Sự Nghiệp Kinh Doanh Của Bà Thổ Địa

Chương 60: C60






Sự nghiệp kinh doanh của bà thổ địa

Tác giả: Âu Dương Mặc Tâm

Dịch: Quá khứ chậm rãi

***

Quyển 4: Thần tiên cũng có KPI sao?

Chương 60: Tổng bộ Hồ Ly Ma Đô

***

Phạm Lam có ấn tượng với Tam Đàn Hương này. Ngày đầu tiên cô được phong thần, Từ Phúc của Cục quản lý tài nguyên thần Tam Giới từng nói với cô, phàm là lễ phong thần Thần tộc đều phải đốt hương này để thanh lọc thần quang... nhưng bởi vì nguyên liệu chế tạo quá hiếm, giá lại tăng quá cao, vì vậy Thiên Đình không thể trang bị.

Mà lư hương Tam Đàn...

"Là đặc sản của Hồ tộc, trong Tam Giới, chỉ có Hồ tộc mới có thể chế tạo ra lư hương tinh xảo như vậy." Ly Trạch nói: "Là đồ đựng tiêu chuẩn của Tam Đàn Hương."

Phạm Lam: "Hương trong video này sẽ không phải là...".

Kế Ngỗi: "Tam đàn hương sao?"

Phạm Lam: Vớ vẩn quá rồi.

Cô đường đường là Bà Thổ Địa cũng không có cơ hội được cúng Tam Đàn hương, thế mà một hot girl trên mạng tùy tiện quay một video tiktok thôi cũng có thể đốt tam đàn hương là cái lý gì?

"Cho dù là Tam Đàn Hương hay là Lư Hương Tam Đàn thì cũng đều là pháp khí mà Tam Giới nghiêm cấm sử dụng bừa bãi, tuyệt đối không thể lọt vào trong tay một người bình thường được." Dung Mộc nói: "Nếu không thì hậu quả khó lường."

Phạm Lam túm lấy cổ áo Cổ Đạo Lâm: "Trong vòng một phút, tôi muốn toàn bộ tin tức của Thiên Duyên thánh nữ này!"

Cổ Đạo Lâm: "Tôi tôi tôi tôi cũng đâu có đây, đây chỉ là số tuyên truyền tiếp thị của Thiên Duyên thánh giáo, tất cả tin tức của thánh nữ đều là bí mật."

"Cách liên lạc đâu?"

Cổ Đạo Lâm lắc đầu.

"Làm thế nào để tham gia?"

Cổ Đạo Lâm điên cuồng lắc đầu.

"Sao anh biết được Thiên Duyên thánh giáo này?

"Lúc trước tôi có một tín đồ, cô ấy đề cử cho tôi."

"Cách liên lạc với tín đồ kia."

"Cô, cô cô cô ấy đã lâu không đến rồi, tôi cũng không có thông tin liên lạc của cô ấy."


Phạm Lam híp mắt, kéo Cổ Đạo Lâm lên khỏi mặt đất.

Cổ Đạo Lâm: "Bà bớt giận, tôi tôi tôi nhất định nghĩ cách giúp bà tìm cô ta!"

"Rất tốt." Phạm Lam rèn sắt khi còn nóng: "Ứng cử viên thần tiên kia..."

"Tuyệt đối không thể!"

(Tốt, có nguyên tắc, làm thần tiên khổ thí mồ)

"......"

*

Văn phòng miếu Thổ Địa, bầu không khí vô cùng nặng nề.

"Việc này có ẩn tình." Dung Mộc nói.

"Không thể kéo dài." Kế Ngỗi nói.

"Tôi phải đến tổng bộ Hồ tộc một chuyến." Ly Trạch nói.

"Cho nên? Vì sao tôi lại là người trả phí đi đường?" Phạm Lam hét lớn: "Đi Ma Đô, một chiều 100 hộc, miếu Thổ Địa không thể báo vào sổ công sao?"

Giáp Dịch âm thầm đưa ra chi tiết chi tiêu trong tháng này.

[Thức ăn cho chó cao cấp thiên sơn mạch, 200 cân, 20.000 hộc.]

