Chim Thần Ma vẫn đáng tin, trứng Côn Bằng cường đại.
Ý thức của Dương Bách Xuyên đã có thể hoạt động.
Quả trứng Côn Bằng trong tay hắn rung lên, hàng vạn tia sáng vàng bộc phát. Ánh sáng vàng chói lóa khiến Dương Bách Xuyên nhắm mắt theo bản năng. Ngay sau đó, hắn cảm giác được trong tay nhẹ đi.
Điều này khiến hắn giật mình.
Trong tay hắn đang là thứ gì?
Là trứng Côn Bằng đó ~
Bị ai cướp đi rồi?
Đây chính là phản ứng đầu tiên của Dương Bách Xuyên.
Nếu trứng Côn Bằng có vấn đề gì, hắn biết ăn nói với Tuyết Hương thế nào? Lẽ nào trứng Côn Bằng vừa mới phát huy được một chút đã xong rồi sao? Bị người ta trực tiếp trấn áp rồi?
Là ai?
Đương nhiên là chỉ có quan tài máu kia.
Chỉ trong chốc lát, cơ thể Dương Bách Xuyên đã đầm đìa mồ hôi. Bị kích thích, cũng bị dọa sợ.
Nhưng mà hẳn lại cảm giác được có gì đó không đúng.
Bởi vì ánh sáng vàng vẫn còn, cơ thể hẳn cũng có thể cử động...
Điều này chứng tỏ, năng lượng của trứng Côn Bằng vẫn đang ở đây, nó không xảy ra chuyện gì.
Hoặc là trứng Côn Bằng căn bản không bị cướp đi, mà tự nó bay đi rời khỏi lòng bàn tay của hắn.
'Trứng Côn Bằng đã có ý thức, có chính là Côn Băng, chỉ là vẫn chưa nở ra mà thôi.
Nghĩ như vậy, Dương Bách Xuyên vội vàng mở mắt ra nhìn thử. Chói mắt...
Vẫn là ánh sáng vàng rực rỡ...
Nước mắt hắn không kìm được mà chảy xuống.
Nhưng khi mở hai mắt ra, hắn dần dần thích ứng.
Nhìn qua có hơi mơ hồ...
Trong một mảnh màu vàng, Dương Bách Xuyên thấy được cảnh tượng mơ hồ trong tầm mắt.
Trứng Côn Bằng đang trôi lơ lửng trên quan tài máu, ánh sáng vàng chiếu rọi lên bề mặt quan tài, hoặc là nói toàn bộ bên trong ma trận minh văn đều được chiếu sáng bởi trứng Côn Bằng.
Hắn biết đây chính là sức mạnh của trứng Côn Bằng, là uy lực của nó.
Tiếp đó, hắn đã có thể nhìn rõ được toàn cảnh.
Là mừng rỡ ~
“Âm ầm ầm ~”
Cỗ quan tài kia không ngừng rung chuyển.
Trứng Côn Bằng vẫn lơ lửng ở trên, từng minh văn bên ngoài trứng Côn Bằng nhanh chóng quay chuyển, trấn áp quan tài máu.
Lúc này, ánh sáng đỏ trên quan tài cũng rực lên, không ngừng rung chuyển, giống như muốn phản kháng, nhưng lại bị sức mạnh của trứng Côn Bằng trấn áp, chỉ có thể rung nhẹ.
Hơn nữa, cảnh tượng kỳ diệu là, Dương Bách Xuyên phát hiện mỗi khi minh văn trên trên trứng Côn Bằng quay vòng thì sẽ có một số ánh sáng đỏ bị hấp thu, tốc độ rất nhanh.
Cảnh tượng này thực sự rất kỳ lạ và đầy thú vị.
Quan tài máu kia là một chiến trận lớn, nó hấp thụ sức mạnh của những sinh linh khác cho bản thân mình, nhưng bây giờ lại bị trứng Côn Bằng cướp đi.
Đây chính là báo ứng. Điều này cũng chứng minh được sự cường đại của trứng Côn Bằng.
Quả đúng như những gì chim Thần Ma nói.
Ma Thần thì thế nào?
Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên quả thật có hơi mong đợi.
“Haha ~ Tên yếu gà, ngươi nhìn xem, lão tử đã nói trứng Côn Bằng có thể trấn áp quan tài kia, quả nhiên không hổ là Côn Bằng ~”
Chim Thần Ma vô cùng đắc ý.
Khóe miệng Dương Bách Xuyên co giật, không thèm trả lời con quạ đen kia, hẳn tiếp tục nhìn vào cảnh tượng ở trước mắt.