Bây giờ thì Phương Thư biết tại sao mà mình luôn muốn ngủ trong rừng sương mù rồi.
"Do đứa bé trong bụng em ngày càng lớn."
Christine khá xấu hổ, mặt mũi đó bừng, cười ngốc nghếch nói với Phương Thư:
"Chỉ có tinh dịch của Đại ma vương mới có thể cung cấp năng lượng cho đứa bé và cả em. Nhưng A Thư yên tâm, tôi sẽ đút no em đầy đủ mỗi ngày!"
Nói xong, Christine cầm một chiếc áo choàng định mặc cho Phương Thư —— nói là áo choàng thì cũng không đúng lắm, do loại vải mỏng manh, gần như trong suốt nên nhìn nó như một cái áo lót gợi cảm. Christine cầm nó lên ướm thử vào người Phương Thư, đầy mong đợi nói:
"A Thư, em nhất định sẽ thích nó."
Phương Thư chưa kịp nói gì đã bị Christine mặc cái áo vào. Cái áo nhanh chóng dính vào da, theo đường cong mà ôm sát vào cơ thể.
""Cái này là cái gì?"
Phương Thư thở hổn hển, cơ thể cậu bắt đầu nóng lên. "Chiếc áo" màu đen ôm sát cơ thể, phác họa hoàn hảo hình dạng đầy đặn của bộ ngực tròn trịa, phần áo trước ngực còn được khoét một hình trái tim xinh xắn để lộ khe ngực. Thân dưới được bao lấy chặt chẽ, thoạt nhìn như một chiếc quần lót boxer bình thường nhưng nhìn kĩ thì đường may chia rõ hai bên mông, ngay cả hình dáng của hoa huy*t cũng được phác họa rõ, tiểu dương v*t bán cương của Phương Thư cũng phồng lên như quả bóng nhỏ.
"Cơ thể A Thư thật mềm mại..."
Đôi mắt xanh xinh đẹp của Christine tràn đầy dục vọng. Rất nhanh, Phương Thư liền biết cái mà Christine mặc cho mình là cái gì. Vô số xúc tu nhỏ xíu từ trong lớp vải mỏng manh nhô ra, vặn vẹo trên làn da cậu. Đặc biệt là ở bầu ngực của cậu, toàn bộ bầu sữ bị bao bọc, bóp chặt và mút khiến sữa không ngừng tiết ra...
Christine lè lưỡi liếm đôi môi đỏ ửng của mình, nói:
"Tôi rất thích sữa của A Thư, rất thơm....."
Hành động này khiến cho vẻ ngoài của chàng trai càng mê hoặc hơn. Cậu ta nở nụ cười, ánh mắt lướt từ bộ ngực đầy dặn của Phương Thư xuống cái bụng căng phồng rồi dừng ở giữa hai chân cậu.
Hai chân của Phương Thư mềm nhũn, vội vàng ôm lấy cánh tay của Christine. Chiếc quần lót dưới thân cậu bỗn nhiên sống dậy, một số xúc tu mạnh mẽ mọc ra. Chúng lần lượt tách mở hai tiểu huyệt mềm mại rồi chui vào.
"A!"
Phương Thư siết chặt tay, vô thức kêu lên:
"Cái gì vậy? Chậm một chút...."
"Chậm một chút thì lại không thỏa mãn được A Thư."
Christine ôm lấy Phương Thư, vuốt ve cái bụng tròn của cậu, gương mặt hiện lên vẻ thích thú.
"Bên trong vừa chật vừa nóng...."
Hai người rõ ràng không có quan hệ tình dục với nhay, nhưng Phương Thư lại có thể tự tưởng tượng rằng Christine đang thao hai tiểu huyệt của mình. Ba cái xúc tu to dài cùng nhau cắm vào trong cúc huyệt, thay nhau chọc vào điểm nhạy cảm ở bên trong, khoái cảm dân cao nhanh chóng lấy đi sức lực của Phương Thư. Hai cái xúc tu còn lại cắm ở hoa huy*t thì di chuyển nhẹ nhàng hơn nhiều, nới rộng hoa môi mềm mại, cắm vào tương đối nông như sợ làm tổn thương tử cung bên trong, trên hai cái xúc tu mở ra vô số cái miệng nhỏ, tui nó không ngừng ngậm và mút lấy phần mị thịt bên trong. Thậm chí còn có một xúc tu nhỏ quấn lấy âm vật sưng tấy của Phương Thư
"Nhóp nhép, nhóp nhép...."