[Thức ăn cho mèo Thiên Sơn Mạch, 100 cân, 10.000 hộc.]

[Ổ chó Thiên Tang Ti Thiên Sơn Mạch, 1 cái, 1500 hộc.]

[Gậy chọc mèo Phong Hoa Chính Mậu Thiên Sơn Mạch, 2 cái, 800 hộc.]

[Thâm hụt tháng này: ****]

Thần Phú Thiên Nhãn biến con số thâm hụt kia biến thành những dấu sao, tránh cho Phạm Lam lên tăng xông.

"Ly Trạch cậu không phải Cửu Vỹ Hồ." Phạm Lam nói: "Cậu là heo mới đúng!"

"Tôi phải ăn nhiều hơn và ngủ nhiều hơn thì đuôi của tôi mới nhanh mọc được." Ly Trạch nói.

Phạm Lam trừng mắt nhìn Dung Mộc: "Không thể mua thức ăn cho chó của nhân giới sao?!"

Dung Mộc chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội.

Ly Trạch: "Này này, quá đáng rồi nhà, tôi là thần thú thượng cổ Cửu Vỹ Hồ! Sao có thể đánh lừa tôi bằng thức ăn của nhân loại được."

Phạm Lam: "..."

"Trù Thần đại nhân, tôi muốn xin ngân sách." Ất Nhĩ từ ngoài cửa thò đầu vào: "Cái tài khoản tiktok mà ngài bảo tôi điều tra, tôi tìm được trang web livestream của cô ta rồi, nhưng mỗi lần cô ta chỉ nói chuyện với người hâm mộ đứng đầu trong tuần. Tôi cần phải thưởng cho ngân sách."


Kế Ngỗi: "Muốn bao nhiêu?"

"Quán quân lần trước thưởng 500.000 tệ."

Da mặt Kế Ngỗi hơi run rẩy, nhìn về phía Phạm Lam.

Phạm Lam: "Báo lên sổ sách công đi!"

Giáp Dịch lấy sổ sách che mặt.

Phạm Lam: "..."

Phạm Lam: "Tháng sau có thể trả lại cho tôi không?"

Kế Ngỗi: "Cố gắng hết sức."

"Bà, tôi vẫn muốn xin thêm ngân sách." Ất Nhĩ lại nói.

Phạm Lam: "Còn gì nữa?!"

Ất Nhĩ bước nhanh đến bên cạnh Phạm Lam, hạ thấp giọng: "Ngài bảo tôi điều tra cái tên quỵt nợ Tiết Lợi Ngang, hộ tịch của anh ta không ở khu Xuân Thành, phải xuyên khu, phỏng chừng phải đi một ít thủ tục không chính quy... "

Phạm Lam thở dài: "Muốn bao nhiêu?"

"Cơ Đan thượng thần nói, giá hữu tình, 50 hộc."

"Sao anh ta không đi cướp luôn đi!"

"Cơ Đan thượng thần còn nói, ngày mốt anh ta muốn đi Ma Đô công tác, có thể cho vài người quá giang."

"......"

*

Phạm Lam nằm liệt trên đóa Tường Vân siêu to khổng lồ của Cơ Đan, vô cùng hoài nghi "Thần Sinh" rằng cô quyết định từ chối nhảy việc đến cục nghiên cứu và phát triển kỹ thuật Tam Giới là bởi vì đầu cô bị lừa đá.

Lần này Cơ Đan không lái Tường Vân có cái đuôi dài hoa lệ, cũng không có kim quang lấp lánh, bề ngoài thoạt nhìn rất mộc mạc, rộng ước chừng hai mươi mét vuông, hình tròn, chất mây mềm mại, màu sắc trắng tinh, ở giữa là một chiếc bàn làm bằng mây, chung quanh là một vòng sô pha mây mềm mại, ngồi trên đó vừa uống coca vừa ăn kem, ngắm nhìn biển mây vaf bầu trời xanh, cảm thấy có vài phần cảm giác xa hoa của Thần tộc.

(Hay sợ Kế ca vớt nhỉ, hehe)

Tường Vân 007 nằm sấp bên chân Kế Ngỗi, Ly Trạch nằm ở phía trên, một mây một cáo đang ngáy ngủ rất ngon.

