Mắt Caesar sáng như đèn pha, hú hai tiếng ôm chầm lấy Vu Cẩn: “Tiểu Vu, không uổng công ca thương cậu! Vẫn là cậu lo nghĩ cho ca nhất!”
Tá Y cách đó 2 cái boongke, hận không thể đập Caesar một báng súng.
Cũng may Vu Cẩn đã trải qua huấn luyện cường độ cao nên không bị siết bẹp, lắc lắc hai cái đứng thẳng trở lại.
Phó bản số 3 vẫn là “The Chariot”.
Tá Y đã trải qua 3 lá “The High Priestess”, “The Chariot”, “The Moon” nên vô cùng quen thuộc nội dung phó bản, vừa vào đã oanh tạc hướng đối diện như bắn cá.
Nhờ sự yểm trợ của Tá Y, Caesar ung dung chia súng với Vu Cẩn.
7 khẩu súng đều dùng cho cận chiến, chủ yếu là súng ngắn, còn lại là súng máy hạng nhẹ.
Caesar nhặt lên khẩu Mk5: “Khẩu này độ giật yếu, đùa chơi thì được.”
Khả năng kiểm soát độ giật của Vu Cẩn không ổn định, lập tức nói: “Tôi dùng!”
Caesar: “Đậu, khẩu này được! Shotgun chuyên dụng cho cảnh sát, chiến đấu trên đường phố thọc mỗi tên một phát, tốt hơn quân dụng tiêu chuẩn nhiều. Tiểu Vu cầm đi, dùng xong thì ném.”
Vu Cẩn vâng một tiếng cầm lấy.
Caesar: “M26! Súng phá cửa đây, cầm khẩu này thì già cũng hóa trẻ. Ca lấy khẩu này……”
Tá Y nhìn hai người không khác gì hai đứa nhóc đang chia kẹo cho nhau, thúc giục: “Caesar, cậu đừng có vứt não đi nữa, nhanh lên.”
Hai người nghe thấy giáo viên lớp mầm gọi, lập tức quay đầu lại.
Tá Y đột nhiên nghẹn họng.
Nhìn Tiểu Vu thật là ngoan ngoãn, mặt tròn nhỏ phớt hồng, hai mắt lấp la lấp lánh, dù đang ôm súng cũng không khiến người khác nổi lòng cảnh giác được.
Còn Caesar thì —— y như học sinh lưu ban hai mươi mấy năm, ngồi xổm trên mặt đất, gương mặt trưởng thành trải đời.
Bên kia, Caesar còn muốn đưa cho Vu Cẩn mấy lá Ẩn chính: “Tiểu Vu, tôi không cho cậu lá The World được, nó tiên đoán vợ có tin vui, chờ cậu tìm được đối tượng rồi tính, mấy lá khác thì cậu thoải mái chọn ——”
The Hanged Man, 1 lá The Hanged Man nữa, The Devil, The Fool.
* Lá The Devil: lá này các bạn tự search nhé, vì có hình vẽ khỏa thân nên sợ wp report
* Lá The Fool:
Tá Y chen vào: “Không có lá nào tốt cả, cậu cứ ôm lá The World của cậu đi. Súng đã chuẩn bị xong chưa.”
Caesar đắc ý giơ tay ra hiệu, cùng Vu Cẩn đứng lên: “Chờ đó, cối xay thịt Phantom Caesar online!”
Toàn đội Bạch Nguyệt Quang võ trang đầy đủ, tập hợp.
Vu Cẩn ôm súng tự động, nhận từ Văn Lân thêm một bộ kính bảo hộ, che dấu đồng tử sáng ngời dưới mắt kính màu trà, ngũ quan mềm mại tăng thêm mấy phần uy hiếp, khi nheo mắt ngắm bắn huyễn khốc quyến rũ.
Camera bên cạnh khẽ nhúc nhích, đi tới đi lui theo Vu Cẩn, không biết là đạo diễn cố ý hay người xem yêu cầu.
Caesar cười ha ha, một tay kéo ống kính lại gần hôn gió. Tá Y thấy vậy liền mắng: “Học thói xấu cướp ống kính ở đâu thế hả? Cậu giỏi rồi phải không?” Khóe miệng lại hơi nhếch lên, Văn Lân vui vẻ dựng ngón cái với Vu Cẩn. Tiểu đội cãi cọ ầm ĩ như chuẩn bị xuất phát đi dã ngoại.
