Sói Già Và Cừu Non: Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 36: Bí mật động trời



Chỉ còn vài ngày nữa là đến thời hạn mà lão Vĩnh Hà đưa ra nhưng Quang Minh vẫn chưa tìm ra cách. Hắn suy đi tính lại, Lệ Linh bây giờ dám đứng ngang hàng và lớn tiếng với hắn cũng chỉ vì cô đang được người từng là anh em của hắn chống lưng. Vậy chỉ cần mất chỗ chống lưng thì cô sẽ nằm trọn trong vòng khống chế của hắn. Chính vì thế phi vụ lần này nhất định phải lôi kéo Tấn Phong tham gia nếu không được thì phải tính kế.

Quang Minh bàn bạc trước với lão về kế hoạch lần này, không ngoài dự đoán cái gì có lợi hắn liền lập tức đồng ý.

Lão Vĩnh Hà là hồ ly tu luyện nhiều năm nên thành tinh, lão ta vừa nghe xong những Quang Minh vừa nói trong lòng liền có toan tính. ;Lão ta đoán chắc sau lần này giữa Quang Minh và Tấn Phong một chút niệm tình xưa nghĩa cũ cũng không còn nữa. Lão ta chẳng yêu thích gì Lệ Linh nhưng nếu cô có thể khiến cho hai người đàn ông trở thành kẻ thù mãi mãi thì lão chính là kẻ hưởng lợi nhiều nhất vậy tội gì lại không dùng đến.

Lão ta quất mạnh một cái, quả bóng golf bay thật xa, cú đánh tuyệt đẹp khiến lão rất hài lòng. Đám đàn em xung quanh vỗ tay rơm rã, những kiều nữ chân dài đi cùng không ngừng suýt xoa, nịnh bợ khiến lão ta một bước lên tiên. Tâm trạng của lão hôm nay rất tốt nên làm gì cũng thuận lợi.

Ở một diễn biến khác, Tấn Phong sau khi nhận được điện thoại của đàn em thân cận liền tức giận, vội vã lái xe đi ngay. Trên đường hắn không ngừng chửi thề mà người được nhắc đến nhiều nhất không ai khác chính là Quang Minh.

Quang Minh đã quá hiểu tính khí nóng nảy của Tấn Phong nên đã bắt ghế đợi sẵn chỉ cần chờ hắn đến.

Chiếc xe vừa phanh gấp trước cửa, Tấn Phong không màng đến những lời chào hỏi của đàn em liền sấn sổ bước vào trong. Quang Minh ra hiệu cho tất cả ra ngoài để hai người cùng nói chuyện.

Không đợi Quang Minh cất lời Tấn Phong liền chất vấn.

“Tôi đã nói rất rõ rồi chúng ta từ nay đường ai nấy đi, việc ai nấy làm sao anh lại còn lôi tôi vào trong chuyện này nữa?”

Quang Minh rất bình tĩnh đáp lại.

“Tôi biết chú giận tôi vì chuyện cũ nhưng chúng ta gắn bó bao năm vào sinh ra tử, tôi có phi vụ hời thế này không thể không để phần chú. Hơn nữa trong vụ làm ăn này đối với chú chỉ có lợi không có hại.”

Hắn dừng lại rồi chậm rãi nói những lời rất hợp lòng người.

“Lão Vĩnh Hà từ trước đến nay đều luôn nhắm đến chúng ta, ngay từ đầu lão ta đã biết quá nhiều chuyện về chúng ta nếu lần này chúng ta từ chối e là sẽ đắc tội với lão. Nếu điều đó xảy ra thật chú có biết hậu quả thế nào không?”

Tấn Phong chùng lại bưởi hắn biết kể từ khi đặt chân vào con đường này thì chỉ có thể đi tiếp không thể dừng lại. Nhưng trước đây là vì hắn không còn sự lựa chọn nào khác trước những bất công và cạm bẫy của cuộc. Giờ hắn đã tìm được người mình yêu, tìm được lẽ sống nên thật lòng chỉ muốn thoát khỏi cái thế giới dơ bẩn này thôi.

“Chẳng phải nếu không có tôi anh vẫn tự làm được sao? Tôi không cần bất cứ lợi ích nào từ việc này cả. Tôi sẽ rời đi vì thế từ nay đừng tìm tôi nữa.”

Quang Minh nghe thế liền lớn giận, hắn nói như quát.

“Chú chưa hiểu vấn đề nữa sao? Tất cả mọi chuyện đều do cô ta mà ra. lão Vĩnh Hà đã để mắt đến cô ta ngày nào chú còn vương vấn cô ta ngày đó chú còn phải gặp nguy hiểm có thể sẽ mất mạng đấy.”

Tấn Phong cũng không nhượng bộ mà đáp trả đanh thép.

“Chúng tôi yêu nhau, lão ta có quyền gì mà chia cắt. Nếu hắn cứ ép tôi vào đường cùng thì tôi cũng sẽ không để yên đâu.”

Quang Minh tiến lại gần hơn chút nữa, ánh mắt mưu mô dò xét tâm tư của Tấn Phong.

“Nếu chú muốn thoát khỏi sự khống chế của lão thì chỉ còn cách phối hợp với tôi diễn thật tốt vở kịch này. Sau khi hạ được lão ta, chú có thể sống tiếp những ngày tháng an yên bên người mình yêu. Tôi hứa sẽ để chú đi sau khi mọi chuyện kết thúc.”

Tấn Phong dường như đã hiểu ra điều gì nên cơn nóng giận tạm thời dằn xuống.

Ngay lúc này, Quang Minh hiểu ra rằng kế hoạch của hắn bước đầu đã thành công. Hắn ghé sát tai rồi thầm thì với Tấn Phong điều gì đó chỉ có hai người biết.