Sư Tôn, Người Về Rồi...

Chương 102





\-Câm miệng!

Quân Tịch Ly hét lên, đưa tay che lên tai.

Trong đầu y lúc này vang vọng rất nhiều tiếng nói, tiếng cười. Những hình ảnh khiến y khó chịu thi nhau xuất hiện, đầu óc vừa loạn vừa đau.Trong miệng lưu lại mùi máu tanh nồng khiến những kí ức u ám đen tối của Quân Tịch Ly tái hiện.

Quân Tịch Ly tức giận dùng hết linh lực vỗ một chưởng, cây cối đều bị y đánh gãy, những con thú gần đó hoảng loạn chạy chốn.

\-Aaaaaaaaa!!!!!!

Quân Tịch Ly ôm đầu đập vào thân cây bên cạnh, đập đến trán chảy máu tươi, nhưng Quân Tịch Ly vẫn không có dấu hiệu dừng lại.

Phong Vô Nhiên ngự kiếm đuổi theo Quân Tịch Ly, nhưng bởi vì đi sau Quân Tịch Ly khá lâu, nên hắn suýt nữa mất dấu Quân Tịch Ly.

\-Đi ra!


Quân Tịch Ly tức giận quát lên, đôi mắt còn vương tia máu đỏ tươi mà đáng sợ, sát khí trên thân khiến bao kẻ không dám động đậy. Ngay khi Phong Vô Nhiên tưởng rằng chính mình đã bị phát hiện muốn đi ra , thì một thân ảnh đã xuất hiện trước.

Người đó cũng không phải ai khác, mà chính là Bạch Cảnh Liêm .

Quân Tịch Ly nhìn chằm chằm Bạch Cảnh Liêm, nỗ lực nói chuyện để lờ đi những thứ trong đầu.

\-Ngươi.... hẳn là họ Quân nhỉ?

\-Thiếu chủ tinh mắt.

\-Quân Liễm xin tham kiến thiếu chủ!

Bạch Cảnh Liêm tên thật là Quân Liễm quỳ một chân xuống đất, cung kính nói.

\-Không... ngươi nên gọi ta là chủ nhân.

Giọng nói của Quân Tịch Ly có chút giống như mệnh lệnh, nhưng không cho phép cãi lại.

Quân Liễm gọi y là thiếu chủ, vậy nếu một ngày y mất đi thân phận thiếu chủ này, hắn cũng sẽ phản bội y sao? Bởi vì người mà hắn trung thành, là người có thân phận thiếu chủ.

\-Chủ nhân. Người lúc nào thì phát hiện ra ta?

Quân Liễm cũng không bất mãn mà là nghe theo mệnh lệnh của Quân Tịch Ly, gọi y là chủ nhân. Nhưng mà Quân Liễm có chút kinh ngạc, hắn tự tin rằng khả năng ẩn thân của chính mình vẫn luôn rất tốt, vậy thì lúc nào.... hắn bị phát hiện? Chủ nhân mới của hắn thật nhiều bí mật, tu vi cao , thân phận dường như cũng không đơn giản chỉ là thiếu chủ Quân gia.

\-Từ lúc nào sao?

Quân Tịch Ly vẫn phất lờ những âm thanh điên cuồng trong đầu, cố gắng nhớ ra mình nghi ngờ từ lúc nào.

\-Chưa lâu.


Y đã nghi ngờ rất lâu, nhưng chân chính phát hiện ra trong bóng tối có một người bảo vệ y thì là chuyện vài tháng trước.

Lúc còn nhỏ, y muốn đọc sách để tìm hiểu thêm về nơi Đại Lục , lúc đó mẫu thân đã mang rất nhiều sách cho y, nhưng tất cả đều không ngoại lệ là liên quan đến Quân gia. Lúc đó y cũng không nghi ngờ, chỉ là sau này ngẫm lại thì thấy, những gia chủ của Quân gia đều kinh tài tuyệt diễm , không ai là không nổi trội.