"Ma Đô là nơi tụ tập của ba mươi lăm tổng bộ yêu tộc, bình thường đường mây rất chật, cuối tháng này lại là đại hội liên hợp của yêu tộc Tam Giới, mới đầu tháng đã tiến hành kiểm soát hàng không, nghiêm lệnh cấm Tường Vân diện tích trên 100 mét vuông nhập cảnh, chỉ có thể cưỡi đóa Tường Vân 2978 khiêm tốn này." Trong giọng nói của Cơ Đan tràn ngập tiếc nuối.

Kế Ngỗi: "Anh đi Ma Đô làm gì?"

Cơ Đan: "Còn không phải là công tác khắc phục hậu quả phân chia giữa tập đoàn Đổng thị và Phượng Hoàng tộc sao, có mấy người của đổng thị thường trú ở Ma Đô nhất định muốn tôi tự mình đi giải thích, anh nói đám cổ hủ này, không thể dùng kỹ thuật mới được sao, thậm chí còn không được như lão Mộc... lão Mộc anh xem cái gì thế? "Cơ Đan rút cuốn sách trong tay Dung Mộc ra xem: "Khái quát chủ nghĩa duy vật lịch sử.... làm phiền rồi!"


Cơ Đan lộ ra biểu cảm nhức răng: "Lão Mộc anh đúng là sống đến già học đến già mà."

Dung Mộc mở trang tiếp theo nói: "Dung mỗ chỉ mới bảy vạn chín ngàn bảy trăm bốn mươi hai tuổi thôi."

"Được được, ngài trẻ nhất, ngài xinh đẹp nhất." Cơ Đan đi đến bên cạnh Phạm Lam: "Cô kêu tôi điều tra tên Tiết Lợi Ngang kia là có vấn đề gì không?."

Phạm Lam: "Thành Túy rồi à?"

"Vấn đề chính là không có." Cơ Đan nói: "Hộ tịch của anh ta ở Thái sơn mạch thế nhưng quanh năm lại hoạt động trong lãnh thổ Côn Luân mạch, căn cứ vào điều tra tín dụng nhân giới, chủ nợ của anh ta có hơn 28 người, nợ hơn 30 triệu, bình thường mà nói, thì chính là quỵt tiền quy mô lớn như thế này, hẳn là đã sớm thành Túy rồi."

"Anh ta đã tan cửa nát nhà rồi, chẳng lẽ không phải là do Túy gây ra sao?"

"Anh ta ly hôn là để chuyển nhượng tài sản, bề ngoài thoạt nhìn là hoạt động bình thường, cha anh ta chết vì ngừng tim... đây chính là chỗ kỳ lạ nhất." Cơ Đan đưa báo cáo công đức của Tiết Lợi Ngang cho Phạm Lam: "Ngày 6 tháng 8 là một điểm đặc biệt, trước ngày này, giá trị công đức của anh ta là -585.500, đã đến gần giá trị tới hạn của Thành Túy rồi, nhưng vào đúng 0 giờ 13 phút mười ba giây sáng hôm đó, bố anh ta qua đời, sau đó giá trị công đức của anh ta bắt đầu tăng theo chiều hướng tích cực, tốc độ ước chừng khoảng 1000 điểm mỗi ngày, đến trưa hôm nay, đã trở về giá trị tích cực, hơn nữa còn đang phục hồi ổn định."

"Vì bố anh ta qua đời cho nên chủ nợ đã tan đi một phần oán giận sao?"

"Không loại trừ khả năng này, nhưng mà... con số này quá khả nghi."

"Ý anh là sao?"

Dung Mộc: "Giá trị quan trọng của hệ thống tuần tra sổ công đức là 1080 điểm mỗi ngày."

"Nếu số liệu dao động giá trị công đức vượt quá ngưỡng này, sổ công đức sẽ tự động hình thành báo cáo bất thường, sẽ có báo động."

Phạm Lam: "Mẹ kiếp, thật sao?"

Ba con Thần đồng loạt nhìn Phạm Lam.

