Sống Cùng Bạn Trai Cũ

Chương 26: H+



Áo khoác ulzzang, áo croptop hai dây, áo phông in dòng chữ

' stars can’t shine without darkness ' đều có chung số phận thê thả là nằm trên nền nhà lạnh lẽo nhưng vị trí thì mỗi đứa ở một nơi

Hai con người cuồng nhiệt quấn lấy nhau trên bàn bếp, nhiệt độ mỗi lúc một nóng dần lên như ngọn lửa sưởi ấm giữa mùa đông băng giá

Tiếng rên rỉ của người con gái kích thích từng tế bào trong cơ thể của người con trai không ngừng ra sức đùa giỡn cặp ngực ngạo nghễ đang căng cứng vì được kích thích

" Tần Lập... ưm... ha... đừng cắn "

Mặt kệ lời cô nói, anh đưa lưỡi liếm lên da thịt trắng hồng để lại ấn kí đỏ chói trên làn da không tì vết này, rồi lại cắn rồi nút vo ve nhũ hoa như một đứa trẻ vừa tìm được thú vui mới

" Thay vì ra sức cầu xin em nên để dành đó ra sức rên rỉ cho tôi nghe đi "

Diệp Mộng bấu lên vai anh như một lời cảnh cáo, sao trước khi chia tay cô không nhận ra anh là một kẻ biến thái bệnh hoạn đến như vậy chứ, còn dám thốt ra mấy cái lời đáng xấu hổ thật uổng cho gương mặt đẹp trai này

Tay anh trườn xuống phía dưới luồng vào bên trong cách một lớp quần đùa nghịch nguyệt đạo

" Mới đó mà đã ướt rồi "

Cô xấu hổ lắm nhưng miệng lại vô thức thốt ra những âm thanh chỉ cần nghe liền biết là đang làm gì cố gắng kìm chế nó

Không cảm thấy thỏa mãn anh rút tay ra khỏi quần thun dứt khoát kéo nó tuột khỏi cơ thể lộ ra cặp chân ngọc nhà thon thả

Không kịp níu giữ Diệp Mộng chỉ có thể trơ mắt cái quần bị ném xuống nền nhà lạnh lẽo bầu bạn với cái áo croptop, cả người cô bây giờ chỉ còn mỗi một cái quần nhỏ đang ra sức bám trụ che đậy hang động ẩm ướt

" Anh đừng hòng mà cởi nó "



Coi cái dáng vẻ che che đậy đậy của cô kìa trong đáng yêu hết sức, gò má đỏ âu đôi mắt lờ đờ nhiễm sắc tình mái tóc dài đen nhánh rớt xuống như thác đổ. Vẻ đẹp này có mấy ai nhịn được

Khóe môi anh cong lên một đường cong hoàn hảo nhưng đối với cô đó như là còi cảnh báo nguy hiểm. Đôi chân thon gọn bị bàn tay của anh nắm lấy tách ra làm hai mạnh mẽ kéo cả người cô lại gần sát mình, hơi thở nóng cùng với hơi bia thoang thoảng quanh mũi cô

" Không cởi. Nghe em "

Nghe thì giống như lời nói đầy cưng chiều như thật chất nó chính là lời dụ dỗ. Tần Lập cúi xuống thơm lên từng tất da tất thịt nâng niu như viên ngọc quý chỉ sợ mạnh xíu liền vỡ vụn, chăm chỉ như một bác nông dân tiếp tục công việc trồng dâu, bên dưới ngón tay anh thuần thục đẩy quần lót sang một bên không ngần ngại mà đút hai ba ngón tay vào bên trong

Nguyệt đạo bị xâm nhập bất ngờ, cơ thể ngay lập tức có phản ứng run run bám lấy bờ vai rắn rỗi của anh cảm nhận từng động tác rút ra cấm vào nếu không phải chân tay côq chẳng còn tí lức lực nào thì anh đã bị cô cho ăn một cái đạp rồi

