Sổ Ước Luân Hồi

Chương 299: Nhiệm Vụ Chính Thức. Chân Tâm Khủng Bố. Uy Hiếp Trần Trụi.(37).



Tôi tên khai sinh là Nhiễm Nam. Là một tu giả mệnh tu. Và vợ tôi là Trần Thị Huỳnh Ni, Thường gọi tắt là Huỳnh Ni. Gia đình cô ấy có truyền thống đặt tên dài sọc. Trong giấy khai sinh, vợ cả của tôi có tên Trần Thị Tuyệt Sắc Giai Nhân Mỹ Nữ Khuynh Thành Khuynh Quốc Toàn Vũ Trụ Huỳnh Ni.

Vợ tôi bị thằng chó Chân Tâm mê luyến sắc đẹp và bắt cóc. Cho nên tôi và các cô vợ bé được quân sư bày kế thành lập biệt đội siêu nhân mỹ nữ để làm con mồi dụ Chân Tâm ra. Hắn sẽ vì muốn giết tôi để chiếm trái tim Ni mà ra tay.

Trong lần chính thức ra quân nhận nhiệm vụ từ các quốc gia trên thế giới gửi tới. Chân Tâm quả nhiên xuất hiện. Tôi định bụng xử lý nhiệm vụ xong sẽ đánh lén bắt thằng khốn đó lại.

Thế nhưng một chuyện xấu đã xảy ra. Nhân cách thứ hai trong tôi - Tà Nam. Hắn nhảy ra chiếm quyền điều khiển cơ thể tôi và bỏ mặc các nàng Meow Meow để đi tấn công Chân Tâm, làm hỏng hết kế hoạch của tôi và đẩy các cô vợ vào nguy hiểm.

Cũng may quân sư Lục Hồng Huấn khá chu toàn, điều chuẩn bị sẵn kế sách cho mọi tình huống nên các nàng có được sự trợ giúp của lão khỉ Demon Monkey và đại tá Khá. Vẫn có cơ hội đánh thắng kẻ thù.

Nhắc tới Tà Nam. Chính hắn cũng từng tâm sự là không biết hắn vì sao mà sinh ra, lại còn có nhiều trí thức về tu luyện mà chính tôi là nhân cách chính cũng hông có biết gì hết. Đó cũng là lý do tôi luôn lép vế so với hắn. Thật khó chịu. Một ngày nào đó tôi sẽ khiến hắn tan biến, trị hết căn bệnh đa nhân cách này.

Hắn điều khiển cơ thể tôi, đánh nhau với Chân Tâm. Cuối cùng tên Chân Tâm khốn kiếp đó lại sử ra chiêu trốn tránh và gọi người. Hắn gọi tới một sinh vật ngoài hành tinh dạng người tu linh lực cấp độ kết đan. Kẻ địch quá mạnh mẽ lại tham lam. Hắn không để ý Chân Tâm mà lại truy sát tôi để chiếm đoạt thần khí và thần trang.

Còn khứa Tà Nam thấy không ngon ăn, không thể đánh đấm tay chân thoải mái thì đẩy tôi ra chịu tội thay. Thế là một kẻ mệnh tu bị đầy các loại “di chứng” như tôi phải đối đầu với kẻ mạnh khủng khiếp như Khô Đạo Sư.

3600 kế do tôi tự biên soạn, tẩu vi vẫn là thượng của thượng của thượng thượng thượng sách. Tôi không có lòng tin nên chỉ có thể dốc hết chiêu trò ra gây rối nhầm câu giờ để bỏ chạy. Tôi chạy. Khô Đạo Sư tham lam đó thì truy sát ngay sau đít khiến tôi buồn bực vô cùng. Chạy hoài không thoát được.

May mắn làm sao. Ở Mặt Trăng tôi phát hiện một di tích trận pháp kỳ lạ của linh tu giả tộc Thần Sư bí ẩn nào đó. Trận pháp ngăn cách mọi thăm dò từ bên ngoài khiến tên tham mà nhát gan cá Khô không dám đi vào. Còn tôi thì mặt dày núp ở bên trong vừa tìm hiểu trận pháp vừa ẩn núp câu giờ cho Tà Nam dựa vào tri thức của hắn sáng tạo một đại chiêu mới đủ cho tôi xoay chuyển cục diện. Ngoài ra tôi còn phải cố gắn trị thương nữa.

Một bí mật nhỏ khác tiện đây tôi cũng bật mí cho mọi người biết. Bí mật này khiến tôi khốn khổ không thôi sau khi tạm thời thoát khỏi bàn tay của con cá Khô ở ngoài kia. Đó là… Một di chứng khó chịu khác của Thánh Hóa mà chưa từng bị tiết lộ. Đó là… Sau khi Thánh Hóa hết tác dụng, Thánh lực biến trở về mệnh lực, do mệnh lực bị khuếch đại và biến chất, bây giờ mệnh lực trở về như cũ khiến cho tính chất có chút lệch lạc. Sự lệch lạc này làm cho dục vọng nhục dục râm rang khắp cơ thể tôi.

Một tiếng đầu tiên sau khi Thánh Hóa hết tác dụng, dục vọng gần như nhấn chìm từng tế bào con người tôi. Cảm giác đó mạnh tới mức dù tôi là hồn tu cấp trên 200 cũng xém xíu nữa không nhịn được phải tự sướng tại chỗ. Cũng mai trên người tôi có mang theo ít đan dược thanh lọc thần trí. Nhai vào vài chục viên cuối cùng cũng giúp tôi kìm hãm được sự ham muốn ghê gớm này.

Tuy vậy về sau kéo dài, sự yêu thích dung tục này mãi đeo bám tôi khiến tôi phải cố lắm mới không trở thành một tên dâm tặc sở khanh chính hiệu. Nếu tôi có nhịn không nổi gần xác thịt với cô nàng nào đó, tôi sẽ có trách nhiệm với họ. Tuy nhiên tôi sẽ cố gắng hết mức để không mang thêm quá nhiều nàng gia nhập vào dàn “Harem” của mình, để khi Ni được cứu trở về sẽ không quá lo ngại.

Ngày thứ năm kể từ khi tôi bị truy đuổi, trong khi tên cá Khô mắt phong long cười rồ cười dại ở trên bầu khí quyển của Mặt Trăng thì tôi và Tà Nam bắt đầu những thử nghiệm đau đớn. Hy vọng chúng tôi sẽ có thể tạo ra một đại chiêu khủng khiếp mới.

