Dương Hạ cuồng nhiệt hôn người trong lòng một khoảng thời gian rất lâu. Tay không yên phận lần mò vào trong áo Hoa Bảo, tìm đến điểm hồng nhỏ giữa ngực mà xoa nắn.
"Ưm....hưm....!!" Hoa Bảo đang đắm chìm vào cơn mê man bị sự xự xâm nhập của anh cho giật mình, muốn thoát khỏi nụ hôn kia. Nhưng lại không đủ sức, tay chân em bị cảm xúc thỏa mãn từ nụ hôn làm cho mềm nhũn. Bất lực tựa cả người vào lòng Dương Hạ.
"Anh.....hộc\~\~..tên lưu manh"
Dương Hạ cảm thấy lời này chỉ càng thêm kích thích bản năng trong người mình, anh tiến sát lại gần môi em thêm lần nữa, giọng bá đạo mà ra lệnh : "Há miệng!" . Hoa Bảo cũng không phản kháng trước uy thế của người trước mặt được. Chỉ có thể uất ức hơi mở miệng. Nhân cơ hội Dương Hạ lập tức luồn lưỡi vào trong, linh hoạt khuấy đảo khắp nơi. Sau đó là trêu đùa cái lưỡi nhỏ bé của em.
"Á\~...ha...ưm....ưm...\~\~"
Tiếng chóp chép cứ liên tục phát ra trong phòng tắm, hoà lẫn vào dó là tiếng rên rỉ lúc được lúc mất của Hoa Bảo.
Dương Hạ đột nhiên dùng lực mạnh bóp lấy một bên ngực Hoa Bảo. Làm ai kia đang đầu óc mụ mị phải giật bắn mình. Tức giận ngước mặt nhìn anh. Mà cuộc vui lần này cũng không chỉ dừng lại ở việc hôn môi. Dương Hạ từ từ rời môi vợ mình, liếm hết những dịch miệng vừa chảy ra khỏi khoé môi em. Mang theo bao nhiêu sợi chỉ bạc ái muội.
Chờ vài phút cho đến khi Hoa Bảo đã lấy lại được nhịp thở ổn định. Dương Hạ cười cười, hôn hôn lên cổ em mấy dấu đỏ, lưu manh mà nói : "Bảo bối ngoan một chút, lần này anh làm chết em!!"
Anh không chờ đợi câu trả lời, gấp rút cởi bỏ hết quần áo trên người Hoa Bảo. Để lộ toàn bộ thân thể mảnh mai trắng trẻo. Da dẻ của Hoa Bảo từ đầu đến chân đều rất mịn màng, hầu như không tìm thấy có dấu vết phải lao động nào. Đây đều là thành quả chăm sóc của Dương Hạ suốt hai năm qua. Đột nhiên anh cảm thấy có chút thành tựu. Cũng chính vì cơ thể không một mảnh vải che thân trước mắt, đã trực tiếp khơi dậy con hổ đói trong lòng Thẩm Dương Hạ.
Anh mãnh mẽ bế em ngồi lên thành rửa mặt. Mở rộng hai chân em, để lộ toàn bộ cảnh sắc trước mắt. Hoa Bảo nhỏ hồng hào đáng yêu, lại không có chút lông tơ nào. Giờ đây đã bị sự khích thích mà tình dậy.
Hoa Bảo cảm thấy bản thân không có bài xích việc làm tình cùng Dương Hạ, hai năm qua cũng làm nhiều lần rồi, nhưng đây là lần đầu tiên em làm tình cùng anh trong trạng thái tự nguyện. Không phải là vùng vẫy kháng cự như lúc trước. Nhất thời cảm thấy không thích nghi kịp
Dương Hạ cầm lấy Hoa Bảo nhỏ mà vuốt ve, động tác lúc nhanh lúc chậm khích thích cảm giác trong em. Không kìm được mà rên rỉ
Động tác của Dương Hạ ngày càng nhanh chóng, lực tay xoa bóp cái của em cũng mạnh mẽ hơn. Nhưng lại hoàn toàn không đau đớn gì cả, ngược lại chỉ thêm sung sướng. Chỉ một khoảng thời gian rất ngắn, Hoa Bảo đã sắp bắn ra, em hốt hoảng giữ chặt lấy tay Dương Hạ, giọng gấp rút mang theo chút uất ức khó nói
Mà Dương Hạ nghe câu này không chỉ không dừng lại mà ngược lại động tác còn mạnh bạo hơn vừa rồi rất nhiều, giọng anh gấp gáp "Bảo bối ngoan, bắn ra đi, bắn ra tay chồng!!"
Hoa Bảo nghe xong chỉ có thể cảm thán, chồng em cũng quá biến thái rồi. Nhưng em lại không hề từ chối, ngoan ngoãn ôm lấy cổ anh, rên rỉ gấp rút. Rất nhanh em đá bắn ra tinh hoa đầy trong tay Dương Hạ.
"Ức...hưm....đồ biến thái!!" Hoa Bảo xấu hổ gần chết, chỉ biết ôm mặt.
Dương Hạ thì ngược lại, khuôn mặt đầy biến thái, đưa tay lên miệng liếm sạch chỗ dịch đó. Ánh mắt u mê nhìn em. Rõ ràng trạng thái như đang cực kỳ hưởng thụ món ăn yêu thích.
"Đừng liếm, bẩn....bẩn lắm....!!" Hoa Bảo ngây thơ thấy cảnh này vừa xấu hổ vừa lo lắng.
Anh không để ý đến lời ngăn cản của Hoa Bảo lắm, chỉ chăm chú liếm sạch dịch trắng đục đó
"Bảo bối của anh, em lại lo xa rồi. Chi bằng bây giờ em lo cho bản thân mình thì tốt hơn!!"
Dương Hạ với tay lấy từ trong túi áo ra một lọ gel bôi trơn loại lớn. Xấu xa mà nhì em.
————
Để có thể viết cảnh H được tốt hơn, tui đã mạnh dạng đi đọc vài bộ cao H . Tuy còn nhiều thiết sót nhưng thời gian về sau tui sẽ tích cực viết H để làm hài lòng mấy bồ nhoa.