùng, đôi mắt long sòng sọc lên trừng mạnh nhìn sang Chân Tâm. Thằng khốn…
“Ha ha ha. Kỳ này mày chết chắc Nhiễm Nam ơi. Mày chết, mấy con ghệ mày chết luôn. Thấy tao nhân từ sợ mày bị cô độc ở suối vàng không? Mặc dù không thể bắt hồn mày nhưng đành vậy. Ni sau này tao sẽ thay mày chăm sóc. Cứ yên tâm” Chân Tâm cười vang trong đầu Nhiễm Nam.
Két két…
Chân Tâm. Mày đợi đấy. Đừng nghĩ trạng thái đó là mày vô địch. Chỉ cần hồn lực của tao đủ mạnh… Có thể dùng được Hồn Pháp loại tấn công thì mày sẽ biết biển xanh vì sao mà mặn chát mặn lè.
Nhiễm Nam xoay người bỏ chạy. Không thấy cái roi lửa của tên kia có hai Giới Hoàn bay múa à? Tên này đã trên cấp 200 rồi. Ma Hóa càng lâu càng lên cấp mạnh nhưng bây giờ mới cấp 129, không thể nào duy trì nổi Ma Hóa tới khi lên cấp 200, tận 70 cái “level” đó. Cách biệt một giới tầng là cách biệt một trời một vực. Nếu bản thân không lên được cấp 200 thì chẳng thể nào đấu thắng được tên ngoài hành tinh kia. Thánh Hóa lại chỉ đạt sức mạnh như hiện tại, muốn hơn cũng không được. Không chạy chẳng lẽ ở lại mặc tên ngoài hành tinh kia muốn làm gì thì làm?
Khô Đạo Sư hai mắt sáng lên. Trước bắt tên Nhiễm Nam này lại. Sau bắt người thân của hắn. Nhưng mà phải khiến tên này tuyệt vọng việc bỏ trốn cái đã.
Thần khí a thần khí! Thần trang a thần trang!
Một nơi nghèo nàn tu sĩ thế này mà lại có tới hai món ở trước mặt mình, lại còn thuộc về một tu sĩ cấp dưới 200 nữa chứ. Chắc hẳn ở hệ sao này phải có bí mật động trời gì đây.
Hai thứ đó nhất định là thần vật không thể sai được. Dấu hiệu rõ rành rành ra đấy. Thần vật có một đặc tính mà các pháp khí hay khoa khí không có. Vừa nhìn Khô Đạo Sư liền nhận ra Khí Bảy Màu và Ảo Y là thần vật ngay là vì sự biến hình của chúng.
Chỉ có thần vật mới sở hữu khả năng biến hình đa dạng không thể nhận biết qua ngoại hình và cấu tạo. Ví dụ như khoa khí có thể biến hình nhưng nhìn từ bên ngoài vẫn có thể dự đoán được như một chiếc xe biến hình thành robot đứng hai chân chẳng hạn, hay như một số loại pháp khí có thể thay đổi hình dạng nhưng vẫn có manh mối thông qua đường nét bên ngoài. Thần vật thì khác hẳn, chúng nó thường là một khối nguyên vẹn và muốn biến hình kiểu nào là dựa vào trí tưởng tượng của chủ nhân.
Nhiễm Nam không định đánh nhau mà muốn chạy nên Khí Bảy Màu lúc đầu là dạng bao tay gai đã hóa lại nguyên bản vòng tay. Khô Đạo Sư đã chú ý thấy từ sớm. Còn Ảo Y? Trước đó chẳng phải Nhiễm Nam đã biến đổi hình dạng của nó hai lần đấy sao?
Một nơi thế này, một tên ất ơ thế kia lại có hai món thần vật. Còn bản thân mình, sống gần 4000 năm nay vậy mà đến giờ vẫn chỉ dùng pháp khí bị động thượng cấp loại D.
Khô Đạo Sư trong lòng mừng rơn lên. Trời giúp ta rồi, tặng ta hai món thần vật. Hí hí hí!
