Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4380: Chủ nhân bị làm sao vậy?



Câu hỏi của Bảo Thuận Quang khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy tê dại da đầu, chẳng lẽ thật sự gặp phải quỷ sao?

"Chủ nhân bị làm sao vậy?" Bảo Thuận Quang cảm thấy có gì đó không ổn vào lúc này.

"Hình như trong đội ngũ của chúng ta có người khác...... Dương Bách Xuyên vừa nói vừa nhìn xung quanh trong đội ngũ.

"Người khác? Ý ngươi là đám người Phương Tĩnh Thiên ư?" Đinh Hòa Bình nghiêng người nói.

Dương Bách Xuyên nói với vẻ mặt nghiêm trọng: "Không phải, là người hoàn toàn xa lạ, mọi người xem thử bên cạnh mình có người ngoài không?"

Giờ phút này, Dương Bách Xuyên chỉ có thể truy hỏi, hắn có linh cảm rất xấu như thể sắp xảy ra chuyện vậy.

Lời nói của Dương Bách Xuyên khiến mọi người lo lắng, vội vàng kiểm tra xem xung quanh có người lạ không?

Dựa theo lời nói của Dương Bách Xuyên, nếu như xuất hiện người lạ thì nhất định là người trong cung điện này.

Nhưng đó không phải vấn đề, vấn đề là rất có thể người đó không phải là người.

Đó là loại sinh vật gì, đây là điều mà mọi người đều lo lắng. Chẳng lẽ là ma hồn? Hay là một sinh vật khác?

"Sư tôn, trong đội ngũ của ta không có gì khác thường." Mông Điềm kiểm tra xong rồi trả lời.

"Đại Tông sư, bên phía bọn ta cũng không phát hiện ai khác." Đinh Hòa Bình kiểm tra xong rồi cũng lên tiếng.

Hình Uyên Minh trịnh trọng nói: "Xung quanh ta cũng chỉ có vài người này, tất cả đều ở đây, ta cũng không nhận thấy điều gì không ổn."

Dương Bách Xuyên nghe mọi người báo cáo, lúc này hắn thật sự rất lo lắng.

Trong đội ngũ không phát hiện ai xa lạ, điều này chứng tỏ trong toà cung điện này có †ồn tại sinh linh không rõ lai lịch, đây mới là điều đáng sợ nhất.

Cửu Đại Cung Điện chính là tuyến phòng ngự của Cửu Đại Cung Điện trung ương, quả nhiên không phải đất lành gì.

"Mọi người hãy thật cẩn thận và thả lớn Tiên Hoà gấp đôi." Dương Bách Xuyên đang nhìn xa xăm, xem thử chỗ xa hơn có đồ vật gì không.

"Dương đạo hữu, ta có cách chiếu sáng ~" Lúc này, chính là Hình Uuyên Minh lên tiếng.

"Vậy là tốt rồi, vậy làm phiền Hình điện chủ." Dương Bách Xuyên nghe Hình Uyên Minh nói ông ta có cách chiếu sáng thì trong lòng rất vui vẻ, Hình Uyên Minh bắt đầu thể hiện năng lựuc, chứng tỏ trước kia hắn không nhìn lầm, trước đó hắn mượn hơi Hình Uyên Minh chính là vì giờ khắc này.

Nếu không dành cho Hứa Nguyên Minh sự tôn trọng xứng đáng, làm sao ông ta có thể góp sức vào lúc này?

Hình Uyên Minh đến thời cơ như xe bị tuột xích, sau khi nói xong, ông ta lật tay hai cái thì xuất hiện một viên đan được lóng lánh màu bạc.

Giây phút tiếp theo, chỉ thấy hắn phất tay bỗng nhiên ném viên đan dược ra ngoài.

Hai tay hắn vung vấy lung tung, cũng không biết Hình Uyên Minh đã ném ra bao nhiêu đan được, nhìn thoáng qua hình như không ít.

Sau khi mỗi khoảnh khắc đan dược cỡ hạt đào bay ra ngoài, ầm ầm ầm... tất cả đều liên tục nổ tung.

Đột nhiên, cung điện vốn cực kỳ tối tăm đột nhiên sáng lên. Sáng rực ánh sáng bạc.

Mặc dù tất cả những đan dược mà Hình Uyên Minh ném ra đều nổ tung, nhưng chính vì đan dược nổ tung mới sinh ra những đám mây trắng có đường. kính khoảng hơn mười mét phát ra ngân quang làm sáng tỏ cung điện tối tăm.

Từng đám mây trắng lơ lửng trên đầu mọi người, đương nhiên nó không sáng lắm nhưng cũng đủ để đám người Dương Bách Xuyên quan sát được cảnh vật bên trong cung điện.

Trong tầm mắt của Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng nhìn thấy đại khái cảnh vật xung quanh trong cung điện.

Dưới ánh sáng toả ra từ đan dược của Hình Uyên Minh, chỉ thấy nơi đây hoàn toàn không phải là cảnh vật bên trong cung điện gì đó.

Ngược lại, trông giống như một bầu trời đầy sao khổng lồ, điều này làm cho Dương Bách Xuyên rất ngạc nhiên, nhưng nghĩ lại cũng có thể hiểu được, dù sao bọn họ cũng không nhìn thấy rõ ở đây lắm, nhưng cũng chứng tỏ một vấn đề, hẳn là có một lực lượng pháp tắc nào đó tồn tại.

Nhìn bốn phía toàn là vẻ mờ mịt, không có gì đặc biệt, một mảnh hỗn loạn, mà ở vị trí trung tâm cung điện còn thấy được một tế đàn.

Tế đàn cao hơn mười mét, tổng cộng có bốn tầng, đường kính thì nhìn chắc khoảng hơn 300 mét, nó có hình tròn, xung quanh tế đàn có xây dựng bậc thang, từ dưới hướng lên trên tế đàn tạo thành hình thu nhỏ dần.


Hắn luôn tin tưởng điều đó không phải do mình hoa mắt, càng không phải là ảo giác, đích thật mới vừa rồi có xuất hiện vài người xa lạ trong đội ngũ, nếu như tìm không ra thì sẽ là quả bom nổ chậm.

Nói không chừng có thể xảy ra chuyện gì đó.

Nhưng tình hình hiện tại là ngoại trừ một tế đàn thì không hề nhìn thấy một bóng người nào cả.

Hiện tại, có lẽ chỉ có tế đàn mới là vấn đề.