Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4612: Dương Bách Xuyên cười lạnh



Ánh mắt Dương Bách Xuyên vẫn nhìn chằm chằm phía dưới.

Ba Tiên Vương vẫn còn sống.

Đúng như những gì chim Thần Ma nói, một Tiên Vương hậu kỳ và hai trung kỳ.

Nếu là Dương Bách Xuyên của trước kia, tu vi cấp bậc này chính là cường giả.

Nhưng bây giờ hắn không hề sợ hãi.

Hắn cũng không hy vọng ngự kiếm giết sạch được ba Tiên Vương này.

Mục tiêu của hắn là Hỗn Nguyên và Tiên Quân, diệt trở ngại rồi tính.

Dù sao thì Tiên Vương vẫn là Tiên Vương, mạnh hơn nhiều so với Tiên Quân.

Đạt tới cấp bậc này, khoảng cách một cảnh giới là rất lớn.

Ba Tiên Vương chặn lại công kích của ngự kiếm cũng là trong dự liệu.

Vốn dĩ ngự kiếm hóa thành ngàn vạn thanh kiếm tấn công ở diện tích lớn, uy lực sẽ yếu đi, ba Tiên Vương cản được cũng là điều bình thường.

Nhưng trận chiến tiếp theo thì chưa chắc, mục tiêu thu nhỏ lại, thứ hắn có chính là sức mạnh để đấu với bọn họ.

Nói thật, Dương Bách Xuyên cảm thấy giết tiên nhân tu vi thấp hơn Tiên Quân là đang bắt nạt người khác.

Ba Tiên Vương này mới là mục tiêu cần giết.

Tiên Vương hậu kỳ đứng một bên, hai Tiên Vương trung kỳ đứng một bên, xem ra bọn họ là hai nhóm người khác nhau.

Dương Bách Xuyên híp mắt nhìn, trong hơi thở của ba người này, Tiên Vương hậu kỳ mang lại cho hắn một cảm giác quen thuộc, hắn nghĩ lại, hơi thở có vẻ rất giống với gia tộc Tây Môn.

"Ngươi là người của gia tộc Tây Mon?" Dương Bách Xuyên nhìn cham chẳm Tiên Vương hậu kỳ.

Đối phương không trả lời hắn, nhưng cơ thể lại căng thẳng.

Vẻ mặt của hai Tiên Vương trung kỳ lập tức trắng bệch.

Không đợi Dương Bách Xuyên hỏi tiếp, một trong số đó đã ôm quyền nói: “Dương đạo hữu, huynh đệ chúng ta là người của gia tộc Độc Cô, chỉ đi ngang qua đây, tuyệt đối không có ý mạo phạm.”

Lúc này chỉ muốn hòa giải, hắn vội vàng chỉ tay về phía Tiên Vương hậu kỳ nói: "Hắn chính là người của gia tộc Tây Môn, trong số những người xuất hiện ở đây hôm nay, có mấy chục người đều là của gia tộc Tây Môn, còn lại là người muốn giết ngươi để lấy thưởng, bọn họ là tu sĩ tiên thành Hỗn Loạn, chuyện hôm nay không liên quan tới gia tộc Độc Cô ta."

“Hahaha ... "

Lúc này, Tiên Vương hậu kỳ của gia tộc Tây Môn nghe đối phương nói vậy thì cười điên cuồng, hắn tức giận nói: "Vô liêm sỉ, cả cái Tiên Vực Hỗn Loạn này ai mà không biết gia tộc Độc Cô các ngươi là tổ chức sát thủ đứng đầu? Các ngươi dám nói trong số những người hôm nay không có sát thủ của gia tộc Độc Cô không?"

Dứt lời, vẻ mặt của hai người kia tái xanh.

Dương Bách Xuyên nghe vậy thì hiểu rõ, bọn họ đều không phải thứ gì tốt lành.

Hơn nữa người của gia toc Độc Co con là tổ chức sat thủ đứng đầu tiên thành Hỗn Loạn, vậy thì hôm nay không có ai vô tội.

"Haha ~"

Dương Bách Xuyên bật cười: "Các ngươi đều đáng chết, nếu muốn giết ta thì phải chuẩn bị tinh thần bị giết, thấy thực lực của tiểu gia thì nghĩ tới chuyện gạt bỏ quan hệ, xem ta là kẻ ngốc sao?"

Dứt lời, hắn hô lớn: "Đoạn Thủy, Tích Địa ~"

Kiem Đồ Long nổ vang rồi lao vut chem xuong, lần nay là hai kiếm ~

Trong thuật ngự kiếm mà Hắc Liên truyền thụ cho hắn có bốn chiêu kiếm pháp.

Hắn chém ra hai kiếm cũng khiến hai tên Tiên Vương trung kỳ nếm đủ.

Nhưng ngay sau đo Dưong Bach Xuyen lại động, han im hơi lặng tiếng thi triển Phong Vĩ Châm.

Hai kiếm này nhằm vào hai sát thủ của gia tộc Độc Cô.

Giải quyết hai tên Tiên Vương trung kỳ trước rồi giết tên còn lại, hôm nay đừng ai mong chạy thoát.

"Cây leo U Minh ~"

"Ầm rắc ~"

Dương Bách Xuyên vung tay ném cây leo U Minh ra ngoài, vô số cây leo lan tràn vây chặt tên Tiên Vương hậu kỳ kia.

— QUẢNG CÁO —