Sự An Bài Lớn Nhất Của Trời Cao

Chương 59: Cô Leo Lên Đỉnh Núi, Hào Quang Rờ Rỡ



Hai ngày trước khi concert bắt đầu, bối cảnh khán phòng sân khấu cũng đã được bố trí hoàn chỉnh. Trước mỗi lần concert chính thức, Triệu Ngu đều sẽ tiến hành tổng duyệt mấy lần ở hiện trường, kết hợp bố trí và thiết bị sân khấu để không mắc phải sai lầm gì vào ngày chính.

Thẩm Tuyển Ý về Bắc Kinh là đi gặp thầy phục trang trang điểm ngay, xác định trang phục biểu diễn và kiểu tóc trang điểm chính thức trước đã, sau đó mới chạy tới hiện trường.

Còn một ngày nữa là đến concert chính thức, đây cũng là lần tổng duyệt thứ hai của Triệu Ngu.

Khi xe chạy xuống hầm để xe, Thẩm Tuyển Ý thấy đã có fan đi lại khắp nơi ngoài sân vận động. Hầu hết mọi người đều đến trước đấy một ngày để được đi dạo ăn uống vui vẻ với các chị em cùng đu idol, sau đấy ra ngoài sân vận động hóng hớt tiếng động mơ hồ từ buổi tổng duyệt. Đây cũng là phần quan trọng không thể thiếu trong quá trình đi đu concert, thiếu nó đi là mất cả tính hoàn chỉnh của đu concert!

Lúc Thẩm Tuyển Ý đi vào, buổi tổng duyệt đã bắt đầu được một lát.

Anh đi theo lối của staff đến lan can khu vực VIP, một cái đài bằng gỗ được dựng ở vị trí này, tầm nhìn cao hơn ở khán đài. Anh gác cánh tay lên lan can để đỡ nửa người trên, quay vành mũ một vòng rồi ấn nó xuống, cười tủm tỉm nhìn về phía sân khấu.

Phần tổng duyệt chủ yếu là để kiểm tra đo lường thiết bị và thiết kế sân khấu, cũng không cần phải hát hết sức. Dù gì vẫn phải bảo vệ họng và giữ sức cho buổi concert chính thức. Đêm giữa Hè sức nóng không giảm, Triệu Ngu mặc áo hai dây màu đen phối với quần ống rộng, càng thêm phần cao ráo chân dài. Dây áo hai dây làm bằng da, nút thắt kim loại vừa hay ở ngay vị trí xương quai xanh, có vẻ gợi cảm nửa kín nửa hở.

Phần sau của bài hát đang duyệt có một đoạn âm cao, Triệu Ngu chỉ hát nửa trước, nửa sau thì vừa ngâm nga tùy ý vừa nhảy nhót tung tăng quanh sân khấu trên đôi giày thể thao màu trắng.

Thẩm Tuyển Ý đã chứng kiến rất nhiều nghệ sĩ không hợp rơ với sân khấu. Họ rất khó hòa hợp được làm một với sân khấu, dù có biểu diễn thế nào vẫn khiến người ta có cảm giác phân tách.

Còn khi Triệu Ngu đứng lên sân khấu, dù chỉ cô chỉ diễn tập tùy ý, thậm chí còn chẳng biểu diễn nghiêm túc, bạn vẫn sẽ cảm thấy ngay cô được sinh ra để đứng trên đó.

Trời sinh cô đã thuộc về sân khấu.

Thẩm Tuyển Ý xem một lát, anh dựa vào vòng bảo vệ móc di động ra, bật camera lên, chọn góc rồi chụp cô mấy tấm. Người có khung xương đẹp thì đều ăn ảnh, Thẩm Tuyển Ý thưởng thức tác phẩm nhiếp ảnh của mình một lần, gật gật đầu đầy mỹ mãn, rồi lại dịch sang một bên quay clip ngắn.

Ống kính của di động ghi lại toàn bộ cảnh tượng, Thẩm Tuyển Ý nhìn di động rồi lại ngẩng đầu nhìn về phía trước, cuối cùng cũng cảm nhận được tâm trạng của các fan mỗi lần họ chụp anh.