"A...."
Phương Thư một tay ôm lấy Christine, một tay đỡ lấy bụng mình. Mấu chốt là "vải" quấn quanh người cậu đã trêu chọc cậu đến chảy mồ hôi.
"Cậu... Lúc nào cũng thích quậy mấy thứ... kì lạ..."
"Em không thích sao, A Thư?"
Christine cúi đầu cắn nhẹ vào bờ vai mịn màng của Phương Thư
"Tôi có thể cảm thấy d*m thủy của em chảy ra rất nhiều, không ăn nổi nữa rồi, nước của A Thư thật ngọt."
Cậu ta vuốt ve rồi nắm lấy cằm Phương Thư, xoa xoa vài lần để tách mở hàm răng của cậu, rồi đưa ngón tay vào chơi đùa với chiếc lưỡi mềm mại.
"Ưm..."
Miệng cậu bị ép mở ra, nước bọt không tự chủ mà chảy xuống tư khóe miếng, Phương Thư mơ hồ rên rỉ nói "thích" mà không phủ nhận rằng bộ đồ mình đang mặc này khiến cậu cực kì thoải mái. Tụi nó phục vụ những điểm nhạy cảm của cậu từ trên xuống dưới làm quần áo của cậu ướt sũng và điều đó khiến Phương Thư cảm thấy vừa xấu hổ vừa kích thích không chịu được. Hai chân Phương Thư không ngừng run rẩy
"Thật thoải mái.... Thật thích, thật thích...A.... Phía sau, phía sau đâm sấu quá... Sắp vỡ rồi....A...."
"Cái miệng nhỏ của A Thư thật tuyệt. Tôi nghĩ là em có thể ăn thêm một cái nữa..."
dương v*t cương cứng của Christine chọc vào mông của Phương Thư biểu huện rõ suy nghĩ của chủ nhân nó. Nhưng tiểu huyệt giữa mông của Phương Thư đã bị ba cái xúc tu lấp đầy đến cực hạn. Cảm nhận được ý đồ của Christine, Phương Thư nhanh chóng lắc đầu.
"Không, không thể được... Không thì cậu đút cái miệng nhỏ phía trên được không.... Chí có ngón tay là không đủ...."
"Thật không thể làm gì được em mà..."
Chritine cũng giả vờ có chút thất vọng, cậu ta thản nhiên ngả người ra đằng sau, tao nhã ngồi lên chiếc ghế làm từ đám cây có hoa màu tím phía sau. Một bông hoa to màu tím nở ngay trên đầu vai cậu ta một cách đầy quyến rũ. Người đàn ông này tuấn tú cao lớn, nước da trắng ngần, tóc vàng mắt xanh, nếu không phải có cự vật hùng mãnh dựng thẳng đầy cao ngạo bên dưới, thì chỉ cần nhìn mặt thôi thì không hề liên quan tới cái tên Đại ma vương, mà lại liên quan tới thiên thần thuần khiết.
Christine vỗ nhẹ vào đùi đang tách ra của mình, côn th*t dựng thẳng trước mắt Phương Thư
"A Thư, nào..."
Phương Thư quỳ xuống với vẻ mặt ngơ ngác, cậu cầm lấy côn th*t của Christine như cầm một món báu vật. Đầu tiên là cậu lè lưỡi liếm dọc theo côn th*t đến quy đầu cứng rắn, rồi đảo đầu lưỡi ở lỗ nhỏ phía trên, lặp đi lặp lại chu trình cho đến khi toàn bọ côn th*t ướt đẫm trơn trượt
" côn th*t của Cristine thật lớn,thật nóng...."
Christine cụp máp nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Phương Thư, không nhịn được mà luồn tay vào tóc cậu.