Tà Nam sao khi suy ngẫm một hồi, gã dường như đã có ý tưởng hay ho cho đại chiêu mới. Gã nói “Nhiễm Nam. Mi nghĩ mệnh lực là thứ gì?”

Tôi chẳng hiểu tên ó đâm này định nói về cái gì? Mệnh lực thì là một loại năng lượng mà sinh vật có trí tuệ có thể tu luyện thôi. Còn là thứ gì được nữa? Tôi bèn hỏi ngược lại hắn “Thế mệnh lực là cái gì?”

Tà Nam hừ mũi khinh thường tôi. Hắn nói một lèo dài sọc “Kẻ tu linh lực có thể điều khiển phép thuật từ xa. Một số trường hợp đặc biệt còn có thể điều khiển pháp khí hay thần khí di chuyển giống như Lục Hồng Huấn đó.

Kẻ tu thể lực hay đấu khí như Nguyễn Văn Chiến thì có cơ thể rắn chắc bền dẻo và sức sống cùng sức hồi phục kinh nhân.

So với hai loại đó mi không thấy mệnh tu có gì đặc biệt sao? Mệnh tu có thể giúp cơ thể mạnh mẽ chỉ kém hơn thể tu một xíu nhưng lực khôi phục còn mạnh hơn cả thể tu. Mệnh tu có thể điều khiển mọi vật để tấn công từ xa bá đạo và linh hoạt không kém gì linh tu.

Rõ ràng cả hai điểm mạnh của thể tu và linh tu điều gộp hết vào mệnh tu thuần túy. Mệnh tu thuần túy tuy biến hóa năng lượng không được đa dạng như phép thuật của linh tu nhưng có thể nói mệnh tu là thể trung hòa của linh tu và thể tu.

Nhiễm Nam, mi nói xem, đã mệnh tu có một phần tính chất của linh tu thì mệnh lực có thể giống linh lực, dẫn động năng lượng thiên nhiên từ đơn vị không gian không? Linh lực có thể mượn lực tự nhiên để tạo ra phép thuật mạnh mẽ, vậy mệnh lực làm được không?”

“Cái này… ta nghĩ làm được nhưng sẽ rất khó và không thể giống linh lực tạo thành phép thuật ổn định được. Có dùng mệnh lực dẫn động năng lượng thiên nhiên thì chắc cũng tán loạn thôi. Như vậy thì có ích gì? Liên quan gì tới đại chiêu sắp sáng tạo ra?” Tôi hỏi.

“Hừ hừ… Không dùng mệnh lực mượn năng lượng thiên nhiên tạo ra phép thuật vậy kéo năng lượng thiên nhiên vào cơ thể, hấp thu nó để tạo thành đại chiêu áp dụng lên các Pháp của mình không được sao?” Cái tên nhân cách tà ác đó của tôi hùng hồn nói.

Tôi cảm thấy mình phải cảnh tỉnh hắn mới được. Sở dĩ chia ra mệnh tu, linh tu, thể tu và hồn tu là vì những đặc điểm riêng của nó. Cưỡng ép dùng thủ đoạn của hệ thống tu luyện khác hệ, hậu quả sẽ không nhẹ đâu.

“Tà Nam. Mệnh tu là mệnh tu. Linh tu là Linh tu. Linh tu sở dĩ lợi dụng được năng lượng tự nhiên dễ dàng mà không bị phản phệ là vì cách tu luyện khiến cơ thể tu sĩ phù hợp và dễ tương tác với năng lượng tự nhiên. Nhưng mệnh tu cách tu luyện có phần giống thể tu, là ngược lại với linh tu. Ngươi nếu lợi dụng hấp thụ năng lượng tự nhiên, chỉ sợ cơ thể sẽ không chịu nổi. Hơn nữa còn là đại chiêu mới chưa mài dũa cải tiến, cái di chứng nó để lại chỉ sợ…”

“Mi muốn cái gì?” Tên Tà Nam đó quát tôi, xem ra hắn rất tức giận. “Muốn mạnh mà không cần trả giá à? Thực lực yếu nhược như hiện tại, muốn một cái đại chiêu giúp mi mạnh lên gấp trăm lần để đấu với Khô Đạo Sư, muốn không trả giá được sao? Mấy đại chiêu xàm xàm sao mà đủ đô. Cần phải có đại chiêu cực mạnh. Mà càng mạnh thì cái giá phải trả càng cao. Hừ hừ…”

Xem ra lọt vào tình huống bị chèn ép, cái tên Tà Nam cũng cảm thấy khó chịu không khác gì tôi. Cảm xúc cũng hơi mất cân bằng nhỉ.

“Haizz.. Vậy được rồi. Ý tưởng của ngươi thế nào?” Tôi nhẹ giọng lại. Xem ra không lâu nữa tôi lại phải nhận thêm mấy cái di chứng còn tệ hại hơn cả của Ma Hóa và Thánh Hóa rồi. Đúng là số khổ nha. Bản thân tôi trở thành cái thùng chứa di chứng từ lúc nào mà không hay rồi. Trưởng thành trong chiến đấu cũng có cái giá mà không phải tu sĩ nào chấp nhận nổi nha.

Tôi đã cùi rồi nên cũng chẳng còn sợ ghẻ. Ma Hóa đã lấy đi rất nhiều tuổi thọ của tôi rồi, sống còn được bao nhiêu năm đâu. Cứ liều thôi.

Tà Nam giải thích ý tưởng của hắn. Tôi bắt đầu thử nghiệm xem có thể thực hiện được không. Việc thử nghiệm chiêu mới không tốn nhiều mệnh lực nên tôi vẫn có thể vừa trị thương vừa thử. Mặc dù những thử nghiệm mang lại đau đớn cho tôi nhưng nó lại không khiến thương thế cũ nặng thêm. Vì vậy tôi mặc kệ vết thương, dùng thân thử chiêu thức mới. Thậm chí tôi còn phân tâm để tạo thêm 2 Pin Xác và một Ý Thể mới vào ngày cuối cùng, chuẩn bị sẵn sàng cho chiến đấu.

Ngày đầu tiên trợ giúp Tà Nam sáng tạo đại chiêu mới. Tôi theo ý tưởng của hắn, bắt đầu đưa mệnh lực ra khỏi cơ thể, lại dựa theo phương pháp cơ bản của linh tu mà hắn cung cấp, tản mệnh lực ra thành từng hạt năng lượng nhỏ li ti. Nhờ hồn lực tôi đã đến tầng thứ hai nên việc tỉ mỉ như vậy cũng không khó tới mức không thể làm được.