Đang quay dở, anh nghe thấy tiếng mic vọng ra giọng Triệu Ngu: “Bảo vệ, bảo vệ đâu rồi? Đuổi cái người đang quay lén ở dưới kia đi đi.”

Quả là có bảo vệ đi sang đây thật.

Thẩm Tuyển Ý quay người ra dấu dừng với bảo vệ, sau đó chống hai tay nhảy vọt qua vòng bảo vệ, đôi chân dài vọt lên sân khấu.

Triệu Ngu khinh bỉ anh ở dưới khán đài: “Có giỏi thì mai anh cũng lên sân khấu như thế đi.”

Thẩm Tuyển Ý phóng khoáng sờ đầu, đi đến vị trí giàn giáo: “Sắp đến lượt anh rồi chứ gì? Em hát trước đi, chốc anh đi lên từ đây.”

Triệu Ngu cạn lời nhìn anh một cái, phất tay với ban nhạc ý bảo tiếp tục.

Concert dài hai tiếng rưỡi, Thẩm Tuyển Ý lên sâu khấu vào khoảng sau hơn một tiếng gì đấy. Bây giờ anh đang ngồi ở vị trí thang máy, góc chụp tốt hơn, anh làm lơ ánh mắt tức giận phóng tới của Triệu Ngu mấy lần, giơ di động chụp vui đáo để.

Anh chụp chụp xóa xóa, còn quay mấy đoạn clip ngắn gửi cho Hạ Nguyên, làm Hạ Nguyên ghen ghét chết lên được.

Mãi đến gần phần của anh thì anh mới cất di động đi, vỗ vỗ mông đứng dậy.

Màn biểu diễn sân khấu đầu tiên là bản solo của anh, nhân viên công tác đã lắp mic cho anh từ trước. Khi anh bắt đầu diễn tập, Triệu Ngu học theo dáng vẻ ngồi ở thang máy mới nãy của anh, cầm di động chụp tanh tách.

Tranh thủ chụp thêm mấy tấm ảnh dìm, giữ trong tay làm nhược điểm!

Lại nói tiếp, thật ra cô rất ít khi được xem Thẩm Tuyển Ý biểu diễn trực tiếp, chỉ có bao giờ trùng hợp tham gia cùng hoạt động với anh mới được xem một lần. Không thể không nói, cách mô tả “Ngoài đời là chúa hề lên sân khấu làm vua” của fan là vô cùng chuẩn xác.

Mới đầu Triệu Ngu còn cố ý chụp dìm, tới đoạn sau cô cũng bất giác buông di động xuống để thưởng thức.

Anh có thể làm bùng nổ sân khấu dễ như trở bàn tay.

Dù ở một khán phòng đen như mực không có bóng người, anh cũng có thể high trên sân khấu như trung tâm thế giới. Khi mắt bạn đã đặt vào anh, bạn sẽ không thể rời mắt đi được nữa.

Cô trời sinh thuộc về sân khấu.

Sao anh lại không như vậy được.

Sau khi màn biểu diễn solo kết thúc sẽ có một đoạn hai người tương tác với khán giả, nhưng không được dài quá hai phút. Hai người lược luôn bước này, nhảy qua phần biểu diễn hợp tác luôn.

Bây giờ fan còn chưa biết bài hát mà họ biểu diễn, coi như là một niềm vui bất ngờ nhỏ vậy.

Diễn tập chính thức khác với luyện trong phòng tập trước kia. Thiết kế sân khấu, đèn đóm, hiệu quả âm thanh đều đủ đầy, chỉ thiếu mỗi khán giả là sẽ thành một màn trình diễn thật sự.

Ánh đèn xán lạn phủ xuống, tiếng nhạc xuyên qua dàn âm hưởng, vờn quanh khắp sân vận động rộng lớn. Trong hoàn cảnh thế này, đúng ra anh càng phải chú ý đến màn trình diễn của mình hơn, nhưng Thẩm Tuyển Ý lại nghĩ ngợi lung tung trong giờ khắc này.

Vòng eo thon bó trong chiếc áo hai dây mỏng kia tựa như cành liễu lay động trước gió, lúc ẩn lúc hiện trước mắt anh theo từng bước nhảy của cô. Bàn tay anh gần như có thể cảm nhận được cảm xúc tinh tế ấm áp mỗi lần chạm vào.