Nhưng bọn họ đều có một đặc điểm, chính là nổi tiếng có hơi muộn, đều đến khi lên chức gia chủ rồi mới được mọi người biết đến, còn lúc vẫn làm thiếu chủ thì lại rất mờ nhạt. Bởi vậy y suy đoán, có thể là người "rất mờ nhạt "chỉ là thế thân, còn thiếu chủ chân chính thì đi rèn luyện.

Nhưng rèn luyện chắc chắn sẽ có nguy hiểm, nhưng chưa có vị gia chủ nào chết lúc còn trẻ, vậy nên đương nhiên là có người đi theo bảo vệ.

Như vậy thì tất cả mọi thứ đều có thể giải thích.

\-Tinh Thiểm đài có phải là có một truyền tống trận không?

Quân Liễm trong nội tâm thì rất kinh ngạc, nhưng mặt ngoài thì vẫn bình tĩnh trả lời.

\-Vâng.

Thảo nào lúc y bước lên Tinh Thiểm đài, mở mắt ra lại xuất hiện ở nơi này.

\-A....

Quân Tịch Ly đau đớn ôm đầu, Quân Liễm thấy không ổn liền đút y một viên thuốc, tạm thời áp chế tâm ma.

\-Ai?!

Quân Liễm lên tiếng, trong tâm Quân Tịch Ly cũng dâng lên đề phòng.

Phong Vô Nhiên từ đằng sau bước ra, nói với Quân Liễm.

\-Trưởng lão, Tinh Nguyệt sắp chống đỡ không nổi rồi, ở đây đã có ta, sư tôn sẽ không sao đâu.

Quân Liễm thật sâu liếc Phong Vô Nhiên một cái, sau đó giao Quân Tịch Ly linh lực đã cạn kiệt còn bị tâm ma dày vò cho Phong Vô Nhiên, vội vàng ngự kiếm quay lại.


Bảo vệ Quân Tịch Ly nhiều năm, tuy là Quân Liễm không tra ra thân thế của Phong Vô Nhiên nhưng hắn chắc chắn Phong Vô Nhiên sẽ không gây hại cho Quân Tịch Ly, vì vậy mới yên tâm giao Quân Tịch Ly cho Phong Vô Nhiên.

Nhưng nửa đường Quân Liễm mới nhớ đến, y rõ ràng có thể đem Quân Tịch Ly quay về mà?! Tại sao lại cần giao Quân Tịch Ly cho Phong Vô Nhiên?! Thêm nữa, tại sao ánh mắt Phong Vô Nhiên nhìn hắn lại giống như đang nhìn kẻ thù?!

Nhưng mà nghĩ thì Quân Liễm cũng chỉ nghĩ, trong thâm tâm thì đang lo lắng cho Tinh Nguyệt.

Hắn biết Tinh Nguyệt là linh mộc \( tu luyện linh khí nhưng chân thân là cây cỏ\), Tinh Nguyệt chắc chắn sẽ không dám để người khác chữa trị vết thương, bởi vì nếu chữa trị thì sẽ phát hiện ra Tinh Nguyệt không giống người thường.

Linh thú và linh mộc ở Khương Thác Đại Lục này vô cùng hiếm có, vừa xuất hiện liền bị các thế lực tranh giành nhau để ký khế ước, bởi vì linh thú và linh mộc không những phụ trợ cho tu luyện mà còn là một người bạn chiến đấu hết sức ăn ý \(bởi vì đã ký khế ước\).

Tinh Nguyệt bây giờ bị thương, rất là nguy hiểm a!

Quân Tịch Ly có chút nhíu mày, trong tâm dâng lên đề phòng, nhưng y cũng biết tâm ma trong người mình bây giờ chỉ là tạm thời được áp chế, bây giờ y cần nhất chính là bế quan , để hoàn toàn loại bỏ tâm ma trong người.

Quân Tịch Ly hữu khí vô lực mở miệng.

\-Đưa ta về tông môn.

\-Vâng, sư tôn.

Phong Vô Nhiên cũng không nhiều lời, biết tình trạng bây giờ của Quân Tịch Ly rất nguy hiểm, vì vậy dùng tốc độ nhanh nhất mang Quân Tịch Ly về viện của y.