Muốn trốn vậy tốc độ phải tăng mới được. Và trốn là phải trốn khỏi trái đất. Địa Cầu bé như thế, Nhiễm Nam quét hồn lực cảm quan một phát là hết cả trái đất. Tên ngoài hành tinh kia chắc cũng không kém gì. Hơn nữa nếu mình còn ở lại, chỉ sợ hắn sẽ nghĩ đến việc bắt cóc người thân. Phải dẫn dụ hắn rời đi cho đến khi mọi người vào hết Thời Không Giới.
Hiện tại phía Meow Meow còn đang chiến đấu, phía Lục Hồng Huấn còn đang đánh nhau chưa thể dứt ra. Nhiễm Nam phải câu giờ. Còn chuyện dẫn Khô Đạo Sư đi rồi làm sao phản đòn hay trốn thoát, làm sao đánh bại thì từ từ suy nghĩ. Không chừng có thể tìm cách nâng cấp các chiêu pháp mà mình đang có lên nhờ đó chiến lực tăng lên mới đủ sức.
Chào từ biệt với Meow Meow qua truyền âm xong. Nhiễm Nam liền ra tay.
Xoạt xoạt xoạt xoạt.
Hàng chục quả bom hạch nhân mini đồng loạt hiện ra, bay thẳng về phía Khô Đạo Sư. Che tầm nhìn của hắn.
Khô Đạo Sư rất là tự tin. Một tên học cấp 3 không bao giờ sợ tên học cấp 2 cả. Gã giống như người lớn còn Nhiễm Nam là con nít vậy. Thái độ từ trên cao nhìn xuống. Là tán tu nên gã cũng có sự cảnh giác nhất định. Nhưng quả thực trước mặt hắn, năng lượng tỏa ra từ phía Nhiễm Nam không đủ gây sợ, cả trái đất quét hình lại không ai mạnh hơn Nhiễm Nam lúc này. Dù có là đa nghi, cảnh giác thành tính thì không lẽ thấy con kiến hôi cũng phải sợ hay sao?
Khô Đạo Sư cuối cùng vì bản tính tán tu vượt khó bao năm qua. Gã vẫn phòng bị đôi chút nhưng cũng chỉ là làm cho có, truyền linh lực nâu xen kẻ xám của gã vào miếng Hộ Tâm Linh Thể trước người.
Cũng lúc này, Chân Tâm vội rời đi. Hắn cũng không thể làm thêm được gì. Trước khi Phân Hóa hết thời gian thì nên tìm chỗ ẩn thân cho kín thôi, nhất là phải che dấu được cảm giác liên hệ mà Sổ Khống tạo ra giữa kẻ bị triệu hồi và người triệu hồi.
Nhiễm Nam cười gằn. Xem thường mình ư? Vậy để ta cho ngươi một cái kinh hỉ. Ku Cậu lấy ra một loạt nút bấm, bấm xuống bằng mệnh lực. Cùng lúc, linh hồn lực của Nhiễm Nam theo pháp Hồn Ước cũng đánh ra muốn cưỡng ép khống chế Khô Đạo Sư.
Linh hồn cũng có uy áp riêng như tu vi cơ thể. Với độ mẫn cảm của hồn lực cấp 200, Nhiễm Nam rất nhanh nhận thấy linh hồn gã ngoài hành tinh tinh chỉ sàn sàn ngang Chân Tâm mà thôi. Để mà nói thứ có hy vọng thắng gã ngoài hành tinh này nhất vậy chỉ có lĩnh vực linh hồn, còn chênh lệch chiến lực năng lượng bên ngoài quả thật quá sâu, không vượt qua nổi.
Hồn lực đánh lên người Khô Đạo Sư… Vị trí ngay nơi mà tu sĩ nhân loại có mảnh Hồn Tâm… Và… Nhiễm Nam thất bại. Khô Đạo Sư mang dáng hình con người thật nhưng linh hồn gã lại nằm ở chỗ khác. Nhiễm Nam buộc phải bỏ thời gian tìm kiếm vị trí của nó thì mới có thể cưỡng ép Hồn Ước.
Đánh lén bằng hồn lực thất bại nhưng bom hạch nhân mini thì đã thành công. Chỉ nghe Oàng Oành Oành liên tiếp cả chục tiếng nổ. Toàn bộ bầu trời bỗng nhiên sáng trắng rực rỡ. Không thể nhìn thấy được thứ gì khác.
