“E hèm… Học viện cấm đánh nhau” The Father vội lên tiếng ngăn cản mâu thuẫn sắp bùng nổ.
“Bạn Nam…” Matcha cũng nhỏ nhẹ kéo tay Nhiễm Nam nói. Đối phương là cả một đám học viên cao cấp hàng thật giá thật, có thực lực mạnh mẽ. Đánh nhau sẽ không có lợi cho cậu ta.
“...” Nhiễm Nam liếc nhìn một vòng, nhìn thấy vô số ánh mắt hào hứng của bọn học viên đợi mình làm lỗi sẽ xong lên đì mình, chèn ép mình. Gắng dằn cơn giận dữ xuống. Cậu chàng lấy Bao Tay Trữ Vật từ trong Mệnh Tâm ra. Như là làm ảo thuật biến không thành có khiến không ít học viên kinh ngạc, thèm thuồng tham lam.
Không có thời gian tiêu hao ở đây!
“Được, muốn điểm X chứ gì? Thầy theo tôi” Nhiễm Nam gấp rút nói nhanh rồi bước ra khỏi phòng đấu trường thực tế ảo, đi ra ngoài sân đấu của đấu trường cao cấp.
Đám đồng đội của Lôi Ca còn muốn nói gì đó nhưng thấy Super Monkey cũng đã tò mò theo sau Nhiễm Nam thì đành ngậm miệng, cùng mọi người đi ra ngoài.
Chỉ thấy Nhiễm Nam đi đến chỗ rộng rãi, quay người lại nhìn tất cả học viên, giáo nhân vừa đi ra.
“Học viện có cho phép dùng tiền mua điểm X đúng không? Tỷ giá là 100 đô la mỹ đổi 1 điểm X đúng không? Bấy nhiêu đây đủ chưa” Nhiễm Nam thoáng không nỡ, có chút đau lòng, có chút nhớ nhung rồi lấy lại tinh thần, gằn giọng, nói.
Loảng xoảng…
Ầm rào rào…
Cả một khu vực của đấu trường cao cấp sáng lòa lên, vàng chóe lấp lánh…
“Quao” Matcha giật mình nhìn núi vàng cao hơn năm mươi sáu mươi mét rộng hơn trăm mét đồ sộ trước mắt. Hai mắt lóng la lóng lánh vì phản chiếu hình ảnh của mấy thứ trước mắt.
“Wow. S-hịt…” Không ít học viên hai mắt toàn là màu vàng, hết thấy đường.
Tên tu sĩ nào cũng giàu kinh khủng như vầy sao? Hay hắn là trường hợp cá biệt? Nguồn vàng này là từ đâu mà có. Số này mà tuồn ra thị trường thì chắc vàng thế giới mất từ 30 đến 40 phần trăm giá trị trở lên ngay.
Thằng này chui vào tâm trái đất khai thác vàng hay sao mà có nhiều thế? Đã vậy toàn là vàng thỏi đã qua đúc tạo chứ không phải vàng thô nữa?
Con mẹ nó, cái gì là đại gia? Tên dâm dục tu sĩ này mới là định nghĩa của đại gia a!
Đại Dâm Dục Gia tu sĩ! Em yêu anh chết mất!
Hàng chục em dị nhân sơ cấp hóng náo nhiệt đi xem trận đấu cược cuồng loạn hô lên trong lòng. Lấy hết số vàng này đổi thành điểm X, có cái phúc lợi nào của học viện mà mình không hưởng được chứ? Mua đứt một nửa học viện luôn cũng được. Hi hi he he hé hé…
“Đủ chưa? Hừ. Tôi có việc gấp, xong việc sẽ quay lại quyết toán tiền bạc rõ ràng với ban kỹ luật các người. Gặp lại sau” Nhiễm Nam không thèm đôi co nữa, đi trở vào phòng đấu trường ảo, ôm hết phần cược thắng của mình rồi quay trở ra, chạy thẳng khỏi đấu trường, cấp tốc đi đến cổng học viện.
‘Thoáng cái bỏ ra gần một phần ba số vàng dự tính để xây lâu đài tình ái với Ni. Rầu thúi ruột thúi gan a. Nhưng vì trợ giúp Niệm thoát thân, không thể không bỏ ra để tranh thủ thời gian được’ Nhiễm Nam vừa chạy vừa nghĩ.
