Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4520: Đồ con chim mất dạy kia



Chim Thần Ma nhìn Dương Bách Xuyên nói: "Thằng nhóc nhà ngươi đừng nghĩ nhiều nữa, có bao nhiêu thiên tài sở hữu thiên phú siêu việt hơn ngươi muốn vào Tiên Vực Hỗn Loạn mà không được đấy, nói gì tới một con gà rù như ngươi, ha ha, đừng giỡn nữa."

“Đồ con chim mất dạy kia, hay quá ha, dám xem thường ta. Nói, làm cách nào mới vào được bên trong Tiên Vực Hỗn Loạn? Với lại vào đó sẽ được ích lợi gì?" Dương Bách Xuyên trừng mắt với chim Thần Ma.

Chim Thần Ma đáp: "Khà khà, không phải ta xem thường thằng nhóc nhà ngươi đâu, nhưng để vào được bên trong Tiên Vực Hỗn Loạn cần đáp ứng đủ ba điều kiện, nhưng trên khắp Tiên Giới lại không có bao nhiêu người làm được cả. Điều kiện thứ nhất là nhận được sự đồng ý của tường thành, trong thành không có cửa, để mở được cửa cần vượt qua bài kiểm tra của tường thành, nếu thành công thì cửa thành mới xuất hiện.

Sau đó sẽ hiện ra câu hỏi bằng minh văn, tựa như giám khảo đưa ra đề bài để học sinh biện hộ vậy, trả lời đúng sẽ được phép vào. Cuối cùng là điều kiện thứ ba, và đây cũng là cửa ải mà gần như không một ai vượt qua nổi. Nếu hai cửa đầu là văn, vậy cửa thứ ba là võ, nghe đồn phải từ Tiên Đế cảnh đổ lên mới có thể thành công, còn dưới Tiên Đế cảnh thì đừng ôm mộng hão huyền làm gì."

“Vãi, điều kiện biến thái kiểu đó là do ai đặt ra vậy? Nếu đã đặt tới Tiên Đế cảnh thì ai rảnh đâu mà vào đó làm gì? Mục đích của họ khi tiến vào đó không phải là để đề cao tu vi bản thân sao?" Dương Bách Xuyên vô cùng khó hiểu trước điều kiện hà khắc này.

Chim Thần Ma trả loi: "Không ai đat ra điều kiện đo cả, bởi kể từ khi Tiên Vực Hỗn Loạn xuất hiện thì ba điều kiện tiên quyết đó đã tồn tại rồi, với cả chẳng người nào biết rốt cuộc là trong Tiên Vực Hỗn Loạn có người hoặc sinh linh nào đang sống hết.

Thực tế thì, từ sau thời thượng cổ đã không còn ai tiến vào đó nữa, cũng vì vậy mới khiến tất cả mọi người cảm thấy nội thành Tiên Vực Hỗn Loạn rất thần bí, dẫn đến nảy sinh lòng tò mò, muốn vào thử xem sao, chỉ là không ai thành công cả. Nếu thang nhóc nhà ngươi vào được trong đó, không chừng Đạo Nguyên của ngươi sẽ khôi phục, thần lực Ngũ Sắc cũng là thứ tốt, nếu hấp thu thì sau này, mỗi lần tu luyện sẽ làm ít công to."

Dương Bách Xuyên mở miệng hỏi: "Nói như ngươi thì chẳng lẽ thần lực Ngũ Sắc là sức mạnh tới từ Thần Giới?"

“Cuối cùng thẳng nhóc nhà ngươi cũng thông minh được một lần, chính xác, thần lực Ngũ Sắc là sức mạnh Thần Giới." Chim Thần Ma đáp.

Một người một chim vừa đi vừa trò chuyện, Dương Bách Xuyên cũng không còn nghĩ tới chuyện vào nội thành nữa, hắn rất tự hiểu lấy mình, càng không tự cao tới nỗi cho rằng bản thân đủ khả năng sánh vai với Tiên Đế. Nếu phải từ Tiên Đế đổ lên mới đủ tư cách tham gia bài kiểm tra số ba, vậy không cần bàn tới hắn làm gì, chắc chắn là không đủ trình rồi, ảo tưởng trong đầu thôi thì được.

Thế nên tạm thời cứ làm tốt chuyện trước mắt rồi tính.

Dương Bách Xuyên và chim Thần Ma tới trước một kiến trúc trông như cây nấm khổng lồ nằm ở phía đông bên ngoài thành, hắn hỏi: "Ông đây muốn mua tiên dược, ngươi dẫn ta tới chỗ này làm gì?"

Vừa dứt lời, hai mắt Dương Bách Xuyên lập tức trợn trừng: “Ý của ngươi là ... chỉ có khả năng thôi đúng không?"

Nhất thời, hắn lại cảm thấy con chim mất dạy này chẳng đáng tin chút nào. Dựa theo lời nó nói thì chua co gì chắc chan Long Tiên Hương se xuất hiện ở chợ đen thật, tất cả chỉ là lời đồn mà thôi, về phần thứ đó có thể khôi phục Đạo Nguyên của hắn hay không tạm thời vẫn là ẩn số.

Thế nên Dương Bách Xuyên mới có cảm giác chim Thần Ma không hề đáng tin gì hết.

Đúng lúc này, hắn lại nghe thấy chim Thần Ma hỏi: “Thế ngươi còn cách nào khác không?"