“Á… mắt ta” Khô Đạo Sư khóc thét. Hắn đang tò mò nhìn mấy quả bom, cười nhếch miệng tự tin thì bị ánh sáng cường độ cực cao chiếu tới. Hai con mắt chảy dài dòng lệ, tròng tím yêu dị xoáy loạn cả lên. Hai hàng mi vội nhắm lại ngay lập tức.
Nhiễm Nam muốn chạy trốn và biết rằng đẳng cấp như Khô Đạo Sư, bom hạch nhân mini chẳng có xi nhê gì. Vì vậy ku cậu sử dụng tới loại bom ánh sáng mà lúc xưa trên đảo của Bất Nhân Hình đã từng sử dụng để chọc tức Demon Monkey.
Tranh thủ. Chạy!
Nhiễm Nam nhắm mắt, phóng thẳng lên bầu trời, nháy mắt đã ra tới ngoài không gian không trọng lực bên ngoài trái đất. Kỹ thuật điều khiển năng lượng vi mô mà Tà Nam từng dùng để bảo trì hoạt động của cơ thể thay cho việc hít thở oxy lúc đánh nhau với Hoang Đường liền được Nhiễm Nam vận dụng. Trong Thời Không Giới đã từng có thời gian luyện tập về cái này. Lúc này miễn cưỡng vận dụng cũng không đến nổi khiến bản thân tiêu tùng trong môi trường chân không.
Không vận dụng thì thôi, một khi vận dụng trong tình huống du hành vũ trụ không có đồ bảo hộ mới biết nó khó như thế nào.
Trong không gian vũ trụ chân không không có vật chất và sự vận động. Nhiệt độ sôi của nước lập tức hạ xuống cực thấp. Cơ thể người hơn 60 phần trăm là nước. Nước này không có đồ bảo hộ sẽ lặp tức sôi lên. Nước sôi thì bay hơi tỏa nhiệt ra khỏi cơ thể, cơ thể lập tức bị làm lạnh và từ từ đóng băng. Nhiễm Nam phải làm là lúc này dùng kỹ thuật điều khiển năng lượng vi mô bao phủ các tế bào của thân thể bằng thánh lực, giữ ấm cho chúng cũng như ngăn cản việc nước trong cơ thể sôi lên.
Còn có hiện tượng áp suất khí diễn ra khiến không khí trong người bị hút từ nơi mật độ cao sang mật độ thấp, tức là từ trong phổi bị hút ra ngoài không gian. Cái này Nhiễm Nam dùng thánh lực cưỡng ép bế khí nín thở là xong.
Nhưng nhịn thở thì không có oxy sẽ dẫn đến tế bào không có năng lượng để hoạt động và sẽ chết. Nhiễm Nam phải làm cùng lúc việc thứ ba chính là thay thế chức năng của oxy, dùng thánh lực thay năng lượng cần có cho tế bào tiếp tục sống. Điều này sẽ dẫn tới việc lượng thánh lực bị giảm dần điều. Đến khi cạn thì phải ngồi thiền để khôi phục lại.
Ngồi thiền khôi phục sẽ không đáng nói nếu là lúc bình thường. Hiện nay là bỏ chạy, muốn khôi phục coi bộ không dễ.
Cả ba thủ đoạn trên điều cần sự tỉ mỉ cấp độ tế bào. Nhiễm Nam luyện kỹ thuật điều khiển năng lượng vi mô chưa thuần thục. Đôi lúc bị trật nhịp khiến cơ thể lâu lâu lại lạnh run lên từ trong xưởng tủy, chóc chóc lại cảm giác tay chân, ngực, bụng, đầu não bủn rủn. Cảm giác thật khó chịu không kém gì tự tàn tăng cấp ngày trước.
