Sói Săn Mồi

Chương 447: Tái ngộ (4)



……. Cổ Mộ phái một đình viện….

“Kim Xà Bà Bà, hai năm trước từ chỗ Bất Tử Lão Nhân bà đã đem đi hai cô bé, bà vẫn nhớ chứ?”

Ga-In trực tiếp đi vào vấn đề, nàng nhìn đến Kim Xà Bà Bà hỏi.

“Đương nhiên, đó cũng là một cuộc gặp vô tình khi ta đến Thập Lục Tháp, Nhị trưởng lão đã tặng hai cô bé cho ta.” Kim Xà Bà Bà lạnh nhạt đáp.

“Bất Tử Lão Nhân không còn là Nhị trưởng lão thập lục tháp, Chấp Pháp trưởng lão đang nghi ngờ lão già này có thể dính líu đến các thế lực bên ngoài, thân phận hai cô bé kia bà có biết không?”

Ga-In hai mắt không rời khỏi khuôn mặt Kim Xà Bà Bà, Long từ sớm đã muốn đến Cổ Mộ đưa Thảo cùng Quỳnh Anh về nhưng vẫn chưa phải thời điểm tốt nhất, thân phận hắn một khi bại lộ nhất định sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục nên phải làm từng bước một không được nôn nóng.
“Lão thân có hỏi nhưng Nhị.. à không Bất Tử Lão Nhân không nói, vì lão khi ấy có lời đồng thời hai cô bé thật hợp tu luyện võ công phái ta nên lão thân đã thu nhận, Chấp Pháp trưởng lão thật là nghi ngờ đến Thảo nhi cùng Anh nhi?” Kim Xà Bà Bà nghi hoặc hỏi, mụ thật ưng ý hai cô bé này.

Cơ mặt của Ga-In giãn ra phần nào vì nàng tin Kim Xà Bà Bà thật không biết lai lịch của Thảo cùng Quỳnh Anh, đơn giản mụ không có lý do gì phải che đậy hai nàng để rồi mang tới tai ương cho Cổ Mộ, Bất Tử Lão Nhân ắt hẳn cũng không dám nói ra vì cử động của lão ngày ấy chẳng khác nào qua mặt Độc Cô Cầu Bại như vậy mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn.

“Ta muốn gặp hai cô bé để chứng thực vài điều, có thể chứ?” Ga-In nói.

“Dĩ nhiên, Cổ Mộ luôn sẵn lòng hợp tác với Chấp Pháp trưởng lão.”
Lần này không cần đến Kim Xà Bà Bà Mà Kim Dương Lão Nhân cười nói.

“Vậy thì phiền hai vị dẫn đường.” Ga-In gật gù đáp, rất nhanh nàng được tiến dẫn vào Cổ Mộ nội môn bên trong.

………………

……...

…. Bắc Kinh.

Cuối năm, đông đến mang theo gió lạnh cùng băng tuyết phủ kín bầu trời làm cho đường phố vắng bóng người qua lại.

Nửa đêm….

……… Sân bay Bắc Kinh.

Tuyết rơi làm sân bay gần như tê liệt, khách khứa nằm chờ la liệt trong sân bay, đến nửa đêm khi mưa tuyết vơi bớt cũng là thời điểm sân bay Bắc Kinh đón nhận những chiếc máy bay đầu tiên trong ngày.

“Khốn kiếp! Hệ thống camera mới lắp đặt gặp sự cố, mau gọi người.”.

Trong nhà điều hành, sĩ quan trưởng đảm nhiệm bộ phận giám sát camera vội gào lên trong bộ đàm, sân bay kể từ sau khi bị khủng bố lần trước đã tăng cường an ninh nghiêm ngặt với những hệ thống tiên tiến nhất nhưng đêm nay lại xảy ra sự cố.
“Hệ thống điện gặp sự cố không loại trừ có kẻ phá hoại, bên điện lực báo nhân viên của họ nhanh nhất một tiếng nữa mới có thể có mặt.”

Trong bộ đàm vang lên tiếng đáp lại của bộ phận kỹ thuật khiến tên sĩ quan trưởng tức điên nhưng không có biện pháp giải quyết, camera dù tối tân đến đâu cũng cần phải có điện mới hoạt động được.

