Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 149: Hoàn thành sự nghiệp Sài Gòn



Buổi sáng ngày hôm sau, Cao Ánh Vy dậy từ rất sớm, sau đó làm xong vệ sinh cá nhân thì khoác lên mình bộ đầm công sở màu đen, chân đi đôi tất mỏng màu đen cùng với đó là chiếc giày cao gót đen. Chỉ là vừa muốn bước ra cửa phòng ngủ thì chân cô loạng choạng đứng không vững, hai chân có hơi đau nhức, thậm chí mỗi bước chân của cô đều run rẩy. Cao Ánh Vy cắn răng chịu đựng, nhìn thấy Tiêu Hạo Thiên vẫn đang nằm trên giường, tối qua Tiêu Hạo Thiên giày vò cô cả đêm, mà bây giờ cô còn phải đi làm, hôm nay lại là ngày đầu tiên cô nhậm chức chủ tịch của tập đoàn nữa chứ, chẳng có lẽ lại đến muộn? Mà vấn đề là cô phải lê tấm thân mệt mỏi này đi làm, nhưng người đàn ông trước mặt cô lại không quan tâm đến cái gì vẫn cứ nằm ngủ trên giường! Nhất là khi Cao Ánh Vy nhìn thấy vẻ mặt cười toe toét của Tiêu Hạo Thân, cô chỉ muốn lao đến cằn anh một cái.

Tiêu Hạo Thiên nhìn Cao Ánh Vy cười nói: “Vợ yêu, ngoan nha, hôm nay là ngày đầu tiên em đi làm, bây giờ em đã là chủ tịch của tập đoàn Quân Lâm rồi, nghe lời nha, mau đi làm đi, mau đi thực hiện giá trị và ước mơ của mình đi, bay đi, cô gái, em tự do rồi."

"Ha ha ha!” Cao Ánh Vy bị Tiêu Hạo Thiên chọc muốn tức điên lên. Nhưng cô vừa giậm chân thì hai chân càng nhức hơn. Cao Ánh Vy khóc lên.

Đừng bắt nạt như vậy nữa mà...Chà, cuối cùng Cao Ánh Vy cũng đi làm rồi và còn lái chiếc xế xịn Lamborghini của đại ma vương. Trên đường đi Cao Ánh Vy đạp mạnh chân ga mà cô không biết rằng khi cô đang khởi động thì hai chiến thần tối cao Thiên Nhất và Thiên Thất gần đây đã từng bước gia nhập nửa cấp Thiên Vương đã nấp trong bóng tối đi theo cô, cho dù cô chạy nhanh đến thế nào thì Thiên Nhất và Thiên Thất đều có thể đuổi kịp. Cử hai cao thủ nửa cấp Thiên Vương đi bảo vệ cô vào thời khắc nguy hiểm, chỉ có mỗi Tiêu Hạo Thiên là có thể làm được chuyện lớn như vậy. Tất nhiên, bởi vì Cao Ánh Vy là vợ của anh mà, cả đời này của anh chỉ có một người vợ này, cho dù có phải trả giá đắt anh cũng bằng lòng...

Phải nói thêm là, những người như Thiên Nhất, từ khi ở biên giới đi theo Tiêu Hạo Thiên gia nhập vào Bộ Quốc phòng Việt Nam khoảng hai tháng trước, thì họ vốn là cấp bậc chiến thần tối cao rồi, mà mấy ngày nay, bọn họ không hề nghỉ ngơi, nhất là nửa tháng trước, mấy người Thiên Nhất và Thiên Thập cảm thấy không giúp được gì cho Tiêu Hạo Thiên nên trong lòng cảm thấy tự trách. Hơn nữa, Thiên Diện ở chiến trường biên giới xa như thế mà mỗi ngày đều điên cuồng thúc giục bọn họ, các chiến thần tối cao còn lại chiến trường biên giới như từ Thiên Thập Nhất đến Thiên Nhị Thập bị Thiên Diện lôi ra tập luyện điên cuồng! Mà Thiên Nhất ở Việt Nam cũng bí mật thăng cấp và đó cũng là chuyện của 3 ngày nay. Thế là bây giờ Thiên Nhất sắp hoàn thành thăng cấp rồi, chính thức lên trình độ nửa cấp Thiên Vương

