Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 242



Chỉ khi âm dương cân bằng, ngũ hành tương sinh tương khắc tuần hoàn thì cơ thể con người mới có thể không mắc bệnh, nhờ đó mà sống lâu.  

"Châm Âm Dương Ngũ Hành" ghi rất chi tiết về thuộc tính của mỗi huyệt vị trên cơ thể con người, châm cứu bằng chân khí thì mới có hiệu quả. Đây là một bộ phương pháp châm cứu dùng cho người tu chân, thật sự là có hiệu quả vô cùng kỳ diệu.  

Dương Bách Xuyên cảm thấy mình chỉ cần luyện tập và nghiên cứu tường tận Châm Âm Dương Ngũ Hành là có thể chữa bệnh cho người bình thường, nói là có thể chữa khỏi tám mươi phần trăm cũng không quá chút nào.  

Đối với chứng bệnh tắc nghẽn mạch máu và xơ cứng cơ bắp ở chân của mẹ Viên Kim Phượng, có Châm  m Dương Ngũ Hành là đủ rồi.  

Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Dương Bách Xuyên lấy ra một cây châm bạc, bắt đầu đâm vào chân Miêu Thúy Hoa.  

Dưới tác động của chân khí, đuôi châm bạc rung lên phát ra tiếng ong ong.  

Theo ghi chép trong "Châm  m Dương Ngũ Hành", châm dương có thuộc tính khá mạnh, không được đâm quá nhanh, bởi vì là châm chậm nên phải nhẹ nhàng.  

Trong nửa tiếng Dương Bách Xuyên đã đâm ba mươi sáu cây châm dương.  

Tiếp theo là châm âm. Châm âm là châm nhanh, yêu cầu phải đâm liền mười hai cây một mạch.  

Trong thời gian ba nhịp thở anh đâm xong ba mươi sáu châm dương. Bảy mươi hai châm cả âm lẫn dương đã đủ để chữa khỏi chân cho Miêu Thúy Hoa.  

Viên Kim Phượng ở bên cạnh ngây ngốc nhìn Dương Bách Xuyên nghiêm túc chăm chú chữa trị chân cho mẹ mình, trong đầu vang lên một câu: đàn ông hấp dẫn nhất là lúc nghiêm túc làm việc.  

Nhưng ngay sau đó Viên Kim Phượng trợn tròn mắt, bởi vì trong tầm mắt của cô ấy, tay Dương Bách Xuyên biến thành bóng mờ, đâm châm bạc vào các vị trí trên cơ thể mẹ mình với tốc độ khó mà nhìn thấy bằng mắt thường.  

Mà trán anh thì đổ mồ hôi ròng ròng.   

Lúc này, hai mắt Viên Kim Phượng sáng lấp lánh.  

Trong thời gian ba nhịp thở, Dương Bách Xuyên đã hoàn thành ba mươi sáu châm nhanh, mỗi châm đều dùng đến chân khí. Sau khi hoàn thành anh mệt lả, chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, cơ thể lảo đảo ngã về phía sau.  

Tức thì một mùi hương phả vào mũi anh, anh nhận ra mình ngã vào lòng Viên Kim Phượng.

Có câu người đẹp trong lòng và trong lòng người đẹp, hai vế này nghe na ná nhau nhưng Dương Bách Xuyên cho rằng cảm giác hoàn toàn khác nhau.  

Ví dụ như lúc này, bởi vì kiệt sức mà anh ngã vào lòng Viên Kim Phượng.  

Anh cảm thấy hạnh phúc đong đầy, còn hạnh phúc như thế nào thì chỉ có người trong cuộc mới cảm nhận được.  

"Nhóc Xuyên, cậu sao thế?" Viên Kim Phượng vô cùng lo lắng.  

"Kim Phượng mau dìu nhóc Xuyên lên sofa nghỉ ngơi đi. Thằng bé này vì mẹ mà mệt lả rồi này." Giọng nói của Miêu Thúy Hoa tràn đầy đau lòng.  

"Đừng lo, cháu nghỉ ngơi một lát là ổn." Dương Bách Xuyên yếu ớt cất lời. Thật ra anh muốn dựa vào lòng người đẹp thêm một lát nữa.  

Nhưng thực tế là anh được Viên Kim Phượng dìu lên sofa nằm.  

Mặc dù hơi lưu luyến, nhưng quả thật bây giờ anh cần nghỉ ngơi. Bảy mươi hai châm, châm nào cũng chứa chân khí, thật sự không phải chuyện đùa. Nhất là ba mươi sáu châm nhanh gần như đã tiêu hao hết chân khí và tinh lực trong người anh.  

Châm Âm Dương Ngũ Hành có tổng cộng một trăm linh tám châm, hiện tại anh có thể thực hiện nhiều nhất bảy mươi hai châm.