Cảm giác được phía sau đầu ó lực đẩy, biết là Christine không thể đợi thêm được nữa. Phương Thư khẽ mỉm cười, mở miệng nuốt phần lớn côn th*t vào miệng. Thứ đó quá to và dài để có thể nuốt hết nên Phương Thư dùng tay cầm phần còn lại ở bên ngoài, thình thoảng còn chăm sóc túi tinh bên dưới. Christine thoải mái híp mắt lại, bàn tay Phương thư nắm càng chặt, thịt mềm trong cổ họng quấn chặt lấy quy đầu khiến cậu ta thoải mái đến mức muốn thô bạo hơn.
"Ưm..a.....aaaa....A......Ưm..."
Loại đồ sau và tốc độ cắm rút đó thì gần như hầu nết moin người đều không chịu được. Nhưng Phương Thư lại cảm thấy một loại khoái cảm không thể giải thích được đang lấp đầy cơ thể cậu, nên cậu càng hào hứng đáp lại sự mạnh bạo của Christine.
Lớp vải của bộ đồ lót quán quanh cơ thể của Phương thư bị làm ướt bởi sửa và dâm dịch khiến cậu càng hưng phấn hơn. lớp vải trên ngực như đôi tay to lớn đang không ngừng dùng sức xoa nắn thịt nhũ nhạy cảm, cái miệng nhỏ ở đầu v* đang không ngừng mút sữa phát ra những tiếng "tsk tsk". Phương Thư gần như có thể nghe thấy tiếng hút sữa ấy, vaf điều đó khiến cậu ảo tưởng rằng bản thân đang cho con bú, nên cậu càng ưỡn ngực và nhếch mông cao hơn.
Chiếc quần lót boxer bó sát bờ mông làm người khác có thể nhìn thấy rõ lớp da thịt mềm mại bên trong đang bị xâm phạm như thế nào, ở những nơi riêng tư có thứ gì đó lên xuống mơ hồ, tiểu dương v*t thì bị vật gì đó ngậm lấy —— Đột nhiên, Phương Thư mở to hai mắt, cơ thể căng cứng, ngón tay nắm chặt, vô thức lắc đầu từ chối, nhưng lại bị Christine cố định đầu ở hạ thân để cậu ta tiếp tục cắm rút vào sâu trong cổ họng.
Một chiếc xúc tu dài mảnh lúc đầu chỉ quấn quanh đầu khấc của Phương Thư ngăn cho cậu bắn ra, bay giờ không hiểu vì lí do gì mà đột nhiên dài ra, nương theo lỗ nhỏ phía trên mà cắm vào niệu đạo, tinh dịch đang trực chờ bắn ra lập tức bị chặn lại. dương v*t đột nhiên có cảm giác chua xót, tuy không thể nói là đau đớn nhưng nó là một sự dày vò không thể chịu được
Sự kích thích dột ngột khiến Phương Thư không có chút phản kháng nào. Khoái cảm và đau đớn đan xen với nhau tạo thành một chiếc lưới bao phủ lấy cậu, lập tức đẩy cậu lên đỉnh, tinh dịch và d*m thủy không tự chủ được mà chảy ra ngoài. Christine phấn khích khẽ run lên vì cảm nhận được Phương Thư đã xuất tinh, cậu ta khẽ gọi tên Phương Thư, không cho Phương Thư có cơ hội dể thở, cậu ta đã điên cuồng cắm rút.
Phương Thư cảm giác mình đang lửn lơ trên trời, dù đang ở tư thế nào thì cũng không thể tránh khỏi sự kích thích mạnh mẽ này. Cậu dần quen với cảm giác tê dại do xúc tu nhỏ cắm vào niệu đạo, thậm chí còn bắt đầu cảm nhận được khoái cảm giống như lúc quan hệ bình thường. Chỉ là cảm giác chua xót khi dương v*t bị chặn khiến cậu không thể bắn ra làm khoái cảm không thể giải phóng, bị đè nén đến sắp nổ tung.