Toàn bộ lực lượng của điện Thiên Thần, thật ra trong hơn hai tháng qua đã đạt được những bước tiến lớn. Trong điện Thiên Thần có quy định, chỉ cần phá vỡ được cấp chiến thần mới có thể có thay thế số thứ tự của chữ Thiên! Ví dụ Thiên Nhất là thứ tự tác chiến đầu tiên của cấp chiến thần! Mà bây giờ toàn bộ sức mạnh của điện Thiên Thần đã có 50 vị chiến thần, số thứ tự tác chiến của chữ Thiên đã xếp đến Thiên Ngũ Thập rồi!

Mà chiến sĩ của điện Thiên Thần sau khi phá vỡ được cấp Thiên Vương có thể thoát khỏi thứ tự tác chiến, có một chiến hiệu riêng, ví dụ tứ đại Thiên Vương dưới trướng của đại ca điện Thiên Thần, và chiến hiệu của họ đều có một chữ cái!

Nửa tiếng sau, khoảng 8 giờ sáng, mặt trời sớm mai vừa lên, ánh nắng chói chang chiếu vào bức tường kính khổng lồ cao hàng trăm mét của tập đoàn Quân Lâm. Chiếc xế xịn Lamborghini của Cao Ánh Vy đỗ ở lầu dưới của tòa nhà.

Lúc này, nội bộ tập đoàn gồm 4 vị phó tổng Cao Thế Anh, Thẩm Nhật Nam, Giang Minh Chính, Thọ Cửu và cả các giám đốc điều hành của tập đoàn Quân Lâm đều mặc bộ vest màu đen, chân đi giày da đen, dàn thành hai hàng đứng dưới sảnh chào đón Cao Ánh Vy đến. Đợi Cao Ánh Vy xuống xe cả nhóm người đều khom lưng cúi chào.

"Chào chủ tịch!"

"Chào chủ tịch!”

"Chào chủ tịch!”

Từng tiếng từng tiếng nối đuôi nhau như làn sóng vang ra, các nhân viên ở tầng trên của tập đoàn Quân Lâm đều nhìn cảnh tượng kinh ngạc này qua cửa sổ, còn các nhân viên đang vội vàng đến công ty cũng cung kính nhìn Cao Ánh Vy.

Cao Ánh Vy ngẩng cao đầu, ưỡn ngực, lưng thẳng, hít một hơi thật sâu, bước nhanh vào bên trong tập đoàn Quân Lâm. Hôm nay là ngày đầu tiên cô chính thức tiếp quản tập đoàn, tuy trước đây cô đi làm chưa lâu! Nhưng trong lòng cô luôn có niềm tin tuyệt đối, cô nhất định sẽ làm tốt công việc của tập đoàn Quân Lâm! Bởi vì ước mơ của cô chính là có thể sở hữu một công ty của riêng cô! Sau đó đưa công ty vượt mọi chông gai! Mà bây giờ cô đã thực hiện được rồi, Tiêu Hạo Thiên không chỉ cho cô một công ty, mà là một công ty to lớn mang tầm quốc gia!

"Tiêu Hạo Thiên, anh nhớ nhé, em Cao Ánh Vy cả đời này vẫn sẽ là vợ của anh! Em! Nhất định sẽ không làm anh thất vọng đâu! Anh thật sự nghĩ em ngốc nghếch sao? Chồng yêu, cả đời này, em...sẽ không phụ anh đâu!" Cao Ánh Vy thì thầm trong lòng.

“Tất cả giám đốc điều hành, vào phòng hội nghị họp! Mau! Cho mọi người thời gian 5 phút chuẩn bị!” Cao Ánh Vy vừa bước vào tập đoàn liền trực tiếp đưa ra mệnh lệnh dứt khoát chuyên nghiệp, lúc đó Cao Ánh Vy cũng không biết vì sao lại nói ra được như vậy nhưng cái phong cách có hơi giống Tiêu Hạo Thiên..

