Sư Tôn Của Ta Lại Giận Dỗi Rồi!!!

Chương 51



Lần này đã quen, cô chỉ nằm được 1 khắc, thì đã bật dậy đi thay thang phục, rồi tụ họp với nhóm của Anh Kiệt, cùng đi đến đấu trường.

Hiện tại, hôm nay là vòng đấu cuối trận tứ kết của Giao Kiệt đại hội lần này, 12 người lấy 4 người.

Nhưng khác với mấy lần trước, lần này là thi đấu đôi. Mấy tông môn hiện tại còn 2 người hoặc hơn, thì sẽ được ghép thành 1 cặp 2 người đấu với các cặp khác. Còn mấy tông môn chỉ còn 1 người, thì sẽ tiến hành bốc thăm tìm đồng đội của nhau.

Trận lần này, cô và Anh Kiệt sư huynh ở cùng 1 đội.

2 đại cùng kề lưng chiến đấu, không biết sức công phá sẽ như thế nào nga~

Nhưng… phía trên cao kia sắp… nghẹt thở mất rồi a!

Không phải là do ám ảnh về mấy cái kế hoạch nhạt nhẽo của Minh Thành tông chủ lải nhải suốt mấy ngày nay, cũng không phải là do trên kia đốt hương khá khó thở.

Mà là… sát khí xung quanh Phùng Chu tông chủ nồng nặc quá aaaaaa!



- Xuyên… Xuyên Giang tông chủ xin ngài bình tĩnh a! - Hồ Phúc loay hoay bên cạnh tá hỏa nói.

- X-Xuyên Giang tông chủ thỉnh ngài thu hồi sát khí lại a! - 1 vị tông chủ cố gắng lết trên đất, khẩn cầu nói.

- Đ-Đúng a! X-Xin ngài bớt giận a! - Vài vị tông chủ khác hùa theo, người vịn tay ghế, người thì nằm lăn ra đất, thở không ra hơi.

Xuyên Giang phát hiện ra bản thân đã hơi quá đà, vội thu gấp lại sát khí, rồi chắp tay nói:

- Quả thực ta có hơi nóng nảy chút a, mong các tông chủ đứng đây có thể bỏ qua.

Sát khí đã được thu lại, người người thở phào nhẹ nhõm, gật đầu lia lịa đồng ý với Xuyên Giang.

Bình thường họ chỉ thấy Xuyên Giang tông chủ sát khí ngụt trời khi nghe Thanh Di tông chủ đề xuất mấy cái kế hoạch ngớ ngẩn ra thôi a, chứ chưa ai thấy nàng tỏa sát khí khi ở bên ngoài cả. Chỉ là hôm nay họ lại có cơ hội được chiêm ngưỡng, họ còn cảm nhận được sát khí… gấp đôi so với khi nghe Thanh Di tông chủ lải nhải a! Thậm chí tí nữa thì họ bị ngạt thở vì đám sát khí kia rồi!

Đáng sợ, quả là đáng sợ a!

Nhưng họ vẫn không hiểu nổi, Xuyên Giang đây là đang bất mãn về điều gì?

Nhóm của Lưu Phong và Anh Kiệt được xếp đấu đầu tiên. Đối thủ của họ là đệ tử 2 tông phái khác nhau.

Vì là 2 môn phái khác nhau, nên họ không thể nhanh chóng thích ứng về việc người này tấn công, người kia hỗ trợ được.

Nhưng nếu cùng 1 môn phái, cùng 1 sư tôn, thì có thể sẽ phối hợp linh hoạt hơn a!

2 bên cùng hành lễ, trận đấu đã bắt đầu.

Lưu Phong và Anh Kiệt lần lượt triệu hồi Nhã Tịnh kiếm và Ý Hiên kiếm đến, lựa chọn 1 đối thủ phía bên kia, rồi nhanh chóng kéo đệ tử đó vào kết giới do họ lập ra, không cho người kia ra ngoài, rồi nhanh chóng hạ bệ đệ tử đó 1 cách dễ dàng.

Người còn lại không thể tiến vào, cũng không thể phá kết giới được, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn người kia bị hạ gục.

Hiện giờ đội đó chỉ còn lại 1 người. Người đó biết bản thân không thể đấu lại với 2 vị đại đệ tử phái Phùng Chu, nên đã bỏ kiếm đầu hàng.

Bọn họ đã chiến thắng ván này, nhưng chưa được xét vài vòng sau.

Vì sao? Vì bọn họ lại phải tiếp tục giao đấu với 1 cặp khác nữa, lý do là cả 2 nhóm đều có số điểm tương đương nhau.

Ây da, chịu thôi, đấu thì đấu chứ biết sao giờ—

Đối thủ tiếp theo của nhóm Lưu Phong, là nhóm người cùng 1 môn phái a!

Chậc, nghe có vẻ hơi khó thắng được. Người quen biết thì sẽ dễ dàng phối hợp với nhau hơn rất nhiều.

2 bên thi lễ, rồi cùng triệu kiếm tới, rồi lao vào trao đổi chiêu thức.

Nhưng cả 2 người kia dính nhau quá a, đánh trúng người này thì có người kia ra bảo vệ, thế này thì khá khó hạ được 2 người này a!

Lưu Phong vừa phối hợp tung chiêu, vừa nói nhỏ với Anh Kiệt:

- Anh Kiệt sư huynh, lần này khó quá a! Người này bin đánh trúng thì người kia lao ra hỗ trợ. Nếu muốn thắng thì chỉ còn cách tách họ ra thôi! Nhưng muội lại không biết tách như thế nào nga!

Anh Kiệt vẫn ung dung, nhàn nhã tung chiêu, vừa nói nhỏ với Lưu Phong:

- Muội đừng có lo a. Cứ tung chiêu về phía họ đi, tin ta!

Lưu Phong nghe lời, tiếp tục phối hợp tung chiêu với Anh Kiệt.

Quả nhiên như dự tính của Anh Kiệt sư huynh, khoảng tầm 1 canh giờ sau, đám người đó bắt đầu suy yếu dần dần, có thể kết thúc luôn trận đấu tại đây.

Lưu Phong nhân lúc phía đối thủ còn đang thở dốc, dồn toàn bộ linh lực về phía bàn tay mình, truyền đến bả vai của Anh Kiệt. Hắn ta tập hợp toàn bộ linh lực lại, tụ nơi đầu kiếm, rồi tung mạnh chiêu quyết định, đánh bay 2 vị đệ tử kia ra khỏi võ đài.

Trận tỉ thì vòng tứ kết đã kết thúc.

Đại diện cho Phùng Chu phái hiện giờ có 2 người được lọt thành công vào vòng trong a! Vậy là Giao Kiệt đại hội đã dần đi đến hồi kết.