Lạc An Du : Hừ! Lề mà lề mề, chẳng phải là một con yêu thú thôi sao?! Bổn thiếu gia sẽ xử lý nó!
Phong Vô Nhiên che mặt, y thả ra chút uy áp hướng về phía rắn 3 đầu.
Cả 3 chiếc đầu đều ngẩng lên, nhưng thân thể lại không thể động đậy được, cũng vì nó là yêu thú nên Phong Vô Nhiên mới không cố kỵ như đối với đám người nào đó, bởi vì yêu thú không thể nói.
Lạc An Du nắm chặt nắm đấm, một con rồng hai màu to lớn xuất hiện, khí thế mạnh mẽ khiến rắn 3 đầu vốn đã chật vật giờ không thể động.
Một nắm đấm. này là hướng đến chỗ 7 tấc của rắn, con rồng hai màu là bằng hệ lôi nên công kích cực mạnh, thêm áp lực mà Phong Vô Nhiên tạo ra, con rắn có thể nói là rất thảm.
Chỗ bị đánh chúng bong vảy, máu thịt be bét, con rắn lớn tiếng rống giận, đôi mắt tràn tia máu.
3 cái miệng mở thật lớn, răng nanh nhọn hoắt xanh đen hiển nhiên là có kịch độc. Lạc An Du lộn người trên không tránh đi một đống răng nhọn đó, 5 người còn lại nhún vai , cùng ra nhập cuộc chiến.
Cũng không lâu lắm, bởi vì có sự động tay của Phong Vô Nhiên, con yêu thú rất dễ xử lý.
Dễ dàng đến khiến mọi người hoài nghi tới hoài nghi đi, cuối cùng kết luận yêu thú này có lẽ đã bị thương nặng trước.
Mạc Từ đào yêu đan ra , thản nhiên nói.
\-Chúng ta có 5,3 điểm rồi.
Đúng vậy, tính điểm cũng rất dễ, yêu thú cấp bao nhiêu thì điểm bấy nhiêu, nhưng mà dễ nói, bởi vì chỉ có yêu thú từ cấp 3 trở lên mới có yêu đan mà.
\-Chúng ta tốn 1 canh giờ ở đây rồi, đi thôi.
Ngiêm Chấn mở miệng , cuộc thi này tính. thời gian, chính là 1 ngày hay 12 canh giờ, bây giờ họ còn 11 canh giờ nữa.
.....
10 canh giờ sau....
Thời gian cuộc thi sắp kết thúc, đội ngũ của Quân Tịch Ly được 78,5 điểm , bọn họ quyết định không đi săn thú nữa mà là quay lại Liên Vân tông.Đây cũng là nhờ Phong Vô Nhiên thu liễm để tránh bị nghi ngờ, dù sao đội ngũ Quân Tịch Ly không ngu , nếu giúp đỡ quá nhiều ngược lại sẽ bị nghi ngờ và chú ý.
Thú Lâm cách Liên Vân tông khá xa, ngự kiếm sẽ mất hơn nửa canh giờ, bởi vì sợ nửa đường gặp sự cố trì hoãn thời gian, cho nên đội ngũ Quân Tịch Ly sẽ về sớm hơn một chút.
Cả 10 người ngự kiếm bay về, quả nhiên trên đường gặp vài đội ngũ, điều này cũng khó trách, Liên Vân tông thật sự rất coi trọng thời gian.
Thứ hạng của bọn họ cũng không quá cao, chỉ xếp hạng 4,nhưng mà như vậy cũng đủ để bọn họ dành được danh ngạch vào bí cảnh.
Trước mắt bí cảnh sẽ mở vào 15 ngày nữa, nhân cơ hội này mọi người cùng tập luyện và làm quen với các đội khác một chút.
Nhưng mà không phải ai cũng muốn phối hợp, vì vậy cuộc tập luyện tan rã trong không vui, cuối cùng mọi người vẫn quyết định tự luyện tập riêng .
....
\-Ừ, làm rất tốt.
Quân Tịch Ly gật đầu tán thưởng, chuyện là y tự dưng muốn ăn đá bào, nhưng tông môn không có , cho nên Quân Tịch Ly đánh chủ ý lên đồ đệ của mình, thật ra cũng không hẳn là vì thỏa mãn tâm tư ăn uống của y, mà là rèn luyện khả năng khống chế linh lực của Phong Vô Nhiên nữa.
Khống chế ngưng tụ ra những hạt băng nhỏ xíu như sương, sau đó điều khiển nó bay vào ly thủy tinh đã chuẩn bị trước, không để một hạt băng nào rớt ra ngoài.
Tuy thật sự rất khó khăn, nhưng không hiểu sao Phong Vô Nhiên lại làm được thật dễ dàng, kết quả cuối cùng đương nhiên là Quân Tịch Ly có được một ly đá bào ngon lành mát mẻ.
Quân Tịch Ly thỏa mãn liếm liếm khóe môi , đôi mắt nheo lại, lười biếng hệt như một con mèo nhỏ.
\(Linh Lan Hoa : Thôi rồi... thiết lập của ta....\)
Quân Tịch Ly thật thích ăn uống đồ lạnh, nhưng mà kiếp trước bị quả rất nghiêm, hai ngày mới được ăn một ly kem, mà kiếp này mải mê tu luyện y sắp quên hương vị ngọt ngào mát lạnh này rồi, huống hồ tu chân giới không có kem hay đá bào, bây giờ Quân Tịch Ly thật muốn ăn thêm vài ly.
\-Sư tôn , người muốn một ly nữa không?
Phong Vô Nhiên nhu thuận hỏi.
\-Muốn...
Giọng điệu có chút giống như làm nũng.