“Liên lạc với phía cảnh sát, bảo với họ sân bay đang bị tấn công”

Tên sĩ quan trưởng là một kẻ thông minh, nếu xảy ra chuyện thì hắn là người bị lôi đầu ra trước tiên nên bất chấp kiếm cớ điều động cảnh sát đến, có chuyện thì cũng không đến phiên hắn chịu tội còn không thì cũng bị vài tiếng la rầy của cấp trên, chính vì thế hắn nhanh chóng phát ra mệnh lệnh.

……….

Tổng Cục An Ninh Bắc Kinh….

… Văn phòng Tổng Cục trưởng.
“Chụt… chụt… chụt…”

“Cục trưởng, bên phía cảnh sát báo là sân bay hệ thống camera bị ngắt, nghi là có kẻ phá hoại nên yêu cầu cảnh sát hỗ trợ.”

Trước bàn cục trưởng, một nữ sĩ quan báo cáo nhưng lạ thay lại không có tiếng đáp lại, ngạc nhiên nữ sĩ quan kia cũng không lấy làm lạ vì đơn giản là Tổng cục trưởng Võ Hiền Nhu đang bận dùng miệng thỏa mãn một nam nhân đang ngồi trên chính chiếc ghế tổng cục trưởng của nàng.

“Bảo bên cảnh sát phái vài người tới xem xét là được, không cần điều động đến lực lượng đặc biệt.”

Như thể toàn bộ đều nằm trong kế hoạch, gã đàn ông kia ra lệnh trong khi tay đã ghì chặt đầu nữ tổng cục trưởng vào hạ bộ mình để con c*c của hắn có thể tộng sâu nhất vào miêng nàng mà nắc.

“Vâng”

Viên nữ sĩ quan gật đầu hiểu ý rồi rời đi mà không cần đến sự chấp nhận của Võ Hiền Nhu.
“Ọt… Ọt… Ọt…”

“Ahhh… cái miệng nhỏ của em thật làm ta sướng khoái… nuốt sạch đi….”

Lại qua vài nhịp nắc, gã đàn ông đã đi đến giới hạn, hắn rùng mình phóng tinh vào miệng nhỏ của nữ nhân một cách sướng khoái, nếu Xuyên ở đây ắt hẳn sẽ bất ngờ vì đồng bạn của hắn là Độc Sĩ không ngờ còn có lúc như thế này… phải… gã đàn ông mà Võ Hiền Nhu cam nguyện phục vụ chính là Độc Sĩ.

“Ực… ực…”

Ngoan ngoãn nuốt toàn bộ tϊиɦ ɖϊƈh͙ của Độc Sĩ, Võ Hiền Nhu còn cẩn thận làm sạch khúc thịt của nam nhân rồi mới căn chỉnh lại quần áo cùng đầu tóc vốn đã bị cởi ra quá nửa.

“Sân bay sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”

Trở lại làm một vị Tổng Cục Trưởng , Võ Hiền Nhu nhìn đến Độc Sĩ lên tiếng hỏi dù biết sẽ không nhận được câu trả lời, nhặt được mạng nhỏ trong cái ngày đen tối đó nhưng cũng chính từ lúc đó nàng trở thành đồ chơi của gã đàn ông này, nàng không biết vì sao hắn nhìn trúng mình, có thể là vì thứ quỷ dị trong người nàng…
Một hơi từ Cảnh Sát Trưởng lên Tổng Cục Trưởng tổng cục an ninh, Võ Hiền Nhu ngoài một số việc có thể tự quyết ngoài ra toàn bộ đều phải nghe lệnh của người khác thông qua ba nữ sĩ quan cấp dưới, đáng buồn cười là trong bốn người ở cái văn phòng tổng cục trưởng này thì người phải nghe lời lại là vị Tổng Cục Trưởng.

“Yên tâm đi, sân bay sẽ không có chuyện gì.” Độc Sĩ cười nói khiến Võ Hiền Nhu kinh ngạc, hắn chưa bao giờ trả lời nàng những vấn đề như vậy,

…………….Chương 489... 490: Vô Cực Chân Khí (P10...11)

“Loạn!”

