Đôi mắt chạy bằng điện của cô có thể phản ứng ngay lập tức, nhưng cậu ta biến mất trước mắt cô nhanh hết nói nổi, cơ hồ nếu không dùng kĩ năng thì không thể nhanh như vậy được, tốc độ đã nhân ba lần cực tốc hiện tại!!
Tâm thần tập trung nghiêm túc, bàn tay uyển chuyển vươn ra sau, bàn tay lấp lóe tạo vật cứng rắn dần hình thành màu bạc.
Cong!!!
Tia lửa giữa cú va chạm văng tung tóe, lúc này xuất hiện hình tượng kì lạ giữa hai người, một bàn tay thô to khỏe khoắn màu đỏ lại lẳng lặng không nhúc nhích trong lòng bàn tay nhỏ gọn bọc một lớp giáp bạc kì lạ.
Sức mạnh tăng lên dữ dội của Tân lại đứng máy trước cô ta, đây là chênh lệch không thể bù bởi viên đá, Tân trợn mắt khó mà tin được.
Hạt chất màu đen từ trong cơ thể nhẹ nhàng trôi qua trước mắt, cậu sực nhớ mình không phải là chịu thua hoàn toàn, cậu còn có đồ chưa sử dụng.
Bặc!!
Đang lúc Tân ngạc nhiên thì một cú đấm màu bạc lóe lên, chỉ kịp nhìn thấy liền mặt mũi ê ẩm, có chất lỏng từ dưới mũi chảy ra, lùi ra xa mấy mét liền.
Tân bây giờ mới kịp nhìn lên người cô ta, hai cánh tay mỗi bên cô lúc này đều có tay giáp màu bạc, bên trên hoa văn như hình hoa hồng, để nó trông vừa đẹp vừa mỏng manh. Tuy vậy, nó không hề như bề ngoài mỏng, cậu tiếp xúc trực tiếp qua có thể chắc chắn rằng nó còn cứng hơn đồng đen.
“Cậu vừa mới cao lên phải không?”
Thu Nga nhìn Tân liếc qua thì hỏi, không thể không hỏi được, cô ta cao gần mét tám, chiều cao không thua Tân nhiều lắm, vậy mà giờ đây, cô phải hơi ngước lên để nhìn vào mặt cậu ta nói chuyện.
“Đây không thể là kĩ năng của đợt ba được, hầu hết đợt ba không thể tạo sự khác biệt lớn đến vậy”
“Không liên quan thì đừng hỏi nhiều, mau biến đi”
Tân ra hiệu cho chị Nhi chạy đi, bản thân thì đứng chặn tầm nhìn của cô ta, không cho phép cô ta thấy được chị, mắt trợn lên hằm hằm nhìn.
“Hư hư hư”
“Mặc dù rất là hỗn, nhưng cậu có thể trở thành một trong bốn cấp dưới mạnh nhất của ta trong tương lai, tốt, mau ngoan ngoãn đừng phản kháng”
Cô ta nói như là chuyện hiển nhiên, một người chị hiền dạy bảo em út, mắt cười thu hút ánh nhìn, Tân như động dục mắt hồng phấn lao đến, tốc độ lại lần nữa nhanh gấp ba lần cực tốc cao nhất, bốn trăm hai mươi ki lô mét trên giờ.
Chỉ thấy hai người tầm mắt vụt mờ, hình ảnh mượt mà không rõ hình dáng, Tân lại lần nữa đấm hụt trong không trung, không chạm đến cô ta được một cọng lông, cậu nhớ là chỉ thấy một ánh sáng lóe lên liền đã không thấy cô ta.
Nghe thấy động tĩnh trên cây gần đó, cô ta đứng trên cành cây nhìn cậu, tư thế như vừa mới đáp xuống, tròng mắt cậu đỏ lè, lấy tay bịt mũi, há to miệng.
Chỉ thấy cục lưỡi trong miệng cậu màu gợn trắng, ngay lập tức biến màu đen thui, phát ra thô ráp dày đặc, như dây cót sẵn sàng, chiếc lưỡi kéo dài ra bắn về phía cành cây, sử dụng tốc độ nhanh nhất để cô ta không kịp phản ứng.
Vụt!!
Tiếng xé gió lao tới, Thu Nga chớp mắt đã thấy được, cái lưỡi màu đen gớm ghiết chường ra trước mặt, cô tắt đi thong dong, mặt lạnh lùng né tránh lao đến, sấm sét một lần nữa lấp lóe rồi biến mất.