Hạt mệnh lực màu đỏ nhạt lượn lờ trong không gian trước mặt tôi rồi bắt đầu mọc rễ bám vào không trung. Tất cả các hạt tan ra với tốc độ cực nhanh. Năng lượng của chúng hòa vào không gian, liên hệ với năng lượng ẩn giấu trong từng đơn vị không gian nhỏ xíu.

Nếu là linh lực thì đã dễ dàng kích động để kéo năng lượng tự nhiên tương ứng ra ngoài, thể hiện thành phép thuật. Như linh lực hệ hỏa thì kéo năng lượng dạng nhiệt lượng dương, linh lực hệ hàn thì kéo năng lượng nhiệt lượng hệ âm làm giảm sự vận động của vật chất. Nhưng vì hiện tại là mệnh lực, thuộc tính là loại đặc biệt, trong không gian không hề có loại này. Tôi chỉ có thể thử nghiệm cưỡng ép kéo từng thứ năng lượng một xem cái nào dễ kéo và dễ cho tôi hấp thụ.

Năng lượng ẩn giấu trong không gian hay còn gọi là năng lượng phản hạt, năng lượng tối. Tuy con người gọi nó là thế nhưng thực tế nó không chỉ là 1 loại nhất định. Đó giống như là tên gọi chung cho tất cả các loại năng lượng chưa xác định được mà thôi.

Lượt thử đầu tiên thủ pháp không thuần thục nên tôi kéo ra cả chục loại tia năng lượng loạn thất bát tao. Vừa kéo chúng khỏi đơn vị không gian thì chúng liền đấu đá nhau, bùng nổ tại chỗ như phản ứng nhiệt hạch vậy. Các loại năng lượng triệt tiêu lẫn nhau chỉ để lại thành phẩm của chuỗi phản ứng là lửa mà thôi. Thoáng cái quanh người tôi bị một tầng lửa bám vào và thiêu đốt.

Cũng may, chỉ là thử nghiệm nên tôi không dùng quá nhiều mệnh lực để thử, năng lượng bị kéo ra rất ít, phản ứng mặt dù mang tiếng cấp độ hạt nhưng không đủ vật liệu, vụ nổ chỉ như là chập mạch điện ở thế tục giới. Người tôi bắt cháy nhưng không xi nhê. Lửa thì cứ cháy nhưng cơ thể không lành lặn của tôi không bị gì.

Sau đó tôi tiếp tục cẩn thận thử nghiệm. Việc dẫn động năng lượng tự nhiên từ đơn vị không gian ra ngoài cũng ngày càng thuần thục hơn. Ở lần thử nghiệm thứ sáu, tôi đã có thể giảm số loại năng lượng bị kéo ra còn có 2. Việc va chạm rồi nổ của chúng cũng không còn nữa. Tới lúc này, tôi mới có thể bắt đầu thử đưa năng lượng này vào người, thử tinh lọc nó thành năng lượng thuần túy rồi chuyển nó sang tương thích với mệnh lực để cơ thể tôi có thể hấp thụ hoặc ít nhất là cất giữ nó trong người.

Việc tìm được loại năng lượng phù hợp không hề dễ dàng. Mỗi hệ loại còn có phân nhánh. Nhánh của hệ này còn tương tác với nhánh hệ khác tạo thành loại dị biệt. Ví dụ như hỏa hệ còn chia ra hỏa ám hệ, hỏa dương hệ, hỏa âm hệ. Ví như lôi hệ còn có lôi hỏa hệ, lôi phong hệ. Hỏa ám hệ còn hợp với lôi phong hệ tạo thành phong hỏa lôi kỳ lạ. Rất là phức tạp và đa dạng khủng khiếp. Tôi thử tới lần thứ 10 vẫn chưa tìm được thứ nào để hấp thu vào Mệnh Châu và cơ thể mà an toàn được.

Mỗi loại năng lượng có một màu sắc khác nhau. Vì để tiết kiệm thời gian nên tôi bắt đầu mạnh tay hơn. Cũng nhờ kỹ thuật kéo năng lượng đã thuần thục hơn, tôi từ từ thử một lần kéo hai ba tia năng lượng, mỗi tia một loại khác nhau và cố không để chúng va chạm nhau.

Càng thử, tôi càng thuận tay hơn. Một lần tôi kéo ra tới hơn chục loại năng lượng. Những làn năng lượng như những dải lụa nhỏ xanh đỏ tím vàng nhạt đậm khác nhau bay lượn quanh người tôi đợi tới lượt chui vào người.

Hấp thụ năng lượng không đồng gốc với mệnh lực đối với mệnh tu là một việc cực kỳ nguy hiểm. Dù là lượng hấp thụ rất nhỏ thì phản ứng xấu của nó gây ra lên cơ thể cũng rất rất rất là đau. Cũng không phải thứ nào cũng ép thành năng lượng thuần túy được. Đến bây giờ thử hơn trăm lần nhưng không có thứ nào tôi thành công khiến nó thuần chất để hấp thụ không đau đớn.

Hơn nữa vì mệnh lực không tương đồng với năng lượng tự nhiên nên rất nhiều lần tôi dẫn ra những năng lượng trùng lặp với trước đó. Mỗi lần như vậy tôi điều giữ chúng lại để thử cách tịnh hóa khác nhau.

Dù cho thử rất nhiều lần nhưng lần nào cũng đau đến nghiến răng nghiến lợi. Dưới kiến thức của Tà Nam chỉ dẫn. Tôi đã thử hơn trăm loại thủ pháp tinh lọc năng lượng bằng mệnh lực nhưng không thứ nào thành công. Quả nhiên hệ thống tu luyện khác nhau thì không dễ áp dụng lên nhau. Kiến thức của linh tu áp dụng lên mệnh tu không dễ thành công mà ngược lại thủ pháp của mệnh tu mà áp dụng lên năng lượng dạng linh tu cũng không được như ý.

Cứ như vầy thì chỉ là thụ tội mà thôi. Tôi cảm thấy không thể như vậy hoài được. Đã bao nhiêu ngày rồi, 28 hay là 29 ngày? Gần một tháng bị giày vò đau đớn rồi mà chưa có một lần thành công nào. Phải thay đổi góc nhìn vấn đề mới được. Tên Tà Nam có tri thức nhưng đầu óc hắn chỉ dành cho đánh nhau như lũ lưu manh thôi. Tôi không thể dựa dẫm hết vào thằng khứa này.