Giây tiếp theo, theo tiếng ra lệnh của C vị Tá Y, bốn người như thú dữ hành động.
Lúc này cả trường đấu còn lại 92 tuyển thủ, trong phó bản “The Chariot” có 11 người.
Tá Y nhanh chóng diễn giải quy tắc phó bản: “The Chariot, phó bản kết hợp PVE (người chơi vs hoàn cảnh) và PVP (người chơi đối chiến). Kẻ mạnh đứng trên chiến xa, điều khiển 2 con sư tử 1 đen 1 trắng kéo xe, sư tử sẽ chạy theo hướng tiếng súng —— sư tử đen tấn công cực nhanh, phải luôn luôn giữ khoảng cách an toàn 3m, sư tử trắng tấn công theo AOE (phạm vi tính sát thương), chú ý phạm vi 90° trong vòng 4m. Điều kiện qua phó bản là loại 1/3 số người. Rõ chưa?”
3 người đồng thời đáp lại.
Tá Y: “Chú ý chiến thuật tránh né khi cận chiến, tôi cùng Văn Lân yểm trợ. Tiểu Vu cùng Caesar di chuyển mở đường, được rồi, lên.”
Trong phó bản 11 người hỗn chiến, nếu kết hợp đủ “Tấn công kép + ngắm bắn + trang bị hạng nặng” thì không khác gì “vua nổ(1)”, những người cố đấm ăn xôi bị Caesar tấn công cho rụt cả cổ, không ai dám coi thường mũi lao của tiểu đội này.
(1) vua nổ: đánh đôi joker trong trò poker
Caesar và Tá Y không tha cho người nổ súng lúc trước, hỏa lực đan xen không nghỉ 1 giây, tới khi Vu Cẩn bổ sung thành 3 tuyến hỏa lực, đối phương chính thức hết đường lui —— Tá Y nổ 1 phát, loại người này ngay rìa boongke.
“Xong 1 tên.” Caesar cười hắc hắc: “Tiểu Vu, cùng ca đến đối diện chơi mấy vòng đi!”
Vu Cẩn gật đầu, đồng tử tròn xoe sau lớp kính bảo hộ sáng lấp lánh.
Trong phòng, trừ Bạch Nguyệt Quang thì còn lại 6 người, chia lẻ tẻ vào 4 tiểu đội.
Bạch Nguyệt Quang tập hợp toàn đội lập tức trở thành mục tiêu chỉ trích, nhưng cả đám thực tập sinh lại không thể tạo áp lực lên bọn họ —— muốn đạt điều kiện qua cửa, loại bỏ tuyển thủ riêng lẻ dễ hơn loại Bạch Nguyệt Quang nhiều.
Ở phía xa, “Đội quân chinh phạt Bạch Nguyệt Quang” còn chưa thành hình đã nội chiến, xem vẻ mặt của Caesar như bị cướp mất miếng thịt: “Mau! Nhanh đi cướp đầu người!”
2 con sư tử robot nghe thấy tiếng súng, sống lưng đang bằng phẳng đột nhiên cong lên, kéo chiến xa không lao tới phía trước.
Caesar gào còn to hơn sư tử, hùng hổ bắn ra đạn chùm, phản lực tác động lên cơ bắp cuồn cuộn chỉ như gãi ngứa —— khoang cứu nạn bắn ra lần thứ 2.
Loại 2 người!
Shotgun có cỡ nòng lớn, đạn bay ra giống như đốt pháo, 2 con sư tử lập tức xoay sang Caesar.
Vu Cẩn hơi nhíu mày, nhanh chóng nấp vào boongke nhỏ hẹp phía bên phải, kéo giãn khoảng cách với Caesar, nấp xong lập tức bắn, vì cánh tay chống đỡ gần 60% sức mạnh nên hiện ra đường cong cơ bắp cực kỳ căng thẳng ——
Súng tự động bắn liên tiếp, phạm vi hỏa lực của vị trí tấn công thứ cấp rốt cuộc mở rộng, sư tử đang lao tới hướng Caesar bỗng chần chờ, kéo chiến xa nhìn Vu Cẩn đầy phẫn nộ.