“Chậc!”
Cậu đã làm đến vậy rồi mà cô ta vẫn né tránh được, rốt cuộc phải mạnh đến cỡ nào mới làm cô ta sợ hãi rời đi đây!!!
Liên tục sử dụng năng lực của hòn đá mới phát hiện, nhưng vẫn không cách nào đánh được cô ta, trong lòng cậu tự nhiên gấp gáp hẳn lên.
Xèn xẹt!!
Tân phát hiện không gian phía sau âm thanh lạ thường một cách đột ngột, cậu trong lòng nặng nề, sợ rằng tiếp theo nếu cô ta ra tay thật sự thì cậu sẽ nằm ở đây.
Đau đớn trong tưởng tượng không kéo đến, có thể cô ta chủ quan, cậu mừng húm đưa tay ra phía sau, cơ bắp trên toàn bộ cách tay bùng nổ như quả bóng, tay sau, tay tước phình lên mạnh mẽ, cú đấm tại giữa chừng lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Kích hoạt “ Bắp chuột”!!! Chết đi!!
Bất ngờ, cánh tay lực lưỡng hư cấu của cậu vậy mà không thể nhúc nhích, một màn sương lạnh che mờ hai mắt, tấm gương mờ đục làm cậu không thấy cái gì, lạnh buốt óc tê rần làm ý thức cậu nhanh chóng biến mất.
Trên mặt đất bên cạnh Thu Nga là một cục đá đông lạnh cỡ lớn, cao hơn hai mét, mặt băng gồ ghề bên trong xuất hiện Tân đang mở to mắt dữ tợn.
Thu Nga trên tay lúc này tan đi giáp bạc, tay trần chạm lên mặt đá lạnh, ánh mắt lạnh hơn băng của cô này thoáng có dịu bớt, nhìn bên trong Tân có chút mừng rỡ lẫn thắc mắc.
Không thể nghi ngờ là Tân có thể sử dụng hơn hai kĩ năng, ban đầu cô đinh ninh rằng cậu chỉ có hai, một là tàng hình, hai là làm cứng tay, nhưng sau khi nhìn thấy mơ hồ tốc độ tăng lên đột biến của Tân, cả lẫn bắp tay to lên như dưa hấu, kĩ năng giống hệt Ngọc Kha.
Cô tin chắc rằng cậu có thể là chất liệu tốt làm cấp dưới, chỉ là lần ba mà đã mạnh như vậy rồi, đem về sai khiến có khi làm cánh tay phải đắc lực của cô.
Ánh mắt quyết tâm như là ra quyết định, làm cho bên trên nổ tí tách pháo hoa, bọn đàn em sẽ mau đến đây, không sợ mất dấu Tân ở đây, cô phải mau trở về ăn hai con zombie ngon lành kia, để tiếp tục thăng cấp lần tiếp theo.
….
Cùng cục!!
Rung lắc dữ dội khiến Tân dần xua bớt đi mê mang, cậu tựa như ngủ trưa đến ba giờ chiều vậy, đầu óc mụ mị không thể khống chế cơn buồn ngủ, dù muốn thoát ra khỏi trạng thái này nhưng có làm gì thì cơ thể vẫn bất lực, ý thức lần nữa chìm vào.
….
Amiana Resort, Nha Trang, trời tối om.
Khu resort lớn ở thành phố Nha Trang có chút lặng lẽ sau tận thế, sau khi được đám người khai phá
Trong một căn biệt thự nghỉ dưỡng cỡ lớn, cây xanh úa màu hơi héo thẳng tắp xếp hàng, căn nhà lớn ở giữa có kết cấu phòng ốc nghệ thuật màu trắng tươm như mới, hồ bơi xác lá khô chen nhau, cây cối nơi đây lâu dài không có người chăm sóc, nên vốn không đẹp như trước khi zombie kéo đến.
Có bóng đèn huỳnh quang treo tùy ý ở chỗ cao biệt thự, ánh sáng không đủ để chiếu rộng toàn bộ sân cỏ, nhưng cũng đủ để nhìn thấy năm ngón tay với mắt của người thăng cấp.
Trong khu vực resort này có gần chục căn khu nghỉ dưỡng, khu vui chơi càng là cỡ lớn hiện đại, cực kì thoải mái, không thiếu thốn một chỗ như thế này, cho nên rất ít người ở lại đây.