Thân thể Phương Thư đã nhũn đến mức sắp ngã xuống đất, dây leo mềm mại nhanh chóng đỡ lấy cậu, cả người cậu run rẩy theo từng nhịp của mấy thứ đang cật lực cắm rút dưới hạ thân. Cái miệng nhỏ đói khat của cậu đang mút lấy côn th*t to đến kh=inh người của Christine một các thích thú như thể nó là một món ăn ngon. Khuôn mặt của Phương Thư đầy nước mắt như thể cậu đầy phấn kích và vui sướng, đôi mắt ngấn lẹ nhắm nghiền, đôi má đỏ bừng trông vừa đáng thương vừa dâm đãng.
"Em muốn ăn tinh dịch của tôi không, A Thư?"
Christine vừa nắc vừa nói:
"Em phải dùng sức hơn mới được. A Thư có muốn tôi thao tiểu cúc huyệt của em không?"
Phương Thư bị thao lâu đến mức ngơ ngác, cậu không thể hiểu được Christine đang nói cái gì, cậu chỉ nghe được rằng Christine sẽ đút cho cậu tinh dịch của cậu ta, nên cậu điên cuồng lắc cái mông nhỏ của mình để cầu hoan mà không bieetts rằng điều đó khiến Christine lập tức rút côn th*t ra khỏi miệng mình.
Đột nhiên bị rút mất thứ to lớn trong miệng khiến Phương Thư hoang mang mà hét lên:
"Muốn nữa, tiểu tao hóa muốn ăn nữa...Ưm... Đừng lấy ra mà... Ông xã.... A!"
Rất nhanh, một sợi dây leo to thay thể côn th*t của Christine mà cắm vào miệng Phương Thư, không ngừng xoa xoa vòm miệng và quấn lấy cái lưỡi mềm mại, khiến cậu thỏa mãn.
Christine bế Phương Thư lên rồi đặt cậu nằm xuống. Ngón tay cậu ta lướt tới đâu thì tấm vải đen lậpp tức rớt xuống. Khi bàn tay lướt tới mông của Phương Thu, cậu tạ thuận lợi cắm một ngón tay vào cúc huyệt căng đầy của Phương Thư. Lúc này, Phương Thư mới mơ hồ nhận ra là Christine vãn chưa từ bỏ cái ý định sẽ thao cậu trong bộ đồ lót gọi cảm này. Lý trí thì thầm nói với cậu là không được, nhưng cơ thể lại theo bản năng mà đón nhận côn th*t to lớn và nóng bỏng của Christine, mông cậu không tự chủ mà nhếch cao như đang thể chủ động hướng về phía côn th*t của Christine.
"A Thư, tôi vào đây..."
Christine ôm lấy eo của Phương Thư, cắm thẳng vào, liền lập tức nghe Phương Thư hét lên
"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa....."
Vừa cắm vào, Christine liền cảm nhận được có nước chảy ra, mị thịt ùa ra như chào đón quấn chặt lấy côn th*t cậu ta, nếp gấp đều căng đến cực hạn:
"Cái miệng nhỏ của A Thư thật tuyệt. Nó ăn hết tất cả rồi.. Thật tuyệt.... Có thật nhiều nước... Vừa cắm vào là đã muốn bắn... A Thư thật tuyệt...."
Phương Thư có cảm giác là cúc huyệt của mình sắp rách ra tới nơi, cậu không thể tưởng tượng được là có bao nhiêu thứ đã cắm vào trong tiểu huyệt của mình. Nhưng cậu có thể cảm nhận được hình dạng của ba cái dây leo và một cây dương v*t to lớn của Christine đang ra sự thao lộng mị thịt mềm mại trong thành ruột, tất cả các điểm nhạy cảm bên trong đều bị cọ xát đến sưng tấy.
"Không được nữa... Sẽ, sẽ bị thao đến khi bé con.... A..... Quá mãnh liệt rồi... Quá nhiều...A...... Ưm..... Không, không được... A.... Muốn bắn... Thật sự muốn bắn... Làm ơn, ông xã, để em bắn tin.... A.... Mau, mau...."