Tôi có một thắc mắc. Tại sao phải thử từng loại năng lượng như vậy? Cho dù thành công thì với loại đó tôi cũng đâu thể chỉ định muốn dẫn ra với số lượng lớn là dẫn được. Phải biết hiện tại tuy thủ pháp đã thuần thục nhưng tôi chỉ là dẫn ra năng lượng ngẫu nhiên và không để nó va chạm nhau mà thôi. Tôi chưa thể đạt tới mức muốn lấy năng lượng hỏa hệ thì sẽ lấy được hỏa hệ, muốn hàn hệ là lấy đúng ngay hàn hệ.

Đã không thể kiểm soát thứ mình muốn lấy ra vậy còn cố thử với từng loại làm gì? Không có ý nghĩa gì cả. Cho dù đại chiêu có thành thì cũng quá phụ thuộc vào may rủi rồi. Góc này không được ta đến góc khác. Đã từng loại không thể thì ta nên nghĩ tới việc hợp nhất nhiều loại. Đại chiêu này tốt nhất là không phụ thuộc vào loại năng lượng mà nên dựa vào lượng năng lượng tôi có thể dẫn ra. Càng nhiều càng tốt.

Năng lượng nhiều loại hỗn tạp thì hậu quả sẽ càng khó chấp nhận. Nhưng tôi cũng không thể trốn mãi ở đây được. Tôi tin một người sở hữu Sổ Ước như tôi sẽ không chết yểu đâu.

Thật ra thì không phải là tôi không muốn trốn mãi ở đây đến khi tìm được cách tốt hơn cho đại chiêu mới nhưng tôi e rằng tên cá Khô ngoài kia sẽ không để tôi yên ổn. Khi kiên nhẫn đã hết, hắn chắc chắn sẽ cẩn thận đi vào tìm tôi. Đầu tiên là tìm tốt thí vào thử, sao đó yên tâm thì đích thân đi vào. Nếu hắn bất cẩn đi vào tôi còn dụ cảnh vệ tấn công giết hắn được. Nhưng nếu có thăm dò đầy đủ thì muốn bất ngờ chơi lén hắn sẽ rất khó. Tốt thí cũng rất dễ tìm, ở bán cầu bên kia Mặt Trăng còn đang có mấy người thám hiểm Mặt Trăng kìa.

Mặt dù tôi trốn dưới đất nhưng một khi vào trong này, sự quấy nhiễu cảm ứng không còn mạnh như phía bên ngoài. Việc hắn tìm ra tôi không khó. Vì vậy tôi chỉ có thể mạo hiểm tranh thủ sáng tạo ra đại chiêu mới thôi.

Nghĩ đến liền làm. Ngày thứ 30 đến. Tôi quyết định một lần kéo ra càng nhiều loại năng lượng từ tự nhiên càng tốt. Dưới sự bất chấp của tôi, gần 100 loại năng lượng khác nhau với hơn 300 tia năng lượng bị kéo ra.

Điên cuồng một lần, tôi nhập hết một lần 300 tia vào người, dùng mệnh lực bao bọc bên ngoài. Sau đó tôi nén ép mệnh lực lại khiến các tia năng lượng đủ loại đó ép vào nhau. Phản ứng bùng nổ xảy ra.

Thất bại thảm hại! Cả người tôi run lên, tri giác thậm chí bị cơn đau xâm lấn làm cho bất tỉnh trong nháy mắt. Vụ nổ không quá lớn, cơ thể tôi không có thương thế mới gì nhưng cơn đau đó thật không khác gì kẹt ngón tay vào cửa cả. Khác cái là không chỉ đau ngón tay mà là đau toàn thân. Bên ngoài tôi lại bị lửa đốt. Lửa này không phải lửa thường nên chẳng cần không khí để đốt. Tôi trốn dưới đất mà vẫn bị cháy như thường.

Cơn đau và sự thất bại khiến tôi bần thần. Thế rồi trong suy nghĩ của tôi lóe lên một tia sáng rất nhanh. Là thứ gì? Tôi cố nắm bắt nó nhưng không được. Rốt cuộc là thứ gì? Mẹ nó, liều tiếp.

Thế là tôi tiếp tục điên cuồng như vừa rồi. Cùng lúc dung nhập thật nhiều loại năng lượng , cố tịnh hóa và hấp thụ nó.

Thất bại hoàn thất bại. Tôi liên tiếp thất bại. Linh hồn tôi vì cơ thể quá đau mà như trơ ra. Không đau vì quá đau. Hừ… Mệnh tu như tôi phải vì đau đớn thể xác mà sợ hãi sao? Tu mệnh lực thì đau đớn thể xác là chuyện cơm bữa. Một lần lại một lần, ngày 30 cũng trôi qua. Sáng sớm ngày thứ 31, tay tôi treo giữa chừng ngay khi định lần nữa thử nghiệm.

Đúng là nó! Chính nó là suy nghĩ lóe lên lúc đó của tôi. Đúng vậy. Quá nhiều loại năng lượng khiến tôi không thể hoàn toàn hấp thụ vào được cơ thể thì đã va chạm nhau và bùng nổ. Cái tôi cần chính là khoảnh khắc bùng nổ đó. Đúng, tại sao phải hấp thụ chứ? Tại sao không lợi dụng sự bùng nổ này áp lên chiêu thức mệnh tu của mình, dùng nó làm lực đẩy khiến chiêu thức từ yếu hóa thành mạnh.

Đại chiêu như vậy sẽ không thể ảnh hưởng tốt lên cơ thể mình được, một số Pháp - Biến không thể lợi dụng đại chiêu này để tăng mạnh khi dùng nó ví dụ như Ngoại Xác Pháp hay Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến được. Xem ra nó chỉ thích hợp cho việc tấn công. Vì chỉ là lợi dụng trong khoảnh khắc bùng nổ nên có lẽ tôi phải dồn hết sức tung một chiêu rồi mới áp sự bùng nổ của đại chiêu này lên chiêu đó.

Nhưng đại chiêu này để tôi có thể điều khiển hướng tác động của nó và để nó không bị tản mát. Có lẽ tôi vẫn phải để các năng lượng này chui vào người, khi ra chiêu tấn công thì bộc phát sự bùng nổ nói trên theo chiêu. Như vậy cơ thể tôi sẽ biến thành môi trường cho đại chiêu này tồn trữ trong thời gian ngắn.

