Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)

Chương 68: Một loại bệnh tâm



Aqua đứng bên ngoài cửa sổ phòng bệnh của Sagit. Giờ đã là đêm khuya mà cậu cứ thập thò như 1 tên biến thái. 

Aqua _ Chân cứ tự đi đến đây!! Mình quan tâm đến cô ta làm gì chứ?? Tranh thủ đi quanh đây kiếm con mồi còn hơn

Thịch!! 

Aqua xoa dịu cổ họng nóng rát của mình. Ráng làm dịu bớt cơn khát. 

Aqua _ Khặc.... Ko xong rồi!! Răng đã bắt đầu mọc ra rồi. Có kiếm con mồi cũng ko kịp. Xem ra phải dùng cô ta tạm thôi. 

Xọach!! Cộp!! 

Aqua mở cửa sổ phòng Sagit và nhảy vào trong. Cậu đã biến đổi thành hình dạng của 1 vampire hoàn toàn. Ngay khi định cắn phập vào cổ Sagit 1 phát thì có tiếng bước chân phát ra. Hình như đang tiến lại gần đây. 

Cạch cạch!! Xoạch!! 

Aqua lẩn vào 1 góc tối quan sát. Người đến là 1 y tá. Trên tay cô ta là 1 ống tiêm sao. Định tiêm thuốc vào giờ này sao. Giờ đã là 3 giờ sáng đó. Với chiếc mũi siêu nhạy của mình, Aqua dễ dàng nhận ra loại thuốc trong ko khí. Đây là thuốc thuộc nguyên liệu từ 1 nhánh của cây Độc Cam Thảo. Hương thơm có vẻ rất khác, là loại thuốc ko có tác dụng mạnh mẽ như lúc trước Capri mắc phải nhưng loại này sẽ như 1 con sâu đục khoét từ từ trong cơ thể cho tới khi hệ thống cơ thể bị hủy hoàn toàn các mạch ma pháp, ngũ quan,..... Ko đến mức phế nhưng cũng tàn. 

Chọn thời điểm này hạ thuốc, ngày mai là Sagit đc xuất viện rồi nên có thể việc kiểm tra sẽ khá sơ sài. Cứ vậy vầy thì thuốc đã bị tiêm vào ngừoi cô ta sẽ ko đc phát hiện. Kẻ đứng sau vụ này có phần tính toán kĩ đó nhưng hắn quên rằng.... Sự đề phòng của 5 vị tướng quân kia còn cao hơn. Bằng chứng là Aqua có mặt tại đây tận 3 giờ sáng trông Sagit đây. 

Căn phòng bệnh đc bao phủ từ trường ma pháp, ko phải là ngừoi đc thông báo sẽ đc vào căn phòng này thì sẽ phát báo động nhưng người phụ nữ này vào căn phòng mà ko có vấn đề gì, chứn tỏ cô ta là y tá khám cho Sagit và đã cấu kết với ai đó. 

Y tá _ Hừ, con ranh này có gì để ngài ấy coi trọng đến vậy chứ?? 

Aqua _ Cho tôi bít tên quý ngài trong lời nói của cô đc chứ?? 

Y tá _ Ngươi... Ngươi là ai??

Đôi mắt đỏ loé sáng trong đêm. Tuấn mĩ thiếu niên bước ra khỏi góc tối, ánh trăng soi sáng vẻ đẹp tuyệt mĩ của cậu thêm phần ảo diệu. Bà cô y tá có phần hóa đá với sắc đẹp của cậu nhưng bả màu lau nước dãi và phản ứng lại ngay... 

Y tá _ Vampire, sao ngươi vào đc đây? 

Aqua _ Bình tĩnh nào! Đánh nhau ở đây sẽ gây chú ý tới bảo vệ đó. Tôi chỉ là bị âm mưu nào đó mời gọi thôi!! 

Y tá _ Ngươi định ngăn cản ta à?? 

Aqua _ Ha, ko!! Sao tôi phải làm thế chứ?? 