Phạm Lam: "Sao vậy?"

Dung Mộc: "Đây là điểm thi của môn khái quát sổ công đức."

Kế Ngỗi: "Cô là cá vàng à?"

Phạm Lam: "Đừng nói với Chung Quỳ."

Cơ Đan: "Phụt."

Trải qua một tiếng đồng hồ bay, đến buổi trưa thì Tường Vân 2978 vào Ma Đô.

Kết giới khổng lồ bao phủ toàn bộ Ma Đô, bên kết giới có hơn mười đội Tường Vân tạo hình khác nhau đang lơ lứng, khói mây dày đặc che khuất ngày nắng thành trời âm u. Năm màu yêu quang Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ đua nhau nở rộ, hẳn là yêu tộc chuẩn bị xác minh nhập cảnh.

"Không hổ là Ma Đô, kết giới này nhìn thôi cũng thấy đắt rồi." Phạm Lam nói.

"Đây là kết giới bảo hộ đặc biệt thiết lập đại hội liên hợp yêu tộc Tam Giới, một ngày hao phí pháp lực tới 10 vạn hộc." Cơ Đan đằng mây bay quanh kết giới nửa vòng, dừng ở cuối đội ngũ phía đông nam: "Nơi này cách tổng bộ Hồ tộc gần nhất."

Phía trước đội ngũ có một đám mây hình vòm, phía trên khảm chữ vàng "Lối vào số 7".

Ly Trạch đột nhiên đứng dậy, hai lỗ tai dựng thẳng lên, giống như Samoye nghe thấy chủ nhân triệu hoán.

Dung Mộc buông cuốn sách trong tay xuống, chậm rãi đứng lên.

Phía trước đội ngũ Tường Vân chậm rãi tản ra hai bên, cửa vào kết giới số 7 gợn sóng, một đội Tường Vân đột nhiên bay ra. Ước chừng hai ba mươi đám, diện tích không khác với 007 là mấy, mỗi đầu mây đều có một mỹ nữ, các cô gái mặc trang phục thời cuối nhà Đường màu đỏ rực, dáng người xinh đẹp, mặt mày mị hoặc, áo dài bay lượn, cứ như thế đồng loạt xông tới, làm cho yêu tộc chung quanh nhìn đến choáng váng.

Phạm Lam nuốt nước miếng, Cơ Đan huýt sáo.

Dung Mộc thần sắc không hề thay đổi, Kế Ngỗi mặt không chút thay đổi, mà Ly Trạch... cũng không biết có phải là ảo giác của Phạm Lam hay không, cô lại nhìn thấy gương mặt lông xù của cậu ta có vài phần đức cao vọng trọng.

"Hai mươi tám túc Hồ tộc cung nghênh Ly Trạch đại nhân."


Các mỹ nữ đồng loạt quỳ gối trên đầu mây, bờ ngực mềm mại nửa che nửa hở, mãnh liệt đánh thẳng vào thị giác.

Phạm Lam sợ tới mức chui tọt ra ra phía sau Cơ Đan, vừa quay đầu phát hiện Kế Ngỗi và Dung Mộc cũng đang ở đây.

Cơ Đan cực kỳ hưng phấn: "Ai nha, các em gái, mau mau đừng dậy."

Các mỹ nữ kia không nhúc nhích.

Ly Trạch nhảy đến trên đầu mây, đầu và cổ hơi ngửa lên: "Đứng dậy, dẫn đường."

"Đa tạ Ly Trạch đại nhân."

Mỹ nữ Hồ tộc yêu kiều đứng dậy, chậm rãi bay đến hai bên Tường Vân của Cơ Đan, những yêu tộc xếp hàng khác rất ăn ý nhường đường.

Bọn họ thông qua kết giới, xuyên qua con đường Tường Vân trắng nõn mềm mại, trước mắt trở nên rộng mở sáng sủa.

Tháp truyền hình Đông Phương Minh Châu, dấu hiệu Ma Đô nằm ngay phía dưới lối vào kết giới, những tòa nhà cao tầng chọc trời đứng sừng sững giữa đất trời, giống như một pho tượng bảo thạch sáng ngời, sông Hoàng Phố cuồn cuộn chạy về phía cửa biển, sông biển một đường, vô cùng lấp lánh.