Tầm hơn một giây sau vụ nổ bom sáng. Khô Đạo Sư hung tợn dụi mắt, linh lực dồn lên mắt chữa thương. Tuy hồn lực cảm quan có thể thay thế giác quan để nhận biết xung quanh nhưng muốn biết cụ thể hình dáng của từng thứ thì vẫn phải dùng thị giác. Mắt bị chói khiến hắn bị đau buốt. Tính hung tợn của bao năm lăn lộn trong giới tán tu bị kích lên.
“Chạy? Ngươi chạy đâu cho thoát. Ta phải khiến ngươi bỏ chạy trong vô vọng”
Khô Đạo Sư liếc mắt nhìn về hướng Chân Tâm bỏ đi rồi hừ mũi bực tức một cái. Sau đó hai tay chắp sau đ*t, thân thể phóng thẳng ra ngoài vũ trụ. Hắn là sinh vật ngoài hành tinh. Không cần không khí để sống. Lại sống hơn mấy ngàn năm trong thế giới có tri thức về tu luyện và du hành vũ trụ. Việc tự tuần hoàn cho cơ thể không là vấn đề. Bản thân bước ra không gian vũ trụ cũng không có chút e ngại gì. Thậm chí còn biết làm sao để tận dụng tốt nhất năng lượng tránh lãng phí, có thể du hành lâu hơn mà chẳng cần ngồi thiền khôi phục.
Đó là chỗ lợi của những tu sĩ sống trong môi trường tu luyện có hệ thống. Giống như Hoang Đường khi trước và Khô Đạo Sư bây giờ. Việc du hành ra ngoài không gian chân không của vũ trụ thật chỉ là việc nhỏ. Chỉ có Nhiễm Nam tự mày mò tu luyện thì mới phải học kỹ thuật vi mô năng lượng trễ như vậy, ra khỏi bầu khí quyển liền chật vật đủ đường.
Tốc độ bay của Nhiễm Nam bây giờ tối đa là gần 3000 mét một mili giây nên không cách nào thoát khỏi tốc độ gần 27,700 mét một mili giây của Khô Đạo Sư. Ra tới không gian vũ trụ thoáng đãng thì càng khó thoát hơn.
Nhiễm Nam cũng không vội chạy tiếp mà là bày binh bố trận chờ đợi kẻ địch đuổi đến. “Pin” xác thứ ba lại được Nhiễm Nam lấy ra hấp thụ, cùng lúc ku cậu cũng thả gần trăm quả bom sáng trải rộng lềnh khênh cả trăm cây số đường kính và dùng thánh lực truyền vào chúng, giữ chúng không bị bay tán loạn đi.
Khô Đạo Sư vừa đuổi tới liền trở nên tức giận.
Xem ta là đồ ngu à? Vừa rồi chơi trò này một lần nghĩ ta vẫn tiếp tục dính chiêu hay sao? Ta sẽ hủy hết chúng.
Tay Khô Đạo Sư phát ra linh lực nâu sọc xám lượn lờ, một sợi roi lửa kỳ lạ hiện ra. Tay nhấc lên, ngón tay chuẩn bị chỉ ra điều khiển roi lửa đánh nát toàn bộ những quả bom. Dây roi lửa tuy nhỏ nhưng năng lượng và sức nóng nó tỏa ra lại chiếm diện tích lớn, chỉ cần quét qua một phát, toàn bộ bom sáng sẽ tan thành tro bụi.
‘Đừng có hòng, đồ da ung thư’ Nhiễm Nam hét rầm lên trong đầu Khô Đạo Sư. Mặt dầu không tìm được vị trí chính xác của Hồn Tâm nhưng việc truyền âm linh hồn không phải là truyền dạng tia như Hồn Ước mà là truyền dạng sóng có phạm vi lớn hơn. Trừ khi linh hồn Khô Đạo Sư không ở trong đầu mà ở dưới hán chẳng hạn thì mới không nghe thấy truyền âm.
Cùng với tiếng hét. Hồn lực của Nhiễm Nam ào ạt tuôn ra. Hơn 50 phần trăm hồn lực biến thành hàng triệu tia phóng ra ngoài, theo Pháp Hồn Ước mà thi triển. Đã không thể dò ra vj trí Hồn Tâm trong thời gian nháy mắt thì ta lấy số lượng để sang bằng.
