Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 202: C202



Các ngôi sao dày đặc trên bầu trời đã tan làm, mặt trời bắt đầu thay ca.

Khi Lý Trạch Vũ dẫn theo hai anh em Cẩu Phú Quý và Tề Tiên Nhi xuống đến chân núi, George và.Jenny đã chờ được một lúc lâu.

"Thế nào?"

Lý Trạch Vũ thuận miệng hỏi một câu.

Vẻ mặt.Jenny sáng láng, anh ta nói: "Hai chúng tôi ra tay, đại đương gia cứ yên tâm!"

Nói xong, anh ta kề sát lại, thấp giọng nói: "Có lẽ bây giờ người phụ nữ kia đang nói chuyện nhân sinh với thượng đết"

"Người phương Đông bọn tôi không tin thượng đế!"

Lý Trạch Vũ sửa đúng lại.

"À... Thì là uống trà với Diêm Vương!"

Jenny nhập gia tùy tục rất nhanh.


Tề Tiên Nhi có thể đoán được qua cuộc đối thoại của hai người, người phụ nữ trong miệng bọn họ chính là đại sư tỷ Tuệ Đàn của mình.

Lúc này, cô ta lại có nhận thức mới về Lý Trạch Vũ.

Thủ đoạn độc ác!

Một lát sau, George lái một chiếc máy bay trực thăng chở hai anh em Cẩu Phú Quý, còn.Jenny thì lái một cái khác chở Lý

Trạch Vũ và Tê Tiên Nhi.

Hai chiếc máy bay trực thăng cùng bay về phía thành phố Kim Lăng.

Trên máy bay. Lý Trạch Vũ ngồi bắt chéo chân, hắn nhẹ giọng sai bảo:

"Tiên Nhi, lưng tôi hơi mỏi, cô lại đây xoa bóp lưng cho thiếu gia!"

"Anh nói gì?" Tê Tiên Nhi khó hiểu.


Nghe lời của đối phương giống như có ý coi cô ta là con ở, trong nháy mắt, cô ta thấy hờn giận.

"Sư thái Diệt Tình đã nói, cô đi theo tôi cần phải nghe lời tôi, có phải đến cả lời của sư phụ mà cô cũng không nghe?"

Lý Trạch Vũ cố ý nghiêm mặt.

Lần trước Lý Trạch Vũ lấy cổ trùng trong cơ thể Tê Tiên Nhi ra, tốn không ít khí kình của hắn, nhưng mà người phụ nữ này lại chạy lấy người không rên một tiếng, lúc đó Lý đại đương gia đã ghi thù cẩn thận.

Hiếm có được cơ hội trả thù, sao hắn có thể bỏ qua được?

"Lý... Trạch Vũ, làm phiền anh tự trọng một chút!"

Tê Tiên Nhi kiềm nén cơn giận.

Quả thật trong lòng cô ta có cảm kích Lý Trạch Vũ, nhưng không có nghĩa cô ta sẽ khuất phục dưới sự lạm quyền của đối phương.

"Cô cũng không phải không thấy được, tôi vừa đánh nhau vì cô, bây giờ cô xoa bóp lưng cho tôi thì làm sao? Rất quá đáng sao?"

Lý Trạch Vũ hừ lạnh nói: "Cô không xoa cũng được, thế thì để tôi tìm một chỗ thả cô xuống, để cô quay về phái Nga Mi là được."

"Anh...

Cơ thể mềm mại của Tề Tiên Nhi bỗng run rẩy.

"Anh anh cái gì?"