Sổ Ước Luân Hồi

Chương 302: Nhiệm Vụ Chính Thức. Chân Tâm Khủng Bố. Uy Hiếp Trần Trụi.(40).



Trong lúc Nhiễm Nam và Cảnh vệ nhìn nhau. Nhiễm Nam sắp bị cảnh vệ hạ sát thì ở cách đó mấy trăm ngàn kilomet đường thẳng. Ở trái đất, có một kẻ đang vô cùng quan tâm tới tình hình của Nhiễm Nam. Người này lo lắng, đầy đầu là câu hỏi về tình trạng của Nhiễm Nam thế nào. Tính mạng của Nhiễm Nam ra sao thật khiến người này muốn biết đến cồn cào ruột gan.

Người này lập tức quyết định tự mình đích thân đi đến Mặt Trăng để xem xét. Nếu mà Nhiễm Nam còn sống, người này thật không muốn nghĩ như vậy chút nào.

Kẻ đang quan tâm Nhiễm Nam như vậy lại có đủ thực lực bay đến Mặt Trăng ngoài Chân Tâm còn ai nữa? Quách Phong dù đủ sức đến Mặt Trăng nhưng lão không chú ý Nhiễm Nam tới mức đó.

Sau khi Nhiễm Nam và Khô Đạo Sư vào trong khu trận pháp. Chân Tâm không thể quan sát được cuộc chiến của hai người ở bên trong. Sau đó bom GNB nổ, rồi ba nhà du hành bị khống chế lại chạy vào trong khiến Chân Tâm luôn cảm ứng tình hình rất là tò mò.

Nếu Nhiễm Nam chết rồi thì ba nhà du hành bị điều khiển này chạy vào làm gì? Nếu không chết thì bây giờ thế nào rồi? Nhiễm Nam chắc là bị thương nặng rồi. Liệu Khô Đạo Sư có giết được Nhiễm Nam không?

Bổng trong cảm ứng mơ hồ giữa hắn, liên hệ giữa Sổ Khống và Khô Đạo Sư biến mất hoàn toàn.

Cảm ứng này chỉ biến mất khi Khô Đạo Sư bị tống về thế giới cũ. Nhưng rõ ràng hắn đã khiến cho Sổ Khống không tống Khô Đạo Sư về rồi mà. Vậy làm sao cảm ứng lại biến mất được? Chẳng lẽ…

Chân Tâm đã đoán ra Khô Đạo Sư đã chết nhưng hắn không chịu nổi cái ý nghĩ này. Khô Đạo Sư chết có giá trị hay không? Nhiễm Nam có bị giết chưa?

Phải tự thân điều tra thôi. Thế là hắn suy nghĩ cách để an toàn đến mặt trăng mà tiết kiệm sức nhất. Có cách rồi liền bắt đầu. Đó là chuẩn bị đồ du hành để thở và bảo vệ cơ thể nhằm tiết kiệm linh lực trong quá trình bay. Nếu không có đồ du hành thì phải lãng phí linh lực để mang theo không khí hít thở và bảo vệ cơ thể trước cái lạnh lẽo của không gian chân không.

Việc chuẩn bị hơi mất thời gian vì hắn phải đột nhập và tìm kiếm các trạm không gian của NASA để cướp đồ bảo hộ khi du hành không gian. Đây là cách nhanh nhất so với chuyện tấn công hay đột nhập và tổng bộ của NASA để cướp đồ bảo hộ. Là một tổ chức lớn có tiếng trên thế giới, ai biết được nó có sở hữu dị nhân làm lực lượng phòng vệ hay không chứ? Tìm các trạm không gian dễ và ít mạo hiểm hơn. Hơn nữa Nhiễm Nam một khi rời khỏi mặt trăng thì hắn cũng sẽ cảm nhận được, không có gì quá gấp gáp cả. Chân Tâm hắn ta chỉ muốn xác nhận tình trạng của Nhiễm Nam mà thôi. Nếu được thì đánh chó xuống nước luôn cho nó gọn.

Tuy bay được nhanh nhưng không gian tầng ngoài của trái đất cũng khá rộng và yên tĩnh. Không thể dựa vào cảm quan hồn lực để biết chính xác các trạm này ở đâu. Hắn phải bay quanh Trái Đất tìm kiếm bằng mắt thường. Dù sau con người và máy móc khác với tu sĩ, không có dao động năng lượng kiểu tu sĩ, muốn dựa vào hồn lực cảm quan diện rộng mà tìm thì rất khó.