Cơ thể tôi chắc chắn sẽ bị tổn thương cực nặng vì phải bùng nổ nó từ trong người rồi theo mệnh lực dẫn đường truyền ra ngoài. Một khi vận dụng đại chiêu này, tôi chỉ có thể duy trì nó trong 5 giây, trong thời gian này có lẽ sẽ tung sự bùng nổ của nó ra được vài lần. Đó là giới hạn thời gian mà tôi hiện tại có thể giữ cho các dòng năng lượng không va chạm vào nhau. Một khi bùng nổ va chạm, tôi phải sử dụng hết số năng lượng mà đại chiêu hấp thụ được nếu không nó sẽ hỗn loạn và tàn phá cơ thể tôi.

Chỉ là tôi chỉ thử nghiệm nên ở mức nhẹ nhất, chưa biết khi ra đòn hết sức thì di chứng mà tôi phải chịu là gì. Tôi tự tin nghĩ rằng sức mạnh mà nó mang lại cũng trên 60 lần. Nếu thuần thục hơn trong việc lôi kéo năng lượng tự nhiên, có thể tôi sẽ khiến nó tăng phúc chiêu thức của tôi tới 100 lần.

Tôi tiếp tục tập luyện khả năng kéo các loại năng lượng tự nhiên từ trong đơn vị không gian ra. Mục tiêu là số lượng chủng loại càng nhiều càng tốt. Càng loạn thì phản ứng bùng nổ càng mạnh. Đây sẽ là đại chiêu thuần về tấn công mới của tôi. Biến tướng tốt nhất cũng chỉ có thể ảnh hưởng lên chỉ số tốc độ của tôi thôi.

Bỗng lúc này tôi lại thấy tên cá Khô ở ngoài kia đi bắt người. Xem ra hắn định thám thính trận pháp rồi đây. Không được. Đại chiêu đã có, đã đến lúc trả đũa hắn rồi. Không nên để hắn biết sự thật bên trong trận pháp được. Nếu hắn biết trong này chỉ cần cẩn thận không chọc cảnh vệ là không sao thì hắn sẽ vào đây truy bắt tôi ngay.

Tôi đã có kế hoạch cả rồi. Cho dù tình huống tệ nhất là cả đại chiêu mới cũng không thắng được tên cá Khô thì tôi vẫn có cách giết được hắn. Tệ hơn nữa cho dù cơ thể tôi không toàn vẹn tôi vẫn có cách biến mình thành đồng minh của cảnh vệ, nhờ năng lượng của tượng phật mà đi về trái đất. Tất cả phải đợi xem tôi thăm dò thực lực của Khô Đạo Sư xem giới hạn phòng ngự của hắn đến đâu.

---[1]---

Khô Đạo Sư chuẩn bị điều khiển ba nhà du hành tốt thí đi vào trận pháp thì bỗng thấy từ trong đó một viên cầu màu đỏ bay ra. Viên cầu này to cỡ lòng bàn tay người, từng tia năng lượng nhộn nhạo ở bên trong nó. Uy áp mà nó tỏa ra không ngờ khiến hắn biến đổi sắc mặt từ điềm tĩnh sang bất an.

Đó là một quả Bom Mệnh Năng, thứ mà Nhiễm Nam đã có từ lâu nhưng chưa có dịp dùng đến. Một loại Pháp nén mệnh lực thành bom để ném. Sức công phá gấp 6 lần so với thông thường ở bậc 1.

Bom Mệnh Năng có ba bậc nhưng với cấp độ hiện tại Nhiễm Nam chỉ có thể thi triển bậc một. Tuy chỉ là bậc một nhưng sát thương của nó là loại mạnh nhất trong tay Nhiễm Nam rồi. Chưa kể còn được đại chiêu mới sáng tạo từ sự hợp tác của Tà Nam và Nhiễm Nam tăng phúc Bom Mệnh Năng càng trở nên khủng bố hơn.

Mệnh lực sát thương nền 1,77 Tinh điểm. Sau khi thăng lên Giới Tầng đầu tiên và kết hợp kỹ thuật điều hòa nhịp thở, các thuộc tính ngẫu nhiên từ Giới Cấp thì đã đạt tới 5,97 Tinh điểm.

Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 bậc 3 tăng phúc sức bộc phá của mệnh lực lên gấp 4 lần. Bom Mệnh Năng bậc 1 tiêu hao 99 phần trăm công lực tạo quả bom sức công phá tăng thêm 6 lần. Lúc này Bom Mệnh Năng có thể tạo ra sát thương 143,28 Tinh điểm.

Đại chiêu mới Nhiễm Nam gọi tên nó là Đại Tự Nhiên Hấp Công. Một lượng lớn năng lượng đủ loại từ các đơn vị không gian quanh người bị Nhiễm Nam khiêu dẫn ra bằng mệnh lực, dung nhập ồ ạt vào trong cơ thể ku cậu. Với đại chiêu này, trong vòng 5 giây Nhiễm Nam có thể tung ra sức tấn công gấp trăm lần so với trước đó.

Năng lượng tự nhiên bị Nhiễm Nam thu hút theo một trạng thái tạm cân bằng nhưng không ổn định lâu dài vào trong quả bom mệnh lực. Nếu nó nổ, những năng lượng này sẽ nổ theo tăng phúc cho sát thương lên gấp 100 lần. Quả bom năng lượng đỏ lập tức tỏa ra uy áp của sức mạnh 14,328 Tinh điểm.

Cùng với quả bom bay ra khiến Khô Đạo Sư lo lắng, Nhiễm Nam cụt một giò cũng từ bên trong trận pháp bay ra ngoài. Sau lưng cậu chàng còn có 2 quả Bom Mệnh Năng khác mạnh mẽ không kém. Thì ra sau khi hấp thụ lượng lớn năng lượng tự nhiên vào cơ thể, khi bùng phát nó để tạo quả bom thứ nhất thì các năng lượng còn lại hỗn loạn bên trong khiến cơ thể trướng lên xém nổ tung nên Nhiễm Nam chỉ có thể tạo tiếp hai quả bom năng lượng khác, truyền năng lượng tự nhiên còn lại nén vào trong bom, dùng linh hồn lực cấp 200 cố gắng giữ cân bằng năng lượng trong các quả bom để chúng không nổ trước thời hạn.

Mỗi quả cần 99 phần trăm mệnh lực, tạo ra ba quả xong thì Nhiễm Nam cũng đã hấp thụ hết hai cái Pin Xác.