Chỉ một từ nhưng cũng là đủ để miêu tả tình cảnh giang hồ Trung Hoa lúc này, mất đi nguồn tài nguyên đến từ Nội Mông Cổ khiến các thế lực gần như phát điên mà phái đại lượng cao thủ đến thảo nguyên rộng lớn để điều tra tung tích kẻ nào to gan lớn mật đến vậy và lại một lần nữa hai chữ Tà Tôn khiến giang hồ khϊếp đảm, một chữ Tà được viết bằng máu của hàng nghìn tính mạng trên mặt đất báo hiệu cho thời đại loạn thế sắp sửa bắt đầu.
Long thạch đã được chuyển đi hết nhưng hàng dài những đống sắt vụn đang bốc cháy mà chỉ mới ngày trước thôi còn là những chiếc siêu tăng hay siêu trực thăng cũng đủ để kẻ nào nhìn vào cũng phải rùng mình, tuy nói vũ khí hiện đại trước mặt cao thủ chân chính không có bao nhiêu uy hϊếp nhưng để có thể tiêu diệt một lực lượng quân đội hùng hậu cùng vũ khí tối tân một cách gọn ghẻ như vậy là chuyện rất rất khó làm được.

Tuy nhiên sau lần thứ ba xuất thủ thì hình ảnh của Tà Tôn cũng bị phát giác nhờ những thước phim cuối cùng mà thiết giáp cùng trực thăng truyền về Bộ chỉ huy... một thân tử y tà dị, một cây kiếm hừng hực tử hỏa, một khuôn mặt lạnh lùng coi thường chúng sinh… Ma Ảnh hình ảnh rất nhanh lan truyền đến tay các thế lực lớn nhỏ, dù ai ai cũng hận hắn thấu xương nhưng không thể không khâm phục độ điên cùng thực lực của hắn.
……...

“Có hai kẻ ra tay, kẻ xuất thủ với nhóm xe quân sự là Tà Tôn còn kẻ xuất thủ ở đây là một người khác có thực lực cực cường, hai vị đại lão Tôn Sứ sợ rằng cũng lành ít dữ nhiều, từ những gì còn sót lại minh chứng cho việc nơi đây còn xảy ra một trận đại chiến giữa hai vị tuyệt đỉnh cao thủ thậm chí còn vượt qua cảnh giới thập nhất cấp, xem ra còn có kẻ khác nhúng tay vào chuyện này.”

Tại mảnh chiến trường thứ hai và cũng là khốc liệt hơn nhiều chỗ đoàn xe quân sự là nơi tụ hội của những thế lực đỉnh cấp trên giang hồ, Tôn Thượng sau hồi lâu dùng cường đại tu vi cảm nhận lấy khí tức lưu lại trong không gian thì ngưng trọng nói, hắn cũng chỉ là suy đoán vì thi thể toàn bộ đã bốc hơi.

So với việc đánh mất một lượng long thạch không nhỏ thì các thế lực đỉnh tiêm còn lo lắng về một tồn tại có thể nhẹ nhàng diệt sát thập nhất cấp cùng hàng nghìn tên Cường Giả hơn.
“A di đà phật, Thiếu Lâm gần đây gặp phải khó khăn nên lần này không thể phái võ tăng góp sức cùng làm bần tăng hổ thẹn không thôi.”

Vô Danh Thánh Tăng cũng đến, lão chắp tay trước đám cao thủ Thập Lục Tháp cùng các đại thế lực nói đầy ý tứ tự trách nhưng trong thâm tâm lại vui mừng hết cỡ, Thiếu Lâm gần đây tổn thất không nhỏ mà giang hồ hiện tại lại xuất hiện nhiều tôn sát thần như vậy thật là trời giúp Thiếu lâm mà.

“Vô Danh tiền bối ý tứ thật trùng hợp với Võ Đang ta, hiện tại Võ Đang cao thủ không nhiều nên không thể chi viện cho đoàn vận chuyển thật là đáng tiếc…”

Trương Tam Phong lần này cũng đến với tư cách là người đứng đầu Võ Đang, tuy ở chỗ này chạm mặt Thiếu Lâm Tự nhưng lão cũng không một chút lo lắng, ai cũng biết đằng sau Võ Đang là kẻ nào. Chuyện cướp đoàn vận chuyển từ Nội Mông Cổ quá hệ trọng nên chỉ có Long và thân tín hắn biết đến.
“Các ngươi khỏi phải đứng chỗ này khóc than, Thập Lục Tháp ta tổn thất hai vị đại lão Tôn Sứ cùng năm tên tôn giả nên chuyện này không thể bỏ qua, chúng ta nhất định sẽ điều tra đến cùng và mong rằng các vị có thể toàn lực hiệp trợ Thập Lục Tháp truy tung Tà Tôn cùng đồng bọn.” Tôn Thượng khoác tay nói.