Không đến 3 giờ sau thì Chân Tâm đã cướp được đồ du hành tại một trạm tiếp tế của NASA và bước lên hành trình đến Mặt Trăng. Dự kiến chậm nhất thì tầm 10 phút là đến nơi. Nếu đi nước rút thì chừng 3 phút hơn là đủ.

Trong khi đó chúng ta trở lại tầm 3 tiếng trước. Tại Mặt Trăng. Nhiễm Nam trừng mắt hồi hộp nhìn tên cảnh vệ cao lớn đang bay trên không. Hai bên nhìn nhau đầy căng thẳng như vậy tầm mấy phút. Sau đó cảnh vệ lùi lại, bay về dưới chân tế đàn tiếp tục nhiệm vụ canh gác.

Hú hồn cái… hồn còn nguyên!

Nhiễm Nam huýt sáo không kêu, tinh thần tạm thời thả lỏng.

Vì sao cảnh vệ bỏ qua Nhiễm Nam và vì sao Nhiễm Nam lại duy trì linh hồn được tới bây giờ? Không phải nói linh hồn Nhiễm Nam đang suy yếu lắm rồi sao?

Lý do sẽ không đến từ bản thân cảnh vệ vì nó quả thật đã chiếu ánh nhìn lên cái đầu lâu của Nhiễm Nam và đã nhìn thấy cậu ta. Nhưng nó nhìn Nhiễm Nam một lúc lâu rồi bỏ đi là có nguyên do. Là Nhiễm Nam đã tính toán thành công.

Vấn đề linh hồn. Cảnh vệ không quan tâm đến linh hồn kẻ xâm nhập. Nó chỉ quan tâm đến cơ thể kẻ xâm nhập. Hay nói đúng hơn là nó quan tâm đến vấn đề kẻ xâm nhập có thể gây thiệt hại cho trận pháp. Chỉ có cơ thể, phép thuật mới có thể làm hại tính toàn vẹn của trận pháp. Kẻ xâm nhập chỉ còn mỗi linh hồn thì không thể gây bất cứ tổn hại nào được nên nó không quan tâm. Vì vậy cảnh vệ đã bỏ qua cho linh hồn Khô Đạo Sư khi trước và bây giờ là linh hồn của Nhiễm Nam đang ở trong đầu.

Vấn đề đầu lâu. Nhiễm Nam đã tính toán kỹ để cảnh vệ dù có phát hiện cũng sẽ bỏ qua cho cậu ta một mạng.

Đầu lâu vốn chỉ là các loại tế bào, chỉ có năng lượng nhục thể. Nhưng lại không có sự sống duy trì của thân thể bổ sung nên đã rất gần với vật chết rồi. Theo quan sát của Nhiễm Nam với trận pháp thì cảnh vệ chỉ quan tâm đến những vật có mức năng lượng cao. Thứ như đầu lâu của cậu ta sẽ bị bỏ qua. Bằng chứng là cái thần khí biến về nguyên dạng rơi vào trận đồ trước đó không hề bị cảnh vệ tấn công. Nếu tính về cấu tạo và năng lượng tiềm ẩn thì thần khí còn cao hơn cái đầu của cậu ta. Nếu cảnh vệ bỏ qua nó thì cũng sẽ bỏ qua đầu cậu chàng thôi.

Nhiễm Nam đang đánh cược sức sống hiện tại cái đầu của mình không đủ mạnh để cảnh vệ tấn công. Để bảo đảm, Nhiễm Nam còn tán hết mệnh lực đang bám trên đầu, chính thức thành cái đầu lâu chết, chỉ còn linh hồn là một loại năng lượng kỳ lạ tồn tại bên trong.

Cược đã đúng. Nhiễm Nam sau khi bị cảnh vệ phân vân hồi lâu liền bỏ qua. Chuyện tiếp theo chính là cậu chàng phải từ cái đầu lâu chết giả sống lại tránh trở thành chết thật. Nhưng mệnh lực không còn, làm sao trị thương sống lại đây?

Chỉ có thể tái tạo một cơ thể năng lượng tạm thời thay thế cơ thể máu thịt mới có cơ may sống sót.

Mấy phút vừa rồi nhìn nhau với cảnh vệ không phải để không. Nhiễm Nam luôn tận dụng thời gian để làm một việc.

Đại chiêu mới do Tà Nam và Nhiễm Nam hợp tác sáng tạo ra có nền tảng dựa vào việc lôi kéo các loại năng lượng tự nhiên ẩn trong các tiết điểm đơn vị không gian. Nhiễm Nam cố hết sức để đến gần tượng phật trên tế đàn cũng là vì muốn lợi dụng nền tảng này.