Chẳng hiểu sao Thẩm Tuyển Ý lại cảm thấy ngượng nghịu cả người, đến cả đầu ngón tay cũng nóng lên.

Khi nhảy đến đoạn xoay tròn ôm eo ở phần sau, anh đột nhiên không xuống tay được. Vì thế bàn tay vốn nên đặt lên hông Triệu Ngu lại xấu hổ khựng lại giữa không trung.

Triệu Ngu đợi hồi lâu, ngẩng đầu ném cho anh một ánh mắt nghi hoặc, “Anh đang nghĩ cái gì đấy?”

Thẩm Tuyển Ý chớp mắt đầy vô tội

Triệu Ngu mặt mày vô cảm, bắt lấy cổ tay anh ấn lên eo mình: “Đêm mai anh mà còn thất thần thế này trên sân khấu, em sẽ đập vỡ đầu anh trước mặt 50 nghìn fan đấy.”

Thẩm Tuyển Ý thầm chửi Hạ Nguyên té tát trong lòng.

Tất cả là tại cái thằng ngố kia bảo là anh trai thèm vào mà sờ eo em gái, hại anh chột dạ nãy giờ!

Nhảy xong hai bài hợp tác, Triệu Ngu làm động tác dừng với ban nhạc, xách hai chai nước khoáng lên, ném cho Thẩm Tuyển Ý một chai. Cô vặn ra uống một ngụm rồi mới mở miệng: “Anh bị gì thế, có chống được không đấy?”

Thẩm Tuyển Ý debut bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên bị người ta nói là không chống được trên sân khấu.

Nhưng hình như mới nãy anh èo uột thật, mất mặt hết sức.

Nhất là lại mất mặt trước mặt Triệu Ngu nữa chứ, đây là lần đầu anh biết ngượng chín người là gì.

Anh nhìn chai nước trong tay, im lặng một lúc rồi mới nói: “Anh chỉ đang lo lắng thôi.”

Triệu Ngu nghiêng đầu: “Lo lắng cái gì?”

Thẩm Tuyển Ý: “Ngày mai chúng ta thực hiện động tác thân mật như thế trước mặt bao nhiêu fan, anh sẽ không bị fan của em quăng chai nước vào đầu đấy chứ?”

Triệu Ngu: “Không đâu, lúc vào chỗ có kiểm tra, không cho mang nước vào.” Cô dừng một chút rồi lại nói: “Nhưng miếng độn giày thì khó nói đấy.”

Thẩm Tuyển Ý: “…………”

Phần hợp tác kết thúc, Thẩm Tuyển Ý xuống sân khấu, Triệu Ngu tiếp tục duyệt phần kế.

Chờ đến khi tổng duyệt xong xuôi, tin tức về việc hai người họ sắp sửa biểu diễn 《So busy 》 vào tối mai đã trèo lên no 1 hot search trên mạng. Các fan lảng vảng bên ngoài nghe thấy tiếng nhạc vọng từ trong ra, khúc nhạc 《So busy》này mà vang lên thì có nghĩ bằng ngón chân cũng biết đây là bài hát hợp tác lần này của hai người.

Y như trưởng bộ phận âm nhạc đã từng dự đoán, tin tức hai lưu lượng đỉnh cao lớn nhảy lại 《So busy》 sau nhiều năm quả là gây bàn tán xôn xao. Các cư dân mạng vốn đã cực kì chờ mong buổi concert lần này nay lại càng hưng phấn hơn, trên mạng toàn là tiếng gào rú “Trở về tuổi thơ”. Không ít fan đều chạy về xem màn hợp tác kinh điển trong 《 Con đường chông gai 》, video liên quan đến phần trình diễn trước đây của hai người cũng được kéo lên hot search.

Để giữ trạng thái sức khỏe tốt cho tối mai, duyệt xong hai người không hẹn nhau đi ăn khuya, tránh để xảy ra mấy chuyện không khống chế được như là tiêu chảy. Họ trở lại khách sạn rửa mặt nghỉ ngơi, ngủ nghê dưỡng sức. Hôm sau ngủ nướng xong xuôi ăn uống đủ đầy xong, hai người tới sân vận động trước để chuẩn bị cho buổi concert sẽ diễn ra vào mấy tiếng nữa.

