Anh cảm nhận được ánh mắt của Tô Vân Hi, bới ra một cục đá nói:
"Chị ơi, đừng nhìn em bằng ánh mắt kỳ quái đó, em sẽ sợ chạy mất đấy."
Tô Vân Hi ho nhẹ một tiếng.
"Không có, Vũ Vũ, chúng ta cá cược nhé."
Trương Vũ nhìn thấy dưới cục đá vừa bới ra có một con cua, nhanh tay lẹ mắt, túm lấy hai bên mai cua, nhấc lên.
"Không cá cược, không phải là cậu thắng rồi lại bắt tôi giả vờ mất trí nhớ trên giường sao?"
Chơi một lần còn chưa đủ à?
Tô Vân Hi hơi bất mãn nhìn Trương Vũ.
Khó ưa, sao người đàn ông này lại nói ra hết những gì tôi muốn nói chứ.
Tô Vân Hi nhìn con cua, ghê thật, cứ thế mà bắt được rồi.
Cô vỗ hai tay vào nhau tạo ra tiếng động thanh thúy.
"Cậu không hiểu đâu, đây rõ ràng là bí quyết duy trì tình cảm, cậu xem có người yêu nhau rồi lại cảm thấy đối phương thật nhàm chán, không có tình thú, không biết phải chung sống như thế nào nữa."
Cô giơ một ngón tay lên, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc.
"Tôi rõ ràng đang rất cố gắng tìm kiếm cảm giác mới mẻ cho cậu, cậu xem, như vậy chẳng khác nào cậu đang yêu đương với nhiều cô gái cùng một lúc, rất có lời phải không?"