Nhiễm Nam một khi xuất hiện là tấn công vũ bão không kém gì tốc độ ra đòn để chạy trốn khi trước. Khoảng cách hai bên lại ngắn. Khô Đạo Sư vừa nhận ra có biến thì quả Bom Mệnh Năng đầu tiên đã đập tới trên mặt hắn rồi.

Bom Mệnh Năng duy trì càng lâu thì càng yếu và khó giữ. Nhiễm Nam vừa ra là tranh thủ dùng ngay cho nóng quả đầu tiên.

Bom nổ nuốt trọn thân hình Khô Đạo Sư vào trong.

Có tiếng rền vang gầm rú trên bầu khí quyển của Mặt Trăng. Một vụ nổ cực mạnh tạo ra sóng khí quét ngang hành tinh nhỏ bé này. Phạm vi sóng xung kích là rất rộng lớn nhưng phạm vi vụ nổ thật ra chỉ khoảng 1,3 cây số bán kính mà thôi.

Bởi vì Mặt Trời luôn chuyển động trong thiên hà theo một trung tâm ở giữa. Các hành tinh khác trong hệ mặt trời bay quanh nó. Mặt Trăng lại bay quanh trái đất. Thế nên vụ nổ xảy ra, vì sức nổ quá mạnh nên vượt khỏi trường hấp dẫn của Mặt Trăng nhỏ bé. Tạo thành một hiện tượng kỳ lạ mà nếu ai đó ở xa quan sát sẽ thấy. Đó là vụ nổ dường như bị trôi về hướng bên trái khỏi khí quyển Mặt Trăng nhưng lại không hề tản mát như kiểu gió thổi. Giống như vụ nổ bị bàn tay vô hình nâng nhẹ về phía bên trái Mặt Trăng vậy.

Khác với bom vật lý của loài người nổ sẽ tạo ra khói lửa. Bom Mệnh Năng nổ lại tạo ra những tia sáng uốn khúc. Nhìn vụ nổ giống như một trường hỗn loạn của ánh sáng. Không thể nhìn thấu được bên trong có gì, chỉ thấy tia sáng đỏ là nhiều và lớn nhất, các tia khác của năng lượng tự nhiên thay nhau chiếu xạ.

Một mili giây sau, năng lượng tự nhiên va chạm bạo phát, một vùng lửa nhiều màu hiện ra thiêu đốt không gian. Màu sắc chủ đạo sẽ phụ thuộc vào loại năng lượng nào được Nhiễm Nam hấp thụ nhiều nhất. Và lúc này đây đó là màu xanh xám pha lẫn đỏ của mệnh lực. Vụ nổ cũng có thêm thuộc tính kỳ lạ khiến người khô héo của ám hệ hỏa hành và một loạt các loại hiệu ứng như đóng băng, điện giật. Ngoài màu chủ đạo còn có một số màu khác ít hơn nhưng vẫn vần vũ trong phạm vi vụ nổ.

Hiệu ứng các loại năng lượng tự nhiên được Nhiễm Nam hút ra thay nhau biến mất nếu số lượng bị hút ra ít và thay nhau đánh lên người Khô Đạo Sư nếu số lượng hút ra đủ nhiều. Bấy nhiêu cũng đủ khiến kẻ thụ tội là Khô Đạo Sư ăn hành ngập mồm.

“Sao có thể?”

Khô Đạo Sư đau đớn hét lên. Vụ nổ khác với bom thường. Bom thường nổ là phải có thời gian lắng lại và khói tan đi. Bom Mệnh Năng nổ xong là trong vòng vài trăm mili giây là biến mất, để lại chỉ là một vùng trường lực xáo trộn và sự phá hoại của nó lên vật chất. Người thường nếu không chú ý còn tưởng là ảo giác. Lúc này đây Khô Đạo Sư đã bị thổi bay đi ra khỏi Mặt Trăng vài trăm cây số.

Khô Đạo Sư bị tấn công bất ngờ nhưng phản ứng cực nhanh. Vụ nổ chỉ thổi hắn bay được nhiêu đó thì bị cưỡng ép ngừng lại. Hắn sợ đây là trò của Nhiễm Nam, thổi mình bay đi để có cơ hội bỏ trốn mất.

Quanh người Khô Đạo Sư có hơi nước bốc lên. Người gã dường như teo lại một phần ba vì thiếu nước. Vụ nổ Bom Mệnh Năng vừa rồi khiến gã tổn thương không ít. Nhờ có pháp khí hộ tâm mà gã không chịu ngoại thương trực tiếp từ vụ nổ nhưng những hiệu ứng kia của nó lại làm cơ thể gã khô kiệt vì nước trong người bị các hiệu ứng năng lượng tự nhiên chưng cất.

“May mà ta nhanh trí” Khô Đạo Sư lầm bầm. Khoảnh khắc bị đánh lén vừa rồi, tốc độ của quả bom năng lượng thật quá nhanh không thể nào trốn tránh. Hắn chỉ có thể dựa vào hơn 12,000 Tinh điểm phòng ngự lực được tạo ra bằng phép thuật lẫn pháp khí hỗ trợ, sau đó liên tục tạo linh lực hộ tráo chắn vụ nổ trước mặt.

Linh lực hộ tráo cấp tốc của Khô Đạo Sư không thể chịu nổi vụ nổ, hắn tạo bao nhiêu là nát bấy bấy nhiêu nhưng cũng kịp bảo vệ hắn không tổn thương quá lớn. Nói gì thì nói, vụ nổ cũng chỉ hơn 14,000 Tinh điểm chứ không phải 140,000. Không thể làm hắn tan xác được.

Không ngờ con thỏ bị mình dí lại có thể quay lại cắn ngược mình đau như vậy. Khô Đạo Sư chuẩn bị trả đũa, được rồi, mày đánh đau thì chưa chắc mày thủ mạnh. Một đòn của tao vẫn dư sức giết mày.

Đáng tiếc. Như đã nói. Nhiễm Nam tấn công là tấn công vũ bão. Đâu chỉ nào có một vụ nổ như vậy?

Lúc này, từ sau lưng của Khô Đạo Sư một quả Bom Mệnh Năng khác lại đánh tới. Nhiễm Nam khi trước vừa thả quả đầu tiên thì thả luôn quả thứ hai đưa ra xa, chỉ chờ Khô Đạo Sư lộ diện là tấn công liên tiếp. Với tốc độ di chuyển vật thể của Nhiễm Nam hiện tại sao khi được Đại Tự Nhiên Hấp Công ảnh hưởng lên trường lực điều khiển thì Khô Đạo Sư không tài nào tránh kịp.