Phần thiết kế trang phục đều mời ekip đứng đầu cả nước, trang phục biểu diễn của hai người đã được gửi đến theo đúng size của họ. Triệu Ngu có tổng cộng năm bộ đồ diễn, Thẩm Tuyển Ý làm khách mời chỉ có một bộ.

Bởi vì động tác kéo cà vạt trong 《K.O》, nhà thiết kế còn đặc biệt phối thêm cho anh một chiếc áo khoác có thể đeo cà vạt.

Sự nhiệt tình của các fan thắng cả cái nắng gắt tháng 6.

Bắt đầu vào chỗ từ 5 rưỡi, tới gần 7 giờ, tiếng hò hét trong sân vận động đã vang vọng hết đợt này đến đợt khác.

Vào giữa Hè, trời tối muộn, hoàng hôn còn vương nắng tàn, từng ánh sáng hồng nhá lên trong ánh chiều tà, cuối cùng hợp thành biển hồng lập loè và lóa mắt.

Cô đã ngao du bao năm trong biển hồng này.

Khi cô xuất hiện từ giàn giáo, tiếng hô hào đã vang lên khắp chốn.

Thẩm Tuyển Ý ngồi ngay ở khu vực vip ở lầu hai, thu hết cảnh sân vận động vào mắt mình. Ngày xưa anh luôn là người đứng trên sân khấu hưởng thụ sự nhiệt tình ấy, còn bây giờ, anh đã trở thành một thành viên trong khán giả.

Cảm giác này thật kỳ lạ.

Anh thấy biển hồng lập loè, yêu tinh nhân gian thác xuống giữa biển hồng, nhận lấy sự ngưỡng mộ sùng bái của vạn người.

—— Triệu Ngu.

Rõ ràng chỉ là hai chữ Hán bình thường không có gì đặc biệt, rõ ràng anh đã gọi cái tên bình thường không có gì đặc biệt này từ thuở nhỏ. Nhưng vào giờ phút này, tiếng hò hét của bao người vang vọng bầu trời đêm, cái tên bình thường không đặc biệt ấy bỗng trở nên thật chấn động.

Đây là lần đầu tiên anh cảm thấy, tên của Triệu Ngu nghe rất hay.

Triệu Ngu mở màn bằng bài hát 《 Gặp Cá 》bùng nổ sân khấu. Các fan trong sân vận động cũng cùng hát theo, tiếng nhạc vờn quanh, tựa như một bản hòa ca độc nhất vô nhị dành riêng cho cô.

Ánh đèn xán lạn lập lòe giao nhau trên sân khấu, chiếu sáng bừng bầu trời đêm. Nhưng những ánh sáng đuổi theo cô kia chẳng đáng là gì, cô nồng nhiệt tỏa sáng giữa những ánh đèn, dường như còn chói lòa hơn cả đèn nữa.

Thẩm Tuyển Ý đã từng nói giỡn trong một buổi phỏng vấn, rằng tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời anh là không được xem concert của chính mình.

Bây giờ anh đột nhiên không còn tiếc nuối ấy nữa.

Concert của anh, có lẽ cũng chính là như thế.

Nửa giờ sau, nhân viên công tác tới kêu anh vào hậu trường chuẩn bị lên sân khấu.

Triệu Ngu đã hát hát nhảy nhảy trên sân khấu suốt một giờ, cô ôm mic cười tươi rói mở miệng: “Hơi mệt rồi, tìm ai đấy lên hát giúp mình thôi.”

Sau tiếng hét chói tai khắp nơi, các bạn Ý Nhân nhịn suốt một giờ đồng hồ bắt đầu hô to tên của Thẩm Tuyển Ý.

Triệu Ngu nghiêng tai nghe một lát, nhướng mày: “Ấy? Sao lại thế này? Tại sao concert của mình mà mọi người lại hô tên người khác to thế?”

Hội Ngu Mỹ Nhân nghe đến đây, idol đã nói tới thế rồi, sao mà chịu thua được?! Phải tìm lại khí thế sân nhà ngay thôi!

Vì thế fan của hai nhà bắt đầu battle ngay tại hiện trường.

