Sứ Mệnh Của Anh Là Yêu Em

Chương 9: "Trời mưa rồi, nhớ mang theo ô



Tống Chi Lâm và Tố Lương Phong đang ăn cơm thì cái tên Tiểu Bá Dương Châu được Tố Lương Phong nhắc đến "Nè, cô gái Tiểu Bá Dương Châu đó là ai vậy. Hôm qua, thấy hai người online nhưng không vào trận". Tính tò mò Tố Lương Phong đến cơm cũng không chặn nổi

Không thấy Tống Chi Lâm trả lời Tố Lương Phong tiếp tục tò mò: "Trùng hợp là cậu và Tiểu Bá Dương Châu cùng offline cùng lúc, sao vậy có ý với cô gái đó rồi sao"

"Ăn phần của cậu đi"

"Giọng nói lần trước nghe cũng rất hay, mỗi tội chưa thấy mặt nên không biết cô gái đó như thế nào". Tố Lương Phong đang tưởng tượng xem cô gái đó hình dáng như thế nào. Tống Chi Lâm nghe đến đây liền đứng dậy.

"Nè, chưa ăn xong mà"

"Tôi ăn xong rồi"

Để Tố Lương Phong lại với đống tưởng tượng, Tống Chi Lâm đi ngang khu ăn thì thấy Thu Thu và Nghiêm Mạnh Nhi đang nói chuyện với nhau.

"Anh Tống"

"Ưm".

"Đội trưởng Tống": Nghiêm Mạnh Nhi.

Tống Chi Lâm đi đến rửa tay, nghe Nghiêm Mạnh Nhi gọi mình như vậy liền quay lại nhìn cô rồi nói: "Gọi tôi Chi Lâm là được".

Tố Lương Phong ở đâu chui ra "Đúng vậy, phóng viên Nghiêm, cô nên gọi Chi Lâm hoặc Tống Lâm là được".

"Cậu ấy không muốn nghe 2 chữ Đội trưởng khi ở LVB đâu".



Nghiêm Mạnh Nhi cũng bối rối khi nghe đến đây, cô đành gọi thẳng tên của anh ấy "Chi Lâm".

"Nghiêm Mạnh Nhi"

"Hả". Đột nhiên Tống Chi Lâm gọi thẳng tên cô khiến cô giật mình "Trời đang mưa, lúc nào cô tan ca tôi đưa cô về".

Mọi người có mặt ở khu nghỉ ngơi nghe Tống Chi Lâm nói đến đây thì cả đám há hốc mồm, miếng bánh trên miệng của Tố Lương Phong cũng rớt xuống đất. Có bao nhiêu ánh mắt pwr đây đều đổ dồn về phía Tống Chi Lâm rồi quay sang Nghiêm Mạnh Nhi.

Thu Thu: "Hai anh chị quen nhau sao?"

"Chuyện gì vậy" - Tây Hữu cũng không ngờ Anh Tống lại có thể mở lời người khác lên xe của mình.

Nghiêm Mạnh Nhi: "Cảm ơn..nhưng..."

"Lúc nào tan ca thì gọi tôi" - "à, được".

Nghe được câu chấp nhận của Nghiêm Mạnh Nhi, Tống Chi Lâm kéo Tố Lương Phong đi luyện tập "cả đội tập trung ở phòng tập". Người bạn ngơ ngác bị Tống Chi Lâm kéo đi, đồng đội ở đó cũng nhanh chóng theo chân Tống Chi Lâm ra khỏi khu vực nghỉ ngơi để lại Thu Thu ngơ ngác nhìn Nghiêm Mạnh Nhi.

"Chị Mạnh Nhi, chị và anh Tống????"

"Thật ra là chị có gặp anh ấy ở chung cư khu nhà chị...không ngờ anh ấy là đội trưởng của LVB"

"Chị và anh ấy ở cùng chung cư sao?? Aaa chị Mạnh Nhi, Anh ấy có quy tắc là không ai có thể biết được nhà anh ấy...không ngờ chị..."

"Chỉ là trùng hợp thôi...không có gì đâu?"



Sau một hồi bàn tán thì Nghiêm Mạnh Nhi quay lại với công việc ở phòng họp LVB. Đến 18h kém, Tống Chi Lâm vào đến phòng họp.

"Đội...Anh Chi Lâm"

"Tan làm rồi chứ"

"Ừm..tan làm rồi"

"Vậy ...đi thôi "

Nghiêm Mạnh Nhi thu dọn đồ tan làm, Tống Chi Lâm ga lăng giữ cửa phòng họp cho cô. Đến cửa, Tống Chi Lâm lấy chiếc ô của mình theo để lên xe ô tô rồi lái xe cùng Nghiêm Mạnh Nhi tan làm về nhà. Cả hội LVB hóng hớt tò mò từng hành động khác lạ của Anh Tống, cả đội nháo nhào bàn tán chuyện ngày hôm nay xảy ra giữa hai người.

Đến bãi xe của khu chung cư Nghiêm Mạnh Nhi chủ động xuống xe cảm ơn Tống Chi Lâm đã cất công đưa mình về nhà. Anh ấy lui phía ghế sau, lấy chiếc ô của mình "Đi thôi".

"Được".

Nghiêm Mạnh Nhi và Tống Chi Lâm cùng nhau lên nhà, ánh mắt muốn nhìn anh ấy nhưng lại thôi. Muốn hỏi anh ấy về cây dù, ngập ngừng mãi mới nói chuyện "Cây dù này ở LVB phải không". Rõ ràng biết nó ở LVB rồi vẫn muốn bắt chuyện để tạo bầu không khí.

"Đúng vậy, hôm trước tôi quên mang nó về"

"Thật ra hôm qua tôi mới lấy cây dù này về...mới ..mới đem trả lại lúc trưa nay"

"Tôi biết...hôm qua đi chung thang máy với cô, tôi đã biết"

*Anh ấy biết..sao không đòi lại*. Thang máy cũng đã đến tầng của cả hai, Nghiêm Mạnh Nhi lần nữa cảm ơn Tống Chi Lâm đã đưa cô về nhà.
— QUẢNG CÁO —