“Đại nhân nói là điều đương nhiên, hiện tại đã có hình ảnh của Tà Tôn tin chắc không lâu sẽ tìm ra được tung tích của hắn tuy nhiên lão hủ có điều muốn nói… chúng ta ở đây đều có lòng muốn truy tìm Tà Tôn, vấn đề là ngoài Thập Lục Tháp cùng Thiếu Lâm thì còn lại chúng ta ở đây đều vô phương đối phó với hắn thậm chí là rất có thể bị hắn cùng đồng bọn phản sát ngược trở lại, chính vì vậy lão hủ đề xuất chúng ta cần suy tính thật kỹ biện pháp đối phó cũng như hỗ trợ lẫn nhau khi truy tìm tung tích những tồn tại nguy hiểm này.” Hoa Sơn phái một lão giả già nua lên tiếng cảnh tỉnh.
“Chuyện này các ngươi hoàn toàn yên tâm, việc tru diệt ma đầu thì đích thân Thập Lục Tháp sẽ đích thân ra tay còn các ngươi chỉ cần tìm ra tung tích của hắn là đủ.”

Tôn Thượng cười lạnh nói, hắn thừa hiểu đám người này mưu tính điều gì, cho dù có không ít thế lực tổn thất cao thủ trong chuyến hộ tống này nhưng cũng không ảnh hưởng đến căn cơ của chúng và chúng thật tình nguyện bỏ qua báo thù để nhìn Thập Lục Tháp tổn hại nặng nề hơn.

“Vậy thì chúng ta yên tâm rồi!” Đám cao tầng các thế lực trăm miệng một lời chắp tay nói, kẻ nào cũng có suy nghĩ cho riêng mình, loạn thế sẽ mang đến vô tận chết chóc nhưng cũng mang đến vô tận cơ hội cho những kẻ thức thời.

“Chuyện gì xảy ra?”

Đúng lúc này một giọng nói truyền đến làm toàn bộ võ giả đưa mắt nhìn tới kẻ vừa xuất hiện, chính là Chấp Pháp trưởng lão đương nhiệm - Ngụy Siêu.
“Bái kiến Chấp pháp đại nhân!” Một vài thế lực ngay lập tức hành lễ chào hỏi, dĩ nhiên Thiếu Lâm Tự cùng vây cánh lại dửng dưng một mặt rồi.

Nhìn thấy kẻ xuất hiện, Vô Danh lão tăng khuôn mặt già nua co rút lại khi nghĩ đến tình cảnh nhục nhã ngày đó, đến tận gần đây nhờ có Khổng gia gia chủ - Khổng Quân trợ giúp thì lão mới có thể tỉnh lại được và nó sẽ là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời lão.

Tôn Thượng cũng ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của Ma Tôn, sau Hồng Môn Yến hắn cứ tưởng tên này trọng thương phải mất đến vài ba tháng mới hồi phục lại được vậy mà giờ đã sinh long hoạt hổ vô cùng khỏe mạnh và thậm chí Tôn Thượng còn cảm giác được khí tức của Ma Tôn mạnh mẽ hơn trước nhiều lắm, chẳng lẽ Phượng Chi Huyết lại có tác dụng to lớn đến vậy sao?
“Ngụy Siêu, ta nghe nói ngươi gần đây bị thương nhưng coi bộ mọi chuyện đã ổn?” Tôn Thượng cười nhạt nói khiến đám võ giả kinh nghi, kẻ nào có thể làm Ma Tôn bị thương đây.

“Đa tạ Bạch Phong huynh đã hỏi thăm, Ngụy mỗ tuy chỉ có một chút thực lực nhưng cũng không dễ bị một vài tên a miêu a cẩu đả thương, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra tại đây ?”