Tá Y: “Hay lắm! Caesar E105, Văn Lân yểm trợ.”
Đạn chùm lại bắn ra lần nữa, Caesar dụ chiến xa rời khỏi phạm vi của Vu Cẩn. Phía xa có người nhân lúc hỗn loạn bắn tới, nhưng bị Tá Y ra tay trước một bước, dùng một phát súng ép đối phương nấp vào boongke không dám ngoi đầu ra nữa.
Văn Lân: “Súng S190 đã lắp xong.”
Đội hình mà 4 người tập luyện đã lâu cuối cùng cũng được bày ra.
Caesar không tiết kiệm đạn nữa, bắn ra như phóng tên lửa ở khoảng cách 50m, trong khi Tá Y ngắm bắn sẵn sàng tiếp viện.
Vu Cẩn đi theo bên cạnh Caesar hỗ trợ phòng thủ, luôn để ý những phát súng và hướng di chuyển của Caesar, tiếp thi kỹ năng thực chiến từ vị đột kích dự bị dày dạn kinh nghiệm của Bạch Nguyệt Quang này.
Caesar là điển hình của kiểu người “Biến cơn kích động thành nắm đấm”, chỉ cần Tá Y hô “Tấn công” một cái là sẽ hú hét xông lên cho đến khi nào không dậy nổi mới thôi, tiểu đội phối hợp trôi chảy chặt chẽ.
Não Vu Cẩn nhanh chóng chuyển động, đường đạn vẽ thành hình quạt phức tạp, tiếp theo bỗng nhiên ngộ ra.
Hỏa lực của Caesar trải ra theo vị trí ngắm bắn của Tá Y.
Hầu như mỗi lần thay đổi vị trí, Caesar đều nhìn tay bắn tỉa trước, kể cả trong tình huống khẩn cấp không thể quay đầu lại, Tá Y cũng sẽ nhanh chóng báo vị trí để thuận tiện cho Caesar phán đoán. Vu Cẩn hiểu ra, quyết định nhận nhiệm vụ báo cáo vị trí của Tá Y cho toàn đội.
Caesar dựng ngón cái với Vu Cẩn dù không quay đầu lại, Văn Lân cười tủm tỉm trao đổi ánh mắt với Tá Y.
Phút thứ 7, dưới hỏa lực dữ dội của Bạch Nguyệt Quang, vị thực tập sinh thứ 3 bị Văn Lân tiêu diệt.
Mọi người đều hài lòng với kết quả này, vị trí phụ trợ khó thăng cấp, hiện tại 4 người đã không còn nguy cơ bị hạ cấp nữa, giành điểm cho phụ trợ là quyết sách chỉ huy của Tá Y.
Phó bản 11 người chỉ còn lại 8 người, chỉ cần loại 1 người nữa là đạt điều kiện qua cửa.
Ngay khi Caesar muốn vọt ra bắn đám cá đối diện, Tá Y nhanh chóng ra lệnh: “Rút lui, đừng qua cửa.”
Caesar: “Cái gì?”
Tá Y trịnh trọng thu súng lại: “Chờ một lát, tôi lên chiến xa chơi chút đã. Trận trước đánh không đã, tên đổi bài kia chỉ việc ngồi trên xe xem cả đám bọn tôi vờn sư tử, mà cũng không có ai bắn trúng được.”
Vu Cẩn ngây ngẩn, trong đầu hiện lên dáng người cường tráng của lão đại khi điều khiển chiến xa, tim bỗng đập hơi nhanh.
Caesar thấy hứng thú: “Đậu, chơi vui vậy cơ à, để tôi leo lên trước! Ai đó yểm trợ cho tôi cái ——”
Tá Y: “Xếp hàng đi, chờ tôi xuống rồi cậu lên.”
Caesar ồn ào: “Đồ keo kiệt, hà hà tôi đang leo lên rồi……”
Tá Y: “Mẹ nó tôi mới là C vị, cậu xuống ngay cho tôi!”