Năng lượng trong tượng phật và năng lượng tỏa ra trên tế đàn là thuần một chất, việc lôi kéo nó còn dễ hơn là khi thực hiện đại chiêu mới. Chỉ có một loại năng lượng kỳ lạ phật tính nên không cần sợ bất ổn, va chạm và nổ gì đó như khi thực hiện đại chiêu.

Vừa tới tế đàn, đến gần tượng phật, trước khi cảnh vệ đến Nhiễm Nam đã tản hết mệnh lực trên đầu lâu đi như đã kể. Số mệnh lực này dùng để lôi kéo năng lượng trong tượng phật và những năng lượng trong các ký tự chữ phạn trên tế đàn. Tuy có hơi bị kháng cự nhưng năng lượng màu vàng vẫn bị lôi kéo một ít tụ lại thành một cơ thể con người nhỏ xíu như búp bê bằng năng lượng. Nó sáng vàng lấp lánh trong vô cùng đẹp. Cái đầu Nhiễm Nam kết nối với nó. Số mệnh lực cũng tiêu tan khi cảnh vệ tới.

Phần còn lại chính là cơ thể năng lượng tiếp tục tự hấp thu thêm năng lượng phật tính xung quanh. Vì cùng nguyên nên hấp dẫn nhau không khó và không bị chống cự như khi dùng mệnh lực để lôi kéo. Cho đến khi cảnh vệ rời đi hơn 3 tiếng đồng hồ vài phút thì cơ thể năng lượng đã cô đặc đến mức có thể sử dụng như cơ thể bình thường. Nó cũng đã to ra như một người trưởng thành. Bên trong cơ thể mới này có đầy đủ tất cả các cơ quan nội tạng để thực hiện các chức năng sự sống. Và cực kỳ đặc biệt là cơ thể tạm thời này của Nhiễm Nam rất khôi ngô đẹp mã thỏa mong ước của ku cậu.

Đầu lâu Nhiễm Nam cũng được cung cấp năng lượng để tiếp tục duy trì cho việc linh hồn thanh tỉnh. Tuy vậy cơ thể này không thể tu luyện. Nhiễm Nam lại phải liên tục điều khiển nó tiêu hao năng lượng cho việc duy trì các tế bào trên đầu hoạt động nên cậu ta phải tranh thủ rời khỏi Mặt Trăng, rời đi đủ xa để không bị trận pháp cản trở việc mở cổng không gian Thời Không Giới. Vào trong đó nhờ Dạ hỗ trợ khôi phục lại cơ thể máu thịt bằng mệnh lực của cô.

Cảnh vệ không tấn công cơ thể mới do nó làm từ năng lượng cùng nguồn của trận pháp và tượng phật. Hai bên xem như đồng nguyên nên không bị trận pháp cảnh báo. Cái đầu Nhiễm Nam không có mấy năng lượng riêng lại được cố ý bao bọc bằng năng lượng của tượng phật sau khi đã khôi phục khỏe mạnh lại. Cuối cùng Nhiễm Nam đã có thể đứng dậy rồi.

“Chân Tâm, xem ra lại có thêm một lý do phải giết mày rồi. Không chỉ vì Ni mà còn vì người thân của tao, vì những người vô tội khác trên Trái Đất. Vì tránh cái viễn cảnh mà Khô Đạo Sư đã vẽ ra kia. Mày phải chết. Trước khi rời đi đã để lại Xuyên Giới Liên quay hình khắp thế giới rồi. Chỉ cần mày còn ở Trái Đất, trừ khi mày biết trước mà tránh bị quay, còn không kỳ này bất kể mày ở đâu tao cũng sẽ tìm thấy và trừ mối họa như mày” Nhiễm Nam lầm bầm. Tà Nam cũng gật đầu liên tục. Hiếm khi thấy hắn đồng điệu với Nhiễm Nam được một lần.

Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới. Nhiễm Nam đang nguyền rủa Chân Tâm thì liền sửng sốt phát hiện ra Chân Tâm đang bay đến Mặt Trăng rất nhanh và hướng thẳng về phía khu vực ảnh hưởng của trận pháp. Rõ ràng là hắn trực chỉ tìm đến Nhiễm Nam muốn ăn hôi mình.

Nhiễm Nam chưa khôi phục linh hồn hoàn toàn nhưng cũng không suy yếu thêm mà đang tăng trưởng trở lại. Ku cậu đã có thể thả cảm quan hồn lực ở phạm vi vài ngàn cây số. Khu vực trận pháp nhiễu loạn cảm ứng nhưng nó không ngăn cản cảm ứng. Hồn lực cảm quan của Nhiễm Nam vẫn có thể phát ra ngoài được. Việc phát hiện Chân Tâm là điều hiển nhiên. Biết Chân Tâm đến, Nhiễm Nam cảm thấy số mình không thể nào khổ hơn. Hết cái này thì cái khác đến. Bà mợ nó chứ! Đến đây, nhất định có món quà lớn tặng mày, hừ.