Y tá _ Biết điều đấy!! Đợi sau khi ta lo xong con nhỏ này sẽ chơi đùa với cậu sau!! 

Aqua bóp lấy cổ tay của y tá. 

Aqua _ Im nào!! Nếu cô hét lên mọi người sẽ phát hiện mất!! 

Y tá _ Ư... ư.... Ngươi tính làm gì hả?? 

Aqua _ Hỏi thừa.... Cái vampire lun cần đó!! 

Aqua bịt hẳn miệng cô ta để cô ta ko hét đc. Sức của 1 y tá há dễ sánh bằng vampire. Aqua khống chế cô ta quá dễ để cắn vào cổ cô ta hút máu. 

_ Nóng quá!! Mọi người sao thế?? Làng mình sao lại cháy chứ?? 

Một bé gái xinh xắn đứng giữa 1 biển lửa lớn, người người toán loạn chạy trốn, thây ngừoi, máu thịt bê bết nhiều nơi. Cô chỉ vừa đi vào rừng săn thú 1 lúc thôi thì chuyện gì đang xảy ra thế này. 

_ Mọi người sao thế?? Máu nhiều quá, có ai cứu với!! 

Một cậu bé chạy tới cạnh cô bé đang thất thần kia kéo cô đi. 

_ Chạy mau Sagit. Bọn vampire tấn công vào làng rồi!! 

_ Ko, tớ phải tìm cha nuôi và mẹ nuôi của tớ. Cậu đi trước đi!! 

_ Cậu nói gì thế? Ko nhanh là mạng của cậu cũng mất lun đấy!! 

_ Bỏ tớ ra Kakai!!! Tớ phải tìm họ!! 

Sagit hất tay cậu bé ra, 1 mình cô chạy ngược hướng với dòng người. 

Sagit vừa chạy vừa hét to, so với tiếng la hét của tất cả mọi thứ thì tiếng hét của cô ko khác gì 1 tiếng động nhỏ. 

Sagit _ Cha mẹ, hai người ở đâu. Trả lời con đi!! Cha..... Mẹ.......!! 

Sagit dừng chân tại ngôi nhà của mình, cô như ko tin vào mắt mình, trong nhà của cô, cha mẹ ở đó cùng 1 con quỷ. 

Ngừoi mẹ giọng yếu ớt the thé la lên 

_ Sagit ch...ạy chạy... mau đi c...on! 

Con vampire là 1 cậu bé xinh đẹp tuyệt mĩ chỉ lớn tầm Sagit. Ko, phải gọi cậu ấy là Aqua thôi. Aqua tựa như ko quan tâm, thản nhiên hút nốt máu của ngừoi mẹ. Sagit trừng to mắt nhìn, cả cơ thể cô chợt như run lên. Hai hàm răng ngiến chặt vào nhau, tay run run lần tới vị trí con dao bên hông. 

Nhưng Aqua nhanh hơn, chỉ 1 nhoáng là bóp chặt lấy cổ Sagit rồi nâng lên. Sagit khó thở, rút nhanh con dao ra khỏi vỏ, giương lên định đâm thì Aqua đã đem cô ném qua 1 bên. 

Trong 1 khoảng khắc, 1 Aqua đã có ý nghĩ điên rồ rằng sẽ để cho cô đâm đấy. Ko hiểu sao khi nãy trong cậu hoàn toàn là bản năng của 1 con vật khác máu nhưng... Khi nhìn thấy ánh mắt hận thù và hành động định giết cậu của con nhóc mày thì trong cậu có chút gì đó đau nhói qua. Nó rất đau như mún cảnh cáo cậu ko đc giết cô ta. 

Sagit cầm lại con dao rớt bên cạnh, cô đứng lên chĩa dao về phía Aqua, cô đang run và cô đang rất sợ, cô ko đủ can đảm giết cậu ta như khi nãy...vì cậu ta mạnh hơn cô. Sagit tự trấn an đầu óc bằng lời nói của chính mình. 