Gần một cục băng cao hơn hai mét ở giữa sân, có hai người đàn ông cao lớn, mặc áo quần thô cứng, có chút lơ đãng đứng ở đây.
“Oáp, canh gác chỗ này có thay ca không mậy?”
“Hình như đây là chị đại đột xuất đề ra thôi, nên hai đứa đứng đây canh đến sáng mai luôn chớ sao”
“Ngày mai??!, máaa”
Người đàn ông còn lại lấy tay dụi mắt, la lên cho đã cổ họng vì im lặng quá lâu, tay đnag dụi mắt vô tình nhìn qua lờ mờ bóng đen bên trong cục băng, anh ta khều lấy người đàn ông trả lời, cười nói
“À àm có khi nào cái thằng ất ơ trong đây tỉnh dậy từ cái cục này không vậy?
“Bả nói cục đá này đến sáng mai mới hết hiệu lực, nói xong xoay cái đít rời đi, không có chuyện đó đâu”
Nhớ đến cái mông xoay đi của chị đại cao vút, đôi mắt người đàn ông đội mũ khẽ híp lại, cảm giác dâng lên.
“Này, mày đang nghĩ gì? Nói cho tao biết với coi”
Người còn lại dường như biết anh ta đang nghĩ gì, cười khặc khặc gian gian.
“Tao nghĩ gì kệ tao, phải nói mày biết?? Để mày múa mồm lung tung à”
Người đàn ông hầm lên, dại mà nói ra, thằng chó này đi đồn lung tung đến tay chị đại, nướng rục xương như mấy thằng đi trước thì toi, dù con nhỏ đẹp thiệt nhưng mà người bị nó giết với lý do lãng nhách nhiều lắm, anh ta cũng không muốn nối gót theo.
“Đâu, múa cái đầu mày, chỗ anh em tình nghĩa, đi nói lung tung làm chi?”
“Tin mày cái buồi! Bố mày muốn sống, chỗ mấy em mới đến còn chưa được tao rửa hàng, chết uống đâu được”
Hai người bắt chuyện cái liền đè nhau lên chọc giỡn liên tục, phía sau hiện tượng hai người không có mắt thấy được, từng hàng hạt đen trôi ra từ khe nứt li ti trên bề mặt cục băng, hơi nước giữa ánh sáng yếu ớt đèn huỳnh quanh lại rõ ràng cực kì.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?
Tâm thần tập trung nghiêm túc, bàn tay uyển chuyển vươn ra sau, bàn tay lấp lóe tạo vật cứng rắn dần hình thành màu bạc.
Cong!!!
Tia lửa giữa cú va chạm văng tung tóe, lúc này xuất hiện hình tượng kì lạ giữa hai người, một bàn tay thô to khỏe khoắn màu đỏ lại lẳng lặng không nhúc nhích trong lòng bàn tay nhỏ gọn bọc một lớp giáp bạc kì lạ.
Sức mạnh tăng lên dữ dội của Tân lại đứng máy trước cô ta, đây là chênh lệch không thể bù bởi viên đá, Tân trợn mắt khó mà tin được.
Hạt chất màu đen từ trong cơ thể nhẹ nhàng trôi qua trước mắt, cậu sực nhớ mình không phải là chịu thua hoàn toàn, cậu còn có đồ chưa sử dụng.
Bặc!!
Đang lúc Tân ngạc nhiên thì một cú đấm màu bạc lóe lên, chỉ kịp nhìn thấy liền mặt mũi ê ẩm, có chất lỏng từ dưới mũi chảy ra, lùi ra xa mấy mét liền.
Tân bây giờ mới kịp nhìn lên người cô ta, hai cánh tay mỗi bên cô lúc này đều có tay giáp màu bạc, bên trên hoa văn như hình hoa hồng, để nó trông vừa đẹp vừa mỏng manh. Tuy vậy, nó không hề như bề ngoài mỏng, cậu tiếp xúc trực tiếp qua có thể chắc chắn rằng nó còn cứng hơn đồng đen.
“Cậu vừa mới cao lên phải không?”
Thu Nga nhìn Tân liếc qua thì hỏi, không thể không hỏi được, cô ta cao gần mét tám, chiều cao không thua Tân nhiều lắm, vậy mà giờ đây, cô phải hơi ngước lên để nhìn vào mặt cậu ta nói chuyện.