Cơ thể tạm chắc chắn là không thể dùng để chiến đấu đỉnh cao với Chân Tâm rồi. Nó chỉ được đắp nặn tạm thời bằng một ít năng lượng, muốn chiến đấu cũng không được. Hơn nữa năng lượng này là là linh lực, Nhiễm Nam không có kinh nghiệm sử dụng, điều khiển nó đi lại đã là hết khả năng rồi. Chỉ hy vọng thằng khốn Chân Tâm không biết gì chui đầu vào khu trận đồ rồi bị cảnh vệ giết là tốt nhất. Nếu không để Chân Tâm tìm được mình, mình chết chắc.

Chân Tâm đứng trước khu vực trận pháp, nơi mà hắn nhận thấy Khô Đạo Sư và Nhiễm Nam đi vào nhưng không thể cảm nhận được khí tức của Khô Đạo Sư và Nhiễm Nam.

Thánh chiêu Phân Hóa mà Chân Tâm thi triển vào một tháng trước khi đấu với Tà Nam có thời gian giảm sốc khoảng một năm. Nếu lần này bị cảnh vệ tấn công hắn sẽ không thể trốn vào không gian thứ nguyên được nữa. Chắc chắn sẽ bị đánh chết. Cho nên hắn rất cẩn trọng trước khu vực kỳ lạ này.

‘Xem ra cần tốt thí thử nghiệm. Gần đây cũng không có triệu hồi kẻ ngoài hành tinh nào. Lần này gọi ngẫu nhiên một tên xem sao’

Sổ Khống từ đan điền Chân Tâm bay ra. Triệu hồi ngẫu nhiên không cần xem danh sách các sinh linh bị Sổ Khống âm thầm cài hạt giống khống chế. Chân Tâm chỉ việc tiếp xúc da thịt với quyển sổ là được. Linh lực trong người hắn thậm chí cũng không cần đến, Sổ Khống tự có nguồn năng lượng riêng của nó.

Quyển sổ sáng lên, một cánh cửa dịch chuyển mỏng dính đen huyền xuất hiện rồi biến mất ngay lập tức. Từ vị trí của nó một sinh vật dị hình xuất hiện.

Chân Tâm nhợn họng nhìn sinh vật này. Thứ như vậy mà cũng là tu sĩ sao?

Trước mặt hắn, một sinh vật ngoài hành tinh hệ linh tu đến từ khu vực cai trị của Vô giới Pháp Giới. Xuất thân từ một Chuẩn giới, cấp độ linh lực 110 và linh hồn cấp 100, tu luyện công pháp hệ quang minh “mix” với hệ hỏa.

Sinh vật này có khuôn mặt như của loài người, nam tính và vô cùng đẹp trai. Khuôn mặt này rất xứng làm đại diện cho chính nghĩa, cho phe ánh sáng như cái công pháp mà nó tu luyện.

Đáng tiếc, Chân Tâm nhìn thấy thân hình nó liền muốn nôn hết đồ ăn ăn cách đây mấy tháng ra.

Cái đầu tròn có khuôn mặt soái ca của nó được cắm trên một… bãi mặt người đủ dạng. Cái đầu chính đẹp trai to gấp đôi đầu người trái đất. bên dưới nó là vô số cái đầu khác nhỏ hơn như làm từ dịch đờm của người bị cảm cúm khạc ra, nhợt nhợt dính dính. Những khuôn mặt trai, gái, già, trẻ đều đầy đủ nhưng toàn bộ điều xấu xí lệch lạc. Ánh mắt của các khuôn mặt này nhìn chằm chằm vào Chân Tâm khiến hắn cảm thấy nổi da gà.

Cơ thể sinh vật lạ tỏa ra mùi hôi như xác chết trôi lâu ngày trong cống. Chân Tâm nhăn trán, ngay cả khi hắn có bộ đồ du hành cũng không thể ngăn cản mùi hôi này xộc vào mũi. Không thể làm gì khác hơn là Chân Tâm đành tạm bế khí trong thời gian ngắn. Dù sao thứ trước mặt chỉ là vật hi sinh, không cần phải chịu đựng nó quá lâu.

