Bạn thân Trần Hàm đang trên đường tới, cô ấy mang theo phương án đầu tư vào phim điện ảnh hoạt hình mà gần đây chúng tôi đẩy nhanh tốc độ làm ra.
Thẩm Hạc Chi nói một câu rất đúng, việc Phó Duật Niên đầu tư vào Lục Nghiên Cảnh là hoạt động thương mại, với mục đích kiếm tiền.
Tôi làm sao có thể ép anh chỉ bằng mối tình năm xưa chứ?
Lần này được sống lại, tôi nhất định phải ly hôn, cũng nhất định phải phát triển sự nghiệp.
Kiếp trước, bởi vì Thẩm Hạc Chi thích sạch sẽ, tôi từ bỏ hai mươi năm khổ cực học vẽ, toàn tâm toàn ý phục vụ bố con họ.
Lúc đó Trần Hàm từng mời tôi đảm nhận chỉ đạo nghệ thuật cho bộ phim hoạt hình Trung Quốc của cô ấy.
Tôi nghĩ đến việc Thẩm Như Cảnh học hành căng thẳng, các lớp học năng khiếu được xếp lịch kín mít, nó và bảo mẫu cũng không hợp nhau nên cự tuyệt cơ hội này.
Bây giờ tôi không chỉ đảm nhận vai trò chỉ đạo nghệ thuật, mà còn trở thành nhà sản xuất.
Cho nên, khoản đầu tư này của Phó Duật Niên, mặc kệ có sự tồn tại Lục Nghiên Cảnh hay không, tôi đều sẽ giành lấy.
Ngày hôm sau tại tiệc rượu thương mại.
Thẩm Hạc Chi cùng với một vài ông lớn trong giới hắn mời đến, đang thuyết phục Phó Duật Niên tiếp tục đầu tư cho bộ phim ‘Thôi Thành’.
Đạo diễn của ‘Thôi Thành’ cũng có mặt.
“Thật xin lỗi, đạo diễn Chu, số tiền này tôi đã quyết định đầu tư cho bộ “Na Tra’ của đạo diễn Trần rồi.”
“Đạo diễn Trần nào?”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Trần Hàm và tôi cười đi đến.
Sau một phen giới thiệu sơ lược, mọi người đang có mặt ở đây đều nhận được một phần tài liệu đầu tư điện ảnh.
Lật qua lật lại, ngược lại quả là có vài vị cảm thấy có hứng thú.
Đó là đương nhiên rồi, kiếp trước bộ điện ảnh này của Trần Hàm trở thành tiểu hắc mã, hiện tại có tôi sống lại góp sức, ai biết chút về điện ảnh đều hiểu đầu tư vào đây là đáng giá.
Vì thế, hiện trường không có ai nhắc đến Lục Nghiên Cảnh nữa.
Cô ta chưa từng phải chịu lạnh nhạt như bây giờ, cho nên hốc mắt nhất thời đỏ lên.
“Khương Ninh, dừng lại ở đây đi. Vì giận hờn mà em kéo theo nhiều người cùng em diễn trò như vậy thì càn quấy lắm rồi đấy. Đến lúc đó anh sợ em cũng không làm được gì cho ra trò đâu!”
Thẩm Hạc Chi nhíu chặt mi tâm, nhưng lại ra mặt khiển trách tôi trước mặt nhiều người như vậy.
Sau đó lại nhìn về phía Phó Duật Niên, nghiêm túc nói:
“Phó tổng, thân là bạn trai của Lục Nghiên Cảnh, anh hẳn là biết bộ ‘Thôi Thành’ này đối với cô ấy quan trọng đến mức nào nhỉ.”
“Chuyện của tôi và Khương Ninh, tôi hứa sẽ xử lý cho tốt, sẽ không làm cô ấy chịu tủi thân đâu.”