Về phần hai người Pi Pi và Hỗn Thiến còn đang chiến đấu trong thực tế ảo thì để hỗ trợ Niệm thoát thân rồi quay về tính toán phần vật cược sau. Không sợ mất đi đâu. Nếu mà dám giở trò mình sẽ lôi bom nhiệt hạch ra đe dọa ngay. Hừ!
“Đợi đã. Ngươi làm gì có nhiều vàng như vậy? Đây chắc chắn là trá hình, vàng giả..” Một tên đồng đội của Lôi Ca lên tiếng được nửa chừng liền nuốt khan lời định nói xuống họng. Một ánh mắt khủng bố nhìn chằm vào hắn. Xung quanh hắn dường như đã chuyển đến thế giới khác. Vô số thây ma biển máu lượn lờ.
Nhiễm Nam dùng Giả Tượng lên tinh thần ý chí của tên này, đẩy hắn vào ảo giác địa ngục. Sau đó cậu chàng đi thẳng ra ngoài, không hề quanh co. Phải tranh thủ lúc đám nhận nhiệm vụ kia còn chạy tới khu hành chính nhận thẻ chứng nhận làm nhiệm vụ bên ngoài trường mà đi trước một bước tới chỗ Niệm.
Nhiễm Nam thậm chí còn muốn dùng tốc độ tối đa chạy đi nữa nhưng lại e ngại phạm quy học viện lại dẫn ra mấy tên cực mạnh đến cản đường nên đành dùng tốc độ tối đa của thể lực để chạy. Như một chiếc xe gắn máy chạy trong khuôn viên học viện. Khói bụi mọc sau đ*’t.
“Hộc hộc…” Tên vừa lên tiếng nghi vấn vàng giả lúc này mới tỉnh lại, sợ hãi thở phì phò..
Đây là kẻ địch của đội trưởng sao? Đáng sợ như vậy, hèn gì đại ca phải đầu tư cho bọn Rocket 3h đi thử. Tiếc là trong đội không có thành viên có dị năng giống Aliba và Small Tiny. Nếu không cũng không cần cậu ta tiêu hao nhiều tài sản như vậy.
Ai nấy nhìn hắn khó hiểu. Nhiễm Nam vừa làm gì tên này mà mặt hắn tái mét thế kia?
Cổng học viện cổ kính ruỳnh ruỳnh mở ra. Nhiễm Nam dậm nhẹ chân. Cả người phản trọng lực bay lên, bắn thẳng về phía Niệm đang bị Hao liên tục đánh ra tinh thần lực, ép nàng và Demon Monkey hiện thân.
---[1]---
Lùi một xíu thời không về lúc nữa đêm hôm qua. Khi mà Hao và Lôi Ca gặp nhau xong không bao lâu.
Niệm và Demon Monkey tàng hình, đi dạo khắp nơi trong học viện. Ngoại trừ một số nơi yêu cầu cấp quyền đặc biệt ra. Mọi chỗ khác trong hòn đảo bay X-Gen này, hai người điều đi xem qua một lượt.
“Phó Lão Chủ. Ông thấy nên đặt ở đâu?” Niệm hỏi.
“Lục Hồng Huấn nói thế nào? Lúc nãy rời khỏi học viện để báo cáo về cho cậu ta. Cậu ta có yêu cầu gì không?” Demon Monkey nói.
“Anh ta nói để con tự quyết định.”
“Con tự quyết định? Cậu ta là quân sư, trí óc tốt hơn con với ta nhiều mà không có gợi ý gì sao? Cậu ta có ý gì?” Demon Monkey ngạc nhiên. Theo ông ta nghĩ thì đã là quân sư, mấy chuyện có tính quyết định này nên ra lệnh cụ thể mới đúng chứ?
Lục Hồng Huấn đúng là quân sư nhưng anh ta không thể theo chân nhóm Nhiễm Nam tò tò được.
Tên trưởng nhóm vô trách nhiệm Nhiễm Nam làm ông chủ rảnh rang, hứng thú lên thành lập Công Ty Vệ Sĩ Đầu Gấu, Tổ Chức Sát Thủ “Thích Thì Làm :)” do Huỳnh Ni lập nên, tên mập còn thu về Nữ Hội xong rồi bỏ mặt hết cho anh ta quản lý.
Hiện tại Lục Hồng Huấn còn bận xây dựng trụ sở cho Học Viện Tu Tiên, nào là làm người quản lý cho nhóm nữ siêu anh hùng Miu Miu.
Ba đầu sáu tay cũng không thể lo hết được thì thời gian đâu mà phải làm bảo mẫu thêm cho dàn “harem” của cậu ta.