Chân Tâm giơ cao Sổ Khống, linh lực và hồn lực tràn vào khiến quyển sổ tăng mạnh mối liên kết khống chế. Hắn chỉ tay vào khu trận pháp trước mặt ra lệnh.

“Đi vào đó thăm dò nhanh rồi quay ra đây”

“Nuuu nuuu ngươi…” Sinh vật ngoài hành tinh giận dữ kêu lên tiếng kêu kỳ lạ, nó truyền âm lại với Chân Tâm “Nuuu nuuu dám ra lệnh cho ta, có biết ta là Tôn Ngộ No Đại Vương sông Ngũ Hành Giang ở Đông Thắng Thần Tinh không hả?”

“Cút mẹ mày, thứ buồn nôn” Chân Tâm giơ cao chân sút cho một đá. Sinh vật ngoài hành tinh bị hắn đá cho méo miệng. Cơ thể tên này bay thẳng vào trong khu trận pháp.

‘Hôi chịu không nổi luôn còn làm đại vương cái khỉ gì’ Chân Tâm nổi đóa. Không ngờ triệu tới một tên ngu, cả cảm giác uy hiếp từ Sổ Khống mà tên này cũng chẳng nhận ra.

Cú sút của chân tâm rất bất ngờ, thêm vào dù tên sinh vật ngoài hành tinh không để ý tới cảm giác uy hiếp nhưng khi hắn định phản kháng cú sút thì Sổ Khống càng tỏa ra uy áp mạnh hơn khiến tinh thần hắn run lên. Kết quả bị đá thẳng một đường bay mấy cây số vào trong khu trận pháp.

“Nuuu Nuuu Tên phạm thượng, dám đá Tôn Ngộ No ta” Tên Tôn Ngộ No vừa hét vừa bay ngược trở ra. Thân hắn hóa thành một nguồn sáng chói mắt không thua gì mặt trời, nhiệt độ tỏa ra cũng cực nóng.

“Tạo phản à?” Chân Tâm cười gằn. Bàn tay hắn vung vẩy Sổ Khống che trước mặt. Quyển sổ Khống đỏ lét lên màu máu, hào quang yêu dị tỏa ra. Tạo vật này khi xưa chặn được đòn đánh lén của thần khí Khí Bảy Màu của Nhiễm Nam mà không chút trầy xước chứng tỏ chất liệu không hề tầm thường, năng lực của nó cũng không thể đo lường được như Sổ Ước vậy. Sinh linh đã bị nó khống chế ngầm và triệu hồi thì đừng hòng đối kháng lại được.

“Nuuu nuuu Á á á” Tôn Ngộ No hét lên thảm thiết, tinh thần ý chí đau khổ, linh hồn nháy mắt như bị vò lại thành một cục rồi bóp méo đủ chiều. Cơ thể tên này rơi xuống mặt đất như một bãi cớt, nghe bẹp một tiếng gọn gàng.

“Tha… Nuu Nuuuuuuu… Tha tha… Tôi sẽ nghe lời” Tôn Ngộ No không chịu nổi giày vò từ linh hồn, đành van xin Chân Tâm tha thứ.

“Hừ… Cùng ta đi vào trong” Chân Tâm phun một cục nước bọt rồi dẫn đầu đi vào khu trận pháp che mắt trước mặt. Tên Tôn Ngộ No đi vào rồi trở ra mà không sao, thiết nghĩ cũng không quá mức nguy hiểm.

Nhiễm Nam ở trên đỉnh tế đàn nhìn xuống xa xa bên dưới, thấy Chân Tâm và một cục dị hợm đi vào liền nhăn hết cả trán. Điều này không ổn tý nào. Tên này lại triệu hồi quái vật ngoài hành tinh đến. Hắn có trợ thủ để thăm dò trận pháp. Hừ…

Chân Tâm cẩn thận bay đi, ánh mắt sắc sảo đánh giá quang cảnh tan nát xung quanh. Tôn Ngộ No bị ép phải bay đằng trước dò đường và cảnh báo nguy hiểm. Cả hai cứ thế an toàn đi đến bên cạnh trận đồ màu trắng. Chân Tâm mắt lạnh nhìn lên đỉnh tế đàn trên cao cao. Cái đầu Nhiễm Nam đang thò ra nhìn chăm chú Chân Tâm. Hai bên nhìn nhau đắm đuối.

“Thằng oắt con, bố mày trên này, nhào lên đây” Nhiễm Nam chọc giận Chân Tâm với hy vọng hắn không suy nghĩ mà nhào lên, bị trận đồ cảm ứng và cảnh vệ tiêu diệt.

“Tôn Ngộ No, bay tới bắt thằng đó xuống cho ta” Chân Tâm ra lệnh.

