Tố Lịch Ân nhấp một ngụm rượu, lắc đầu: "Không phải. Khi ấy đều không ai nghĩ sự việc sẽ xảy ra đột ngột như vậy. Hoàng thượng khi đó cũng chỉ kịp hạ lệnh cho Túc Khuynh Hà mang quân đến trợ giúp cho quân ở Trương Thanh dẹp quân Nam Lĩnh. Trong cung còn lại quân dự bị cũng sớm thông đồng cấu kết với Thẩm vương. Chỉ có cấm quân nhưng không có lệnh của hoàng thượng tuyệt đối không thể điều động. Giặc cỏ tràn vào, dấy động lòng dân. Tây Thành rơi vào tay Nam Lĩnh thì ắt sẽ đe dọa tới Thùy Túc. Khi ấy, Túc Hàm Ân nghe tin Tây Thành thất thủ, đã làm giả khẩu dụ điều động cấm quân đại nội. Liều mình mang theo cấm quân hành quân trong đêm đến Tây Thành. Thành công dẹp loạn."
Tố Khinh Ly hỏi: "Trong hoàng cung chẳng lẽ không có ai truyền tin đến hoàng thượng sao?"
Tố Lịch Ân thoáng nhíu mày, nói: "Vốn là tấu chương đã giao tới lễ bộ nhưng lại bị thị vệ bên cạnh Thẩm Vương mua chuộc. Tấu chương không đưa được đến tay hoàng thượng, Thẩm Vương cùng gian thần trong ứng ngoại hợp giữ chân hoàng thượng lại Minh Hi Cung, không cho Tường Diên vào diện kiến."
"Dẹp loạn xong ở Tây Thành, Túc Hàm Ân chia quân ra làm bốn, hai phần hành quân hướng ra tiếp ứng Túc Khuynh Hà. Một phần ở lại Tây Thành, còn lại trở về hoàng cung. Khi ấy sự việc diễn ra cụ thể ra sao đều không rõ. Chỉ biết Thẩm Vương chết trên chính điện, gian thần cũng bị tóm gọn, nói chung là đã kịp thời cứu giá."
"Tuy đã phạm vào đại tội, nhưng vì Túc Gia trước nay lập nhiều chiến công. Lần này, suy cho cùng Túc Hàm Ân cũng thành công dẹp loạn Tây Thành, lại bắt được gian thần, kịp thời cứu giá. Cũng coi như lấy công chuộc tội. Không những không bị phạt mà còn được phong làm Túc Vương. Có thể nói, Túc Hàm Ân chính là nhờ trận này mà thành danh."
Tố Lịch Ân tiếp: "Bây giờ ở Thùy Túc ngoài hoàng thượng còn có hai thế lực vẫn luôn âm thầm tranh giành đấu đá. Trương Gia tọa ở Thành Nam, cách Thùy Túc gần nhất, tạm thời giữ thế thượng phong, muội ruột của Trương Thanh Hàn trở thành ái phi của hoàng thượng, lại đang mang 'long thai'. Chỉ sợ không lâu nữa Cố gia sẽ sớm hành động. Đại hoàng tử vào chín năm trước đã không còn, nhị hoàng tử do Thiện Tần - Cố Ngữ Y hạ sinh năm nay đã tám tuổi chính là hy vọng của Cố gia để lật ngược ván cờ, nhất định sẽ không để đứa trẻ trong bụng Dung phi làm vật cản đường bọn họ. Mấy ngày trước nghe trong cung truyền tin, Dung phi sức khỏe không tốt động đến thai nhi. Thái y viện ngày ngày vây quanh Trà Dung Uyển đều chưa có rời đi đâu. Đủ hiểu Trương Gia đối với đứa bé chưa sinh ra đời này có bao nhiêu bảo hộ. Quan lại trong triều cũng đã sớm chia làm từng phe phái riêng."
Tố Khinh Ly hỏi: "Túc gia không được tính vào đó sao?"
"Không rõ." Tố Lịch Ân nói: "Hiện nay, chỉ riêng Túc Gia là trung lập nhất, ngoài nghe theo lệnh hoàng thượng, cách hành xử cũng không thể hiện rõ sẽ nghiêng về phe nào. Túc Vương tuy trẻ tuổi nhưng tính tình nổi danh tùy hứng, thất thường lại cổ quái. Thế lực trong tay Túc gia nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ lại vừa vặn là thứ mà các thế lực đều muốn chiếm lấy. Sau trận Nam Lĩnh năm năm trước, Túc Khuynh Hà giao lại yêu bài Tổng Đốc cho trưởng tử Túc Phàm, trở về Túc phủ không tiếp tục đánh chém nơi sa trường nữa. Người đời nói Túc Khuynh Hà ích kỷ nhỏ nhen, lại không biết rằng trong trận chiến Nam Lĩnh ngày ấy hắn bị thương không nhẹ lại mất đi bao nhiêu chiến hữu. Hiện tại, Túc Hàm Ân trong hoàng cung đến nay vẫn vững vàng nắm giữ cấm quân. Đủ thấy y tuyệt đối không phải bộ dáng tùy hứng như bề ngoài. Nếu sau này trong hoàng cung có thực sự gặp mặt, nhất định phải cẩn thận. Ít nhất đừng xung đột trực diện."
Tố Khinh Ly yên lặng nghe Tố Lịch Ân dặn dò, nhẹ giọng đáp: "Đồ nhi đã rõ."
Ngoài viện, lá ngân hạnh trong gió trao liệng giữa không trung, gió thổi mang theo một mảng yên tĩnh. Ánh trăng rải lên mặt đất từng vệt sáng mờ ảo vừa dịu dàng lại vừa hiu quạnh.
Trước mắt như trở về cảnh tượng năm năm trước, trên phố lớn Tây Thành.