Niệu đạo bị chặn, Phương Thư chỉ có thể bị ép bắn nước bởi hai tiểu huyệt nhiều lần, tiểu dương v*t của cậu bây giờ nhạy cảm như âm vật vậy, chỉ có thể bị động tiếp nhận khoái cảm tột cùng. Miệng nhỏ đều đầy những xúc tu, bầu ngực gợi cảm bị mút mạnh, hai tiểu huyệt bên dưới bị các xúc tu và dương v*t của Christine cuồng thao.
Phương Thư không thể phân biệt được đâu là khoái cảm, đâu là đau đớn. Cậu chỉ có thể hét lên và lên đỉnh một cách mất kiểm soát. Cậu không biết mình đã bị thao bao lâu trước khi Christine xuất tinh, cùng lúc đó tất cả các xúc tu đều run rẩy dữ dội và phun ra lượng lớn dịch màu trắng đục, nhất thời khiến Phương Thư cảm thấy mình như vừa được vớt ra khỏi tinh dịch. Christine hướng một bông hoa màu tím vào mặt Phương Thư với ý đồ xấu xa.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng nhanh chóng bị một lượng lớn dịch nhầy do bông hoa tím phun lên, trong vừa dâm đãng vừa hấp dẫn.
"Nhiều, nhiều quá.... thật no...."
Phương Thư say sưa nuốt lấy tinh dịch nóng hổi, không nhịn được mà ra sức mút lấy hai xúc tu trong miệng, khích thích Christine càng hưng phấn. dương v*t vừa mới bắn xong liền lập tức cứng lên. Christine vỗ vỗ mặt Phương Thư
"A Thư thật sự rất giỏi quyến rũ người khác. Em có muốn được ăn tinh dịch mọi lúc không?"
"....A.... Muốn, muốn ăn tinh dịch của ông xã mọi lúc...."
Phương Thư mềm mại namgw trong lòng Christine, lẩm bẩm:
"Ông xã thao tiểu tao hóa giỏi quá.... Vẫn muốn..."
"Bây giờ A Thư lúc nào cũng phải mặc bộ đồ này... Chờ đến khí A Thư sinh bé con..."
Christine hôn lên môi Phương Thư, đợi khi ý thức của Phương Thư không nhận ra sự bất thường, cậu ta hài lòng nở một nụ cười xấu xa.
Phiên ngoại trứng màu cầu vồng: Angel x Demon (IX)
Bối cảnh: Thiên thần áo trắng thánh thiện quần áo chỉnh tề X Lão tài xế tự cao tự đại nhưng thực chất là tiểu quỷ không chịu thua.
Nhắc nhở nhỏ: Tiểu quỷ trong phần phiên ngoại này không phải song tính O-O
----------- Start-----------
Thân là một tiểu quỷ.
Thân là quân đội dự bị của các Quỷ Vương quyết tâm chinh phục các Đại Thiên Thần.
Vậy mà hắn thực sự đã bị một thiên thần đè xuống dưới thân thao cho đến khi khóc lóc, cầu xin và cuối cùng là bị thao đến bất tỉnh?
... Phương Thư che đầu, cố gắng giấu mình dưới lớp chăn. Hắn ước gì mình có thể đào mọt cái hố để chon chính bản thân, muốn khóc nhưng lại không có nước mắt để khóc. nghĩ đến việc hôm qua hắn bị ép phải nói rằng mình rất thoải mái và phải...cao trào bằng tiểu huyệt thì Phương Thư muốn nổ tung.
Không biết là do địa vị của Thiên thần tóc đỏ cao hay do y giàu có nhưng giường nệm mềm mại như vậy, dù cho Phương Thư có đang xấu hổ cũng phải lăn lộn vài vòng trên đó. Sau khi lăn vài vòng thì Phương Thư lại cẳm tháy hơi buồn ngủ.
"Tiểu khả ái, em chưa ngủ đủ à?"
Những tiểu quỷ có giộng hát hai nhất dưới địa ngục cũng phải đỏ mặt trước giọng nói đó. Nhưng Phương Thư theo phản xạ có chút ớn lạnh, lập tức chui vào trong chăn, sau đó lại tức giận cắn môi dưới.