“Hừ” Nhiễm Nam thấy Chân Tâm chỉ vào mặt mình liền biết tên này không mắc câu. Thế là cậu chàng rụt đầu về, trốn kỹ trên tế đàn không cho Chân Tâm nhìn thấy mình nữa. Như đã biết thì trong trận pháp càng lên cao càng bị ngăn cách tầm nhìn bởi lực vô hình của trận pháp, cảnh vật sẽ bị “kiểm duyệt”. Nhiễm Nam không sợ Chân Tâm bay lên sẽ thấy được mình, chỉ cần núp kỹ thì Chân Tâm ở dưới thấp sẽ không thấy hay biết mình đang làm gì.

Tôn Ngộ No ngó nghiêng có phần không tình nguyện. Thấy Chân Tâm lại lôi Sổ Khống ra đành nuu nuuu mấy tiếng bất mãn rồi bay vào trong trận đồ.

Xoẹt…

Ánh đỏ quét qua. Tôn Ngộ No biến thành bụi bặm mà không kịp phản ứng gì. Mức độ năng lượng trong người tên này không bằng Khô Đạo Sư khi trước nên cảnh vệ chẳng cần dùng đến đôi tay mình, chỉ dùng ánh mắt bắn tia sáng linh lực là giải quyết gọn gàng.

Chân Tâm đổ mồ hôi lạnh. Bản thân hắn bay giật lùi về sau thật nhanh. Cảnh vệ bắt đầu di chuyển khiến Chân Tâm chú ý. Khi Cảnh Vệ bắt đầu di chuyển, uy áp của nó mới chính thức khởi động, lúc này mới khiến Chân Tâm chú ý tới cảnh vệ và hoảng hồn, tim đập thình thịch.

Cảnh vệ đi tuần, quét ánh nhìn tới nhìn lui. Chân Tâm vì an toàn nên quyết định bỏ chạy khỏi khu trận pháp.

“Chết tiệt. Con quái vật đó là gì? Nó cực mạnh. Khi nó ra tay lại có 4 vòng tròn có nạm vài viên ngọc. Khi mình lên trúc cơ cũng có một vòng tròn tương tự. Chẳng lẽ nó là cấp trên 400? Nó từ đâu ra? Sao lại mạnh như thế? Còn tên khốn Nhiễm Nam nữa, hắn làm sao lại trốn vào trên cái đài cao đó được vậy? Sao không bị con quái đó giết?”

Chân Tâm bức rức suy tính ‘Tên Nhiễm Nam rõ ràng đang rất yếu, là thời cơ cực tốt để tiêu diệt hắn, không thể bỏ qua cơ hội này được.’

Chân Tâm bước đi vài bước và mắt hắn bỗng phát ra ánh sáng thông minh ‘Có rồi, xem ra chỉ có thể liều lĩnh một lần để sau này khỏe suốt đời, loại bỏ tên này khỏi việc tranh giành Ni’

Thế là Chân Tâm thi thoảng thò đầu vào trong khu trận pháp, dùng mắt thường nhìn xuyên khoảng cách mấy chục cây số kiểm tra xem cảnh vệ đang làm gì. Chỉ đợi cảnh vệ trở về chỗ cũ là hắn sẽ ra tay với Nhiễm Nam ngay.

Cảnh vệ tuần tra toàn bộ khu trận pháp xong thì đã trở về lại dưới chân tế đàn và đứng yên như tượng. Chân Tâm lại đi vào. Hắn đứng trước trận đồ màu trắng, mắt lạnh nhìn chằm chằm vào mớ chữ phạn quanh tượng phật. Hắn cũng nhận được thông tin giới thiệu từ cái trụ bạch ngọc về tiểu trận pháp này. Trong lòng cũng xuất hiện vô số câu hỏi về Thần Sư tộc như Nhiễm Nam.

Liệu cái tộc này còn xây dựng bao nhiêu trận pháp như thế này trong dãy thiên hà Milky Way? Tộc nhân của họ sống ở đâu? Phải chăng bọn họ đang âm thầm quan sát trái đất. Hành tinh xanh là một trại chăn nuôi nghiên cứu của họ chăng? Đây là một tộc tu sĩ linh tu? Hẳn là sẽ có nhiều đồ vật thần kỳ dành cho tu luyện và chiến đấu lắm!

