Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 374: C374



“Nhà họ Trương đã phát triển đến mức độ nhất định, nếu quốc thái dân an, mọi chuyện đều tốt đẹp, nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện lớn như vậy, thậm chí cả nước ngoài cũng nhúng vào, ông nghĩ ai có thể đè được chuyện này xuống?” một người đàn ông trả lời.

“Nhưng trong chuyện này nhà họ Trương chúng ta là người bị hại, có lẽ mọi người cũng hiểu rõ năng lực nhà họ Trương, nếu không phải có người giở trò quỷ, chắc chắn sẽ không phạm phải lỗi không bình thường như hiện giờ”, Trương Long Thành trầm giọng, gần như là hét lên.

Đúng như lời ông ta nói, nhà họ Trương có năng lực như vậy, nếu đợi thêm nửa tháng sau bán thuốc, kiểm tra thuốc kỹ thêm một chút, chứ không chỉ nhìn bề ngoài, làm sao có thể xảy ra chuyện như vậy.

Nhưng chuyện xảy ra cũng đã xảy ra rồi, sế không có ai quan tâm nhà họ Trương như thế nào, những điều họ nhìn thấy chỉ là sản phẩm của nhà họ Trương, thế là đủ.

Đám đông vô thức liếc về phía Trần Bắc Vọng, cái lão già này cũng không phải là loại tốt đẹp gì.

Những người có thể xuất hiện ở đây đều là nhân vật lớn, không có cách nào che giấu chuyện này, nhà họ Trương đã nói hết ra rồi, nếu cứ khẳng định có người hãm hại họ thì chính là Trương Trần rồi, nhưng lại không tìm được chứng cứ nào cả.

Còn tại sao không tìm được chứng cứ, không phải họ không có bản lĩnh đổ thừa trách nhiệm, mà vì lão già Trần Bắc Vọng đang ở đây quan sát, nếu không có chứng cứ rõ ràng, căn bản không thể đổ thừa trách nhiệm được.


Mà đây chỉ là trong nước, hiệp hội y tế ở Mễ cũng đang theo dõi sát sao và điều tra kỹ lưỡng về chuyện này, cũng do nhà họ Trương ăn trộm đơn thuốc, tập đoàn Mạt Lâm không hề hay biết, cũng chưa từng nói đơn thuốc này đã hoàn thiện hay chưa.

Tất cả những chuyện này, đều do nhà họ Trương tự chuốc lấy.

Nếu trước kia, gặp phải vấn đề không lớn cho lắm, nhà họ Trương phẩy tay một cái, cũng có thể cưỡng chế hất đống nước bẩn này ra ngoài theo, nhưng hiện giờ không ít con mắt đang nhìn họ chằm chằm, ai dám nghĩ đến chuyện đó thì đúng là chán sống rồi.

“Hiện tại đã không còn thời gian nữa, áp lực bên ngoài rất lớn, chúng tôi đến đây đã coi như giữ thể diện cho nhà họ Trương rồi, nếu khiến chúng tôi không thể nào vun vén được chuyện này, số phận của nhà họ Trương ra sao, với tư cách là gia chủ, hẳn ông sẽ rõ hơn ai hết..., có một ông lão đứng lên, gần như dứt khoát nói.

“Vậy được rồi!"

Trương Long Thành gật đầu, nhà họ Trương đã liên quan đến mọi tầng lớp, cho dù trong các tổ chức chính quy cũng có người của họ, nhưng hiện giờ cũng vô dụng.

Dù là tầng lớp cao nhất của Long Quốc ra mặt, cũng phải đưa ra lời giải thích này.

Nhà họ Trương, đã không còn sự lựa chọn nào khác.

Trương Long Thành gật đầu nói: “Trong vòng hai tiếng, cả nước sẽ được nhận thông báo, đến lúc đó, người nhà họ Trương chúng tôi sẽ nói chuyện trước giới truyền thông!”

Những người có mặt đều gật đầu.

Thật ra, bọn họ cũng không muốn nhìn thấy tình hình hiện tại của nhà họ Trương, nhà họ Trương đã phát triển quá lớn mạnh, không nói đến việc những người trong đó nhận được bao nhiêu lợi ích, mà tính chung cả Long Quốc, nếu như vì nhà họ Trương xảy ra chuyện mà xảy ra tình trạng hỗn loạn kinh tế, đây là điều không ai muốn thấy.

Thế nhưng, hiện giờ đã hết cách cứu vãn, dù là nhà họ Trương hay nhà họ Triệu.


Đợi sau khi mọi người rời khỏi, Trương Long Thành ngồi phịch xuống ghế sofa, ông ta bất lực nói: “Lập cho tôi một danh sách, những ai liên quan đến chuyện này...”

Vừa dứt lời, đã có người mang danh sách lên, trên đó đều là những người tham gia kế hoạch của tập đoàn Mạt Lâm và những người chịu trách nhiệm sản xuất thuốc.

“Tâng lớp cao thì đem đi chôn, tầng lớp dưới thì trục xuất khỏi nhà họ Trương, toàn bộ tài sản đứng tên bọn họ, sẽ bị tịch thu..."

“Vâng!", lập tức có người nói.

Đây chính là quyền lực của gia chủ nhà họ Trương, chỉ cần ông ta muốn, chỉ cần không phải là chuyện quá lớn, hơn mười mấy mạng người có đáng kể gì, chỉ là chuyện trong một câu nói của ông ta thôi.

“A Quý, chuyện điều tra tập đoàn Mạt Lâm thế nào rồi, đối phương mạnh tay như vậy, đừng có nói với tôi là không biết gì cả, chỉ biết mỗi cái tên Triệu Chí Hào”, Trương Long Thành lại hỏi.

Một bóng người mặc áo choàng đen lặng lẽ đi tới, hắn là người phụ trách tình báo của nhà họ Trương, chỉ chịu trách nhiệm với Trương Long Thành, đồng thời, hắn cũng quản lý mạng lưới tình báo lớn nhất của nhà họ Trương.

“Gia chủ, sau lưng tập đoàn Mạt Lâm do một người tên Trương thần y điều hành, đây là những tư liệu liên quan đến Trương thần y...”


Người mặc đồ đen đặt tài liệu xuống, trong đó là những nơi Trương Trần từng gia vào, thậm chí cứu người như thế nào, cực kỳ kỹ lưỡng.

Trong tập tài liệu, còn có hơn chục tấm ảnh, nhìn từ góc độ chắc chắn toàn là chụp lén.

Trương Long Thành nhìn bức ảnh, người ở trong này khiến ông ta cảm thấy quen thuộc.

“Trương thần y, họ Trương, có bản lĩnh lớn như vậy...

Trương Long Thành tự lẩm bẩm một mình, sau đó mở to hai mắt, gần từng chữ: “Điều tra Trương Trần cho tôi, chính là người đã tới Hoài Bắc hơn ba năm trước!”

“Vâng!", người đàn ông lùi lại.

Trương Long Thành ngồi đó với vẻ mặt phức tạp, không biết đang suy nghĩ chuyện gìo