Đợi Cao Ánh Vy đi ra thì trong mắt hai người Thẩm Nhật Nam, Cao Thế Anh đứng sau cô đều kinh ngạc nhìn nhau. Đó là câu mà cao Ánh Vy nói ra sao, thấy cái phong thái đó thì cô gái này không hề đơn giản nha, trong lời nói của cô có niềm tin tuyệt đối.

"Phong thái vừa rồi của chủ tịch Cao rất giống với Tổng giám đốc Tiêu năm năm trước, đó chính là tự tin tuyệt đối.” Cao Thế Anh nhìn bóng lưng Cao Ánh Vy đi xa, miệng thì thầm nói. Sau đó ba người Thẩm Nhật Nam, Giang Minh Chính và Thọ Cửu cũng kinh ngạc nhìn phong thái tự tin tột độ của Cao ánh Vy đi vào trong.

Chỉ bản thân Cao Ánh Vy biết rõ, sau khi Tiêu Hạo Thiên chuẩn bị cho cô một hôn lễ lớn như mơ trong toàn tỉnh ở thành phố Hải Phòng vào khoảng hơn hai tháng trước, mỗi ngày cô đều liều mạng nỗ lực trong âm thầm, khi ở Sài Gòn Tiêu Hao Thiên nhìn thấy buổi tối cô ấy còn tăng ca, đang cố gắng, mà thật ra Tiêu Hạo Thiên không nhìn thấy ban ngày cô cũng như thế!

Cũng giống lúc cô tìm việc ở Sài Gòn vậy, ngay cả trên xe buýt cô cũng chăm chỉ học tập và đọc thêm các tài liệu! Và cũng đừng quên Cao Ánh Vy bước vào tập đoàn Công Nghiệp Sài Gòn của gia đình bằng chính nỗ lực của bản thân! Một cô gái sau khi tốt nghiệp đại học 5 năm chưa từng làm việc đầu, lại có thể đậu phỏng vấn của tập đoàn đứng thứ hai của Sài Gòn. Điều đó đủ để chứng minh sự nỗ lực của Cao Ánh Vy mấy ngày này!

Cao Ánh y lúc này đang vô cùng tự tin đi lên tầng cao nhất của tập đoàn, mà nơi đây là phòng làm việc thuộc về ban lãnh đạo của tập đoàn Quân Lâm..

Mà gần như là lúc đó, Tiêu Hạo Thiên vẫn đang ở nhà, cũng mặc xong quần áo, nhìn về phía tập đoàn Quân Lâm. Khóe miệng anh lộ ra một nụ cười ẩn ý. Cao Ánh Vy không biết là nhất cử nhất động của cô khi vừa bước vào tập đoàn Quân Lâm, bao gồm cả mọt câu chữ, phong thái đi đứng và ánh mắt của cô, thậm chí cả mỗi một động tác của cô Tiêu Hạo Thiên đều nhìn thấy bằng mắt.

Tiêu Hạo Thiên tắt livestream, bỏ điện thoại vào túi quần, thì thầm nói: “Ánh Vy à, anh biết em... sẽ không làm anh thất vọng mà, anh cũng tin rằng, em nhất định có thể làm tốt công việc của tập đoàn Quân Lâm. Thật ra anh biết trong lòng em muốn giúp anh, cho nên mỗi ngày em đều cố gắng như thể không cần cái mạng nhỏ của em vậy, cho nên anh không thể vạch trần em, anh có thể làm mọi thứ vì em, cho dù là đứng sau em, cổ vũ cho em! Cố lên nhé!”

Vì vậy hai tháng nay thái độ của Tiêu Hạo Thiên đối với Cao Ánh Vy chính là Cao Ánh Vy muốn âm thầm nỗ lực làm một số chuyện cho Tiêu Hạo Thiên, chia sẻ một số thứ với anh như áp lực,v.v.Còn Tiêu Hạo Thiên biết Cao Ánh Vy nỗ lực tất cả là vì anh, chỉ là Cao Ánh Vy trước nay chưa từng nói Tiêu Hạo Thiên cũng vậy trước đến nay chưa từng nói ra. Nhưng, đó mới là sự tôn trọng lớn nhất của cho đối phương..

