Sứ Mệnh Của Anh Là Yêu Em

Chương 6: "Tiểu Bá Dương Châu, Lâm Lâm Chi giúp cô báo thù rồi đấy"



<18>

Nghiêm Mạnh Nhi cùng Lưu Dương và chị Nhiên đến căn cứ của LVB, đã cùng Đàn anh Châu bàn bạc về buổi chụp hình cho ngày mai.

"Được, bên truyền thông sẽ do chúng tôi phụ trách các anh sẽ làm bên hình ảnh" - Chị Nhiên

"Được, vậy ngày mai chúng tôi sẽ đến studio đúng giờ"

"Cảm ơn anh, rất mong buổi chụp hình chúng ta diễn ra suông sẻ"

"Được".

"Thu Thu, tập hợp mọi người ở sảnh giúp anh nha"

"Vâng, sư huynh"

Đàn anh Châu muốn giới thiệu với các thành viên LVB về ban truyền thông của đội, tất cả mọi người đã tập hợp ở sảnh và anh Châu cùng ban truyền thông từ phòng họp đi ra.

"Mọi người, đây là chị Vân Nhiên của nhà đài Gia Thượng sẽ là đại diện truyền thông cho đội chúng ta"

"Còn đây là Nghiêm Mạnh Nhi và Lưu Dương là người phụ trách công việc với chúng ta bên mảng quảng bá và các cuộc phỏng vấn"

"Chào mọi người" - "Chào Chị"

Nghiêm Mạnh Nhi: "Chào mọi người, sau này mong mọi người giúp đỡ " - "Xin chào...xin chào"

"Chào mọi người, tôi là Lưu Dương, người tạo ra các hình ảnh đẹp. Mong mọi người giúp đỡ"

"Xin chào, sau này nhờ anh chụp đẹp đẹp tí nha" - "Không thành vấn đề!".



Sau một hồi chào hỏi và làm quen giữa hai bên, các thành viên LVB quay lại với đợt tập huấn của mình. Nghiêm Mạnh Nhi và Lưu Dương cũng quay lại Gia Thượng để chuẩn bị cho buổi chụp hình quảng bá của đội ngày mai.

Buổi chiều, Nghiêm Mạnh Nhi quay lại LVB để trao đổi chút công việc với trợ lý Thu Thu.

"Chị Mạnh Nhi, đây là các thành viên đội 1 và đội 2 của LVB, một số thông tin cá nhân bên căn cứ LVB cân nhắc không nên khuyến khích các thành viên điền vào nên có hơi sơ sài"

"Không sao...vậy là tốt rồi.. Cảm ơn em nhé, Thu Thu"

"Dạ, vậy em đi làm việc trước đây"

"Được, cảm ơn em". Nghiêm Mạnh Nhi ở phòng của Thu Thu từ từ tìm hiểu rõ từng cá nhân của LVB, cô chăm chú đến mức không biết ngoài trời lại đổ mưa. Thời tiết mấy ngày qua luôn mưa nắng thất thường, khiến người ta cảm thấy khó chịu.

Cuối cùng thời gian tan làm của Nghiêm Mạnh Nhi cũng kết thúc. Cô nhanh chóng thu dọn rồi chuẩn bị về nhà nhưng ông trời không muốn cho cô về lúc này. Nghiêm Mạnh Nhi đứng trước căn cứ nhìn đồng hồ liên tục *trễ vậy rồi sao?*, cô cố gắng đợi tí nữa mong là trời sẽ giảm mưa hơn.

Thu Thu ở bên trong phòng nhìn trời ngày càng mưa to nhưng chị Mạnh Nhi vẫn đứng trước căn cứ. Cô nhìn thùng ô trước cửa "Ô của anh Tống, sao còn có cây thôi vậy?". Thu Thu liều mình mang ô của Tống Chi Lâm cho Nghiêm Mạnh Nhi.

"Chị Mạnh Nhi, đây là ô ở căn cứ, chị cầm về kẻo ướt"

"Không sao đâu, đợi mưa ngớt rồi chị về" - Nghiêm Mạnh Nhi lùi bước từ chối.

"Chị cứ cầm đi ạ". Thu Thu cứ nhét chiếc ô vào tay Nghiêm Mạnh Nhi nên cô cũng mượn ô ở căn cứ LVB về nhà.

"Cảm ơn em nha, mai chị đem đến trả sớm" - "Vâng, chị về cẩn thận nha".

"Bye bye". Nghiêm Mạnh Nhi che ô ra khỏi căn cứ LVB.

Cả ngày hôm nay, Tống Chi Lâm có một chuyến về nhà. Năm nay anh ấy mới chỉ 27 tuổi mà bố mẹ anh đã sốt ruột hối thúc anh ấy đi xem mắt.

"Lâm Lâm, bạn của bố con có con gái cũng bằng tuổi con, lần này thử đi xem sao"



"Mẹ à, con đang ăn cơm, mẹ đừng nhắc đến chuyện này nữa không?"

Chuyến này về nhà Tống Chi Lâm muốn khuyên mẹ chấm dứt chuyện đi xem mắt, anh tự thú nhận là có bạn gái với bố mẹ để tránh việc mẹ anh đi khắp nơi rao bán. "Mẹ, con có bạn gái rồi, mẹ đừng bắt con đi xem mắt nữa"

Mẹ Tống Chi Lâm ngơ ngác nhìn đứa con trai mình, cô không tin 27 tuổi lần đầu nghe con mình bảo nó có bạn gái. "Con gái nhà ai vậy, năm nay bao nhiêu tuổi, ở đâu sao không dẫn về nhà mẹ xem?"

"Mẹ, mẹ tra hộ khẩu nhà người ta ấy à". "Nào có thời gian con sẽ dẫn về"

"Con thì thời gian đâu ra mà dẫn, thời gian rãnh con toàn cắm mặt vào máy tính rồi còn đâu".

"Con ăn xong rồi, con về lại căn cứ đây". Tống Chi Lâm vào phòng thu dọn ít đồ chuẩn bị quay lại đội LVB.

"Lâm Lâm, sao lại đi rồi. Bố nó à, sao ông không nói đỡ giúp tôi"

Bố Tống Chi Lâm: "Nó mới 27 tuổi chứ có phải 50 đâu mà bà đã bắt nó đi xem mắt, dù gì bây giờ nó có bạn gái rồi nên cứ mặc kệ nó đi"

"Ông nói vậy mà nghe được à. Bố con nhà ông chả được tích sự gì".

"Sao lại nói sang tôi" - "Ông lo ăn cơm của ông đi, tôi đi lo cho con trai tôi". Mẹ Tống Chi Lâm đặt đũa xuống chạy theo con trai vào phòng.

"Lâm Lâm, lần tới về nhà dẫn cô gái đó về nhé"

"Để xem tình hình đã mẹ ạ"." Thôi bây giờ trên Đội có việc gấp, con đi đây"

"Đợi mẹ một chút". Mẹ anh chạy vào tủ lấy ít đồ ăn cho anh "Mang lên ăn nhé. Buổi sáng mẹ đi chợ mua đấy".

"Dạ, con đi đây" - "Đi cẩn thận đấy, nhớ gọi điện về thường xuyên"

"Vâng, bố, con đi đây" - "Được".
— QUẢNG CÁO —