Sagit _ Giết.... Mình phải giết hắn. Hắn.... Là.... Là kẻ đã cướp đi tổ ấm duy nhất của mình. M...ình phải giết. Phải trả thù cho cha mẹ....Mình.... Mình.....!! 

Aqua _ Cút đi!! 

Sagit bất chợt ngơ ngác... 

Cô đang 1 ngừoi đàn ông hàng xóm mang đi. Nhưng cô ko cam tâm. Cô còn chưa thể trả thù đc. Cô ghét ánh mắt của hắn, ánh mắt coi khinh cô là kẻ yếu. 

Sagit _ Thả cháu xuống, cháu phải giết hắn!! 

_ Dừng lại đi Sagit, cháu phải sống. Vì hệ thống chính quyền của vương quốc đang rấp tâm loại bỏ chúng ta. 

Sagit _ Sao?? Sao họ làm thế?? Làng chúng ta là 1 phần của vương quốc Tarius kia mà. Họ có quyền gì loại bỏ chúng ta!! 

_ Vì họ là hoàng tộc.!! 

Câu nói này lun đc Sagit khắc sâu trong mình. 

________---------______-------

Sagit hoảng hồn bật dậy trên giường bệnh, tay vỗ lấy đầu của mình. Đã bao lâu rồi cô ko mơ về quá khứ của mình nữa nhưng nhờ giấc mơ này mà cô đã nhở ra mọi thứ. Vẻ đẹp của của tên vampire đã tấn công cô trong cánh cổng số 4 hệt như tên vampire ngày xưa. Thảo nào cô cứ ngờ ngợ đã thấy vẻ đẹp ma quỷ này ở đâu rồi. 

Sagit bình tĩnh lại hơn sau cơn ác mộng đó. Cô tỉnh táo mở mắt ra thì ác mộng lại đến bên cô 1 lần nữa.....Trước mắt cô là hình ảnh tên vampire năm xưa đang hút máu 1 cô gái. Khác gì hình ảnh năm xưa hắn hút máu mẹ cô chứ. 

Sagit _ Ngươi... Ngươi....!! 

Sao hắn lại ở đây?? Hắn vào đây mà ko ai phát hiện sao?? Sao lại là hắn chứ?

Aqua mải mê hút xong thì mới vứt bà y tá kia qua 1bên. Cậu ko hề thỏa mãn lắm khi gần hút cạn máu cô ta, cái cậu cần là thứ gì đó còn nhiều hơn, đặc biệt hơn cả thế? 

Sagit _ Năm xưa đã bỏ lỡ!! Nhưng lần này ta quyết ko chần chừ nữa!! 

Sagit lần mò tìm kiếm và vũ khí dự bị của cô nhưng chúng đâu hết rồi. Hình như bị bệnh viện lấy đi rồi. Cả thẻ bài trữ vật cũng lụm lun. 

Aqua _ Cô nghĩ với cánh tay tàn đó đánh thắng nổi tôi sao. Ko những thế, cô quên rằng mình bị tôi đánh thảm hại cỡ nào lúc trước sao?? Ngoan ngoãn thì tiếp tục trở thành người cung cấp máu cho tôi đi!! 

Aqua nhanh chóng ngồi trên giường của Sagit, cậu chỉ thao tác chút ma pháp thôi là cô hết cử động đc. 

Sagit _ Ngươi...! Thà rằng cứ uống cạn máu của ta chứ đừng sỉ nhục ta bằng việc này!! Dsừng giả nhân giả nghĩa nữa, tên ác ma giết người ko gớm tay như ngươi việc gì phải đùa bỡn với ta như thế!? 

Aqua _ Câm miệng! Ta thích làm gì thì làm, cô chỉ việc ngoan ngoãn nghe theo thôi!

Sagit _ Nghĩ ta sẽ.... Á...!! 

Phập!! 

Aqua cắn vào cổ Sagit và hút máu cô thật nhanh cho đến khi cô bất tỉnh. Sagit mắt mông lung, nước mắt trào ra, thật nhục nhã, tên vampire cứ 5 lần 7 lượt xuất hiện trước mặt mình nhưng cô ko thể làm gì cả. 