Không biết anh đã chạm chỗ nào mà khiến cơ thể cô càng run rẩy kịch liệt hơn, tiếng rên rỉ mang theo sự nũng nịu đến chết người, nước mắt sinh lý vô thức trào ra tạo ra một vẻ đẹp diễm lệ đầy quyến rũ

" Á... Hic... không phải chỗ đó mà ... "

" Đừng khóc, em càng khóc tôi lại càng muốn chơi chết em ! "

Làm như cô muốn lắm chắc là do nước mắt cô tự chảy mà thôi, nhớ về hậu quả sau đêm đó cô lại cảm thấy đời cô chấm dứt tại đây. Hối hận vì không chịu chạy trước, hối hận vì nghe những lời thề thốt đường mật của anh, hối hận vì không ngay lập tức chạy vào phòng khóa trái cửa lại.... rồi ngày mai cô sẽ ra sao đây ? Thật chẳng dám cảm nhận lại cảm giác đó cứ như là ác mộng vậy

Anh đút ngón tay vào sâu hơn khoáy đảo bên trong đầy thô bạo cho đến khi cao trào lên đến đỉnh điểm *** **** từ bên trong nguyệt đạo tuông trào thì anh mới thỏa mãn rút ra giơ lên mấy ngón tay dính đầy **** *** cho cô xem

Diệp Mộng nào còn sức nhìn thứ chất lỏng từ cơ thể chảy ra dính trên tay anh vô cùng xấu hổ vậy mà anh còn liếm nó say mê thưởng thức chiến lợi phẩm

Tại sao lại quyến rũ thế này...

Chợt anh quỳ xuống đối diện với miệng nguyệt vừa mới bị anh xâm nhập, cô muốn khép lại không muốn để anh nhìn thấy thế nhưng anh đã giữ chặt chân cô lại, tách vách thịt non mềm châm châm nhìn vào nó như người đào mỏ đang xem xét tình hình

" Đừng nhìn mà... á... "



Đầu cô ngã về phía sau công lên như tôm nhìn lên trần nhà. Lưỡi ! Lưỡi anh đang ở bên trong

Diệp Mộng nắm lấy tóc anh cố ra sức kéo anh ra nhưng không thể sức anh quá mạnh còn cô thì quá yếu, Diệp Mộng chỉ có thể bất lực cầu xin

" Đừng liếm chỗ đó... bẩn... "

Mặc kệ lời cầu xin nỉ non của người phía trên Tần Lập không ngừng say mê **** *** nơi thần bí kia nuốt hết **** *** chảy ra từ bên trong nguyệt đạo không muốn bỏ sót dù chỉ một giọt

Rất nhanh cô đã bị anh đưa lên cao trào thêm một lần nữa không nhịn được mà phun ra hết tất cả, người cô xụi lơ hơi thở gấp gáp người đầy mổ hôi nhìn tên khốn đã gây nên chuyện này

Tần Lập đứng dậy không biết từ lúc nào anh đã thả con quái thú kia ra bên ngoài còn trang bị rất kĩ càng, có căng cứng dựng đứng trước mắt

Chân cô bị nâng lên gát lên vai, eo được giữ chặt bởi bàn tay to lớn chuẩn bị lâm trận

" Từ lúc nào mà... "

*** *** chạm vào miệng nguyệt không ngừng cọ cọ vừa ngứa ngái vừa khó chịu

Đôi môi mỏng bạc vút ve lấy bắp đùi, hôn rồi lại cắn để lại vết tích ám muội, tiếp đến là thúc mạnh đem mọi thứ chôn vào sâu bên trong

Cô cong người ngửa đầu về phía sau miệng há to lấy hơi thế mà hắn còn nắm lấy tay cô đặt lên bụng bằng phẳng cảm nhận nó đang nằm bên trong. Tên khốn này vậy mà không thể nhẹ nhàng một chút sao ?

" Thở đi "

Cuối cùng thì cô cũng thở được ngước lên nhìn cái con người đang đắc chí kia nhẹ nhàng luân động

" Đồ khốn ngày mai tôi cho anh biết tay... á... đừng vào sâu nữa mà "