Chân Tâm tụ linh lực lại, khuếch tán âm thanh lớn lên rồi há cái mỏ ra la làng la xóm “Nhiễm Nam. Hôm nay mày phải chết”

Cảnh vệ nghe tiếng nhìn sang. Chỉ thấy Chân Tâm nhảy thẳng vào trận đồ. Sổ Khống vung lên, mở ra, vạch trang soàn soạt. Máu Chân Tâm bắn ra ồ ạt bị Sổ Khống hút lấy. Triệu hoán chỉ định được kích hoạt.

Một cánh cổng dịch chuyển đen huyền mảnh mỏng nhộn nhạo hiện ra chặn đường cảnh vệ. Trận pháp hay trận đồ không cách nào ngăn cản. Xem ra giữa cổng do Sổ Khống mở ra và do Thời Không Giới Lệnh mở ra có khác biệt về đẳng cấp. Trận pháp có thể ngăn cản Nhiễm Nam mở cổng không gian nhưng không thể ngăn được Sổ Khống.

Chân Tâm triệu hồi đến một tu sĩ thể tu đến từ một Trung giới dưới quyền của Vô giới Khoa Giới. Tuy chưa biết cảnh vệ mạnh ở mảng nào nhưng nhìn thấy nó tiêu diệt Tôn Ngộ No từ xa nên gã nghĩ nó hẳn là thiên về linh tu. Trận pháp lại không quá lớn để di chuyển xa chiến. Tốt nhất để đánh với cảnh vệ chính là thể tu cận chiến nên Chân Tâm triệu tới một tên thể tu.

Từ cổng dịch chuyển bước ra là một sinh vật hình người cao lớn, cơ thịt góc cạnh nhìn như robot, màu da cổ đồng, ánh mắt to sắc sảo, lông mày dày. Sau lưng mọc ra thêm bốn cánh tay cơ bắp cuồn cuộn.

Tên thể tu cấp 450 được gọi đến ngay bên trong trận đồ. Cảnh vệ bất chấp kẻ nào chặn đường. Nó cứ thế tung ra một đấm nghe như trời gầm vào mặt tên cao thủ thể tu ngoài hành tinh.

Uỳnh…

Sóng khí tỏa ra khiến đất đá trên bề mặt Mặt Trăng bật gốc không ít. Tên thể tu chỉ nghiêng đầu một chút, cơ thể vẫn ở yên tại chỗ trên không trung. Tay nó chụp lấy và giữ chặt cánh tay của cảnh vệ. Hai tên giằng co.

Xem tình thế có vẻ hai bên ngang sức nhau.

Chân Tâm trừng mắt nhìn lại gã cao thủ thể tu khi tên này đầy sát khí liếc nhìn kẻ triệu hồi hắn đến là Chân Tâm. Có cảnh vệ dây dưa ở đó nên Chân Tâm chẳng chút lo sợ gì. Hắn chỉ gọi đến một tên ngang cơ cảnh vệ chính là muốn hai tên đánh ngang nhau khó ai hơn ai tạo cơ hội cho hắn có thời gian đi xử lý Nhiễm Nam.

“Ta bị kéo đến đây là do mi?”

“Hừ” Chân Tâm không thèm trả lời, hắn mặc kệ tên thể tu này, bay thẳng về phía tế đàn. Hắn gọi ra tên này để cản đường cảnh vệ. Bây giờ hắn chỉ quan tâm cái mạng Nhiễm Nam thôi.

Tên thể thu ngoài hành tinh buông tay cảnh vệ, chuyển người bay thật nhanh đuổi theo muốn bắt lại Chân Tâm. Tiếc rằng Chân Tâm đã tính toán chính xác về việc ưu tiên của Cảnh Vệ. Kẻ nào có sức mạnh cao hơn kẻ đó được Cảnh Vệ chiếu cố ưu tiên.

Tên cảnh vệ có thủ đoạn đánh xa của linh tu nhưng cơ thể hắn lại mạnh không thua gì thể tu nhờ vào tài liệu chế tạo. Thêm vào không sợ chết, không biết đau, không bị suy giảm lực chú ý. Vì vậy tên cao thủ thể tu vừa mới xoay người, một cú đấm cực mạnh của cảnh vệ đã đánh lên lưng gã. Kỳ này không chỉ là đấm chay mà còn tụ thêm linh lực. Một thủ đoạn mang sức mạnh hai hệ thống tu luyện được xuất ra bắt buộc tên thể tu phải chăm chú đối đãi. Đành tạm thời bỏ qua Chân Tâm.

Ầm… Uỳnh… Uỳnh…

Đấm va vào đấm. Cước va vào cước. Đầu cụng vào đầu. Sóng khí liên tục xuất hiện thổi cho cát bụi đất đá bay tứ tung. Cảnh vệ và tên thể tu cao thủ đánh nhau không dứt ra được. Còn may là cả hai đánh nhau phía trên trận đồ là chính. Sức mạnh phá hoại tàn dư ra ngoài bị năng lượng của trận đồ hấp thu và ngăn cản, nếu không chắc cả cái mặt trăng tròn đã bị chúng đánh cho thành quả trăng khuyết.

