Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 700: </span></span>700



Không chọc ghẹo anh, trong lòng sẽ không vui.

Mẫn Lệ đang ngồi đột nhiên đứng dậy, quay lưng ôm cô vào lòng, “Không hối hận?”

Tay nhỏ cô nắm lấy cà vạt của anh, ung dung từ tốn nói, “Vậy phải xem biểu hiện của anh thế nào, nếu không vừa ý, tôi tuyệt đối sẽ hối hận đấy, nói không chừng, còn sẽ giết anh nữa nhé……”

“Cô đừng có nói dối.” Mẫn Lệ bế cô rời khỏi đại sảnh.

Những người khác đều mở to mắt nhìn họ rời khỏi, Mẫn Lệ cũng yêu đương rồi?

Phụ nữ kia tuy chưa từng gặp qua, nhưng trông cũng khá xinh, không biết là thiên kim của gia đình nào.

Khách sạn của Cảnh Thần Hạo, anh em bốn người bọn họ, đều có phòng chuyên dụng luôn để dành cho họ.

Cho nên Mẫn Lệ bế cô trực tiếp đi vào phòng của mình, sau khi đi vào, Mẫn Lệ còn muốn đi về phía giường.

“Anh muốn đi đâu?” Cố Linh kéo lấy cà vạt anh, tay trái vòng qua cổ anh, “Nhịn được như thế, còn đi?”

Mẫn Lệ cúi đầu nhìn vào cô, đôi mắt tít lại, môi đỏ hơi hé, còn mặc bộ đầm ôm người, vẻ mặt này chính là yêu tinh câu dẫn người khác trắng trợn.

Tay của cô dùng sức kéo cà vạt, đầu của anh dựa vào cô càng gần hơn.

Môi đỏ chủ động dựa vào người anh, hôn lên môi anh.

Mẫn Lệ còn chưa có phản ứng, cô đang hôn anh, anh bị một người phụ nữ hôn rồi.

Vẫn còn đang kéo cà vạt của anh.

Cố Linh có chút nhàm chán, lần đầu tiên đối với một người đàn ông có hứng thú, khăng khăng người đàn ông này lại man như thế, kết quả là là một tên thuần tình tiểu thụ, ngay cả hôn cũng không biết!

Không lẽ đêm nay vẫn là cô chủ động không thành sao?

Nếu đúng là thế thật, cô phải suy nghĩ kĩ lại.

Sự chủ động của cô làm nổi lên dục hỏa ẩn chứa trong cơ thể anh, dần dần hóa bị động thành chủ động, bế lấy cô một bên hôn triền miên, một bên đi về phía giường.

Lưng của Cố Linh nằm xuống chiếc giường mềm mại, bàn tay nóng rực của anh lượn trên người cô, đột nhiên xoẹt một tiếng, cô cảm giác ngực trước mát mẻ.

Nhưng khoảnh khắc sau, liền bị bàn tay lớn nóng rực phủ lấy.

Tiểu thụ thuần tình vẫn là khá lợi hại đấy, biết được nên phải làm gì.

Đàn ông quả nhiên đều là giống nhau!

Trên cơ thể hai người đều có chút hơi rượu, áo quần trên cơ thể hai người cũng bị cởi đi, cơ thể cô cũng trở nên nóng rực, nhưng trên người đàn ông nóng hơn, cô gần như cảm giác được lồng ngực của anh đang đập mạnh mẽ.

“Á……”

Cô nhắm chặt đôi mắt, nghĩ đến người trong điện thoại hôm nay nói không đau, đây gọi là không đau sao?

Xong chuyện nhất định sẽ thu thập hắn!

Tên khốn nạn kia!

“Mẫn Tiểu Thụ! Anh nhẹ chút!” Đôi tay cô khóa chặt lưng anh.

Anh càng dùng sức, tay của cô càng dùng sức.

Không khí mập mờ mê tình lưu chuyển, tiếng rên của nam nữ bên trong phòng bấp bênh, cả đêm triền miên.

Ngày thứ hai, Cố Linh ngủ một đêm tỉnh dậy trong lòng của Mẫn Lệ, cô cảm giác được trên người truyền đến sự đau đớn, trong miệng chửi Mẫn Lệ một chập từ đầu đến đuôi, từ trên xuống dưới!

Tên cầm thú này!

Cô cúi đầu nhìn những vết hôn chi chít trên người, cái gì thuần tình tiểu tử, đều là vẻ bề ngoài.

Không nghĩ tới họ đều là người đeo mặt nạ đối mặt người khác!

Cô bất mãn động đậy, khuỷu tay càng dùng sức liền đụng lên người Mẫn Lệ kế bên.

Mẫn Lệ vì động tác của cô, tỉnh dậy, lúc nhìn thấy cô, ngây người ra, kí ức ít ỏi tối hôm qua ùa về.

Họ không ngờ tới?

Không ngờ tới!

Anh không ngờ tới phát sinh quan hệ với Cố Linh!

Anh có chút khó tin!

“Anh……Tiểu Linh……” Mẫn Lệ nhìn vào cô quay lưng hướng về mình, đột nhiên liền không biết nói gì nữa.

“Anh nói! Nói tiếp đi! Anh luôn gọi tôi là Cố Linh, bây giờ lại gọi thành Tiểu Linh rồi. Mẫn Tiểu Thụ, anh là tên cầm thú!” Cô chỉ vào ngực, “Anh xem thử đi, có bao nhiêu vết hôn.”