Vụ nổ thứ hai lập tức trùm lên người Khô Đạo Sư nhanh đến nỗi lão chưa kịp lấy nước ra uống bổ sung lượng nước vừa bốc hơi. Lần này nổ từ sau lưng nên đẩy Khô Đạo Sư bay ngược về phía mặt trăng. Nhiễm Nam nhìn hướng bay của gã thì nhếch mép, rất là ưng cái bụng.

Nhìn vụ nổ thứ hai ở xa xa. Nhiễm Nam mỉm cười. Ba quả Bom Mệnh Năng, vốn hi vọng nó đủ sức giết Khô Đạo Sư nhưng xem ra là mình nghĩ quá đơn giản. Cũng không có vấn đề gì. Tuy không đủ sức giết hắn bằng đòn mạnh nhất là Bom Mệnh Năng nhưng kế hoạch đó nhất định có thể khiến hắn tiêu đời. Từ mức độ tổn thương của Khô Đạo Sư mà xem xét thì kế hoạch đó có thể thực hiện được.

Tranh thủ thôi.

Nhiễm Nam không đợi vụ nổ thứ hai kết thúc, lập tức tiến hành chuẩn bị. Khí Bảy Màu dạng vòng tay bay ra bám vào quả Bom Mệnh Năng cuối cùng. Bao Tay Trữ Vật xuất hiện. Hàng ngàn quả bom sáng và toàn bộ số bom hạch nhân mini còn lại khoảng 40 ngàn quả được lấy ra. Trước mặt Nhiễm Nam lập tức bị đám tạp vật đó che mất.

Đã có cảnh giác nên Khô Đạo Sư lần này chống cự vụ nổ bài bản hơn. Toàn thân linh lực dồn hết về sau lưng. Hộ tâm pháp khí, vòng bảo vệ linh lực, thậm chí là bùng phát một đám lửa. Tất cả điều dùng để ngăn chặn Bom Mệnh Năng của Nhiễm Nam.

Bom Mệnh Năng có sức phá hoại bùng phát chớp nhoáng. Hộ Tâm pháp khí đeo trước ngực của Khô Đạo Sư có lực phòng ngự và tăng phúc khá tốt. Vì thế ở quả đầu tiên hắn ăn thiệt thòi do bất ngờ nhưng lần này với ba lớp ngăn chặn. Khô Đạo Sư trông có vẻ thoải mái hơn. Các hiệu ứng từ vụ nổ không khiến hắn chật vật như trước đó nữa mà chỉ hơi bực mình.

Khô Đạo Sư bị vụ nổ thứ hai thổi bay về phía Mặt Trăng theo sự tính toán của Nhiễm Nam. Lúc này hắn vừa phòng ngự sau lưng xong. Hai lớp phòng ngự bên ngoài vừa hỏng, Hộ Tâm thì đang nạp lại linh lực. Qua hai lần đón đỡ Bom Mệnh Năng. Linh lực trong đan điền của Khô Đạo Sư cũng vơi đi một nửa. Chưa kịp tổ chức lại nhận thức, Nhiễm Nam đã ra tay lần thứ ba bằng tất cả những gì mình có.

Chỉ thấy ánh sáng chói lòa che mất cả hình ảnh Mặt Trăng và Trái Đất trong ánh nhìn của Khô Đạo Sư. Cái cảm giác đau rát chảy nước mắt lần nữa đến với hắn sau một tháng trời. Tiếp theo là vô số bom hạch nhân mini dồn về phía hắn mà nổ đồng loạt. Sức ép không thua gì một vụ nổ hạt nhân.

Lúc này Khô Đạo Sư vừa bay đến bên ngoài khí quyển Mặt Trăng nên vụ nổ liên hoàn chủ yếu là hình ảnh chứ không có âm thanh.

Vụ nổ liên hoàn trước mặt trông rất khủng bố nhưng thực tế sát thương chưa đến 1000 Tinh điểm. Khô Đạo Sư thậm chí không cần hộ thể linh lực cũng có thể chịu được bằng cơ thể máu thịt của linh tu cấp 200. Khô Đạo Sư lại bị thổi bay nhẹ ra ngoài vũ trụ.

‘Yếu xìu. Tên khốn Nhiễm Nam định làm gì? Nghi binh để đánh lén từ hướng khác à? Hay là có đồ chơi gì cực mạnh định tung ra, khoảng cách gần như vậy, ta vốn không né kịp thì cần gì che mắt. Dám là tạo cơ hội bỏ trốn như trước đó lắm. Chắc chắn là thế. Hắn che mắt mình, đánh lén cú chót từ sau lưng chẳng hạn và trong lúc mình lo phòng vệ thì hắn tranh thủ bỏ trốn’ Khô Đạo Sư suy nghĩ rất nhanh, dự đoán hành động của Nhiễm Nam khá là gắt.

Nhiễm Nam cũng biết vụ nổ này không ăn thua gì tên người ngoài hành tinh. Cái cậu ta cần chỉ là sự hỗn loạn quấy nhiễu tối đa lực cảm ứng trong khi chiến đấu của Khô Đạo Sư mà thôi. Theo đó Hồn Ước cưỡng ép cũng thi triển khiến tâm thần Khô Đạo Sư rung lên khó kiểm soát trong thời gian ngắn.

Hai hàng lông mày Nhiễm Nam cau hết lại. Hồn lực cấp 200 tập trung vô cùng vào quả Bom Mệnh Năng cuối cùng. Quả bom mang theo thần khí Khí Bảy Màu đánh một vòng cung lớn với tốc độ cực nhanh, tránh khỏi vụ nổ liên hoàn của bom hạch nhân mini, từ một mé thoáng đãng trực tiếp đập lên lưng Khô Đạo Sư và nổ ra.

Quấy nhiễu tinh thần, quấy nhiễu tầm nhìn, quấy nhiễu cảm ứng hồn lực, bị chiếm tiên cơ. Bị đủ loại tình huống xấu nhưng Khô Đạo Sư là tán tu, trải qua tranh đấu sinh tử nhiều lần thì bản năng phòng vệ không hề thấp. Từ vụ nổ Bom Mệnh Năng thứ hai hắn đã luôn đề phòng rồi. Quả bom mệnh lực thứ ba nổ dù có bất ngờ nhưng không thể hoàn toàn đánh bại được hắn. Hộ Tâm pháp khí của hắn đã kịp truyền linh lực vào, khiên linh lực cũng được tụ ra, quanh người hắn còn có một trường năng lượng cảm ứng dày đặc giúp hắn cảnh giác các xao động không gian ở phía sau lưng và hai bên trái phải..