Tiêu Hạo Thiên trực tiếp đưa Thúy Hồng đi học. ở trước cổng trường mầm non, lại gặp mẹ của Trà My, chỉ là khi người đẹp này gặp Tiêu Hạo Thiên, lại không ngừng xuyến xao, chuyện của ngày hôm qua đã được lan truyền, người đàn ông trước mặt cô chính là người thành lập tập đoàn Quân lâm của các cô. Tất nhiên đây chỉ là chi tiết nhỏ thôi.

Sau khi đưa Thủy Hồng đi học thì Tiêu Hạo Thiên tìm một nơi yên tĩnh không có người, lấy điện thoại ra gọi một cuộc bí mật cho Thiên Thập Nhất, đầu dây bên kia nhanh chóng nói với giọng điệu lễ phép: “Đại ca, em nghe!”

Tiêu Hạo Thiên ừ một tiếng, biểu cảm trên mặt dần dần ảm đạm, ánh mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, trầm giọng hỏi: “Báo cáo tình hình nhà họ Đường ở Hà Nội!"

Trong điện thoại nhanh chóng truyền đến một giọng lễ phép trả lời: “Vâng đại ca, 10 giờ đêm hôm qua, bọn em đã tập trung đủ 10 anh em từ chiến trường biên giới nhập cảnh vào Việt Nam! Chỉ là trước mắt tình hình nhà họ Đường không ổn, ngày mai là kỳ hạn mà nhà họ Lê một gia đình danh giá bậc nhất Hà Nội giao hẹn với nhà họ Đường, nhưng hôm nay nhà họ Lê đã tập kết rồi, bọn em đoán là nhà họ Lê không đợi được đến ngày mai, rất có thể hôm nay bọn chúng sẽ ra tay với nhà họ Đường! Và việc này có thể có chút liên quan đến buổi họp báo hôm qua anh tổ chức ở Sài Gòn, họ Lê đó đã không đợi được nữa rồi.. vì vậy đại ca, chúng ta nên làm thế nào ạ?"

“Rắc rắc." Bỗng nhiên cục đá dưới chân Tiêu Hạo Thiên vỡ nát. Có thể thấy sự tức giận trong lòng Tiêu Hạo Thiên đã chất nhiều lắm rồi. Tiêu Hạo Thiên im lặng một lúc rồi nói: “Đợi! Tiếp tục đợi! Khi các cậu chưa có phương án cuối cùng, thì không được lộ diện. Đợi trước đã! Hãy để cho tất cả những người muốn chia một bát canh, muốn ra tay với nhà họ Đường ra mặt hết đã! Giết mỗi nhà họ Lê thì ít quá! Cậu nhớ rõ cho tôi! Cho họ chết hết! Lần này ngoài nhà họ Lê ra, cuối cùng còn bao nhiêu thì cũng không tha cho một nhà nào cả!”

"Vâng, đại ca!” Thiên Thập Nhất trả lời một cách cung kính.

Sau khi tắt điện thoại, sát khí trong lòng anh cuộn trào! Bây giờ anh có thể bay đến Hà Nội giết hết bọn chúng thay nhà họ Đường, nhưng anh phải đợi, đợi thêm một ngày nữa, đợi đến khi những thế lực chống đối với nhà họ Đường lộ diện hết! Sau đó một lưới tóm gọn! Thời gian một ngày nhà họ Đường có thể chống cự được, hơn nữa còn có 10 chiến thần tối cao đang âm thầm bảo vệ nữa, còn có Hình Lão vào thời khắc mấu chốt có thể phát huy năng lực Thiên Hoàng nữa!

Cho nên thời gian một ngày này, Tiêu Hạo Thiên có thể đợi được! Hơn nữa vết thương của Đường Thanh Mai quá nặng, hôm qua mới chữa trị nên vẫn chưa ổn định được, ít nhất cũng phải đợi một ngày thì Đường Thanh Mai có thể cử động được, như vậy thì sáng sớm ngày mai có thể về Hà Nội được!

Từng cơn gió nhẹ thổi qua, ánh mắt lạnh lẽo đó càng rõ hơn...

Nhà họ Đường là nhà mẹ của anh, ông ngoại, cậu, dì, em họ của anh đều ở đó. "Đợi con, ngày mai con sẽ giết hết đám người dám ức hiếp mọi người!" Tiêu Hạo Thiên thì thầm nói trong lòng