Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 84: Hạnh phúc bao trùm



Thế nhưng vừa nghe thấy Tiêu Mộng mang đồ ăn cô nấu tới,

Kim Lân bỗng trợn to mắt, dáng vẻ hoảng sợ.

“Đồ ăn, đồ ăn? Đồ ăn em nấu?”

Trời ạ, anh ta còn sống được nữa không?

Tiêu Mộng lại nấu ăn?

Huhuhu, nếu cùng trình độ như buổi trưa…

Anh ta thà rằng lập tức nhảy lầu.

Huhuhu, Mộng à, em thật sự là,

Trưa nấu rồi tối vẫn còn nấu?

Em không thể nghỉ ngơi chút sao?

Tiếc là tay nghề của em, tôi cũng không dám tâng bốc…

Da mặt Kim Lân đang co rút, cười cự kỳ không tự nhiên:

“Haha, haha, em, em lại mang đồ ăn tới à,Tốt… Tốt…”

Tốt cái quái gì!

Khuôn mặt đẹp trai của Kim Lân cười hơi cứng nhắc.

“Trời ạ, cậu Kim, tôi đang muốn nói với anh đây,Hoành thánh buổi trưa… Hihi, là sự cố ngoài ý muốn.Thật đấy! Ngoài ý muốn! Không tin thì anh nếm đồ ăn tôi mang đến xem,Tuyệt đối mà mỹ vị nhân gian, anh ăn một lần sẽ muốn ăn lần thứ hai. Tang tang tang… Nhìn xem!”

Tiêu Mộng mở hộp đồ ăn, bê đến trước mặt Kim Lân,

Lắc lắc, cười nói: “Anh nhìn xem…Có phải đủ cả sắc hương vị không? Anh ngửi mà xem…”

Kim Lân miễn cưỡng, lại gần hộp đồ ăn, ngửi thử.

Ừ, thật sự là thơm lắm!

Ngửi thấy thơm cũng không có nghĩa là vị sẽ ngon,

Ví dụ như, hoành thánh buổi trưa, ngửi cũng khá thơm.

Thế nhưng… nhìn đồ ăn trong hộp đồ ăn 4 ngăn đỏ đỏ xanh xanh đẹp mắt,

Thật sự là rất đẹp!

Nhìn dáng vẻ xinh đẹp tinh tế của chỗ đồ ăn này,

Chắc là cô nhóc này tốn không ít công sức,

Ít nhất có thể thấy rõ,

Cô rất coi trọng!

Chỉ điều này, đã khiến Kim Lân cực kỳ vui vẻ.

“Đây là món gì thế? Đầu bếp có thể giới thiệu chút không?”

Kim Lân chỉ đồ ăn trong hộp, nói.

Tiêu Mộng cười xán lạn: “À, cái này á,

Đây là sushi mini mà tôi sáng chế ra,

Tuyệt đối ngon hơn hàng bán ngoài thị trường.

Có lúc em gái tôi thèm ăn, thấy người khác mua sushi,

Nhưng tôi cảm thấy sushi cũng không khó làm,

Vì thế tôi đã nghiên cứu.

Còn có cái này, cái này là bông cải xanh xào thịt băm,

Rất nhiều người đều không thích ăn bông cải xanh, nhưng đây là loại rau rất giàu dinh dưỡng,

Vì thế tôi thường dùng pate và canh thịt để át đi mùi vị vốn có của nó.

Nhìn cái này nữa…

Cái này là…”

Tiêu Mộng giải thích từng cái một đâu ra đấy, càng nói càng hăng hái,

Càng nói càng hưng phấn. Nói dông nói dài, lải nhải mãi.

Kim Lân nghe mà ngây người.

CHƯƠNG 84 HẠNH PHÚC BAO TRÙM

Thế nhưng vừa nghe thấy Tiêu Mộng mang đồ ăn cô nấu tới,

Kim Lân bỗng trợn to mắt, dáng vẻ hoảng sợ.

“Đồ ăn, đồ ăn? Đồ ăn em nấu?”

Trời ạ, anh ta còn sống được nữa không?

Tiêu Mộng lại nấu ăn?

Huhuhu, nếu cùng trình độ như buổi trưa…

Anh ta thà rằng lập tức nhảy lầu.

Huhuhu, Mộng à, em thật sự là,

Trưa nấu rồi tối vẫn còn nấu?

Em không thể nghỉ ngơi chút sao?

Tiếc là tay nghề của em, tôi cũng không dám tâng bốc…

Da mặt Kim Lân đang co rút, cười cự kỳ không tự nhiên:

“Haha, haha, em, em lại mang đồ ăn tới à,Tốt… Tốt…”

Tốt cái quái gì!

Khuôn mặt đẹp trai của Kim Lân cười hơi cứng nhắc.

“Trời ạ, cậu Kim, tôi đang muốn nói với anh đây,Hoành thánh buổi trưa… Hihi, là sự cố ngoài ý muốn.Thật đấy! Ngoài ý muốn! Không tin thì anh nếm đồ ăn tôi mang đến xem,Tuyệt đối mà mỹ vị nhân gian, anh ăn một lần sẽ muốn ăn lần thứ hai. Tang tang tang… Nhìn xem!”

Tiêu Mộng mở hộp đồ ăn, bê đến trước mặt Kim Lân,

Lắc lắc, cười nói: “Anh nhìn xem…Có phải đủ cả sắc hương vị không? Anh ngửi mà xem…”

Kim Lân miễn cưỡng, lại gần hộp đồ ăn, ngửi thử.