Nhờ linh hồn đạt cấp 200, Nhiễm Nam dễ dàng phân chia ra vô số tia hồn lực. Mấy triệu tia hồn lưc nhào cực nhanh vào đầu Khô Đạo Sư, toàn bộ diện tích đầu lâu điều bị tấn công, nhất định sẽ có một vài tia đánh trúng được Hồn Tâm của Khô Đạo Sư.
Chỉ cần một tia tìm được thì hàng triệu tia khác sẽ chuyển hướng nhào tới ngay tức khắc. Không khác gì Chân Tâm khi trước, nháy mắt linh hồn của Khô Đạo Sư thất thần.
Tuy vậy, Nhiễm Nam không tranh thủ tấn công tiêu diệt Khô Đạo Sư. Mắt Nhiễm Nam không bị mù, dĩ nhiên thấy được Khô Đạo Sư khác hẳn Chân Tâm ở chỗ hắn ta có trang bị chiến đấu. Trước ngực Khô Đạo Sư còn đang mặc một cái hộ tâm giáp kỳ lạ kia kìa. Ai biết nó có tự động hộ chủ hay không? Còn Chân Tâm thì quá nghèo nàn, trừ Sổ Khống để triệu hồi tay đấm thì chả có một món trang bị tấn công hay phòng thủ nào hết.
Vì vậy Chân Tâm thì có thể bị mình tranh thủ tiếp cận tiêu diệt nhưng Khô Đạo Sư thì làm vậy là quá mạo hiểm. Một khi không giết được để Khô Đạo Sư tỉnh táo lại là mình xong đời ngay.
Mục tiêu từ đầu là chạy trốn thì cứ chuyên tâm là hơn.
Hồn lực đánh Khô Đạo Sư choáng váng trong một nháy. Toàn bộ bom sáng liền nổ uỳnh lên làm mắt hắn ta mù lòa tạm thời. Nhiễm Nam chuyển Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 sang tăng tốc. Dùng hết tốc lực bay đi, để lại mấy ngàn quả bom sáng chưa nổ trôi nổi ở đó.
Phạm vi hồn lực lan tỏa của Nhiễm Nam đạt tới phạm vi cực rộng 96,592,500 cây số. Bỏ chạy thật xa thì hồn lực vẫn có thể tiếp tục đánh lên Hồn Tâm của Khô Đạo Sư, cứ vừa tỉnh táo là đánh cho thất thần tiếp, ở giữa có khoảng thời gian ngắn thanh tỉnh nhưng vừa thanh tỉnh không lâu lại bị đánh choáng váng khiến Khô Đạo Sư nổi giận đùng đùng. Hồn lực cảm quan của hắn liên tục bị quấy nhiễu, không tài nào theo dõi được hướng đi của Nhiễm Nam.
Khô Đạo Sư nổi nóng lên, quyết định dồn hồn lực gia cố Hồn Tâm, kháng cự sự xâm nhập của Nhiễm Nam. Thực ra hắn và Chân Tâm có hồn lực cấp độ gần nhau, bị Nhiễm Nam đánh lén thì còn thất thần chứ nếu đã cố thủ Hồn Tâm thì chỉ bị phân tâm mà thôi. Sau 3 lần choáng váng thì Nhiễm Nam đã không thể khiến hắn mất nhận thức được nữa nhưng vẫn phải ra sức chống cự hồn lực của Nhiễm Nam, không đủ lực mà làm phép tấn công một cách chính xác.
Nhiễm Nam đã đi xa, đủ để có một khoảng cách phản ứng kịp thời nếu bị tấn công.
Khô Đạo Sư sau khi không còn bị đầu óc hỗn loạn thì linh lực bạo phát đuổi theo hướng Nhiễm Nam mà hắn cảm nhận được trong Hồn Lực Cảm Quan. Tốc độ nhanh gấp gần chục lần cậu ta.
Khi hắn đến gần Nhiễm Nam một phạm vi nhất định, Nhiễm Nam phản ứng cực nhanh truyền âm tới “Đi đâu cho đời mỏi mệt vậy”.