“Đây không thể là kĩ năng của đợt ba được, hầu hết đợt ba không thể tạo sự khác biệt lớn đến vậy”
“Không liên quan thì đừng hỏi nhiều, mau biến đi”
Tân ra hiệu cho chị Nhi chạy đi, bản thân thì đứng chặn tầm nhìn của cô ta, không cho phép cô ta thấy được chị, mắt trợn lên hằm hằm nhìn.
“Hư hư hư”
“Mặc dù rất là hỗn, nhưng cậu có thể trở thành một trong bốn cấp dưới mạnh nhất của ta trong tương lai, tốt, mau ngoan ngoãn đừng phản kháng”
Cô ta nói như là chuyện hiển nhiên, một người chị hiền dạy bảo em út, mắt cười thu hút ánh nhìn, Tân như động dục mắt hồng phấn lao đến, tốc độ lại lần nữa nhanh gấp ba lần cực tốc cao nhất, bốn trăm hai mươi ki lô mét trên giờ.
Chỉ thấy hai người tầm mắt vụt mờ, hình ảnh mượt mà không rõ hình dáng, Tân lại lần nữa đấm hụt trong không trung, không chạm đến cô ta được một cọng lông, cậu nhớ là chỉ thấy một ánh sáng lóe lên liền đã không thấy cô ta.
Nghe thấy động tĩnh trên cây gần đó, cô ta đứng trên cành cây nhìn cậu, tư thế như vừa mới đáp xuống, tròng mắt cậu đỏ lè, lấy tay bịt mũi, há to miệng.
Chỉ thấy cục lưỡi trong miệng cậu màu gợn trắng, ngay lập tức biến màu đen thui, phát ra thô ráp dày đặc, như dây cót sẵn sàng, chiếc lưỡi kéo dài ra bắn về phía cành cây, sử dụng tốc độ nhanh nhất để cô ta không kịp phản ứng.
Vụt!!
Tiếng xé gió lao tới, Thu Nga chớp mắt đã thấy được, cái lưỡi màu đen gớm ghiết chường ra trước mặt, cô tắt đi thong dong, mặt lạnh lùng né tránh lao đến, sấm sét một lần nữa lấp lóe rồi biến mất.
“Chậc!”
Cậu đã làm đến vậy rồi mà cô ta vẫn né tránh được, rốt cuộc phải mạnh đến cỡ nào mới làm cô ta sợ hãi rời đi đây!!!
Liên tục sử dụng năng lực của hòn đá mới phát hiện, nhưng vẫn không cách nào đánh được cô ta, trong lòng cậu tự nhiên gấp gáp hẳn lên.
Xèn xẹt!!
Tân phát hiện không gian phía sau âm thanh lạ thường một cách đột ngột, cậu trong lòng nặng nề, sợ rằng tiếp theo nếu cô ta ra tay thật sự thì cậu sẽ nằm ở đây.
Đau đớn trong tưởng tượng không kéo đến, có thể cô ta chủ quan, cậu mừng húm đưa tay ra phía sau, cơ bắp trên toàn bộ cách tay bùng nổ như quả bóng, tay sau, tay tước phình lên mạnh mẽ, cú đấm tại giữa chừng lại mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Kích hoạt “ Bắp chuột”!!! Chết đi!!
Bất ngờ, cánh tay lực lưỡng hư cấu của cậu vậy mà không thể nhúc nhích, một màn sương lạnh che mờ hai mắt, tấm gương mờ đục làm cậu không thấy cái gì, lạnh buốt óc tê rần làm ý thức cậu nhanh chóng biến mất.
Trên mặt đất bên cạnh Thu Nga là một cục đá đông lạnh cỡ lớn, cao hơn hai mét, mặt băng gồ ghề bên trong xuất hiện Tân đang mở to mắt dữ tợn.
Thu Nga trên tay lúc này tan đi giáp bạc, tay trần chạm lên mặt đá lạnh, ánh mắt lạnh hơn băng của cô này thoáng có dịu bớt, nhìn bên trong Tân có chút mừng rỡ lẫn thắc mắc.
Không thể nghi ngờ là Tân có thể sử dụng hơn hai kĩ năng, ban đầu cô đinh ninh rằng cậu chỉ có hai, một là tàng hình, hai là làm cứng tay, nhưng sau khi nhìn thấy mơ hồ tốc độ tăng lên đột biến của Tân, cả lẫn bắp tay to lên như dưa hấu, kĩ năng giống hệt Ngọc Kha.