Hai mươi tám vị mỹ nữ Hồ tộc mặt áo quần làm vừa lụa mỏng màu hồng bay qua bầu trời, lộng lẫy xinh đẹp.

Phạm Lam: Mẹ ơi!

Đây không phải là lần đầu tiên cô đến Ma Đô, nhưng khẳng định đây là lần cô thấy nó khí thế nhất.

Chỉ là vẫn phải giữ tư cách của một bà Bà Thổ Địa, nên cô chỉ có thể cực lực học tập Dung Mộc và Kế Ngỗi, đứng thẳng lưng, hai tay phẳng đặt lên đan điền, giữ vững tạo hình cao cấp nhất.

Tạo hình đẹp nhất chính là Ly Trạch, cậu ta ngồi ở đầu mây, bộ lông màu đỏ rực vù vù rung động trong gió, thân hình nguy nga bất động, có vài phần khí thế.

Tường Vân bay dọc theo sông Hoàng Phố lên thượng nguồn, rất nhanh Phạm Lam đã nhìn thấy điểm đến của bọn họ.

Là một tòa kiến trúc mà Phạm Lam chưa từng nhìn thấy, tháp bát giác chín mươi chín tầng, tường đỏ ngói xanh, phong cách kiến trúc giống với bảo tàng hồ tộc ở Thanh Khâu như đúc. Xung quanh được được bao phủ bởi kết giới mờ mờ màu đỏ nhạt.

Ngôi lầu nằm trong một khu dân cư nhỏ, bên trái là một cửa hàng đồ ngọt, bên phải là một cửa hàng trang sức, ước chừng là có kết giới che chở cho nên nhân loại bình thường mới không thể nhìn thấy nó.

Tấm biển treo ngay phía trên cửa chỉ có một chữ "Hồ", bên trái treo bốn tấm bảng dọc hiện đại, phân biệt viết "tổng hội sự vụ Hồ tộc Tam Giới", "phân bộ sự vụ Hồ tộc Ma Đô", "liên hợp đại hội phân hội thứ ba yêu tộc Tam Giới", "cơ sở huấn luyện Hồ tộc Tam Giới".

Ngoài cửa chính có một đám người đang đứng, không, hẳn là Hồ yêu. Phạm Lam phát hiện Yêu quang của bọn họ, tuy rằng có thể thấy hiện ra màu đỏ, nhưng lại xen lẫn không ít tạp sắc, còn xa mới thuần khiết được như yêu quang của Ly Trạch.

Ước chừng đây là kết quả của việc kết hôn với ngoại tộc. Phạm Lam nghĩ.

Đứng đầu là một Hồ yêu, bề ngoài nhìn tuổi tác khoảng tầm bốn mươi tuổi, mặc hán phục màu đỏ thẫm, đầu đội ngọc quan, môi hồng răng trắng, đuôi lông mày hơi nhướng lên, có loại cảm giác mị hoặc đến kỳ lạ.

"Bái kiến Ly Trạch đại nhân, Dung Mộc thượng thần, Kế Ngỗi Thượng Thần, Cơ Đan thượng thần, Phạm Lam trung thần." Nam Hồ Yêu cười nói: "Tại hạ là hội trưởng Cửu Hạ Hồ tộc Tam Giới."

Anh ta khom người hành lễ, phía sau một đám hồ yêu cũng đồng loạt khom lưng.

"Ừm." Ly Trạch nhảy xuống khỏi đầu mây, đứng trước mặt Cửu Hạ.

Khóe miệng Cửu Hạ giật giật với biên độ không thể nhìn ra.

Một giây sau, nụ cười của anh ta đột nhiên trở nên xán lạn.

"Ly Trạch đại nhân, ngài đi đường vất vả rồi, xin mời..."

"Phì! Trong đám Hồ yêu đột nhiên vang lên một tiếng cười: "Thứ gì thế, thế mà lại là một con hói sao."

15.2.2022

Ơ, Dịch xong chương này kiểu không biết đã dịch xong luôn, haha, nhập tâm quá...