Tá Y nhào lên, hai người vòng qua sư tử, 1 trước 1 sau bám lấy trục gỗ 2 bên chiến xa như hai con khỉ, nhưng chiến xa chỉ đủ chỗ cho 1 người. Caesar dùng lợi thế cơ bắp liều mạng nhảy lên trên, bị Tá Y dùng kỹ năng chiến đấu phong phú kéo lại. Hai con sư tử ở dưới giận dữ gầm lên, đối diện còn có tuyển thủ tranh thủ bắn tới ——
Văn Lân không thể không lên đạn, ép người công kích rút lui.
“Tiểu Vu,” Văn Lân cười ha ha nói: “Cậu muốn lên không, tôi đuổi bọn họ xuống dưới cho.”
Vu Cẩn hơi xấu hổ: “Muốn!”
Văn Lân ra dấu OK, dùng góc độ điệu nghệ bắn 2 phát.
Bên kia, Tá Y đang tức giận mắng Caesar: “Có vẻ hồi nhỏ cậu là chúa trùm cướp cầu trượt!” Caesar: “Sao anh biết?” Thình lình 2 viên đạn bay tới, Caesar bất đắc dĩ buông tay, Tá Y đang kéo chân hắn cũng ngã xuống dưới, hai người bịch bịch rơi trên mặt đất, chật vật né khỏi cú giẫm của sư tử.
Caesar: “Mẹ nó tên nào nổ súng đấy??”
Văn Lân thu súng lại: “Được rồi đó. Tiểu Vu mau lên đi!!”
Vu Cẩn nhún một cái nhảy lên càng xe, sàn chiến xa hạng nặng làm từ gỗ thô nguyên khúc đặt phía trên bánh xe, lên trên nữa là bậc thang, ngai vàng cao ngất, màn che tung bay và dây cương —— nhờ có kinh nghiệm nhiều năm học nhảy mà Vu Cẩn có khả năng cân bằng rất tốt, cú bật cuối cùng vừa vặn ngồi vào giữa ghế.
Tầm nhìn rộng hẳn!
Kéo dây cương điều khiển sư tử, chiến xa nhẹ nhàng tránh khỏi viên đạn bay tới từ phía xa.
Bên dưới, Caesar và Tá Y vẫn đang đánh nhau, Văn Lân ôm bụng cười ở sau boongke, một loạt camera bay vòng quanh cả đội Bạch Nguyệt Quang ——
Mặt tròn nhỏ của Vu Cẩn đỏ ửng, mồ hôi phủ trên gương mặt tạo lên một tầng sáng lấp lánh, mi mắt cong cong.
Trường quay Crowson Show, Ứng Tương Tương thoải mái cười to: “A, tuổi trẻ.”
Huyết Cáp cảm khái: “Đúng vậy, nhớ hồi chúng ta còn trẻ ——”
Ứng Tương Tương vỗ bàn một cái, giận dữ: “Ai là ‘chúng ta’ với anh?! Tôi năm nay mới 17 thôi!”
Huyết Cáp sửng sốt: “Không phải trên tư liệu của cố vấn Ứng ghi sinh năm 2983, năm nay là năm 3018——”
Đạo diễn dứt khoát tắt mic của ông, làn đạn đều là “66666 thẳng nam ngu ngốc”, Ứng Tương Tương oán hận bổ sung: “Xin lỗi đi, tôi mãi mãi 17 tuổi, năm nay nhỏ hơn Tiểu Vu 2 tuổi, sang năm nhỏ hơn cậu ấy 3 tuổi.”
Crowson Show, phó bản “The Chariot”.
Caesar hài lòng nhảy xuống khỏi chiến xa, loại 1 người cuối cùng, thuận lợi qua phó bản.
Lúc này đa số tuyển thủ đều đã đổi lá bài nên không còn lá nào rơi xuống sau khi khoang cứu nạn bắn ra nữa, chỉ có trang bị và bản đồ. Trong 3 người bị loại, trùng hợp có 1 tấm bản đồ, nhưng nội dung lại giống 2 tấm mà tiểu đội đã có.
Tá Y hơi nhíu mày, đưa bản đồ cho bộ não Vu Cẩn xử lý.
Nhìn hình vẽ trong tấm da dê từ trên xuống và bài thánh ca dành cho thần Hermes, không cung cấp thêm manh mối nào. Vu Cẩn cúi đầu nhìn lại, trầm ngâm suy nghĩ.