Long cười đáp và hiện tại đám võ giả xung quanh nếu không phải loại não tàn thì đều nhận ra Ma Tôn cùng Tôn Thượng là có xung đột với nhau nhưng cũng không có gì lạ, Thập Lục Tháp khác hẳn các thế lực khác ở chỗ võ giả bên trong có thể tùy ý tranh đấu, chỉ cần ngươi có thực lực thì mọi thứ ngươi đều có thể dành lấy và đương nhiên phải tuân theo những quy tắc nhất định.

“Đại nhân là thế này…” Không để chủ nhân phải hỏi một lần nữa, Trương Tam Phong ngay lập tức tiến đến giải thích một phen...
“Giang hồ vậy mà lại xuất hiện loại cao thủ bậc này? Liệu có phải là do lão quái vật nào ra tay hay không?”

Long âm trầm suy đoán nhận được rất nhiều cái gật đầu đồng tình, đạt đến cảnh giới thập nhị cấp xưa này trừ những tuyệt thế thiên tài thì đều là những lão quái vật bất tử.

“Cho dù là kẻ nào đi nữa cũng sẽ có liên quan đến Tà Tôn, chỉ cần tìm ra hắn thì có thể hốt sạch đám đồng bọn của hắn, không cần biết là ai và sau lưng chúng là thế lực nào, dám diệt sát võ giả Thập Lục Tháp đều phải trả một cái giá thật đắt.”

Tôn Thượng dõng dạc nói và nhận được vô vàn ánh mắt sùng bái của đám Tôn giả xung quanh.

“Hay lắm, Bạch huynh nói chí phải có điều dường như Thập Lục Tháp tổng bộ quá ít việc nên Tôn giả có thể rảnh rỗi đến tham dự chuyện trong giang hồ thì phải?” Long gật gù đồng tình với lời Bạch Phong nhưng ngay sau đó cười lạnh nói.
“Ngụy Siêu ngươi không cần móc mỉa ta, Tôn giả chúng ta tổn thất đến năm người trong chuyện lần này nên đích thân ta phải đến tìm hiểu thực hư cũng không có gì là lạ, còn ngươi thân là Chấp Pháp trưởng lão lại suốt ngày trái ôm phải ấp nữ nhân để đến bây giờ mới xuất hiện thật là nỗi mất mặt của Thập Lục Tháp ta.” Tôn Thượng cười gằn.

“Bạch huynh nói có lý nhưng bản tọa vẫn là Chấp Pháp trưởng lão còn huynh xét cho cùng chỉ là một tên tôn giả, nếu huynh cho rằng bản thân mình có đủ năng lực để đảm nhiệm vị trí này thì có thể tự đề bạt mình lên các vị bề trên còn hiện tại có thể cút về được rồi ?” Long nhếch mép nói, mối thù tại yến tiệc cách đây không lâu sao hắn có thể quên được.

“Ngươi…”

Bị trắng trợn sỉ nhục ngay trước mặt đông đảo võ giả giang hồ khiến Bạch Phong tức giận tột độ thậm chí hắn đã nghĩ đến chuyện bộc phát tu vi diệt sát thằng chó chết này cũng hết thảy những kẻ có mặt nhưng lý trí lại cản hắn lại vì không ai đảm bảo sẽ không có dị biến phát sinh.
“Đi!”

Không thể đánh, ở lại thì càng thêm mất mặt nên Bạch Phong quát lớn một tiếng rồi thân hình biến mất, đám tôn giả theo đó nhanh chóng rời khỏi.

“Khặc khặc… Vô Danh lão tăng đã lâu không gặp vẫn khỏe chứ?” Đám ruồi nhặng đã đi, Long tiếp tục hướng đến mục tiêu kế tiếp là Thiếu Lâm Tự.

“A di đà phật, bần tăng nhờ ơn phật tổ vẫn bình an vô sự, Thiếu Lâm sự vụ bộn bề nên bần tăng mạn phép cáo từ trước.” Vô Danh Thánh Tăng biết miệng lưỡi của Ma Tôn lợi hại nên kiếm cớ rút lui và không đợi Long đáp lời thì thân ảnh của lão cùng đám tăng sư đã biến mất theo làn gió.