Sagit _ Cha... Mẹ... Con...con xin lỗi 2 người!! 

Aqua ngồi cạnh Sagit đã ngủ thiếp đi kia, tay bất giác vuốt nhẹ lọn tóc, gò mắt sưng đỏ, đôi môi tự cắn đến rỉ máu. 

Aqua _ Cô.... Hận ta... đến như vậy sao?? 

________-------__-----------------

Gemi lay lay Pis đang ngủ say như chết trên ghế. 

Gemi _ Này, dậy mau. Khuya rồi đấy! Về ngủ đi!! Tui canh chừng cho!! 

Pis _ Gemi hả?? Mấy giờ rồi?? 

Gemi _ 20:00 h!! 

Pis _ Vậy nhờ cậu đêm nay nhá!! Sáng mai tớ sẽ đến thay ca cho!! À mà, cậu đừng làm gì xấu xa đó!! 

Gemi _ Tui ko có hứng như bọn sói chỉ vì cô ta đẹp đâu!! À, nói tới sói mới nhớ!! Nhờ cậu chăm sóc giùm nó lun nhé. Nó ở trong phòng tui đó!! 

Pis _ Ừ!! Tạm biệt!! 

Cách!! 

Gemi tắt đèn, cậu ngồi tựa cửa sổ thưởng thức hương vị của ko khí rồi thở dài. Cậu phải bứoc lại gần cô thôi. Hương thật thoang thoảng, quyến rũ người khác đến mức ngột thở. 

Gemi _ Chà, tôi phải làm sao để giữ cô cho riêng mình đây?? Đóa hoa xinh đẹp tỏa sắc kiều diễm này!! 

Một nụ hôn sâu, đây có phải là tính cách giữ món vật mình ưng ý cho mình ko nhỉ. Tính cách thuộc mặt tối. Gemi, giờ cậu là cậu hay là Geni hả?? Có vẻ cậu ko còn là chính cậu nữa rồi!! 

Gemi _ Cô gái tự thích làm việc vô nghĩa khiến người khác thích thú đến chán ghét!! 

Fuan đứng ngoài cửa, ánh mắt dõi theo ai đó trong căn phòng này. Một đôi mắt dịu dàng cho 1 người, và 1 đôi mắt căm ghét cho 1 người. Cậu xoay bước rời đi. 

Fuan _ Kiếp này lại lần nữa!! Chết tiệt!! 

______-----______---

Hang _ Li, cơ thể cậu rất kì lạ!! Nhất là não bộ của cậu!! Có vẻ nó bị tác động rất mạnh! Cậu đã từng bị gì sao?? 

Li _ Ý ngài là sao ạ?? 

Hang _ Cậu phải là người hiểu rõ cơ thể chính cậu chứ?? Nhìn có vẽ não bộ cậu ko bị chấn thương gì cả nhưng hệ thần kinh để kiểm soát ma pháp thì rất kì quái!! Chuyện gì đã xảy ra với cậu?? 

Li _ Ko gì cả!! Chắc là tác dụng của thuốc thôi!! 

Hang _ Cậu có thể nói rõ cho tôi bít là thuốc gì ko!?? 

Li _ Ha, sao tôi bít đc trong khi tôi chỉ là người thử thuốc tầm thừơng cho hoàng tộc thôi mà!! 

Hang _ Cứ thế này thì mạng sống cậu sẽ gặp nguy đó!! Cậu ko mún chữa trị khỏi tác hại những loại thuốc đó mang đến sao?? 

Li _ Vậy nhờ ngài giúp đỡ!! Tôi mún mình kéo dài đc mạng sống nhỏ nhoi này thêm vài ngày thôi cũng đc!! 

Hang _ Cậu đang hạ thấp tôi đấy!! Cậu nghĩ những loại thuốc cỏn con đã hạ vào trong người cậu tôi chưa phân tích sao?? Hàng ngày mong cậu sẽ tới gặp tôi. Quá trình điều trị sẽ khá dài đó! 

Li _ Cảm ơn đã chiếu cố!! 

