Sứ Mệnh Của Anh Là Yêu Em

Chương 18: "Tôi là Lâm Lâm Chi, không làm em giật mình đấy chứ"



Xem đến đoạn phỏng vấn của Tống Chi Lâm nhắc đến *ngôi sao hi vọng* cả đám không hiểu đội trưởng của mình đang nói gì? "Ngôi sao hi vọng gì vậy, anh Tống đi chùa xin bùa sao??".

Vương Khả: "Không đến nỗi phải mê tín vậy chứ".

Nói đến đây thì thấy Nghiêm Mạnh Nhi đang ở trước cửa, loay hoay vẫn không thể mở cửa được, liền nhanh chóng đặt chai nước trên tay chạy nhanh ra giúp Nghiêm Mạnh Nhi mở cửa vào.

"Ấy, Phóng viên Nghiêm...". Cả đội cũng dõi theo, Nghiêm Mạnh Nhi đang cầm tài liệu nên không thể mở cửa được.

"Để tôi giúp cô..." - "Không sao đâu...tôi có thể..."

"Không sao ..không sao, để tôi". Vương Khả cầm lấy đống đồ trong tay Nghiêm Mạnh Nhi lên.

"Cảm ơn... cảm ơn ". Vương Khả nhiệt tình làm Nghiêm Mạnh Nhi ngại ngùng hết cả lên. "Chào mọi người "

Tố Lương Phong: "Chào, đem gì mà nặng vậy?"

"Ít tài liệu liên quan thôi ạ".

Nghiêm Mạnh Nhi cũng đi đến cùng mọi người đang xem bài phỏng vấn lúc sáng, thì Tống Chi Lâm cũng từ trên tầng đi xuống mọi người muốn hỏi anh ấy ý nghĩa *ngôi sao hi vọng* mà anh ấy nhắc đến.

"Anh Tống dậy rồi sao?"

"Ừm, sao lại tụ tập ở đây hết vậy". Nhìn thấy Nghiêm Mạnh Nhi và Thu Thu ở đối diện, Tống Chi Lâm nhẹ nhàng đi đến tủ lạnh lấy nước uống.

"Giờ nghỉ ngơi mà...đang xem phỏng vấn lúc sáng của cậu đây"

"Nè, Tống Lâm, ngôi sao hi vọng cậu nhắc đến có ý nghĩa gì vậy?. Lần đầu thấy cậu cũng tin vào những đều may mắn đấy".



"Tôi đi luyện tập đây".

Tống Chi Lâm tránh né câu hỏi của Tố Lương Phong nhưng không ngờ anh bạn chuyển hướng sang Nghiêm Mạnh Nhi: "Mạnh Nhi, giờ cô rãnh chứ, tối giúp cô leo rank?"

"Hở..". Nghiêm Mạnh Nhi ngơ ngác hỏi lại, nhưng ánh mắt của Tống Chi Lâm có vẻ không hài lòng cho lắm.

"Bây giờ tôi còn phải làm việc"

"Vậy tối cùng rủ bạn cô đánh một trận"

"À.. được".

Tống Chi Lâm uống miếng nước cũng không xong với đứa bạn ngứa đòn này. Tố Lương Phong sau khi rủ được Nghiêm Mạnh Nhi chơi game thì đi lại chỗ Tống Chi Lâm "tôi tạo cơ hội giúp cậu xin Wechat cô ấy, không có lần sau đâu đấy"

"Cậu...". Tống Chi Lâm ném con gấu nhỏ dán trên tủ lạnh về phía Tố Lương Phong "Lo phần của cậu đi!". Rồi đi thẳng đến bàn máy tính của mình.

Thấy cậu bạn của mình tức giận như vậy Tố Lương Phong cũng không đùa giỡn nữa.

"Mọi người, tập trung tập luyện rồi chúng ta đi ăn nào".

"Được, đi thôi"

"Đi thôi.. đi thôi" x5,6

Mọi người lần lượt vào phòng máy, Vương Khả và Tây Hữu cố ăn hết miếng bánh rồi cũng chạy theo vào sau.

"Chị Mạnh Nhi, bye bye tối gặp lại chị"



"Chị Mạnh Nhi, bye bye"

Nghiêm Mạnh Nhi: "Tối gặp lại, bye bye".

Sau giờ ăn cơm tối, mọi người hoạt động tự do. Ở căn cứ LVB, Nghiêm Mạnh Nhi cũng hoàn thành xong công việc hôm nay, đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc thì Tố Lương Phong đi đến hỏi: "Mạnh Nhi, rãnh không, đang thiếu đồng đội?"

"Tôi vừa xong việc"

"Chúng tôi chờ cô, nhanh chóng online giúp cô leo rank"

"Được".

Tố Lương Phong hoàn thành nhiệm vụ hôm nay thì cười không kìm lại được, vừa quay đầu định đóng cửa thì đột nhiên quay lại "À.. đúng rồi, nhớ gọi đồng đội của cô như mấy lần trước"

"Được".

Tố Lương Phong nhanh trí nghĩ đến lúc Nghiêm Mạnh Nhi biết Tống Chi Lâm là người giúp cô cày rank mỗi đêm sẽ như thế nào liền mở lời mời cô vào phòng máy.

"Đến phòng luyện tập có máy tính dự phòng nhé, chúng tôi đợi cô"

"Được, tôi sẽ nhanh chóng qua đó".

Nghiêm Mạnh Nhi liền bỏ máy tính mình lại, sẵn cầm theo bàn phím và chuột đi vào phòng luyện tập của LVB. Trong đây chỉ còn một vài người luyện tập, cũng không thấy Tống Chi Lâm ở đây. Nghiêm Mạnh Nhi đứng trước cửa phòng thi đấu quan sát phía trong thì ở sau Tống Chi Lâm lên tiếng.

"Vào trong chứ"

"Ừm". Nghiêm Mạnh Nhi cầm trên tay bàn phím và con chuột của mình không dám bước vào trước thì Tống Chi Lâm đã đẩy cửa vào kèm theo cả người Nghiêm Mạnh Nhi vào cùng lúc với mình.
— QUẢNG CÁO —