Mãi đến khi giọng nói mang ý cười của Thẩm Tuyển Ý vang lên từ dàn âm hưởng: “Sân nhà của người ta, chúng ta để cho người ta chút mặt mũi đi. Hoan hô đón chào anh lên sân khấu nhỏ một xíu là được rồi.”

Bao năm đã qua, lại hội ngộ trên sân khấu. Hai lưu lượng hàng top lớn cuối cùng lại bắt đầu hợp tác với nhau.

Tiếng gào thét trong hiện trường suýt đánh bật cả màn đêm.

Nhiệt huyết của đêm nay đạt tới đỉnh điểm vào đúng thời khắc này.

Trong lúc Thẩm Tuyển Ý biểu diễn solo, Triệu Ngu xuống sân khấu thay trang phục. Khi bài hát kết thúc, ánh đèn lại ngời sáng sân khấu, hai người sóng vai đứng trên sân, cười tủm tỉm vẫy tay với bốn phía.

Chờ tiếng la hét ngớt đi, Triệu Ngu mới nói: “Các bạn đều không ngờ mình sẽ mời anh ấy đến làm khách đúng không?”

Cả sân vận động hô to: “Đúng!”

Triệu Ngu lại nói: “Vậy các bạn nhất định cũng không thể biết được tiếp theo chúng mình sẽ biểu diễn gì đâu.”

Ai dè fan lại không để mặt mũi cho cô: “Biết! 《So busy》!”

Triệu Ngu nhướng mày: “Oa, sao các bạn biết?”

Thẩm Tuyển Ý: “Câu hỏi này anh biết đáp án nhé, tại tối qua lên hot search rồi.” Anh nhìn về phía Triệu Ngu: “Khách sạn của em không lắp mạng à?”

Cả sân cười to.

Triệu Ngu xua xua tay, chờ mọi người lặng đi mới nói: “Đã xem 《So busy》 cả rồi chứ?”

50 nghìn người trong sân vận động đều hò nhau trả lời: “Xem rồi!”

Cô bật cười: “Vậy tiếp theo, xin gửi đến các bạn một màn biểu diễn 《So busy》 hoàn toàn mới.”

Dứt lời, ánh đèn tắt lịm, khi tiếng nhạc nổi lên, hiệu ứng sân khấu được thiết kế đặc biệt bao phủ khắp nơi.

Vũ đạo này họ đã luyện tập cơ số lần, mỗi một bước nhảy đều trở thành ký ức cơ bắp. Nhưng trong giờ khắc này lại có thể mang lại trải nghiệm và cảm xúc hoàn toàn khác biệt.

Trong bầu không khí thế này, mỗi một giác quan của cơ thể đều như được phóng đại gấp trăm lần.

Anh nghe thấy vạn người gọi tên cô, cảm nhận được dòng điện rất nhỏ khi ngón tay cô phất qua cơ thể anh. Hơi thở nóng rực của cô phả lên cần cổ và cánh tay anh, mùi thơm cơ thể tỏa ra sau khi vận động còn quấn lấy anh chặt hơn cả tiếng nhạc.

Sau đó bàn tay anh đặt lên vòng eo có thể ôm trọn bằng một tay kia.

Ánh đèn lúc chớp lúc tắt, yêu tinh nhân gian ngẩng đầu lên nhìn ngay trong ánh đèn chớp tắt ấy. Cô như cười như không, tựa ma quỷ mà lại như không phải. Viên đá đính ở đuôi mắt cô lóng lánh, phản chiếu ra ánh sáng độc nhất vô nhị, ánh lên mắt anh.

Thẩm Tuyển Ý chưa bao giờ nhận ra sức hút lộng lẫy và độc đáo của cô rõ ràng hơn phút giây này.

Cô đã xây dựng nên vương quốc của riêng mình bằng sự mạnh mẽ và kiên nghị của cô, chinh phục biển sao trời mênh mông thuộc về cô. Cô đứng trên đỉnh núi, tỏa sáng ngời ngời, được bao người tôn lên làm thần.

Cô đã sớm không còn là đứa em gái nhà hàng xóm mà anh luôn nhắc tới.

Đáng tiếc đến bây giờ anh mới hoàn toàn ý thức được.

[HẾT CHƯƠNG 59]