Hang khá bất an về Li, cậu có vẻ ko lưu tâm về mình cho lắm. Hình như cậu đang ẩn giấu điều gì đó. 

Li _ Cho em hỏi?? Capri ở phòng nào vậy ạ?? 

Hang _ Khoa điều trị tâm lí, phòng 10. Nhớ lưu tâm con bé nhé! Dạo này nội bộ trong cung điện có vẻ khá loạn!! 

Khoa tâm lí, phòng số 10 ___

EnKo _ Cô bé, hiện tại đang cảm thấy ra sao?? 

Capri _ Bóng tối!! Trong căn hầm ngục ko 1 tiếng động!! Tôi đang ở 1 nơi ko sự sống!! 

EnKo _ Vậy nên tuyệt vọng đi, hãy nghĩ lại bản thân mình đi. Một kẻ trong bóng tối như em ko có tư cách bước ra ngoài ánh sáng. Càng ko có tư cách tranh giành ngôi vị tối cao kia. 

Capri _ Tôi...ko có... tư cách.... sao?? 

EnKo _ Đúng thế!! Hãy nghĩ như thế và ngủ ngon đi nào!! Ngủ ngon!! 

Capri _ Ngủ ngon!! 

Capri thiếp ngủ, đầu óc mù mờ. 

EnKo _ Ha!! Điều khiển con nhóc này quá dễ dàng!! Như thế này thì nó sẽ ko còn nghĩ đến việc tranh giành ngôi vị nữa. Ngài Kan He sẽ cảm thấy mãn nguyện vì kết quả này đây! 

EnKo bước ra khỏi phòng số 10 còn Li thì bứoc ra phòng số 9 bên cạnh. Nghe lén cũng là 1 việc rất thú vị nhỉ 

Li _ Thôi miên sao?? Quả là nguy hiểm rình rập mọi lúc, thảo nào họ nhờ mình. 

Li bước vào phòng số 10, cậu sờ mảnh vải băng trắng trên mắt của Capri. Bà ta thật ngu ngốc, có thảo dược trấn an tinh thần từ miếng băng mắt này thì Capri ko bị ảnh hưởng hoàn toàn mà chỉ 1 phần thôi. 

Li _ Thật tình!! Lúc này trông cô thật yếu ớt đó!! 

Capri _ Ta nghe đấy!! Ma pháp chết tiệt đó khiến đầu óc ta mù mờ cả!! 

Li _ Xem ra cô còn khoẻ chán!! Nhưng có vẻ cũng bị thôi miên khá nhiều rồi!! Những kẻ có bóng đen trong là và yếu lòng là kẻ dễ bị thôi miên nhất. Nhưng tôi bít cô thì ko đâu vì....Cô rất mạnh mẽ!! 

Capri _ Ừ, tôi... Tôi muốn nghe cậu kể về mọi thứ đang tồn tại trên đất nước Corn đc ko. 

Li _ Lần đầu tiên đc nghe yêu cầu từ cô! Điều gì khiến cô như vầy!!?? 

Capri _ Ta đã mơ về ngày tháng lúc nhỏ, lúc ta vẫn còn đôi mắt. Giờ ta ko còn thấy đc gì nữa nên ta muốn bít đất nước đó nay ra sao rồi?? Suốt 10 trong ngục tối, ta chưa từng tiếp xúc lại bất kì thứ gì từ nơi đó cả!! 

Li _ Cô như thế này rất đáng yêu đấy cô có bít ko!?? 

Capri _ Nói nhảm! Kể đi! 

Li _ Có việc này cô ko bít đâu nhỉ!! Mọi thứ tôi kể cho cô về mọi nơi trước giờ là tôi đọc từ sách, tôi chưa từng đi đâu cả!! Và có thể mọi sự hoa mĩ của vương quốc Corn đc viết trong sách là bịa đặt cả!! Cô vẫn muốn nghe chứ?? 

Capri _ Cứ kể đi!! Ta mún hình dung suy nghĩ của cậu về đất nước giả tạo đó!