Tên thể tu cao thủ có vẻ mạnh hơn cảnh vệ một nấc nhưng cảnh vệ lại có trận pháp ủng hộ về cảm ứng và năng lượng từ xa. Tên cao thủ thể tu không thể đánh hạ được cảnh vệ. Thậm chí muốn dứt ra, chạy khỏi trận pháp cũng không làm được. Cứ bay ra xa là sẽ bị trận pháp sáng lên một cái đẩy hắn ngược về trận đồ. Lúc này đây cảnh giới bảo vệ đã nâng cao tới mức không chỉ mình Cảnh Vệ ra tay nữa mà trận pháp cũng tự động tiêu hao nhiều năng lượng hơn mở chức năng vây khốn địch nhân.

Bởi vì tên thể tu có năng lượng quá mạnh, nguy hại mà hắn có thể gây ra cho nơi này là cực lớn. Điều này kích thích cho trận pháp vận dụng đến cảnh giới tự vệ cao nhất. Tên thể tu bị trận pháp và cảnh vệ giữ chân quyết liệt để tiêu diệt cho bằng được.

Trong khi đó. Chân Tâm đầy sát khí bay lên tế đàn, đến gần tượng phật. Trong tầm mắt Chân Tâm, Nhiễm Nam đang bò ra mé khác của tượng phật với ý đồ bỏ trốn. Cái đầu Nhiễm Nam hoảng hốt quay lại nhìn Chân Tâm. Cơ thể của cậu chàng đã không còn là dạng cơ thể năng lượng nữa nhưng không đứng lên được mà phải bò lết.

“Ha ha ha… Nhiễm Nam, mày hèn đến thế rồi à? trốn? đã vậy còn bò lết để trốn. Ha ha ha… Thứ như mày, chết đi chắc Ni cũng không buồn tiếc gì đâu. Chết đi”

Chân Tâm ra tay là dứt khoát không khoan nhượng và dây dưa. Nơi này không biết còn có nguy hiểm gì khác không, hắn không muốn mạo hiểm ở đây lâu.

Ba quả Hỗn Nguyên Cầu ba thuộc tính băng, hỏa, lôi xuất hiện. Chân Tâm không tấn công Nhiễm Nam liền mà còn nén phép thuật mình nhỏ lại để khi bạo phát sẽ giảm phạm vi ảnh hưởng, chỉ tác động lên mỗi cơ thể Nhiễm Nam tránh va chạm với tượng phật hay tế đàn. Đây là hắn cẩn thận tránh cho mình tác động vào mấy thứ kỳ lạ của Thần Sư tộc mà tạo ra hậu quả không lường trước.

“A” Nhiễm Nam trợn mắt lên sợ hãi. Tay chân run rẩy, cậu quay đầu cố lết đi với hy vọng trốn thoát. Đáng tiếc Chân Tâm cách ku cậu không đến 100 mét, tốc độ phép thuật tấn công lại cực nhanh. Tránh thoát là điều không thể nào.

“Chân Tâm, Chân Tâm… tha cho tao… Á Á Á… a a a… hi hi hi” Nhiễm Nam la hét tuyệt vọng khiến Chân Tâm khoái chí. Mắt thấy Hỗn Nguyên Cầu bay đi sắp chạm vào cơ thể kẻ thù thì bỗng thấy tên mập nở nụ cười quỷ dị. Một cảm giác bất tường dâng lên trong lòng Chân Tâm.

Hỗn Nguyên Cầu đánh lên người Nhiễm Nam. Ánh sáng vàng phát ra rực rỡ, cơ thể Nhiễm Nam tan ra, đầu lâu cũng tan nát. Nhiễm Nam hoàn toàn bị Hỗn Nguyên Cầu hủy thi diệt tích…

ẦM. Nổ một tiếng vang khủng khiếp. Ánh sáng vàng phật tính tủa ra tứ tung khiến tóc tai Chân Tâm bay phần phật.

“Nhiễm Nam khốn kiếp” Chân Tâm giận dữ hét lên… Một uy áp mạnh khủng khiếp từ sau lưng hắn áp tới. Cơ thể hắn bị hung uy áp lên khiến cho nặng nề, tay chân cử động cũng khó khăn.

Nhiễm Nam chết, Chân Tâm sao lại tức giận?

Đó là vì…