“Anh……” Anh nhìn theo ngón tay của cô, nhìn vào vết hôn trên ngực cô, ánh mắt nóng rực, dần dần cũng trở nên nóng ran.

Lúc ý thức được cử động vừa nãy của bản thân là vô cùng ngốc, Cố Linh lập tức liền thu tay lại, thân hình nhỏ cuộn vào trong mền, khuôn mặt ửng đỏ nhìn vào anh, “Tôi……rất đau!”

“Đau ở đâu?” Mẫn Lệ nhìn vào cô, đưa tay vén mền lên, ý đồ kiềm tra cơ thể cô.

Phát hiện……trên ga giường có một vết máu lộn xộn, như là đóa hoa tươi chớm nở vậy.

Cô ấy?

Tối hôm qua là lần đầu tiên!

“Em……” Anh lại đặt mền xuống, đắp lại lên người, nghiêm túc nhìn vào cô, “Em……lần đầu tiên?”

“Tôi có phải lần đầu tiên, anh vừa nãy không phải thấy rõ rồi sao? Mẫn Tiểu Thụ, anh không phải ngay cả điều kiến thức này cũng không biết chứ?” Cố Linh liếc anh một cái, “Anh xem, tôi đối xử tốt với anh như thế, ân nghĩa cứu mạng, lần đầu tiên của tôi, vậy xem như là hòa nhé?”

“Cái gì gọi là hòa? Anh nợ em đấy!” Anh không biết cô là lần đầu tiên thật.

Hơn nữa cô nói ngày xưa có bạn trai, ang tưởng rằng cô……không phải đâu!

Hơn nữa hôm qua hôm kia cứ không ngừng câu dẫn anh, anh tưởng rằng cô là một người con gái phóng khoáng.

Anh thật ra luôn là một người đàn ông bảo thủ, Cố Linh cũng là người phụ nữ đầu tiên của anh.

“Anh sẽ chịu trách nhiệm với em.” Mẫn Lệ nhìn vào cô, nghiêm túc nói.

“Cái gì chịu trách nhiệm? Tôi mới không cần anh chịu trách nhiệm đâu!” Cô nhẹ nhàng cười, “Chúng ta có duyên gặp nhau, không cần chịu trách nhiệm, hai bên tình nguyện, tình một đêm thôi mà, anh không phải chơi không nổi chứ?”

“Sau này không được phép chơi với người đàn ông khác, anh sẽ chịu trách nhiệm với em!” Mẫn Lệ nắm lấy cánh tay cô, “Tiểu Linh, đừng bướng bỉnh!”

“Anh quản tôi? Tôi đâu phải là người gì của anh, mới không cần anh quản tôi!” Cô nhẹ nhàng lắc đầu, “Đừng nói lời chịu trách nhiệm gì, lời đàn ông nói tôi mới không nghe, như cái tên tiện nhân bạn trai của tôi kia!”

“Không phải tất cả đàn ông đều giống như bạn trai em, chí ít anh không phải.” Anh lần đầu tiên nghiêm túc nói chuyện với một người phụ nữ như thế.

Còn là ở trong tình huống này nữa, hai người đều nằm trên giường, không mảnh vải che thân.

“Tôi làm sao biết anh không phải, thanh niên nam nữ hiện giờ, làm gì còn có cách nói là chịu trách nhiệm kia, nhưng……” Giọng điệu cô ngừng lại, ánh mắt mập mờ nhìn vào anh.

“Nhưng gì?”

“Nhưng bây giờ tôi bụng đói rồi, hơn nữa……trên người tôi và trên người anh, còn có vết máu! Tôi muốn đi tắm, cả người tôi uể oải, anh bế tôi đi!” Cô nằm trên giường, nhìn vào anh.

“Được!”

Anh xuống giường, trên người quả nhiên có vết máu, vén mền lên, nhìn thấy cơ thể trắng trẻo của cô, trên người còn nhiều vết tích như thế, họ tối hôm qua……có chút điên cuồng.

Anh bấm điện thoại gọi phục vụ, liền bế Cố Linh đi vào phòng tắm, hai người lại không mặc quần áo, rất nguy hiểm đấy!

Cố Linh nhìn vào mặt anh, đột nhiên cười nói, “Anh không phải đang muốn ở trong phòng tắm làm gì bậy bạ đó chứ?”

“Không phải.” Anh lắc đầu, hoàn toàn không có cách nghĩ đó.

“Không phải thì tốt.” Cô nhẹ nhàng nói, “Tôi bây giờ vẫn chưa hồi phục lại, cũng không thể tiếp tục vận động nữa rồi, anh nếu như dám……tôi sẽ tiêu diệt anh!”

“Con gái đàng hoàng lại, nói cái gì tiêu diệt!” Anh đặt Cố Linh vào trong bồn tắm, thử nhiệt độ nước, “Được rồi!”

“Anh thì sao?” Anh tại sao vẫn chưa đi?

“Ở đây còn có tắm vòi sen.”

Sau đó, ở bên cạnh bồn tắm, vòi sen xả nước nóng ra.

Cố Linh liếc anh một cái, sau đó cúi đầu từ từ tắm rửa, đặc biệt là nghe được âm thanh bên ngoài truyền vào, động tác của cô càng chậm hơn.

Tối hôm qua nhất định là đầu óc bị ngốc rồi chứ?