Ngốc quá, đáng lẽ phái giả vờ ngủ mới phải!
Thiên thần tóc đỏ híp mắt nhìn ụ phồng trên giường nhúc nhích, không khỏi bật cười, đi tới kéo chăn ra.
Đột nhiên mất thứ che chắn, Phương thư theo băn năng co rúm người lại, trên mặt còn biểu hiện "Ta đang giả vờ ngủ, ngươi đừng quấy rầy ta."
Thiên sứ tóc đỏ nhẹ nhàng nghiên người, chạm vào khuông mặt mềm mại đang xấu hổ của Phương thư:
"Em xấu hổ sao? Không sao đâu, quen là được."
Phương Thư lập tức ngồi bật dậy, giận dữ trừng mắt nhìn Thiên thần tóc đỏ:
"Ai mà xấu hổ! Cái gì mà phải làm quen! Hơm qua! Hôm qua chỉ là ngoài ý muốn!"
"Được rồi, chỉ là ngoài ý muốn."
Thiên thần tóc đỏ híp mắt, ánh mắt đảo qua những dấu vết mơ hồ trên bờ vai của Phương Thư. Ánh mắt đó chân thức đến nỗi làm Phương Thư nhớ lại cảnh tên cẩu nam nhân này đã để lại trên thân thể mình hết dấu vết dâm đãng này đến dấu vết dâm đãng khác. Vì vậy, hắn nhanh chóng kéo chăn lên che cơ thể mình lại, nhưng lại cảm thấy hành vi này làm hắn giống như giái nhà lành nên vừa xấu hổ vừa khó chịu nói:
"Ngươi, ngươi là ai? Tại sao lại lén lút đến khu vực của bọn ta?"
Thiên thần tóc đỏ chỉ khẽ cười, không để ý đến câu hỏi của Phương Thư, vuốt cằm hắn hỏi:
"Có đói không?"
"...Này, có nghe ta nói không?"
Phương Thư giận dữ đứng dậy, chống nạnh chỉ tay vào chóp mũi của Thiên thần, tự cao tự đại mà uy hiếp. Bức tường trắng của căn phòng phản chiếu cơ thể của hắn, chiếc váy ngắn màu trắng chỉ có thể che đén mông, thậm chí chiếc váy còn xó ren hồn ở cổ áo và viền váy, khiến cả người hắn trông vừa thuần khiết vừa gợi cảm một cách tinh tế.
Phương Thư lập tức nhận ra điều này, lập tức nổi giận:
"Quần áo của ta đâu?"
Thiên sư tóc đỏ mỉm cười không nói gì, ý tứ rất rõ ràng.
"Ta không mặc cái này!"
Tiểu quỷ nhỏ với mái tóc xoăn và dôi cánh đen đang run lên vì giận dữ.
"Tiểu khả ái muốn khỏa thân sao?"
Thiên thần tóc đỏ đưa tay kéo vạt váy của Phương Thư, một làn gió lùa mát vào.
"Không phải là không thể. Thì ra em là một tiểu quỷ phóng khoáng như vậy..."
......
Gió thổi làm trứng lạnh, nhưng dưới thân vẫn trống rỗng..."
Hít sâu, hít sâu nào...
Phương Thư đột nhiên cảm thấy cơ thể mình nhũn đi, như thể toàn bộ sức lực bị rút cạn, mà tên làm điều đố lại như không có chuyện gì mà bế hắn lên.
"Bé ngoan, đừng có hư hỏng như vậy, ta sẽ đưa em đi ăn gì đó."
......
Rõ ràng biểu cảm trên khuôn mặt đẹp đẽ ấy không có gì thay đổi nhưng phương Thư lại cảm thấy nguy hiểm, bản năng khiến hắn kiềm lại những lời phản kháng.
Chênh lệch thực lực quá lớn, không có cách nào—— Nếu không phải vì lí do này thì hoa cúc của hắn đã không bị ngắt QAQ
Phương Thư chỉ có thể bất đông, khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm phồng má đầy giận dữ, giả vờ như bản thân không để ý đến việc bản thân đang mặc gì.