Ừ, thật sự là thơm lắm!

Ngửi thấy thơm cũng không có nghĩa là vị sẽ ngon,

Ví dụ như, hoành thánh buổi trưa, ngửi cũng khá thơm.

Thế nhưng… nhìn đồ ăn trong hộp đồ ăn 4 ngăn đỏ đỏ xanh xanh đẹp mắt,

Thật sự là rất đẹp!

Nhìn dáng vẻ xinh đẹp tinh tế của chỗ đồ ăn này,

Chắc là cô nhóc này tốn không ít công sức,

Ít nhất có thể thấy rõ,

Cô rất coi trọng!

Chỉ điều này, đã khiến Kim Lân cực kỳ vui vẻ.

“Đây là món gì thế? Đầu bếp có thể giới thiệu chút không?”

Kim Lân chỉ đồ ăn trong hộp, nói.

Tiêu Mộng cười xán lạn: “À, cái này á,

Đây là sushi mini mà tôi sáng chế ra,

Tuyệt đối ngon hơn hàng bán ngoài thị trường.

Có lúc em gái tôi thèm ăn, thấy người khác mua sushi,

Nhưng tôi cảm thấy sushi cũng không khó làm,

Vì thế tôi đã nghiên cứu.

Còn có cái này, cái này là bông cải xanh xào thịt băm,

Rất nhiều người đều không thích ăn bông cải xanh, nhưng đây là loại rau rất giàu dinh dưỡng,

Vì thế tôi thường dùng pate và canh thịt để át đi mùi vị vốn có của nó.

Nhìn cái này nữa…

Cái này là…”

Tiêu Mộng giải thích từng cái một đâu ra đấy, càng nói càng hăng hái,

Càng nói càng hưng phấn. Nói dông nói dài, lải nhải mãi.

Kim Lân nghe mà ngây người.

CHƯƠNG 84 HẠNH PHÚC BAO TRÙM

Thế nhưng vừa nghe thấy Tiêu Mộng mang đồ ăn cô nấu tới,

Kim Lân bỗng trợn to mắt, dáng vẻ hoảng sợ.

“Đồ ăn, đồ ăn? Đồ ăn em nấu?”

Trời ạ, anh ta còn sống được nữa không?

Tiêu Mộng lại nấu ăn?

Huhuhu, nếu cùng trình độ như buổi trưa…

Anh ta thà rằng lập tức nhảy lầu.

Huhuhu, Mộng à, em thật sự là,

Trưa nấu rồi tối vẫn còn nấu?

Em không thể nghỉ ngơi chút sao?

Tiếc là tay nghề của em, tôi cũng không dám tâng bốc…

Da mặt Kim Lân đang co rút, cười cự kỳ không tự nhiên:

“Haha, haha, em, em lại mang đồ ăn tới à,Tốt… Tốt…”

Tốt cái quái gì!

Khuôn mặt đẹp trai của Kim Lân cười hơi cứng nhắc.

“Trời ạ, cậu Kim, tôi đang muốn nói với anh đây,Hoành thánh buổi trưa… Hihi, là sự cố ngoài ý muốn.Thật đấy! Ngoài ý muốn! Không tin thì anh nếm đồ ăn tôi mang đến xem,Tuyệt đối mà mỹ vị nhân gian, anh ăn một lần sẽ muốn ăn lần thứ hai. Tang tang tang… Nhìn xem!”

Tiêu Mộng mở hộp đồ ăn, bê đến trước mặt Kim Lân,

Lắc lắc, cười nói: “Anh nhìn xem…Có phải đủ cả sắc hương vị không? Anh ngửi mà xem…”

Kim Lân miễn cưỡng, lại gần hộp đồ ăn, ngửi thử.

Ừ, thật sự là thơm lắm!

Ngửi thấy thơm cũng không có nghĩa là vị sẽ ngon,

Ví dụ như, hoành thánh buổi trưa, ngửi cũng khá thơm.

Thế nhưng… nhìn đồ ăn trong hộp đồ ăn 4 ngăn đỏ đỏ xanh xanh đẹp mắt,

Thật sự là rất đẹp!

Nhìn dáng vẻ xinh đẹp tinh tế của chỗ đồ ăn này,

Chắc là cô nhóc này tốn không ít công sức,

Ít nhất có thể thấy rõ,

Cô rất coi trọng!

Chỉ điều này, đã khiến Kim Lân cực kỳ vui vẻ.

“Đây là món gì thế? Đầu bếp có thể giới thiệu chút không?”

Kim Lân chỉ đồ ăn trong hộp, nói.

Tiêu Mộng cười xán lạn: “À, cái này á,

Đây là sushi mini mà tôi sáng chế ra,

Tuyệt đối ngon hơn hàng bán ngoài thị trường.

Có lúc em gái tôi thèm ăn, thấy người khác mua sushi,

Nhưng tôi cảm thấy sushi cũng không khó làm,

Vì thế tôi đã nghiên cứu.

Còn có cái này, cái này là bông cải xanh xào thịt băm,

Rất nhiều người đều không thích ăn bông cải xanh, nhưng đây là loại rau rất giàu dinh dưỡng,

Vì thế tôi thường dùng pate và canh thịt để át đi mùi vị vốn có của nó.

Nhìn cái này nữa…

Cái này là…”

Tiêu Mộng giải thích từng cái một đâu ra đấy, càng nói càng hăng hái,

Càng nói càng hưng phấn. Nói dông nói dài, lải nhải mãi.

Kim Lân nghe mà ngây người.