Hộ Tâm xoay thẳng ra sau lưng, không chỉ dùng lớp năng lượng để phòng hộ mà còn dùng chính bản thân nó để đón đỡ vụ nổ thứ tư này. Khiên linh lực cũng bay ra sau lưng góp phần phòng thủ. Trường lực cảm ứng dày đặc bằng năng lượng quanh người giúp hắn phát hiện bom mệnh lực bay tới kịp thời. Tất cả thủ đoạn điều dùng để chặn lại vụ nổ tiếp theo này.

Bất kể thế nào, Bom Mệnh Năng thứ ba vẫn nổ ra và nuốt trọn Khô Đạo Sư lần nữa. Khí Bảy Màu cũng mất tích trong vụ nổ này.

Vì hai lần trước bị tấn công và bị hiệu ứng làm khó chịu. Khô Đạo Sư lần này quyết tâm dồn phòng vệ về phía vụ nổ để đối kháng. Cơ thể hắn tiếp tục bị chỉnh hướng, bắn thẳng vào trong khí quyển của mặt trăng.

Lúc này đây vụ nổ Bom Mệnh Năng thứ nhất vừa mới tan biến không lâu, vụ nổ quả thứ hai vẫn còn hiện diện thì vụ nổ quả thứ ba đã bùng lên chứng tỏ tốc độ tấn công của Nhiễm Nam nhanh đến thế nào.

Nhiễm Nam lại nhếch mép cười hài lòng. Con cá Khô bị mình tấn công liên tiếp khiến đầu óc thiếu minh mẫn đã không nhận ra cử chỉ lạ lùng của mình. Nhiễm Nam rất là thỏa mãn.

Cử chỉ lạ? Đúng là lạ thật. Dùng bom sáng, bom hạch nhân mini để quấy nhiễu trước mặt Khô Đạo Sư nhưng lại tấn công chiêu mạnh nhất từ sau lưng? Nên nhớ tu sĩ khác người thường ở chỗ có hồn lực cảm quan. Ở đằng trước bị quấy nhiễu nhưng vẫn có thể cảm nhận được phía sau chứ?

Dù là Nhiễm Nam dùng Hồn Ước tấn công phụ thêm nhưng cũng không hoàn toàn khiến hắn không biết được cái gì hết từ phía sau được. Hắn dù sau cũng đến từ một trung giới nơi văn minh tu luyện phát triển mạnh, hồn lực phòng ngự cũng biết sơ sơ nên lúc trước bị tấn công linh hồn quấy nhiễu hoài mà vẫn có thể truy theo hướng Nhiễm Nam bỏ chạy.

Thực tế vụ nổ Bom Mệnh Năng thứ ba mới là thứ Nhiễm Nam dùng để che mắt. Vụ nổ liên hoàn chỉ là đánh lừa phản ứng thông thường khi một người bị tấn công đằng trước mà lại nhận thấy bị tấn công quá yếu sẽ đề phòng ở phía khác vì nghĩ đó là nghi binh. Ép Khô Đạo Sư dồn sức phòng ngự và sự chú ý về một hướng khiến các hướng khác vô tình bị xem nhẹ. Ngoài ra vụ nổ liên hoàn còn có một ý nghĩa khác là yểm hộ cho đòn sát thủ của Nhiễm Nam đối với linh tu tu sĩ.

Vài trăm mili giây trôi qua. Tất cả các vụ nổ điều lắng lại. Phía xa xa lại thấy Khô Đạo Sư lơ lửng cách mặt đất của mặt trăng 2500 mét. Hắn đứng đó, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận, làn da tím dường như có thể nặn ra nước.

Trong cuộc đời tán tu chuyên giết người cướp của vu oan giá họa của hắn. Chưa có lần nào ủy khuất như lần này. Dí theo con thỏ nhỏ mãi không bắt được thì thôi đi. Còn bị nó quay lại cắn ngược cho bốn lần. Tuy không thương tổn quá nặng nhưng linh lực đã giảm chỉ còn 10 phần trăm. Không lẽ lại phải lấy Linh Năng Đại Hoàn ra nuốt lần nữa? Chỉ còn có một viên sơ cua cuối cùng thôi đó.

“Nhiễm Nam. Ngươi phải chết. Ta sẽ lóc da rọc xương ngươi. Lần này đừng hòng trốn.”

Thất bại rồi. Hoàn toàn thất bại. Ba quả Bom Mệnh Năng không thể làm Khô Đạo Sư gãy dù là một cái móng tay. Đã thế, sau lưng Nhiễm Nam còn xuất hiện một con rắn lửa nâu sọc xám khá to. Đây rõ ràng là trong quá trình Khô Đạo Sư bị Nhiễm Nam tấn công hắn vẫn có thể phân tâm tạo ra một phép đơn thể để uy hiếp Nhiễm Nam.

Lúc này Khô Đạo Sư không còn bị tấn công, không bị quấy nhiễu nữa. Hắn đã có thể tiếp tục điều khiển rắn lửa tấn công con thỏ chết tiệt trong suy nghĩ của chính mình.

“Cười? Tên khốn, cười cái gì” Khô Đạo Sư không thể nhịn được cơn phẫn hận khi lúc này mà Nhiễm Nam còn cười được.

“Ta cười…” Nhiễm Nam truyền âm “Là vì sẽ thắng”.

!!!

“Thắng? ha ha ha. Thằng què ngông cuồng, Để ta lóc da lóc xương ngươi xem ngươi còn thắng hay không” Khô Đạo Sư cảm thấy buồn cười quá thể, truyền âm nhạo báng. Một kẻ yếu hơn mình gần trăm lần bị mình bắt được mà dám mở miệng nói hắn sắp thắng mình rồi?

Nhiễm Nam bị sợi roi lửa quấn eo trói lại, kéo đến trước mặt Khô Đạo Sư khoản trăm mét. Nhìn khuôn mặt nhăn nhúm đó là đủ biết Khô Đạo Sư đã hận Nhiễm Nam tới nhường nào.

“Hì hì” Nhiễm Nam cười mà trán rịn mồ hôi. Một đoạn xương sườn của ku cậu bị roi lửa thọt vào móc ra rồi thiêu thành tro. Máu từ bên hông phải liền xịt ra.