“Hừ, còn các ngươi không có việc gì làm sao?” Nhìn đến đám võ giả còn lại, Long cười lạnh hỏi.

“Không… lão phu chợt nhớ trong phái còn có ít chuyện cần xử lý nên xin cáo từ trước…” Một lão giả hốt hoảng bỏ chạy.
“Ahhh vợ ta cũng vừa mới sinh một thằng nhóc, tại hạ xin phép…”

“... cha ta cũng vừa mất, ta đi trước…”

“...”

Nếu được lựa chọn thì đám võ giả thà đối mặt với mười tên Tôn Thượng còn hơn ở với một tên điên là Ma Tôn nên đều kiếm cớ rời đi, duy chỉ có Trương Tam Phong là đợi lệnh, chuyện họp bàn kế sạch truy tùng Tà Tôn cùng đồng bọn theo đó tan thành mây khói.

“Chủ nhân, một cái Tà Tôn còn chưa giải quyết được thì lại xuất hiện một tồn tại cực cường khác ở cấp độ thập nhị cấp hoặc cao hơn, giang hồ hiện tại quá mức bất ổn không biết chủ nhân đã có suy tính kế hoạch tiếp theo chưa?” Khi chỉ còn hai người, Trương Tam Phong cẩn trọng nói.

“Tà Tôn cùng đồng bọn ngươi không cần lo lắng, tăng cường chiêu mộ đệ tử cùng khanh khách võ giả, không lâu nữa sẽ có đại chiến bùng nổ và bản tọa muốn Võ Đang có đủ thực lực để trở thành cánh quân tiên phong đi đầu.” Nhìn đến Trương Tam Phong, Long lạnh nhạt nói.
“Đa tạ chủ nhân coi trọng, Võ Đang nhất định sẽ không khiến chủ nhân phải thất vọng.”

Trương Tam Phong hai mắt sáng lên vì biết đây là cơ hội lớn của Võ Đang và cũng nhận ra Tà Tôn cùng đồng bọn có quan hệ đến chủ nhân hắn, dính dáng đến cả Cường Giả thập nhị cấp khiến hắn càng vững tin vào tương lai tươi sáng của Võ Đang.

…….

... Đoàn gia đại biệt viện.

“Anh yêu, đợt long thạch đầu tiên đã đến Đoàn gia cùng Đào Hoa Đảo, hiện tại do thiếu hụt tài nguyên nên các thế lực đã bắt đầu rao mua long thạch cùng đánh tiếng muốn đánh đổi một số bảo vật lấy long thạch.” Bên trong đại điện, Ga-In nằm trong ngực Long báo cáo.

“Hừ, bọn chúng chỉ là đang thả mồi câu và bất cứ kẻ nào dùng long thạch đến đổi sẽ lọt vào tầm ngắm của toàn bộ giang hồ, chuyện vận chuyển tài nguyên đến Đoàn gia cùng Đào Hoa Đảo nàng cũng phải thật cẩn trọng chỉ dùng đến những tên thân tín.” Long vỗ về người đẹp nói.
“Em biết, Đoàn gia thì dễ rồi có điều Đào Hoa Đảo gặp chút khó khăn vì các hải cảng đều bị kiểm tra gắt gao, cũng may Thừa Lâm nhanh trí xây dựng một cảng nhỏ có thể để tàu thuyền cỡ trung tiến vào được nên mọi chuyện đều được sắp xếp ổn thỏa.” Ga-In gật gù đáp.

“Thừa Lâm sao… sau khi thi thể Hứa Tình cùng Lệ Nhiệt được đưa trở về thì nàng ấy thế nào?”

Nhớ đến cô gái nhỏ bị mình chinh phục nên Long âm trầm hỏi, lúc trước tại lúc hắn trạng thái thần trí không ổn định nếu không phải vì Thừa Lâm sinh tử đã sớm nằm trong tay hắn thì đã phải theo mẹ con Hứa Tình đoàn tụ nơi chín suối rồi.

