Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 218: C218



"Đây là cái gì?" Lý Trạch Vũ nghỉ ngờ hỏi.

Diệp Khuynh Thành dừng bước quay đầu, ra vẻ thần bí nói: "Tự anh mở ra xem thử chẳng phải sẽ biết à?"

Nói xong lập tức đi ra ngoài.

Lý Trạch Vũ nghĩ không ra nên trước tiên mở túi hồ sơ ra, bên trong là một xấp tin tức và tài liệu, nhìn nửa ngày cũng xem không hiểu bên trên viết gì.

Vẫn là sau khi Myhill xem dùm hắn một phen mới giải thích: "Đại đương gia, đây là toàn bộ thông tin giới thiệu của hơn chục công ty, bao gồm thời gian thành lập và lĩnh vực liên quan cũng giới thiệu rất rõ ràng."

Lý Trạch Vũ không hiểu lắm, không biết Diệp Khuynh Thành cho mình những thứ này làm gì.

Vốn định đuổi theo hỏi cho ra lẽ, cũng may Myhill bổ sung tiếp: Mấy công ty này đều dưới trướng tập đoàn Tân thị nước Hạ"

Tập đoàn Tân thị.


Lúc này Lý Trạch Vũ mới hiểu ý của Diệp Khuynh Thành.

Thời gian hẳn tới nhà họ Tân tuyên chiến mặc dù chỉ có mấy tiếng, nhưng người nên biết cũng đã biết.

Mà hành động này của Diệp Khuynh Thành không khác tỏ thái độ đứng về phía nhà họ Lý.

Cùng lúc đó, nhà họ Ninh ở Hoàng Thành. Tân Chấn từ trên xe bước xuống, Ninh Vũ Cường tự mình tới đón tiếp trước.

"Tôi nói lão Tân ông, hôm nay ngọn gió nào thổi ông tới nhà họ Ninh tôi thế" Ninh Vũ Cường cười ha hả, giả vờ ngây ngô.

"Còn không phải đã lâu không gặp được con bé Ninh Hà à, hôm nay đúng lúc rảnh rỗi nên tôi tới." Tân Chấn cười lấy lệ.

Hai người đều là lão hồ ly, đều có thể đoán được tâm tư. của đối phương, nhưng đôi bên đều không nói ra, mà lá mặt lá trái gần nửa ngày.

Một lát sau, Ninh Vũ Cương và Tần Chấn ngồi ở đình nghỉ mát trong sân.

Người giúp việc bưng một bình trà ngon tới, cẩn thận từng li từng tí rót cho mỗi người một tách.

"Được rồi, nơi này không có chuyện của các người nữa, đi đi." Ninh Vũ Cường xua tay bảo lão quản gia và mấy người giúp việc đi ra.

Tân Chấn cũng phất tay, ra hiệu cảnh vệ viên của mình ra ngoài chờ mình.

Lúc này hai lão hồ ly mới đi thẳng vào vấn đề.

Tân Chấn nhấp một hớp trà, thản nhiên nói: "Chuyện Hạo. Nhiên nhà tôi chắc ông cũng biết."


Ninh Vũ Cường nhấp một hớp trà nhưng không nói lời nào, chờ đối phương nói tiếp.

"Từ nhỏ Ninh Hà thông minh hiểu chuyện, cũng là thanh mai trúc mã với Hạo Nhiên nhà chúng tôi, tôi cũng không quanh co lòng vòng nữa, hôm nay tôi đến là muốn để con bé này làm cháu dâu của tôi."

"Nếu như ông đồng ý, vị trí đô thống của Thần Sách Doanh sang năm, nhà họ Tần chúng tôi sẽ dốc hết sức ủng hộ Thiên Hâm nhà các người."

Tân Chấn nói xong thì để chén trà xuống, chờ đối phương cho mình đáp án.

Ninh Vũ Cường cười khổ vài tiếng nói: "Lão Tân à, sính lễ này của ông lớn quá, theo lý thuyết tôi vốn không có lý do từ chối ông, nhưng..."

Nói đến đây ông ta khẽ thở dài một cái.

Cuối năm ông ta sẽ lui xuống, nếu như con trai Ninh Thiên Hâm của ông ta sang năm không thể lên làm đô thống, vậy đời này cũng đừng mong tiếp nhận ví trí chủ soái của Thần Sách Quân ông ta.

Cho nên trước mắt hứa hẹn của Tân Chấn đưa ra với nhà họ Ninh bọn họ mà nói vốn chính là không thể từ chối sức quyến rũ,

Chỉ tiếc tầm nhìn của ông ta xa hơn một chút.


Buổi sáng Chu Vạn Kiệt mới bị Long chủ tự mình khai trừ, sau đó chính là Lý Trạch Vũ gần đây danh tiếng nhất thời cói một không hai đi tới nhà họ Tần tuyên chiến.

Mà mọi người đều biết năm đó trên chiến trường Long chủ Tô Cẩn Hoa và Lý Định Quốc là anh em sống chết có thể giao phía sau lưng cho đối phương.

Người sáng suốt cũng nhìn ra được, hoặc chính là Long chủ muốn động vào nhà họ Tần, hoặc là Long chủ toàn lực ủng hộ nhà họ Lý.

Trên nơi đầu gió này nếu nhà họ Ninh tham gia vào, đến lúc đó có thể toàn thân trở ra không thật sự là ẩn số.

Cho nên Ninh Vũ Cường không dám đánh cược.

"Ha ha ha." Tân Chấn cười âm hiểm vài tiếng.

"Lão Ninh à, nhà họ Lý có Long Chủ ủng hộ, lẽ nào ông cảm thấy nhà họ Tân tôi không có phương án dự phòng à?"