Tá Y: “Thế nào?”
Vu Cẩn thấp giọng nói: “Tôi nghĩ tới quân số trong phó bản. Bây giờ còn 62 tuyển thủ sống sót, 10 lá bài, trung bình mỗi phó bản chỉ có 6 người. Nếu chúng ta tiến vào phó bản 6 người có tỉ lệ đào thải 1/2 —— cần phải loại 3 người, phải giảm quân số tiểu đội mới có thể qua cửa.”
Tá Y ngộ ra: “Ý của Tiểu Vu là quân số càng ít, đội di chuyển cùng nhau càng nguy hiểm hả?”
Vu Cẩn gật đầu: “Tốt nhất là chia làm 2 đội.”
Tá Y nhanh chóng sắp xếp: “Văn Lân đi cùng tôi, Caesar thiếu một bộ não.”
Caesar đắc ý bước đi, không cho đó là sỉ nhục mà là quang vinh.
Trong hành lang tối tăm, mọi người thấp giọng bàn bạc đường đi. Phó bản số 4, số 5 đại diện cho “quá khứ”, phó bản từ 1~3 là “bước ngoặt”, số 6 đại diện cho “tương lai”.
Hành lang uốn lượn, ánh lửa trên đỉnh chóp hơi rung động, kéo dài bóng của từng người.
Trong thời hạn chuẩn bị chiến đấu dài nhất, 4 người vác súng cùng nhau mò mẫm, nhưng vẫn không tìm thấy cửa vào phó bản số 6. Nói cách khác, dựa theo ý nghĩa bài trận, trái tim, nhà giam, sợ hãi và vận mệnh từ số 7~10 không liên kết với 3 lá “bước ngoặt”.
Phía sau, hình như Caesar đang lẩm bẩm gì đó, Vu Cẩn thì thảo luận với Tá Y: “Dựa vào ý nghĩa lá bài, lá 1~6 phân tích vấn đề bản thân, lá 7~10 đi tìm nguồn gốc nội tâm.”
Tá Y nhìn vào bản đồ: “Hay là số 7 liên kết với số 6?”
Vu Cẩn cố gắng nhớ lại: “Trong tiết tiên đoán lúc trước, chiêm tinh sư giúp rất nhiều học viên tính bài. Đều bắt đầu từ dòng thời gian, tiếp theo là phân tích vấn đề, rồi quay lại ‘trái tim’, mở rộng ra vận mệnh. Nếu Hiệp hội chiêm tinh Chòm Nhân Mã kế thừa loại hình này, rất có thể sau ‘quá khứ’ và ‘bước ngoặt’, số 6 ‘tương lai’ sẽ dẫn tới số 7.”
Tá Y: “Vậy, bọn tôi vào phó bản số 6 nhé?”
Vu Cẩn quyết định: “Để tôi và Caesar vào.”
Đảm bảo C vị của đội là một trong những chiến thuật quan trọng nhất trong show thoát hiểm.
Tá Y không phản đối, vỗ vỗ vai cậu: “Bọn tôi chờ ở ngoài. Nếu tình hình nguy cấp sẽ để 1 người vào, không cần quan tâm giảm quân số, chi viện trước đã.”
Thương lượng xong, Caesar bỗng nói: “Có phải hành lang nóng hơn không?”
Vu Cẩn ngẩng đầu, tượng thần Hermes sáng hơn lúc trước, lò lửa vẫn chưa được đốt, nhưng ngọn lửa vòng đi vòng lại đã mạnh hơn.
Vu Cẩn nhớ rõ trước phó bản vừa rồi —— ngọn lửa nhỏ dần dần hợp lại với một cụm lửa nhỏ khác, lúc này lại chỉ có một cụm, giống như được rót vào một sức mạnh nào đó, cháy mạnh mẽ phía trên đầu tượng thần, sáng chói. Chỉ là ngay trước khi sắp rơi vào lò lửa lại bị gió mạnh thổi tắt.
“Phải nhanh chóng tìm được bản đồ manh mối thứ 3.” Vu Cẩn nheo mắt nói: “Lò lửa sắp được đốt lên.”
Cậu dừng lại một chút: “Hiến tế. Có lẽ sắp bắt đầu hiến tế rồi.”