“Chính nàng là người đã tổ chức cuộc thanh trừng tại Đào Hoa Đảo và cũng chính nàng tự tay đào huyệt mộ cho hai mẹ con Hứa Tình, gần đầy nàng ấy dồn toàn tâm toàn lực thu xếp mọi việc trong phái, thế nào? Anh không tin tưởng nàng sao?” Ga-In cau mày hỏi, Nhị Yến vẫn luôn theo sát cô gái này nhưng biểu hiện của nàng quá mức trầm ổn không một chút sơ hở nào.
“Hứa Tình là sư phụ cũng là người nuôi dạy nàng từ nhỏ, Lệ Nhiệt là người mà nàng ấy yêu… không thể có chuyện hai người quan trọng bậc nhất chết đi mà con người không đau khổ, kẻ nguy hiểm nhất không phải là kẻ dễ biểu lộ cảm xúc ra bên ngoài mà là kẻ biết dấu cảm xúc vào bên trong chờ đợi thời cơ chín muồi.” Long cười nhạt nói.

“Vậy thì…” Ga-In hai mắt híp lại thành đường, sát ý dâng cao.

“Không cần lo lắng, ta đã có thể chinh phục nàng ấy một lần cũng có thể chinh phục lần thứ hai… chỉ cần Hứa Tình cùng Lệ Nhiệt sống lại thì không chỉ Thừa Lâm mà Đào Hoa Đảo nhất định sẽ một lòng trung tâm với ta.”

Long cười lớn nói, Đào Hoa Đảo hiện tại chỉ là sợ hãi hắn vị chủ thượng của chúng nhưng để có thể nói trung tâm đến độ có thể hy sinh cả mạng sống như Đoàn gia là chưa thể.
“Hứa Tình cùng Lệ Nhiệt sống lại? Ý chàng là?” Ga-In trợn mắt nói.

“Bản tính con người không thể thay đổi nhưng đó là khi chưa cảm nhận được tử vong chân chính, trải qua một lần chết đi thì con người chúng ta nhất định sẽ trưởng thành cả về nhận thức và suy nghĩ nhưng thế gian này mấy ai có thể chết đi rồi sống lại để đổi thay đây? Thật may mắn là trong tay ta có hai thứ có thể kéo con người từ cõi chết trở về.” Đặt lên môi Ga-In một nụ hôn ngất ngây, Long cười nói.

Không phải tự nhiên mà Ma Ảnh được giao nhiệm vụ giải quyết hai mẹ con Hứa Tình, Long lúc đó thần trí không ổn định nhưng vẫn còn lý trí, hắn vẫn chừa cho mình một cơ hội có thể vãn hồi trở lại mà Long Chi Huyết cùng Phượng Chi Huyết chính là thứ giúp hắn làm điều đó.

Một chưởng không hủy hoại căn cơ, Phượng Chi Huyết niết bàn trùng sinh, Long Chi Huyết bổ sung sinh khí… toàn bộ mọi chuyện đều được Long tính toán kỹ, bằng vào Phản Tổ trở về trạng thái thủy tổ giúp hắn có thể phân chia Phượng cùng Long Chi Huyết làm hai và tổ hợp làm một giọt thần huyết mới mang trong mình hai loại thuộc tính của hai loại thần vật.
Thoát ra khỏi ảnh hưởng của cơ thể, thành công dung nhập linh hồn với thân xác, Long hiện tại linh hồn ngày một thăng hoa và lĩnh ngộ nhiều đạo lý cùng quy tắc hơn trong đó có đạo lý làm người, hắn không phải là kẻ lụy tình nhưng cũng không phải là kẻ vô tình, Hứa Tình cùng Lệ Nhiệt tuy vị thế không thể so sánh với những nữ nhân khác nhưng nếu không phải tình cảnh sống còn thì hắn sẽ không bỏ rơi các nàng, diệt sát hết thảy những kẻ có quan hệ cũng là một bước đi để Hứa Tính từ bỏ những suy nghĩ viển vông.

“Quả nhiên, em biết nam nhân của mình sẽ không vô tình đến vậy mà…” Ga-In nép mình vào ngực Long hạnh phúc nói.

“Haha… vậy nàng có biết nam nhân của nàng sắp sửa làm gì không?” Long cười lớn đứng dậy vác lấy Ga-In trên vai nói.

“Biết nha… hẳn là một chuyện rất xấu xa…” Ga-In dâʍ mị nói.
“Hắc hắc…”

……….