Cô tin chắc rằng cậu có thể là chất liệu tốt làm cấp dưới, chỉ là lần ba mà đã mạnh như vậy rồi, đem về sai khiến có khi làm cánh tay phải đắc lực của cô.
Ánh mắt quyết tâm như là ra quyết định, làm cho bên trên nổ tí tách pháo hoa, bọn đàn em sẽ mau đến đây, không sợ mất dấu Tân ở đây, cô phải mau trở về ăn hai con zombie ngon lành kia, để tiếp tục thăng cấp lần tiếp theo.
….
Cùng cục!!
Rung lắc dữ dội khiến Tân dần xua bớt đi mê mang, cậu tựa như ngủ trưa đến ba giờ chiều vậy, đầu óc mụ mị không thể khống chế cơn buồn ngủ, dù muốn thoát ra khỏi trạng thái này nhưng có làm gì thì cơ thể vẫn bất lực, ý thức lần nữa chìm vào.
….
Amiana Resort, Nha Trang, trời tối om.
Khu resort lớn ở thành phố Nha Trang có chút lặng lẽ sau tận thế, sau khi được đám người khai phá
Trong một căn biệt thự nghỉ dưỡng cỡ lớn, cây xanh úa màu hơi héo thẳng tắp xếp hàng, căn nhà lớn ở giữa có kết cấu phòng ốc nghệ thuật màu trắng tươm như mới, hồ bơi xác lá khô chen nhau, cây cối nơi đây lâu dài không có người chăm sóc, nên vốn không đẹp như trước khi zombie kéo đến.
Có bóng đèn huỳnh quang treo tùy ý ở chỗ cao biệt thự, ánh sáng không đủ để chiếu rộng toàn bộ sân cỏ, nhưng cũng đủ để nhìn thấy năm ngón tay với mắt của người thăng cấp.
Trong khu vực resort này có gần chục căn khu nghỉ dưỡng, khu vui chơi càng là cỡ lớn hiện đại, cực kì thoải mái, không thiếu thốn một chỗ như thế này, cho nên rất ít người ở lại đây.
Gần một cục băng cao hơn hai mét ở giữa sân, có hai người đàn ông cao lớn, mặc áo quần thô cứng, có chút lơ đãng đứng ở đây.
“Oáp, canh gác chỗ này có thay ca không mậy?”
“Hình như đây là chị đại đột xuất đề ra thôi, nên hai đứa đứng đây canh đến sáng mai luôn chớ sao”
“Ngày mai??!, máaa”
Người đàn ông còn lại lấy tay dụi mắt, la lên cho đã cổ họng vì im lặng quá lâu, tay đnag dụi mắt vô tình nhìn qua lờ mờ bóng đen bên trong cục băng, anh ta khều lấy người đàn ông trả lời, cười nói
“À àm có khi nào cái thằng ất ơ trong đây tỉnh dậy từ cái cục này không vậy?
“Bả nói cục đá này đến sáng mai mới hết hiệu lực, nói xong xoay cái đít rời đi, không có chuyện đó đâu”
Nhớ đến cái mông xoay đi của chị đại cao vút, đôi mắt người đàn ông đội mũ khẽ híp lại, cảm giác dâng lên.
“Này, mày đang nghĩ gì? Nói cho tao biết với coi”
Người còn lại dường như biết anh ta đang nghĩ gì, cười khặc khặc gian gian.
“Tao nghĩ gì kệ tao, phải nói mày biết?? Để mày múa mồm lung tung à”
Người đàn ông hầm lên, dại mà nói ra, thằng chó này đi đồn lung tung đến tay chị đại, nướng rục xương như mấy thằng đi trước thì toi, dù con nhỏ đẹp thiệt nhưng mà người bị nó giết với lý do lãng nhách nhiều lắm, anh ta cũng không muốn nối gót theo.
“Đâu, múa cái đầu mày, chỗ anh em tình nghĩa, đi nói lung tung làm chi?”
“Tin mày cái buồi! Bố mày muốn sống, chỗ mấy em mới đến còn chưa được tao rửa hàng, chết uống đâu được”
Hai người bắt chuyện cái liền đè nhau lên chọc giỡn liên tục, phía sau hiện tượng hai người không có mắt thấy được, từng hàng hạt đen trôi ra từ khe nứt li ti trên bề mặt cục băng, hơi nước giữa ánh sáng yếu ớt đèn huỳnh quanh lại rõ ràng cực kì.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?