Cả trăm quả bom sáng lại phóng ra và nổ ngay tại chỗ, nguồn sáng khổng lồ mấy trăm cây số che hết tầm nhìn của tên kia về phía mình. Cùng lúc hàng ngàn quả bom hạch nhân mini nổ ầm ầm khắp phạm vi mấy ngàn cây số. Hồn lực cảm quan của Khô Đạo Sư hoàn toàn bị quấy nhiễu.
Cứ Khô Đạo Sư đến gần thì bom sáng lại được Nhiễm Nam đồng loạt nhấn nút kích nổ bằng thánh lực trên các bộ điều khiển che đi tầm nhìn thị giác của Khô Đạo Sư.
Cứ Khô Đạo Sư động thân đuổi theo vị trí của mình mà tên đó nhận ra trước đó thì hàng ngàn quả hạch nhân mini lại được Nhiễm Nam rải ra các hướng rồi kích nổ quấy nhiễu hồn lực cảm quan. Nhiễm Nam tranh thủ biến hướng, thoát khỏi hướng đi trước đó.
Tốc độ rải bom là cực nhanh và rải vừa chạy vừa rải về phía trước nên khi Khô Đạo Sư đuổi đến là bom cũng đã sẵn sàng nổ.
Linh hồn Khô Đạo Sư thì luôn bị hồn lực Nhiễm Nam áp bách tới khó mà phân thần làm ra phép thuật, có tạo được phép thuật cũng khó tấn công chính xác. Nhiều lần muốn quật roi lửa phá hủy bom sáng của Nhiễm Nam nhưng chỉ đánh trúng được vài quả trong hàng trăm quả, tác dụng không có bao nhiêu.
Khô Đạo Sư tính về thực lực bề ngoài dư sức một đòn giết Nhiễm Nam lúc này lại vì linh hồn yếu hơn Nhiễm Nam một Hồn Tầng mà liên tục bị cầm chân. Nhiễm Nam thì chạy mãi vẫn cứ bị Khô Đạo Sư bám theo sau đít khoảng 8,000 cây số. Sau mỗi lần nổ bom hạch nhân mini thì lại đổi hướng bỏ chạy không để cho Khô Đạo Sư có thể truy vết nhanh chóng.
Trong cảm nhận hồn lực cảm quan 1,152,348 kilomet các hướng của Khô Đạo Sư, cứ khi sự nhiễu loạn của bom nổ hạch nhân mini trôi qua thì lại sẽ cảm thấy Nhiễm Nam lại ở một vị trí hướng khác với lần trước đó. Bản thân định theo hướng phát hiện cũ đuổi theo cũng thành vô ích.
“Chưa có đủ đâu” Nhiễm Nam gằn giọng, trong lòng hơi tiếc. Mỗi lần nổ mấy ngàn quả hạch nhân mini a. Nổ chừng trăm lần nữa thì số hàng mình ước từ Sổ Ước lúc xưa cũng dùng hết mất. Nén đau lòng, cậu chàng tiếp tục bay đi với tốc độ 3000 kilomet một giây. Đầu óc vừa quan sát phía sau vừa phân tâm suy nghĩ biện pháp cải biến tốc độ.
Bỏ chạy như vậy càng lúc càng lâu. Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến bị Thánh Hóa làm cho giảm thời gian duy trì còn có 2,5 giây nên chạy được khoảng 7500 kilomet lại phải kích hoạt Pháp - Biến này lần nữa. Đến giờ đã là lần thứ tư. “Pin” xác thứ năm cũng đã bị dùng.
“Pin” Xác muốn tạo ra, cái cảm giác bước qua quỷ môn quan mỗi lần chặt đầu thật quá kinh khủng. Tạo được một “viên pin” không hề dễ chịu gì. Tà Nam cũng chỉ cố tạo ra 10 “viên pin” như vậy từ khi Nhiễm Nam phát hiện ra "pin" xác. Đến lúc này đã dùng hết một nửa để đổi lấy 10 giây chạy trối chết. Năm viên còn lại cũng chẳng duy trì được quá lâu.
Khô Đạo Sư luôn luôn bám sau đít khiến áp lực của Nhiễm Nam chất chồng chồng chất. Tinh thần trở nên nóng nảy bức bối không chịu nổi.